Asisu Dưỡng Bảo Bảo

Chương 5454*


Đọc truyện Asisu Dưỡng Bảo Bảo – Chương 5454*

Carol bước chân nhẹ nhàng trên hành lang , hơi lạnh từ đá hoa cương truyền đến khiến nàng ta thanh tỉnh .
Trăng đêm nay chỉ xuất hiện có một nửa , ánh xanh mờ ảo rọi xuống . Bốn phía là rừng cây có chút ghê rợn . Bóng đêm như cất giấu quỷ dữ , muốn lao lên nuốt chửng tất cả .
Thân hình nhỏ bé của nàng ta đơn độc mà đứng trong bóng đêm , cơn gió thổi qua khiến thân hình như lung lay . Mái tóc vàng cũng kém phần rực rỡ , thêm phần ảm đạm .
Izumin và Menfuisu chắc cũng đang trên đường tới nơi này rồi đi ???
Bọn họ làm sao có thể bỏ được nữ nhân đó . Carol có chút trào phúng . Bàn tay giơ lên như muốn nắm giữ lấy ánh trăng mờ ảo . Nhưng rốt cuộc vẫn là trống rỗng , hư vô .
Nàng ta tự hỏi , bản thân rốt cuộc đã sai điều gì ? Những thứ mà Asisu đang có , đáng lẽ ra phải là của nàng ta .
Trong lòng nàng ta như luôn có giọng nói nhắc nhở rằng . Nàng ta mới là người chiến thắng , nàng ta mới là người đứng trên tất cả !
Ánh mắt nàng ta dấy lên tia hận thù , ngọn lửa của sự ghen tỵ như đốt cháy hừng hực trong lòng nàng ta !
Tất cả chỉ tại Asisu ! Nếu như không có nàng ta , thì quyền lực hôm nay chắc chắn là của nàng !
Phải ! Trong lòng nàng ta kiên định !
Chính là nàng ta sẽ không đi đến bước đường này , Sechi cũng không vì thế mà chết !
Tất cả tội lỗi là do Aisu !

++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên và Carol ngồi cùng một chiếc bàn , ánh nắng bắt đầu len lỏi qua cung điện . Nhiệt độ cũng ấm dần lên .
Nhìn qua thật giống như cố nhân lâu ngày gặp lại . Chén trà trên bàn mới được pha chế , còn hơi ấm , lan toả ra mùi hương hoa cúc nhẹ nhàng cùng dễ chịu .
Nhược Thiên nhướn mày nhìn chén trà tưởng trừng vô hại đó , nàng không tin chén trà đó bình thường , cũng không tin Carol .
Carol rốt cuộc là muốn làm gì ? Bản thân nàng ta đã bị vây hãm trong lồng sắt , kết quả thế nào nàng ta hiểu rõ . Điên cuồng chỉ khiến nàng ta mất mạnh nhanh hơn !
Carol tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng như đoán ra suy nghĩ của nàng , nói :
– Ngươi sợ chén trà có độc sao ?!
Nhược Thiên bình tĩnh ngón tay mân mê miệng chén , trả lời :
– Theo ngươi thì như thế nào ?! Cho dù sợ thì ta có thể không uống sao ?!
Carol nhếch môi cười , tay nhấc chén trà của mình lên nhấp môi . Đôi mắt loé ra sự chán ghét :
– Ngươi có thể lựa chọn không uống , nhưng … hài tử của ngươi lại không được lựa chọn .
– Ngươi uy hiếp ta ???
Carol cười khẽ một tiếng , trả lời :
– Ngươi nên nhớ ở đây ngươi không còn là nữ hoàng .
Ánh mắt nàng lạnh đi ,cắn răng , đưa chén trà lên miệng . Carol lúc này mới vẫy tay ra hiệu cho binh lính .
– Mẹ , Mẹ !
Geb và Nut từ phía xa chạy lại , giọng chúng nghẹn ngào gọi nàng . Nhược Thiên vội vã đứng dậy ôm chúng vào lòng .
Nàng cảm thấy hốc mắt của mình chua xót , ôm thân thể mềm mại của chúng nàng cảm thấy xung quanh chẳng còn quan trọng rồi .
Nut còn run rẩy , nấc lên nghẹn ngào khiến nàng đau lòng . Chỉ có thể vỗ nhẹ an ủi .
Nàng sờ soạng chúng , cảm thấy chúng thật gầy nhưng trên người không có vết thương mới thở phào nhẹ nhõm . Cuối cùng tâm của nàng bây lâu nay mới rớt xuống .

Carol ngồi nhìn một màn này cảm thấy phi thường chói mắt , nàng ta trong lòng tự giễu . Nàng ta từng nghĩ người mẹ nào cũng sẽ lạnh lùng , cũng sẽ không quan tâm con của mình . Nhưng khi lớn lên mới nhận ra chắc rằng chỉ có mẹ của nàng ta như vậy .
A ! Thật ra cũng không phải mẹ !
Carol đặt chén trà xuống bàn , tạo ra tiếng vang nhẹ . Nhược Thiên mới nhớ ra còn Carol ở đây .
Geb và Nut rời khỏi lòng nàng , tay xoa xoa nước mắt nhưng tay vẫn bám vào cáy của nàng , như sợ nàng sẽ biến mất . Ánh mắt chúng đầy phòng bị mà nhìn Carol .
– Carol , ngươi muốn như thế nào mới thả chúng ta ?!
Carol cười khẽ , vuốt lọn tóc trả lời :
– Thả các ngươi ?! Ta sợ bản thân chưa kịp xoay người thì bị giết chết .
Geb khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Carol đầy chán ghét , phi thường ghét . Dù sao suy nghĩ của hài tử cũng thật đơn giản . Carol cũng không chú ý , nói tiếp :
– Khi ta rời đi an toàn sẽ thả các ngươi .
++++++++++++++++++++++++++
– bệ hạ !
Tướng quân và binh lính quỳ xuống hành lễ với Menfuisu , Ragashu cũng không chút kinh ngạc vì sự xuất hiện của Menfuisu và Izumin .
Izumin ngước mắt nhìn về cổng thành đóng chặt , suy nghĩ có chút sâu xa .
– Một nữ nhân có thể gây rắc rối cho đất nước . Menfuisu , ngươi cũng quá vô dụng đi !

Menfuisu cũng không tức giận , chỉ trầm tĩnh xem xét bản đồ .
– Chỉ cần nàng ta rời khỏi cổng thành , ta sẽ khiến cho nàng ta vạn tiễn xuyên tim .
Giọng nói có chút gằn xuống khiến cho không khí như lạnh đi . Ngũ quan ánh tuấn thêm phần sắc bén .
Carol , ngươi gây đủ sóng gió rồi . Đến lúc ngươi phải trả giá cho những điều mình làm .
Izumin cong khoé miệng , lúc này một binh lính bước lên bẩm báo :
– Thưa bệ hạ ! Có tin từ trong thành truyền ra .
Menfuisu cầm lấy tấm da bò , Ragashu cùng Izumin xoay người nhìn về phía hắn .
Menfuisu xem xong liền híp mắt cười lạnh .
– Nàng ta muốn đi theo phía đầu của thượng sông nile ra biển , khi nàng ta cảm thấy an toàn sẽ thả người !
+++++++++++++++++++++++++++
Tác giả : xin chào mấy nàng ! Tác giả lười biếng đã quay lại 🙂


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.