Đọc truyện Âu Thần – Chương 291: Tập hợp, ngày quyết chiến!
Editor: Nguyetmai
Trên mạng internet cũng tràn ngập các kênh truyền hình phát sóng trực tiếp!”Có chí khí! Đã đến nước này rồi mà còn không chi viện thì cánh tay này của tôi giữ lại cũng chẳng có tác dụng gì! Like!””Bởi vậy, đã rất nhiều lần, việc ưu tiên cho quân đội thực sự không phải là uổng phí, đã bỏ ra quá nhiều công sức rồi! Giết sạch bọn chúng!” “Phàm là kẻ xâm chiếm Hoa Hạ chúng ta, giết không chừa một tên!”Tiếng hô vang lên, ai nấy đều nhanh tay ấn vào video trên website. Đoạn video nhỏ như thế mà tràn ngập khắp nơi, số lượt like mỗi phút lên đến hơn mười nghìn, tốc độ tăng lên một cách điên cuồng!Vô số người để lại những lời bình luận.”Những người như thế này quốc gia phải nuôi họ cả đời! Nếu thực sự mà hy sinh thì cũng nhất định phải nuôi người thân của họ, chi bao nhiêu tiền đóng thuế của chúng ta cũng được!””Có người hỏi vì sao nhất định phải ưu tiên cho những người lính, ngày hôm nay bọn họ hẳn là đã hiểu rõ là vì cái gì rồi!””Thẳng thắn cương nghị, rường cột nước nhà, gửi lời kính chào đến các vị anh hùng!””Đây không phải là phim ảnh, đây chính là hiện thực!””Các anh hãy cố gắng lên! Nếu thực sự bị thương các anh em không thể tham gia chiến đấu được nữa, thế nhưng tôi sẵn sàng hiến tặng một con mắt, để giết sạch bọn chó chết kia!””Nhất định phải sống trở về!”Trên Weibo Sina, tất cả phần tử thân Mỹ đều im lặng, tin tức Sina, nhật báo Hoa Hạ, điểm tin nóng, tin tức Hoa Hạ.”Chống lại kẻ xâm lược! Đây là cuộc chiến sinh tử của Hoa Hạ chúng ta, tuyệt đối không được lùi bước! Đánh bại tất cả những phần tử khủng bố, lãnh thổ Hoa Hạ không được mất đi nửa tấc! Một tấc non sông, một tấc máu! Phàm là kẻ xâm chiếm Hoa Hạ chúng ta, giết không chừa một tên!#Trận_chiến_bảo_vệ_dị_cảnh_của_Hoa_Hạ#.”Lượt chia sẻ: 14.254W, số bình luận: 15.365W, số lượt like: 52.154W.”Thật đấy! #Bản_tin_thời_sự# bùng nổ rồi! Đối với cuộc chiến bảo vệ dị cảnh lần này, Hoa Hạ đã thể hiện thái độ rất rõ ràng với tất cả những kẻ xâm lược trên thế giới, không muốn đánh nhau, nhưng cũng không được sợ đánh nhau. Hoa Hạ đã chuẩn bị sẵn sàng ứng phó toàn diện. Đến thì có thể, nhưng đi thì không có cửa. Dân tộc Hoa Hạ đã trải qua hơn năm nghìn năm thăng trầm, có thế trận nào là chưa từng trải qua! Trong tiến trình thực hiện phục hưng dân tộc, tất nhiên sẽ gặp nhiều gian nan hiểm trở thậm chí là sóng to gió lớn. Cuộc chiến đấu bảo vệ dị cảnh lần này cũng là một trở ngại nằm trong tiến trình phát triển của Hoa Hạ, không có gì là to tát cả, Hoa Hạ chắc chắn kiên định lòng tin, vượt khó tiến lên, biến gian nguy thành cơ hội, tranh đấu với một thế giới mới. Một tấc non sông, một tấc máu! Phàm là kẻ xâm chiếm Hoa Hạ chúng ta, giết không chừa một tên! #Cuộc_chiến_bảo_vệ_dị_cảnh_của_Hoa_Hạ# #Hoa_Hạ_đã_chuẩn_bị_sẵn_sàng_ứng_phó_toàn_diện_#”Lượt chia sẻ: 33.265W, số bình luận: 44.521W, số lượt like: 115.321W.Toàn bộ tin tức trên mạng internet đều là những tin tức như vậy. Toàn bộ đất nước Hoa Hạ nổ tung!Trên đường không một bóng xe.Bất kỳ cuộc họp nào của các công ty đều tạm hoãn lại, công việc cũng dừng lại.Các trường học cũng không học, thầy cô giáo đều đang giảng giải cho các học sinh nghe hiểu về tầm quan trọng của cuộc chiến bảo vệ dị cảnh lần này. Các cơ quan chính phủ, các đơn vị đều tạm ngừng công việc, theo dõi video cuộc chiến.Mà tất cả các bệnh viện lớn trên toàn quốc, từ thủ đô đến các quận, huyện, có vô số người chạy đến.”Hiến máu! Hiến máu!””Bác sĩ lấy của tôi trước! Lấy của tôi trước! Tôi chắc khỏe! Lấy nhiều máu cũng không sao!””Đi sang một bên, anh nhỏ con, cao có một mét sáu ra vẻ cái gì? Lấy của tôi, tôi một mét tám, nặng một trăm kilogam, tôi nhiều máu lấy bao nhiêu cũng được.””Mọi người tránh hết ra, lấy của tôi trước!”Trong các gia đình, bố mẹ và con cái cũng đang theo dõi truyền hình trực tiếp trên ti vi.Trên ti vi, hình ảnh về bức tường thành bằng thép của quân nhân Hoa Hạ khiến các bậc cha mẹ và con cái rất an tâm.Có người con hỏi: “Bố ơi, những cái này là của các anh quân nhân nước chúng ta phải không ạ?” Bố: “Đúng vậy, họ đang bảo vệ Tổ quốc của chúng ta.”Con: “Đây chính là chiến tranh thật sự phải không ạ? Các anh ấy sẽ chết sao?”Bố: “Sẽ chết. Nhưng các anh ấy không sợ chết, để bảo vệ Tổ quốc của chúng ta, các anh ấy đều là anh hùng.”Con: “Vậy các anh ấy đừng chết được không ạ?”Bố: “Được, được, nhất định sẽ không chết…”Nói đến đây, người bố nhẹ nhàng lau nước mắt. Chiến tranh, làm gì không có người chết chứ?Nhưng những quân nhân này, vì bảo vệ Tổ quốc họ đã không sợ chết…Một tỉ ba người dân Hoa Hạ đều đang chăm chú theo dõi trận chiến đấu này.Đây là một trận chiến không được phép thua.Thắng, có thể đảm bảo nền hòa bình trăm năm trong tương lai của Hoa Hạ.Thua, Hoa Hạ lại một lần nữa trở thành con cá nằm trên thớt, mặc cho người ta chém giết….Nước Mỹ, Nhà Trắng.Tổng thống Wallace đang trợn mắt há hốc mồm nhìn cầu dị cảnh được vây giống như một cái thùng sắt, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.Ông ta nằm mơ cũng không nghĩ rằng, lần này để chiến đấu bảo vệ dị cảnh mà Hoa Hạ có thể làm được đến trình độ như vậy!”Chết tiệt, rốt cuộc bọn chúng đã làm như thế nào?” Wallace gầm hét lên: “Một bức tường thép lớn như vậy mà bọn chúng chỉ làm trong một thời gian ngắn sao! Bọn chúng có làm gian dối không? Trong quá trình thực hiện có làm gian dối không?”Trợ lý đầu đầy mồ hôi, nói năng lộn xộn: “Tôi cũng không biết, thưa ngài Tổng thống, có thể là bọn chúng đang cố ý đưa ra giả tưởng chứ chưa chắc thực tế đã là vậy, có thể bọn chúng đã chuẩn bị sẵn video như thế này…””Nói láo! Cậu có dám tin vào lời nói của chính mình không!” Wallace điên cuồng hét lên: “Vây lại như thế, làm gì có người nào có thể ra ngoài được? Phải mọc thêm cánh? Nhưng nếu mọc thêm cánh cũng không được, sẽ bị cung bắn trúng! Reid Doug vẫn còn ở bên trong đấy, Reid Doug vẫn còn ở bên trong đấy!”Lúc này Bộ trưởng Bộ Quốc phòng William tuyệt vọng lau mồ hôi, nói: “Thật là khủng khiếp, có thể làm được như thế này sao!””Sự thực đã rành rành trước mắt, còn điều gì mà không thể chứ!” Wallace chút nữa thì đập nát chiếc bàn: “Lập tức! Lập tức tập trung toàn bộ đội hình tàu sân bay tiến qua đó cho tôi! Nhanh! Đây là một cuộc chiến thực sự, đám côn đồ kia thì không nói, nhưng toàn bộ người của chúng ta đều ở bên trong! Tài nguyên nhiều như vậy cũng uổng phí! Chết tiệt, bọn chúng có thể tạo ra năng lực khủng khiếp như thế! Khống chế kim loại, khống chế kim loại! Cái này là gian lận! Ăn gian!”William nói: “Tổng thống, tôi lập tức đi ngay!”William rời khỏi văn phòng Tổng thống, đi thẳng đến phòng truyền thông, yêu cầu liên lạc với Hoa Hạ.Nằm ngoài sự dự liệu của ông ta, thông tin đã kết nối!William nhìn Lưu Hoa Quân trên màn hình, phẫn nộ nói: “Các ông muốn phát động chiến tranh sao?”Lưu Hoa Quân nhìn ông ta, ánh mắt lạnh lùng, nói: “Từ khi bọn chúng bắt đầu xâm nhập vào dị cảnh, chiến tranh đã xảy ra rồi. Thế nào, ông William, ông muốn xin tha cho những phần tử khủng bố này sao?” William: “Tôi…”Lúc này ông ta mới nghĩ ra, ban đầu ông ta nói không muốn phải can thiệp vào việc cướp dị cảnh lần này! Reid Doug len lén lẻn vào dị cảnh, không công bố về đối ngoại!William: “Nói tóm lại là không được! Nếu như các ông giết hết những người thức tỉnh kia, chúng tôi sẽ…”Lưu Hoa Quân cười khẩy nói: “Các ông muốn làm thế nào? Mấy đội hình tàu sân bay kia? Ha ha ha, đừng có nằm mơ! Có gan thì tới đây thử sức! Tôi nói cho ông biết, trước đây tôi đã nói rằng đến bao nhiêu người tôi giết bấy nhiêu người! Ngày hôm nay câu nói này vẫn là như thế!”William vô cùng tức giận hét lên: “Hãy đợi đấy, hãy đợi đấy!”Sau đó ông ta cầm điện thoại lên thông báo cho hải quân Mỹ: “Tất cả đội hình tàu sân bay xuất phát cho tôi!”…Trong dị cảnh.Lưu Hoa Quân tắt video thông tin, sau đó nhìn tất cả các quân nhân có mặt tại hiện trường, bỗng nhiên lớn tiếng hô: “Hỡi các đồng chí, mọi người có sợ chết không?”Toàn thể quân nhân có mặt tại hiện trường cùng hô to: “Không sợ!”Lưu Hoa Quân tiếp tục nói: “Cuộc chiến bảo vệ dị cảnh lần này, đám quân xâm lược kia chỉ có thể đến, nhưng muốn rút ra ngoài, chúng ta có để cho chúng ra không?”Mọi người hô to: “Phàm là kẻ xâm chiếm Hoa Hạ chúng ta, giết không chừa một tên!””Rất tốt!” Lưu Hoa Quân nói: “Mọi người đều là những anh hùng của Hoa Hạ chúng ta! Các vị, tôi ở đây, xin chúc trước mọi người, giành chiến thắng!”Mọi người: “Nhất định chiến thắng!”Lưu Hoa Quân hét to một tiếng: “Kéo còi báo động!”Trong chớp mắt, tin tức này từng tầng từng tầng được truyền ra ngoài.”Kéo còi báo động!””Kéo còi báo động!””Kéo còi báo động!””Kéo còi báo động!”Rất nhanh, toàn bộ khu vực dị cảnh số 19, khắp nơi đều vang lên tiếng còi báo động.”Hú!!!”, “Hú!!!”, “Hú!!!”, “Hú!!!”, “Hú!!!”, “Hú!!!”, “Hú!!!” Trước đây Lưu Hoa Quân phái nhiều người như thế đến dị cảnh để lắp đặt mạng wifi, mục đích khác chính là để sắp xếp việc này! Một khi đã đến ngày quyết chiến, kéo còi báo động thì tất cả những người có mặt ở dị cảnh phải lập tức trở về phía cầu dị cảnh, chuẩn bị cho trận quyết chiến cuối cùng!…Khu rừng U Ám.Đội Lý Hạc đang ẩn nấp trong rừng sâu, quan sát tình hình xung quanh.Bỗng nhiên lúc đó, tiếng còi báo động chói tai vang lên: “Hú!!!”Lý Hạc ngẩng đầu lên nhìn, đã nói ngay: “Thời khắc cho cuộc quyết chiến cuối cùng đã đến rồi, các anh em, đi thôi, tập hợp!”Lý Tiểu Hổ: “Đi nào, tập hợp!”…Trong khu rừng phía Bắc.Nhóm mấy người Thạch Đào đang mai phục ở đây, mấy ngày nay bọn họ đã tiêu diệt được năm nhóm côn đồ xâm nhập vào dị cảnh.Và lúc này, bọn họ vẫn đang trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.Bỗng nhiên, tiếng còi cảnh báo vang lên: “Hú!!!”Thạch Đào sửng sốt, sau đó làm rơi cả ngụy trang trên người, lớn tiếng nói: “Ngày quyết chiến đã đến rồi! Các anh em đi nào!””Mọi người, cùng dốc sức nào!””Từ thời khắc bắt đầu làm lính, tính mạng của chúng ta đã không phải chỉ là riêng của bản thân mình!”…Tình trạng này diễn ra ở khắp nơi trong dị cảnh.Mọi người không ngừng từ các ngõ ngách bên trong chạy về phía cầu dị cảnh.Tập hợp lại, trận quyết chiến cuối cùng đã đến rồi!…Trong khu rừng phía Nam, mấy người Hồng Tiểu Phúc cũng đang khẩn trương chạy về.
“Tiểu Phúc, chúng ta phải nhanh lên một chút.” Vừa đi, Tô Oánh vừa nói: “Lần này có thể là trận quyết chiến cuối cùng, chúng ta về sớm được chút nào hay chút ấy.” “Ừm, lần này chúng ta nhất định phải tiêu diệt được thật nhiều kẻ xâm lược.” Hồng Tiểu Phúc nghiêm túc gật đầu, nói: “Cho bọn chúng biết, có đi mà không có về!”Triệu Minh đứng bên cạnh cũng tán thành ý kiến, nói: “Đúng vậy, chúng ta nhất định phải tiêu diệt được thật nhiều quân địch.” Nói đến đây, Triệu Minh nói với giọng tiếc nuối: “Thật là đáng tiếc, chúng ta không mời Vua Hổ ở trên núi xuống được. Nếu mà mời xuống được thì quá đỉnh!”Mấy người cùng nhau gật đầu: “Đúng vậy, đó là sinh vật cấp thành chủ duy nhất mà chúng ta từng gặp, thật tiếc quá!” Bọn họ ai nấy đều thấy tiếc nuối, cuối cùng không nghĩ đến việc này nữa, lúc này quản lý thư viện đột nhiên hỏi: “Vua Hổ? Có phải là con hổ già có màu lông vàng đậm với cái đầu rất to, toàn thân giáp màu vàng óng, còn có thêm một đôi cánh không?”Mọi người: “Dạ!””Ông quản lý cũng biết Vua Hổ này sao?” Mấy người Hồng Tiểu Phúc đều cảm thấy ngạc nhiên. Ông quản lý thư viện biết Vua Hổ thì dễ rồi!”Ông đương nhiên là biết.” Quản lý thư viện nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Không ngờ, con hổ giáp vàng mắt đỏ năm đó vẫn còn có con cháu còn sống, việc này thực sự là quá tốt. Phải biết rằng, hổ giáp vàng mắt đỏ là loài thú cần được bảo vệ từ thời nhà Minh đấy!”Nghe thấy câu này, mấy người Hồng Tiểu Phúc cùng trợn tròn hai mắt: “Thật ạ!”