Âu Thần

Chương 263: Nhiệt huyết chưa bao giờ là thứ mà Hoa Hạ thiếu


Đọc truyện Âu Thần – Chương 263: Nhiệt huyết chưa bao giờ là thứ mà Hoa Hạ thiếu

Editor: Nguyetmai

Châu Phi.

Nói chính xác hơn là ở vùng Sahara cận khu vực Nam Phi, có một số quốc gia ở nơi đó không ngừng xảy ra nội chiến, vả lại còn đột nhiên xảy ra rồi lại đột nhiên kết thúc, không theo bất kỳ quy luật nào.

Dẫn đến nơi đây xuất hiện vô số tổ chức lính đánh thuê và tổ chức sát thủ, chỉ cần đưa đủ tiền cho bọn họ, bất cứ chuyện gì bọn họ cũng có thể làm.

Nhất là trong thời kỳ linh khí khôi phục này, số lượng tổ chức khủng bố ngày càng nhiều hơn.

Trong đó tổ chức khủng bố tiêu biểu nhất đã gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho an ninh địa phương và các nước láng giềng xung quanh chính là tổ chức khủng bố “Boko Haram” hoạt động tại Negeria.

Nguyên nhân chính là vì trong tổ chức khủng bố Boko Haram xuất hiện một người thức tỉnh nửa LV4! Lập tức có rất nhiều các tổ chức lính đánh thuê nhỏ được tập hợp lại với nhau, quy mô của tổ chức cũng ngày càng lớn hơn.

Suốt thời gian đó, bọn họ công thành chiếm đất, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

Lúc trước khi bọn họ nghe nói linh quả LV3 có giá năm triệu Euro một quả thì đã thèm chảy nước miếng, bây giờ nghe tin dị cảnh số 19 sẽ mở cửa, lập tức tâm trạng trở nên vô cùng phấn khích.

Thủ lĩnh của tổ chức khủng bố Boko Haram là Clive, là một tên nửa LV4 mà đế quốc Mỹ bí mật nuôi dưỡng, có năng lực của hệ cường hóa cộng thêm thị giác tiên tri!

Bất kỳ sự tấn công nào của đối thủ cũng bị hắn ta dự đoán được một cách chính xác, cũng từ đó mà né tránh! Hơn nữa năng lực của hắn ta thuộc hệ cường hóa, nên không hề nói quá khi nói trong phạm vi năng lực của hắn ta thì hắn ta… chính là vô địch!

Nếu chỉ vậy thôi, đối thủ có thể còn có cơ hội đấu sức lực mà thắng, nhưng trong đội của hắn ta còn có thêm một người là Jonathan, có năng lực là khóc!

Hắn có thể khiến cho kẻ địch không tự chủ được mà khóc lên, mất hết ý chí phản kháng!

Dù có thể phản kháng, nhưng trong lúc đang khóc thị lực sẽ bị ảnh hưởng, ngay cả một nửa thực lực cũng không phát huy được!

“Lần này là cơ hội lớn của chúng ta.” Với mái tóc dài màu vàng, vẻ ngoài của Clive nhìn giống như là Thần sấm Thor đang xem mật thư trong tay, mỉm cười nói: “Dị cảnh số 19 của Hoa Hạ mở cửa, chúng ta có thể dễ dàng vào để cướp đoạt tài nguyên rồi, ha ha ha. Tốt, rất tốt! Jonathan, cậu thấy thế nào?”

Ngược lại vẻ ngoài của Jonathan nho nhã hơn, hơi giống với khí chất của Loki, em trai Thor. Hắn ngồi trên ghế, trong tay cầm một ly rượu đỏ, mỉm cười nói: “Cơ hội tốt như vậy tất nhiên là đi rồi, đội trưởng Clive.”

“Được!” Lúc này Clive đứng dậy: “Đi nào, chuyện náo nhiệt lớn như vậy, ai biết được sẽ mang đến cho chúng ta bao nhiêu lợi ích. Ha ha ha, thông báo cho mọi người chuẩn bị sẵn sàng, có thể kiếm được bao nhiêu lợi ích thì kiếm bấy nhiêu!”

Lúc vừa đi đến cửa, Clive bỗng nhiên đứng lại, cười nói: “Đúng rồi, liên hệ với nhóm hải tặc Somalia, bảo bọn họ đi cùng góp vui. Trò chơi lần này, tất nhiên là càng đông càng vui rồi!”


Somalia.

Nhóm hải tặc Somalia là một nhóm cướp biển tội phạm chuyên cướp thuyền của các quốc gia khác.

Với sự bùng phát nội chiến ở Somalia năm 1991, hoạt động cướp biển ở vịnh Aden diễn ra thường xuyên hơn, đã từng xảy ra rất nhiều vụ bắt cóc, vụ việc bạo lực gây thương tích cho đoàn thủy thủ.

Trước đây nhóm hải tặc Somalia có bốn đại đội: Puntland Group – đội hộ vệ bờ biển quốc gia tình nguyện và Merkah – thủy binh Somalia.

Nhưng do sau này trong Puntland Group xuất hiện một hải tặc thức tỉnh LV3, nhanh chóng thống nhất toàn bộ Somalia, khiến tất cả hải tặc đầu quân cho mình.

Thủ lĩnh hiện tại của nhóm hải tặc Somalia là Rand.

“Thủ lĩnh Rand, có tin từ châu Phi.” Một tên hải tặc vào phòng làm việc của Rand, đặt một xấp tài liệu lên bàn của hắn.

“Sao?” Raid cầm lấy tập tài liệu, chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức phấn khích: “Đến Hoa Hạ cướp đoạt tài nguyên? Mua linh quả LV3 với giá ba triệu Euro một quả?”

Hắn vội vàng lật xem tài liệu một lúc lâu, sau đó phấn khích đứng dậy, không ngừng đi vòng quanh trong phòng: “Chỉ một quả đã ba triệu Euro, đây nhất định là giá trên trời, thật quá tốt, thật sự quá tốt rồi! Ngươi lập tức triệu tập tất cả những người thức tỉnh, sau đó chúng ta cùng đi! Thế trận lớn như vậy, dù là đục nước béo cò thì cũng có thể kiếm được một số tiền rất lớn!”

Tình trạng như vậy không ngừng xảy ra trên toàn thế giới.

Tất cả những tên tội phạm khủng bố thức tỉnh đều trên tinh thần sẵn sàng.

Đến dị cảnh số 19 cướp tài nguyên, khi đi ra là cả đời sung túc!

Hiện tại, thật sự là ánh mắt của toàn thế giới đang nhìn chằm chằm vào dị cảnh số 19 của Hoa Hạ!

….

Tối hôm đó, trên app Người thức tỉnh Hoa Hạ báo một tin thế này đến mọi người thức tỉnh từ LV2 trở lên.

“Thân chào tất cả các vị thức tỉnh từ LV2 trở lên, Tổ quốc lại đến thời khắc sinh tử.”

“Bọn cướp giật người nước ngoài muốn đến dị cảnh số 19 của chúng ta cướp đoạt tài nguyên.”

“Tình trạng lần này nghiêm trọng hơn trước đây rất nhiều. Lần này không thể hình dung bằng liên minh quốc tế tám nước, mà có thể nói là liên minh quốc tế trăm nước.”


“Bọn chúng đều là bọn côn đồ quốc tế, lính đánh thuê, phần tử khủng bố. Các vị thức tỉnh thân mến, hãy siết chặt nắm đấm của các vị, thời khắc bảo vệ Tổ quốc đã đến rồi.”

“Tất cả những người tham gia kháng chiến chống quân xâm lược lần này đều nhận được viện trợ từ quốc gia.”

“Nguy hiểm và cơ hội cùng nhau tồn tại.”

“Những người thức tỉnh đồng ý tham gia chiến đấu bảo vệ dị cảnh, vào lúc chín giờ sáng Chủ nhật tuần này tập trung ở Quảng trường Chính phủ trấn Đa Phúc bên trong dị cảnh.”

“Những đồng chí tham gia bảo vệ quốc gia được thưởng hai triệu nhân dân tệ.”

“Nếu có người nào đó không may hy sinh, quốc gia sẽ dành tặng cho người nhà của người đó mười triệu nhân dân tệ tiền cứu trợ.”

Tin tức này vừa được phát tán, ngay lập tức toàn bộ diễn đàn người thức tỉnh đều bùng nổ!

Vô số người bắt đầu thảo luận trên diễn đàn, thảo luận nhóm nhỏ riêng, hỏi thăm bạn bè!

Nhiệt huyết, là thứ đã khắc sâu trong gen của người Hoa Hạ chúng ta.

Bảo vệ Tổ quốc, trước đây có lẽ còn là một từ ngữ vô cùng xa lạ với mọi người.

Nhưng lúc này cụm từ đó lại vang lên trong lòng mỗi người.

Thật ra người Hoa Hạ có một đặc điểm, chính là cực kỳ hiếu chiến.

Khi không có giặc ngoại xâm, họ đấu với đồng bào của mình. Lúc có giặc ngoại xâm, họ lại đoàn kết chống lại kẻ thù chung.

Hiện giờ nghe nói liên minh quốc tế trăm nước đang muốn đến Hoa Hạ cướp đoạt tài nguyên, lập tức vô số người thức tỉnh vô cùng giận dữ.

Giết sạch bọn họ!

Dù có hy sinh thật cũng còn có tiền trợ cấp mười triệu nhân dân tệ!

Trên Wechat của Hồng Tiểu Phúc.


Lý Hạc nhắn tin cho Hồng Tiểu Phúc.

Lý Hạc: “Tiểu Phúc, cậu thấy tin tức đó trên app chưa?”

Hồng Tiểu Phúc: “Thấy rồi, anh Hạc, anh tham gia không?”

Lý Hạc: “Tham gia chứ, nhất định phải tham gia! M* kiếp, đám người nước ngoài kia một mình tôi có thể chọi mười tên!”

Hồng Tiểu Phúc: “Anh Hạc ghê thế!”

Lý Hạc: “Ha ha, nói hơi lố xíu, nhưng mà một chọi ba hay năm thì không thành vấn đề. Đậu xanh rau má, đây chính là Tổ quốc của tôi, tôi có bôi bác hoặc thậm chí có chửi một, hai câu cũng chẳng sao, nhưng một đám côn đồ lại muốn đến giở trò với Hoa Hạ của chúng ta? Tôi vặt hết đầu bọn chúng xuống!”

Hồng Tiểu Phúc: “Đúng vậy, phải vậy chứ!”

Lý Hạc: “Chơi nó! Bà nội nó chứ, nam tử hán đại trượng phu, sau này các anh em có thể vỗ ngực nói với con của chúng ta rằng năm đó chúng ta đây cũng đã từng bảo vệ Tổ quốc, trên mặt cũng vô cùng tự hào! Hẹn ngày mai gặp!”

Hồng Tiểu Phúc: “Hẹn ngày mai gặp!”

Trong một nhóm chat trên Wechat.

Người thức tỉnh 1: “Các anh em, ngày mai anh đây sẽ tham gia bảo vệ Tổ quốc, mọi người có đi không?”

Người thức tỉnh 2: “Liệu có người chết không?”

Người thức tỉnh 3: “Người chết thì tất nhiên phải có, nhưng mà sợ gì chứ, anh em chung một bầu nhiệt huyết, nếu thật sự có mất mạng, đó cũng là một cái chết vinh quang!”

Người thức tỉnh 1: “Đúng vậy, dù thật sự có chết thì vẫn còn mười triệu nhân dân tệ tiền trợ cấp, sợ cái quần què gì?”

Người thức tỉnh 2: “Được, ông đây cũng đi! Sau này còn có vốn liếng khoe khoang với con trai!”

Tin tức giống như vậy truyền khắp vòng bạn bè trên diễn đàn Wechat.

Hoa Hạ là không bao giờ thiếu những người dám liều mạng!

Một đám người nước ngoài dám qua đây mà ra oai với chúng ta, không giết chúng mày đến không còn cọng tóc nào thì bọn tao không phải là người Hoa Hạ!

Chín giờ sáng Chủ nhật.


Từng nhóm người thức tỉnh bắt đầu tập trung ở quảng trường, sau đó đi vào dị cảnh số 19.

Tổng số người thức tỉnh LV2 của Hoa Hạ hiện giờ là hai mươi ba nghìn năm trăm mười bốn người, người thức tỉnh LV3 là một nghìn hai trăm bốn mươi lăm người. Mà bây giờ có ba nghìn hai trăm sáu mươi lăm người thức tỉnh LV2 và ba trăm năm mươi sáu người thức tỉnh LV3 đã đến trấn Đa Phúc.

Tỷ lệ là gần một phần sáu, không thể không nói đây thật sự là một kỳ tích.

Vì không phải tất cả người thức tỉnh đều thuộc diện chiến đấu, một phần rất lớn là diện đời sống và diện phụ trợ.

Hơn nữa hiện nay hơn một nửa người thức tỉnh LV2 trong nước vẫn còn là học sinh, bọn họ vẫn chưa thực sự có khả năng chiến đấu.

Mà trong xã hội, số người thức tỉnh thuộc diện chiến đấu cũng đã chiếm gần một nửa số người thức tỉnh.

LV3 thì càng ghê gớm hơn, tổng cộng có một nghìn hai trăm bốn mươi lăm người thức tỉnh thì đã có hai phần ba những người thuộc diện chiến đấu đã đến.

Lúc này, Lưu Hoa Quân đang đứng ở bậc thang Quảng trường trấn Đa Phúc, nhìn nhóm người thức tỉnh tập trung ở giữa sân, kích động đến nước mắt rưng rưng.

Lúc đầu ông chỉ cho rằng có khoảng hai nghìn người tới đã là quá tốt rồi.

Dù sao thì lần này cũng là cuộc chiến đấu thật sự, chết người thật đấy!

Đây không phải là một trò chơi!

Không ngờ, vậy mà lại có gần bốn nghìn người đến!

Bốn nghìn người thức tỉnh cấp LV2 trở lên!

Hơn nữa đã bắt đầu tập hợp ba nghìn quân nhân LV2 trở lên, sức mạnh này có thể nói là tàn phá trời đất!

Nhiệt huyết chưa bao giờ là thứ mà Hoa Hạ thiếu!

“Hỡi các đồng bào.” Lưu Hoa Quân nhắm mắt lại, cho tâm trạng bình tĩnh trở lại, sau đó chậm rãi nói: “Theo như tin tức đã được công bố lúc trước, lần này liên minh quốc tế trăm nước muốn vào dị cảnh số 19 của chúng ta cướp đoạt tài nguyên.””Đây là lãnh thổ của chúng ta, chúng ta có thể để mặc bọn họ muốn làm gì thì làm trên lãnh thổ của nước ta hay không?”

Tất cả những người thức tỉnh ở dưới đều hô to: “Không thể!”

Lưu Hoa Quân tiếp tục nói: “Những tài nguyên này đều là tài sản quý báu nhất của quốc gia chúng ta! Mà mọi người, chính là những chiến sĩ quý giá nhất của quốc gia chúng ta!”

“Mọi người, hãy cố gắng nỗ lực hết mình để sống sót đến cùng, đem theo tài sản trở về quê hương của mọi người. Tuy rằng chúng tôi dành ra mười triệu nhân dân tệ tiền trợ cấp, thế nhưng tôi vẫn thật lòng hy vọng mọi người có thể sống sót đến cùng! Chỉ có sống mới có hy vọng.”

“Mọi người, nỗ lực để tăng kinh nghiệm chiến đấu của bản thân, đến lúc đó khiến bọn người nước ngoài phải rửa mắt nhìn người Hoa Hạ chúng ta trăm trận trăm thắng!”

Nhiệt huyết của tất cả mọi người đều được dâng cao, mọi người đều điên cuồng hô lớn: “Trăm trận trăm thắng!”

Hồng Tiểu Phúc lẫn trong đám đông cảm nhận bầu không khí ở hiện trường, dòng máu chảy trong người cậu cũng đã sôi trào!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.