Đọc truyện Bá Chủ Hắc Đạo – The King And Nữ Vương Hắc Đạo – The Queen – Chương 21: Thỏ Bunny
Sự hào nhoáng không chỉ ở bên ngoài mà còn xuất hiện ngay ở bên trong, như cung điện ngày xưa mà các trẻ con mong được một lần sống, toàn tiểu thư công tử lá ngọc cành vàng ở đây, càng làm người ta khâm phục hơn nữa là tài năng của họ
Hoàng Thảo Ái năm nay 20, là em họ của nó, nếu nó là chị nhất thì Thảo Ái lại là chị hai, chủ quản lý công ty thời trang ở Hàn Quốc, đồng thời đồng sáng lập ra một tập đoàn mỹ phẩm, đương nhiên THảo Ái không biết công ty mình trực thuộc Hoàng thị, chủ sở hữu lại là nó
HOàng Mặc KHiêm , năm nay 25, là anh ba, chủ sở hữu tập đoàn chuyên phân phối một lượng lớn máy móc thiết bị trong lao động, đồ dùng ở đây hạng nhất, trực thuộc Thiên thị
Hoàng Bình năm nay 15, là em út, chủ sở hữu tập đoàn ô tô chuyên ngành, ô tô được xuất khẩu rộng rãi, nhỏ nhưng có võ
Nó nắm chặt tay anh bước vào, vì ở đây có rất nhiều người, toàn những người có tiếng từ kinh doanh đến showbiz, họ nhân vật tầm cỡ thế giới, và đương nhiên, đây được diễn ra như một buổi party chứ không phải là giỗ nữa
Ông nội nó từ từ bước xuống, với cương vị hiện tại là đương kim chủ tịch , sở hữu toàn bộ khối tài sản kếch xù này, ở tuổi 60, trông ông vẫn vô cùng minh mãn với vest đen thanh lịch, mái tóc bạc phơ, tay chống gậy được làm bằng vàng khắc hình rồng , trông vô cùng uy quyền, ông đứng trên đưa mắt sáng nhìn về phía những người đứng dưới một lượt, bắt gặp ánh mắt của tôi, ông nhìn lâu hơn, rồi bước xuống
Tôi nhìn lại bản thân và hắn một lần, chẹp, cả hai muốn mặc một cách thoải mái nhất, hắn còn không mặc vest , nó không mặc đồ dự tiệc mà lại mặc quần áo style, và thế rồi nó được đưa vào một phòng riêng, có lẽ thuộc sở quyền của nó trước kia, thay quần áo, còn hắn được đưa vào căn phòng kế bên , mặc vest
Cả căn phòng của nó được sơn màu trắng đen, vẫn còn cái giường trắng muốt như tuyết, bàn trang điểm, tủ quần áo, phòng thay đồ, phòng tắm, tất cả đều như cũ, còn hơi bụi, có vẻ ít được dọn, bởi vì cũng bỏ trống và nằm cuối hành lang, nó gạt băng những chuyện linh tinh, mặc bộ đầm trắng như váy cưới, tóc để xõa làm quăn lên, đánh phấn son , bỗng rơi một cái khuyên tai lọt vào gầm giường, nó cuối xuống, thấy một con thỏ trắng được khâu một mắt giống như cướp biển, mặc một bộ quần áo khá đẹp, nó im lặng một lúc lâu
” Vào đây, vào đây” tiếng người phụ nữ thô bạo vang lên, kéo xồng xộc một đứa nhỏ tầm 7 tuổi đang kêu gào vì đau đớn
” Vú à, con không dám cãi lời người nữa đâu, tha cho con đi mà” đứa trẻ nhỏ gào lên khóc, ánh mắt thảm thiết
” KHông, tao tha cho mày lần này là lần thứ 2 rồi, không phạt mày không nhớ, cái loại mồ côi được nuôi bởi nhà nội như mày cũng không tốt đẹp gì” ánh mắt người phụ nữ càng ghê rợn
” Con chỉ cầm xem váy của chị Thảo Ái thôi mà, con không có làm rách”
” Mày còn chối? tiếng roi da rơi nặng nề trên cơ thể đứa trẻ con đang run lên vì đau đớn
Tầm 15p sau, người phụ nữ bỏ đi, không quên chửi thầm vài câu
” Đùng đoàng” tiếng sấm vang lên, đứa bé tội nghiệp khóc hết nước mắt, sợ sệt ôm chặt lấy con thỏ bông, luôn miệng kêu ” Bunny à, chị hết sợ rồi” tiếng nấc cũng theo đó mà kéo dài
NHưng ông trời không thương tiếc, phát sấm to hơn, cô bé hét toáng lên rồi chui xuống gầm giường, tay vẫn cầm Bunny, mái tóc nâu lạnh ướt đẫm mồ hôi, máu từ da thịt trắng tuyết chảy ra, cô đã ở dưới gầm giường hơn 2 ngày mà không ai để ý
” Kiều nhi, Kiều nhi” tiếng gọi lay động cô
Nó như tỉnh giấc, nhìn xung quanh, không biết từ lúc nào nước mắt đã lăn đều trên má, tay bất giác ôm con thỏ con, hắn nhìn thấy không khỏi xót xa, kéo cô dậy, đeo khuyên tai lại cho nó, kéo khóa váy lên, chỉnh chu lại váy của nó, mắt nó vẫn đờ đẫn, hắn lặng người một lúc, nó đẹp quá.