Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Chương 46: Mật đường


Đọc truyện Ất Nữ Bạch Nhã Nhã – Chương 46: Mật đường

Editor: TrieuKyAn

“Khôi…” 

Ngồi xổm bên ngoài phong nguyệt bảo giám ,hai nam nhân chính là  nghe được từng đợt thở gấp khó nhịn của thiếu nữ trong  phòng , cùng đó là những lời dâm mĩ của mấy thiếu niên bên trong. 

Các đốt ngón tay Mị đã  nắm chặt  trở nên trắng, bên cạnh Khôi một mặt không đổi sắc, khuôn mặt vẫn lãnh khốc như thường ngày, Mị rất muốn dịch chuyển thân thể một chút, lại căn bản không làm được. Mộng thiếu  nói đây là do tử cổ phát tác? Hay là do chính mình cũng yêu tiểu nhân nhi đằng trong kia . . ? ? 

Ồ ồ thở dốc một tiếng, khắc chế chính mình không cần dựa theo cảm giác  mê hoặc kia mà hành động thiếu suy nghĩ, thật sự muốn vọt vào phòng trong. Không nói trước chủ tử có thể hay không tha thứ cho mình, chính là chính mình cũng không tha thứ được

“. . . . .” Khôi nhìn Mị bên cạnh  hai má bắt đầu nổi lên ửng hồng mất tự nhiên , thân thể run nhè nhẹ, ngay cả thở ra khí đều là nóng rực , mà trong phòng A Tình cũng  dần tỉnh lại . . . . Đây là tình huống gì? Bọn họ là ảnh vệ, như thế nào cũng trúng trung tình cổ?

Đối với tiểu thư có tình ý? ? Tình thì thôi, hắn là ảnh vệ của tiểu thư . Chính là ngay cả Mị. . . .”Ngươi bị ảnh hưởng bởi trung tình cổ?” Tiếng nói trầm thấp  linh động trong đêm đen có vẻ hợp với cảnh , giống như cho dù nói ra lời đại nghịch bất đạo như vậy cũng được coi là lẽ đương nhiên .

“Ha ha, xem ra đúng vậy. . . . Giúp ta!” Bất đắc dĩ nhắm lại , bởi vì động tình mà viền mắt bắt đầu ngập nước , Mị cười nhẹ 

“Rời khỏi nơi này?” Khôi có một chút nghi ngờ. Mặc dù đang ở Bạch phủ hẳn là không có gì nguy hiểm, nhưng là lúc này trong phòng chủ tử cùng mấy vị thiếu gia cùng tiểu thư đều  . . . 

Thời điểm này , căn bản không cần quan tâm mặt khác, ngay cả A Tình cũng không có bất luận hành động gì. Trong 3 ảnh vệ tại đây,đã  có hai người bị ảnh hưởng bởi trung tình cổ, hắn có thể mang theo Mị yên tâm tiêu sái rời khỏi sao?

Nhưng mà Mị mặc kệ lời nói, vạn nhất hắn không khống chế được lời nói của mình, hậu quả càng không tưởng tượng nổi . Khôi tìm cách thoát khỏi tình huống này sao cho vẹn cả đôi đường…

Không có biện pháp,đành làm theo cách trước mắt, một bên đỡ Mị thân thể hư nhuyễn dùng khinh công dùng đi. Cùng lắm thì đem Mị  cách  xa  địa phương này ,rất nhanh hắn sẽ trở lại bình thường thôi. Thật sự là cổ độc a

“Khôi, đây là bí mật đúng không?”


“. . . . . , là bí mật.”

“Ha ha. . . . Thực tin cậy a.”

“Luôn luôn là như thế.”

“…” Bạch Nhã Nhã cắn răng nhẫn nại, thật là có đủ hỗn loạn, chẳng lẽ lần đầu tiên của nàng  là 4P? Hỏng mất ! ! Không nói trước giờ  khắc này ba thiếu niên  xinh đẹp kia có chịu buông tha hay không, chính là chính mình, cũng đãbị khơi mào  tình triều mãnh liệt, lý trí đã hoàn toàn tan rã.

“Ân. . . . .” Bị hai đồ vật ấm nóng kia  đồng thời ma xát bên ngoài hoa huy*t  mẫn cảm , kích thích như vậy vô luận là trên thân thể hay đánh vào thị giác , đều làm cho nàng vô pháp vứt bỏ, thiên. . . .

“Tiểu công chúa thật còn có thể chịu đựng???, rõ ràng là d*m thủy đã sắp chảy giống dòng suối nhỏ còn không chịu khuất phục sao?”,

Mộng Chi nhẹ nhàng di chuyển tiểu bảo bối minh diễm trong ngực mình , làm cho đoá hoa nàng xinh đẹp ướt át càng thêm cọ xát vào cự vật An Dương cùng tiểu tứ . Ha ha, hai bảo thương đồng phấn khởi dựng lên đồng  thời để ngoài huyệt khẩu, loại hưởng thụ cùng kích thích này  hỏi thế gian có nữ nhân nào được nếm trải?”Bảo bối nha, rốt cuộc là muốn Tam ca của ngươi a? Hay vẫn muốn  tứ ca của ngươi ?”

“Ha ha” An Dương nhìn  Lão tứ bên cạnh đã có chút hoa mắt thần mê , nâng dậy cực đại dâng trào ,hạ nhẹ xuống một chút, xúc trước mặt tiểu trân châu nữ hài , lại nhẹ nhàng dùng nó vẽ quanh. Bởi vì như thế, bảo bối kiều diễm của hắn lại run rẩy thân mình muốn đứng lên

“Nhã Nhã, Nhã Nhã” tiểu tứ  đem dục long hướng đưa phía trước, nóng rực để ở hoa tâm ướt đẫm , giúp đỡ nó vòng vòng nghiền nát xoay chuyển, khiến mật ý chảy ra càng mãnh liệt.

Nữ hài xinh đẹp vặn vẹo trước người , môi đỏ mọng hé mở ngâm nga, con ngươi thâm tử sắc dĩ nhiên híp lại, biểu tình vừa đau khổ lại hưởng thụ. . . Hảo cô gái dâm đảng. Tiểu tứ không khỏi cảm thấy  thân dưới trướng đau lợi hại, hẳn Tam ca cùng Mộng Chi cũng tuyệt đối so với chính mình cũng không khá hơn chút nào.

“Muốn tứ ca sao. . . .”

Đến chính mình sớm bởi vì dục vọng mà tiếng nói khàn khàn.”A. . . .” Đột nhiên thân thể nàng vây quanh khiến hắn thở dốc ra tiếng, nguyên lai Mộng Chi đem kiều đồn Nhã Nhã dồn về phái trước một chút. . . . Tiểu  tứ hơi rút khỏi cấm địa ngọt ngào này, cầm lấy đùi non nàng, từng ngụm từng ngụm thở dốc.


Ngay sau đó An Dương đi lên, cũng như tiểu tứ gắng gượng nhử nàng. Mộng Chi phối hợp chậm rãi đong đưa Nhã Nhã “Tiểu muội, vẫn là muốn Tam ca đâu?” An Dương bởi vì chút mê loạn kích thích này, trong ánh mắt giờ này đêu lưu chuyển một tầng yêu khí,  thiên sứ thuần khiết đã sớm không còn tồn tại nữa, hắn còn sống ,mục đích sống là vì cùng muốn nữ nhân này xuống tận cùng địa ngục.

“A a a a. . . . . Không cần, không muốn không muốn lại tra tấn ta … Ân. . Ân. . .” Bạch Nhã Nhã rên rỉ  kiệt lực, nàng sống trên đời này mười mấy năm,canh giờ này tuyệt đối là canh giờ khiến nàng thống khổ nhất. Vị hôn phu xinh đẹp tà ác, Tam ca mị hoặc ôn nhu , người nàng yêu-Tiểu tứ. Bọn họ cấp cho nàng một thế giới tình dục cấm kị a . . . . Tùy tiện là ai, nhanh một chút đi. . .”Tứ, tứ ca a. . . .” Nàng khuất phục , nàng vẫn là khuất phục , khuất phục trong bẫy tình mà bọn hắn lập ra.

Chiếm được đáp án, ba thiếu niên ngược lại không hề nóng vội. Mộng Chi buông Nhã Nhã, bên hông rút ra một hộp nhỏ tinh xảo chứa nhũ cao  ném cho tiểu tứ. Sau khi mở ra, một mùi thơm lạ lùng xông vào mũi, hắn khoét một  khối lớn đưa vào hoa huy*t ngọt nị, ngón tay ở bên trong cẩn thận khuấy động,

“. . Nhã nhã ngoan, hiện tại không cần kẹp tứ ca a, tứ ca cho ngươi mạt dược, như vậy chờ một chút liền không đau… . . Ân. . . . Thật nhỏ.” Tiểu tứ rút ra ngón tay ướt đẫm dịch thể, ngay cả đỉnh nam căn cực nóng dâng trào  chảy ra một giọt chất lỏng trong suốt  . . Có thể thấy được sức quyến rũ của tiểu yêu nữ này.

An Dương tiếp nhận thuốc mỡ, cũng vét ra một khối lớn bôi sau cúc hoa nàng. . . . Thuốc mỡ vừa tiếp xúc nhân thể ấm áp lập tức biến thành chất lỏng trong suốt, An Dương cố xoa xoa bên ngoài cúc hoa Nhã Nhã , như vậy chờ một chút nữa làm sẽ không đau. . . . Cảm thấy Nhã Nhã khó chịu vặn vẹo, trấn an hôn lên ngón chân đáng yêu

“Lão Tam. . . . .” Mộng Chi gọi i An Dương lại ,ngầm ra hiệu

“Ân. . . . .” An Dương đáp ứng, chính là tay lại chịu  không chịu rờii khỏi thân thể nõn nà. . .

“Đây là lão Tứ .” Mộng Chi định rời đi, chính là dâm mĩ trên đùi nõn của tiểu mĩ nhân trông vô cùng gợi cảm, thân thể hắn không thể động đậy được . . .

“A, thật phí khí lực a , đây là cổ.” An Dương cố gắng một hồi không thấy hiệu quả, đành phải bất đắc dĩ nở nụ cười.”Ngươi giúp lão Tứ đi.” Xem ra tại thời điểm tình cổ phát tác muốn rời khỏi mẫu  cổ thật khiến người ta không thể chống lại, có thể kiềm chế tới mức này, quả thật đã vô cùng lý trí rồi. Nguyên lai tình cổ đáng sợ ở chỗ có thể êm tâm ma của con người giấu bấy lâu nay đều phơi bày ra. . . .

Mộng Chi lại ôm lấy Nhã Nhã, đem miệng huyệt Nhã Nhã nhằm về phía lão tứ. Ái muội ngập tràn phượng mâu, ngầm có ý khiêu khích cùng lãnh khốc.

Tiểu tứ làm như không thấy Bạch Mộng Chi toả ra sát khí không ngừng, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể mềm mại ngày nhớ đêm mong này, không khỏi kích động đến làn  da cũng  run lên. . . Nàng, nữ hài tra tấn tâm ta nhiều năm này, cùng hắn chảy chung một dòng huyết thống, cuối cùng cũng thuộc về hắn.

“Ân” Thần chí Bạch Nhã Nhã bắt đầu không rõ, bụng dưới toả ra  hỏa thiêu ,cảm giác nóng rực tại hoa huy*t cùng cúc hoa lộ ra, a. . . Thật là khổ sở, bọn họ  nhất định là dùng  xuân dược! Nhã Nhã cọ xát phía sau cổ Mộng Chi, thông qua làn da đụng vào tựa hồ có thể dễ chịu một chút .


Mộng Chi ngậm môi anh đào của nàng, kịch liệt  hôn tới . Nhã Nhã ngửa  về phía sau ôm lấy đầu Mộng Chi , mười ngón tay mảnh khảnh  sáp nhập bên trong mái tóc mềm mại của hắn . .”Ô. . . Mộng Chi ca ca, Nhã Nhã rất khó chịu a. .” Nàng kề sát cánh môi Mộng Chi , nỉ non nói.

“Bảo bối, Mộng Chi ca ca còn khói chịu hơn ngươi.” Mộng Chi ôm lấy hai bên đùi nàng, dùng chút lực, lưu lại hai mảnh dấu vết hồng hồng .

Mộng Chi hôn môi  khiến người Nhã Nhã như muốn nhũn ra, hoa huy*t  tê rần, một cỗ chất lỏng xôn xao chảy dọc theo cái mông trắng nõn đi xuống, đầm đìa thấm ướt giường. . . Cảnh này khiến  hai tên dâm đãng đối diện-Tiểu tứ cùng An Dương miệng khô lưỡi khô.

“Lão Tứ, ngươi còn chờ cái gì?” An Dương nuốt vào dịch khí phía dưới Nhã Nhã, ngẩng đầu lên hỏi,thần sắc mê say yêu diễm. . .

Tiểu tứ dịch gần, đem nam căn sớm dựng thắng để ngoài kiều huyệt ướtt át. Ánh mắt tiểu tứ nhíu lại, khóe miệng cong lên, tà khí triển lãm phong tình “Nhã Nhã, mở mắt to nhìn. Người nam nhân đầu tiên của ngươi, là tứ ca.”

“A. . . . .” Tiểu tứ động một cái đâm nhập vào, tách ra vân da hoa huy*t chặt xít,vật nam tính như lưỡi dao sắc bén không lưu tình chút nào mở ra dũng đạo, tầng  tiêu hồn kia được chắn bởi một màng lá mỏng,  bị phá rách mở ra. . .

“Ngô… .” Vẫn là đau quá, Bạch Nhã Nhã gắt gao nắm cánh tay An Dương , thống khổ rên rỉ   trong miệng bị Mộng Chi ngậm vào , An Dương ôn nhu hôn môi nàng , Mộng Chi nhẹ vỗ về lưng nàng, đều muốốn nàng giảm bớt đau đớn, phân tán lực chú ý. Nhã Nhã cố sức bao vây lấy tiểu thân thể tiểu tứ, hiện tại của hắn đang ở trong thân thể nàng a. . . Nghĩ đến đây trong lòng mềm nhũn, trầm tĩnh lại, không quan hệ,không được sợ, đây là tiểu tứ a…

Tương phản với Nhã Nhã,tiểu tứ không hề thả lỏng tâm, cự vật to nóng hạ ra vào thật mạnh, giống như một cái búa nện xuống đòi mạng muốn chết, thiên. . . Nàng thật nhỏ. . . Hắn nhớ rõ thời điểm vừa mới sáp nhập , đóa hoa nàng nhỏ xinh phấn nộn  , cơ hồ muốn khép chặt không cho hắn xâm nhập. . 

Đã từng thử dùng một ngón tay tham nhập đều  khó khăn như vậy , chính là bây giờ như thế nào vẫn bao bọc được ngoài dương cụ thô to của mình??? . . A, làm như thế nào? Nhớ…nhúc nhích một chút, muốn  nhúc nhích cũng không thể được? Liền động một chút. . . .Nhã Nhã của hắn còn đau sao? chờ một chút!

Tiểu tứ rời khỏi một chút, dũng đạo như  trước lập tức khép kín. . Lại  đẩy ra  tầng tầng lớp lớp trở ngại a, cố sức lại đâm tới sâu vào trong , tuy rằng vậy nhưng cũng chỉ là  sáp nhập được một nửa nam long  mà thôi. . . Muội muội của hắn để hắn thật thoải mái, thoả mãn không gì sánh kịp. 

Tiểu tứ thở hổn hển, đôi mắt tà khí  càng thêm nguy hiểm nheo lại, trên trán cũng nhỏ một tầng mồ hôi trong suốt, nện ở trên người nàng, hình thành thủy ngân yêu diễm .”Bảo bối của chúng ta, thật mê hồn người a. . . .” Tầng tầng lớp lớp hút dục long, ngậm chặt lại….

Nghe tiểu tứ nói  khàn khàn như thế,Mộng Chi cùng An Dương không khỏi đều nuốt một ngụm nước bọt. Thật chặt a, thật không thể cầu, không biết tiểu tâm can của bọn họ chặt tuyệt vời đến mức nào? Nhớ…tự mình cảm thụ một chút hạ. 

Nghĩ  xong càng thấy kích thích nhìn bảo bối dưới thân. Nhã Nhã kêu đau đớn thanh âm biến chuyển rất nhiều, chống cự đau đớn đến run rẩy, tiểu tứ biết là dược hiệu sắp có tác dụng, thế là lập tức sử dụng kĩ xảo, bắt đầu dạy dỗ mật huyệt muội muội …

Hắn chậm rãi đem nhiệt năng thối lui bên ngoài môi phụ căn, lại chậm rãi xâm nhập, thẳng đến khi dục long khôg thể  tiến vào, mới lại lui đi ra. Tại tiểu huyệt nhợt nhạt ma xát vài cái, lại chậm rãi nhập càng sâu vào mật huyệt,  tới tới lui lui trừu sáp lại chậm rãi xâm nhập, Mộng Chi cùng An Dương cũng đồng thời đùa bỡn khởi vú của nàng, đầu lưỡi thì kích thích nụ hồng cương thẳng kia…


“Ừ. . . Ca ca. . .” Nhã Nhã cảm thụ được ba ca ca kia mang cho mình vừa là đau đớn lại là vui thích. Nhất là  hoa huy*t đang ngậm chặt tiểu tứ, xúc cảm nóng rực  a, giống như mình có thể cảm thụ hình dạng của hắn trong thân thể mình. . .

Mãnh liệt quen thuộc  từ mật huyệt tản ra toàn thân, hai tay Nhã nhã  nắm chặt cánh tay An Dương , chịu đựng ma cảm kéo dài từ hoa huy*t khiến nàng sung sướng run rẩy. Tiểu tứ thoáng vặn vẹo mông, để cứng rắn  ở bên trong vẽ một vòng tròn, toàn thân Nhã Nhã lập tức trở nên run rẩy, tiểu tứ lại chậm rãi rút ra nhảy lên dâng trào, đại lượng hoa nước dâm dịch  đồng thời bị trào ra ngoài, Nhã Nhã cũng cảm thấy đại lượng mật dịch của chính mình chảy ra ngoài nệm giường, cùng với nó là màu đỏ chói mắt của trinh tiết…

Nhìn giờ  khắc này ,bảo bối kiều mị trước mắt, đôi mắt tiểu tứhíp lại, Nhã Nhã của hắn  rất muốn chết, môi cánh hoa hồng nhuận  bị Mộng Chi trăn trở hút, mà thục nhũ đã sớm đứng thẳng trướng bị An Dương ngậm cả trong miệng, cùng tinh lượng nước bọt.

Nhã Nhã mày nhíu lại,  lông mi hơi hơi run run , giống như yếu ớt vừa chạm vào phiền toái, chính là hai má non mịn  lại phiếm tình cảm mãnh liệt  đỏ ửng. Chỗ bọn họ giao hợp sớm bị  yêu dịch tẩm dâm tràn ra như nước lầy lội bất kham, đoá hoa vô tội kia  phiếm xuất đỏ bừng ánh sáng ,  mật động  khó khăn phun ra nuốt vào dòng dịch dâng trào của chính mình. . . Tiểu tứ nhấc mông tròn trắng nõn dưới thân,dùng sức một cái lại đỉnh đi vào một chút. . .

Giờ phút này thân dưới chính mình đã  tiến nhập  được 2/3, càng tiến vào  càng là bị nàng gắt gao giảo trụ,  thấp nhiệt kia lại mềm mại vây quanh a. . . . Từng đợt run rẩy từ trên lưng đánh úp lại. . . . Tiểu tứ dừng lại thở, bình ổn dục vọng  thân thể đã sớm mênh mông , chịu đựng dục vọng không muốn bạo liệt ra vào, chính là nhìn cảnh  dâm loạn giờ phút này  , mỗi một lần nhẫn nại đều là tra tấn người

“Ân. . .” Nhã nhã giờ phút này đã sớm không thanh tỉnh lắm , dưới thân thể hư không bị tiểu tứ nhồi, đau đớn không biết  có phải do cự vật quá lớn, vậy mà vào trong rất sâu, chậm rãi thay thế chính là từng đợt sóng nhiệt. Vì cái gì? Vì cái gì rõ ràng đang cùng người giao hoan ,nàng  còn cảm thấy không đủ,cảm thấy thật trống vắng? 

Nhớ… cảm giác cường đại chiếm hữu của ba nam nhân kia, không cần. . Không cần đối với nàng ôn nhu như vậy, giúp nàng,nàng rất khó chịu. . .”A. . . . tứ tứ, nhanh một chút. . . Được chứ? . . . .” Từng tiếng kêu nhỏ như mèo rên rỉ lại giống như thỉnh cầu tràn ra từ đôi môi đỏ mọng, Bạch Nhã Nhã mê ly nhìn thiếu niên trên người lúc này bởi vì ẩn nhẫn ,gương mặt mang phần dữ tợn

“Bảo bối làm sao vậy? Tứ ca ngươi lấy lòng không muốn tổn tương ngươi, mà ngươi vẫn thấy khó chịu sao?” Bạch An Dương buông khỏi cái miệng ngọt ngào,  mồ hôi thấm ướt sợi tóc. Ngón tay linh hoạt như từng con rắn trườn vào xoa khắp thân thể ôn nhuyễn kia

“Ân. . . .” Cúc hoa  bị hắn đè lại một chốc, Bạch Nhã Nhã hừ ra.”Tam ca. . . Làm, làm cái gì vậy?” Bạch Nhã Nhã cố gắng  thanh tỉnh thần trí, giờ  khắc này nàng còn không rõ  ý  đồ của An Dương  , không phải đâu. . . . Hơi quá đáng, lần đầu tiên của ta cư nhiên còn muốn cả hai lỗ sao?Bàn tay hắn dùng lực đạo giữ chặt mông tròn muốn cọ quậy thoát khỏi, chính là không thể nào trốn được?

“Ân. . Nhã Nhã thật sự là không ngoan, tứ ca rất khó mới tiến vào được, còn nháo sao?” Bạch Triển Phong nắm chặt mông bảo bối ,ngón tay xoa nắn xúc cảm dễ chịu,nhịn không được co rút lại , hiện tại bị tình dục bao phủ đã chuyển sang thành hồng nhạt nõn nà,khe thịt cúc hoa từng tầng đỏ sậm. 

Mày nhăn lại, nhịn không được rút cự vật ra gần hết, lại mạnh mẽ đâm vào, chẳng qua vẫn là bị hoa tâm Nhã Nhã bao vây hút chặt . . bảo bối của hắn thật chặt , nhớ…không quan tâm hạ thân còn cứng rắn nóng rẫy, cứ vậy mà vọt xuyên vào,  sợ là đến lúc đó chính mình nhịn không được cảm giác   trí mạng hút hồn kia mà nộp vũ khí đầu hàng, lòng tự trọng của hắn không cho phép?

“Xuy, lão Tứ thật sự là quá phận, mau mau phóng thích đi. . . Dù sao chờ một lát nữa, dược tính của tiểu công chúa sẽ do chúng ta tiếp tục giải. .” Bạch Mộng Chi liếm liếm khoé môi tiểu nhân nhi, phượng nhãn  yêu mị   lưu chuyển phong tình cơ hồ khiến người ta hít thở không thông. Nhìn Bạch Triển Phong bôc lộ biểu tình hiếm thấy như thế , thật sự là vui sướng khi người gặp họa.

“Ô… .” Các điểm mẫn cảm trên người Bạch Nhã Nhã   đều bị các ca ca khiêu khích , chỉ cảm thấy thân thể từng đợt nóng lên, không có chút khí lực nào, phía sau lưng, tại cúc hoa đã bị ngón tay tam ca xỏ vào một ngón, lại nhẹ nhàng dịch chuyển, mà phía trước ,trong tiểu hoa huy*t  ,tiểu tứ giống như phối hợp với ngón tay Tam ca nhất dạng đâm lộng không sâu , vật thô to nhảy lên cố nhồi vào hoa tâm đáng thương khiến vách tường cố mở to ngậm lấy đem đến từng đợt tê dại, nàng cảm thấy mình nhất định là muốn chết, bị ngọt ngào như vậy tra tấn đến chết …

“Ca ca. . . Ừ. . . Không cần, không cần lại tra tấn ta . . . . Cầu các ngươi” lời nói  cầu xin tha thứ nhẹ như lông chim làm cho lòng người  khó nhịn nhất là với một số người trái tim đã trở nên cuồng loạn, nữ hài tử nhỏ bé trong ngực các nam nhân hiện đang yếu ớt cầu xin bọn họ, , cầu xin bọn họ mạnh mẽ  chiếm hữu nàng, cho nàng khoái hoạt. . . . Làm sao có thể không tuân theo đây????


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.