Đọc truyện Asisu Dưỡng Bảo Bảo – Chương 50*50
Carol nghe tới đây thì sắc mặt trắng bệch , hô hấp có chút thay đổi .
Đôi mắt nàng ta đỏ lên , bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt vào váy . Gầm lên :
– Asisu ! Nàng ta dám lợi dụng Sechi .
Carol hận rằng mình đã quá ngây thơ , cứ ngỡ bản thân che giấu rất tốt . Hận mình ngày đó để lại Sechi dưới đại điện lạnh lẽo.
Nàng ta dám dùng Sechi để ép nàng lộ mặt . Đê tiện ! Ngay cả người đã khuất nàng ta cũng không buông tha .
Carol nhíu chặt mày , hô hấp dần bình tĩnh . Nụ cười ảm đạm ở khoé môi .
– Asisu ! Giỏi ! Giỏi lắm !
++++++++++++++++++++++++++
Trong hầm ngục tối , ánh lửa bập bùng ở góc nhỏ .
Geb đưa đôi tay của Nut lên ngắm nghía , bàn tay của Nut mập mạp nhỏ xíu . Geb đan ngón tay của mình vào bàn tay Nut , cúi đầu nhìn em gái đang ngủ .
Mẹ à ! Bao lâu rồi ?! Nếu mẹ vẫn chưa tới thì Geb thật sự sẽ sợ hãi mất .
Nut mệt mỏi mãi mới chìm vào giấc ngủ , trong mơ Nut còn giật mình . Nó chỉ có thể vỗ nhẹ lưng của em gái . Nó vẫn hay thấy Ari làm như vậy .
Cạch ! Cửa hầm bỗng nhiên được mở ra .
Một người đàn ông to lớn vô cùng , đối với nó là vậy . Hắn đứng nhìn Geb và Nut , trong mắt tràn ngập tức giận .
Trong tay hắn còn cầm một chiếc roi , hắn híp mắt vô cùng đáng sợ . Giọng hắn âm u như quỷ dữ :
– Tiện chủng ! Chính các ngươi hại ta tan cửa nát nhà . Ngay cả con trai cũng bị giết chết .
Hắn vừa nói vừa vung chiếc roi lên . Geb kinh hãi , theo bản năng cúi gập người xuống .
Chát ! Chiếc roi liền quất xuống lưng nó . Đau rát , cảm giác như đã bong mất một miếng thịt .
Nó cắn răng rên rỉ , đau đớn khiến hốc mắt nó đỏ lên . Nut bởi vì âm thanh vang rội mà bật dậy , kinh hãi nhìn người đàn ông đáng sợ nọ .
Nut chưa kịp hiểu gì thì chiếc roi lại quất xuống , Nut thét lên . Geb ôm lấy em gái , chiếc roi quất vào cánh tay nhỏ bé của Geb . Ngay lập tức rướm máu .
Geb cắn chặt môi , sắc mặt trắng bệch . Nut sợ hãi khóc nấc lên . Từ nhỏ đã là đôi ngọc quý trong lòng mẹ , nó và anh trai đã bao giờ bị như này đáng sợ ?! Đã nếm như này cực khổ !
– Ca Ca !
Nó nhìn thấy cánh tay Geb chảy máu , thật đáng sợ . Người đàn ông kia nhìn như vậy chỉ thấy hả dạ .
Hắn nhấc chân đạp một cái vào bụng Geb , thân hình Geb ngay lập tức ngã ra sau . Đau đớn không thể động đậy .
Nut muốn ôm lấy Geb thì bị người đàn ông kia nắm trụ cổ , nhấc lên . Hắn cười gằn , nói :
– Sau vụ này ta nhất định bán ngươi cho nhà thổ . Công chúa Ai Cập , hừ . Cũng chỉ là tiện nhân bị người chà đạp .
Khuôn mặt Nut từ đỏ chuyển sang trắng , hô hấp khó khăn . Đôi chân nhỏ bé không ngừng giãy dụa .
Geb muốn đứng dậy , nó rất muốn vùng dậy lúc này . Nhưng nó đau quá , nó chỉ có thể nhìn em gái đang sợ hãi tuyệt vọng . Giọng nói yếu ớt của Geb mang theo hận ý :
– Buông … Em gái ta ra … Khụ , khụ !
Geb như muốn nôn ra máu , nôn ra phổi của bản thân .
Người đàn ông thả tay lỏng tay ra . Nut ngã xuống đất , nằm im thở hổn hển .
Hắn như muốn tiếp tục vung chiếc roi lên thì bị một giọng nói khác cắt đứt .
– Garen ! Ngươi đang làm gì vậy chứ .
Người đàn ông này tên Garen . Còn chủ nhân của giọng nói này cũng là một người có tuổi sấp sỉ như hắn .
Garen chỉ cười khinh bỉ , nhổ một ngụm nước bọt . Người đàn ông này lại xem xét hơi thở của Geb và Nut .
Geb lúc này đã lâm vào bán hôn mê , nhưng vẫn nghe được cuộc nói chuyện của họ .
– Ngươi như thế nào lại manh động như vậy ?! Nữ thần vẫn chưa có lệnh !
Garen phủi phủi tay , đáp lời :
– Tại bọn chúng mà chúng ta phải trốn như thế này . Ta hận không thể giết bọn chúng ngay lập lức .
– Ngươi thật là . Mau rời khỏi chỗ này thôi !
Hai người khoá lại cửa ngục xoay lưng rời đi .
Garen !
Geb khắc cốt ghi tâm cái tên này , một ngày nào đó nó nhất định trả lại . Kẻ đã làm tổn thương em gái nó .
++++++++++++++++++++++++++
Hôm nay đứng trước kinh thành Tê Bê đông đúc , thần dân Ai Cập xôn xao bàn tán .
Bên dưới thành là phạm nhân bị áp giải tới trước dân chúng , trong đó có cả Kapura .
Nhược Thiên một thân váy đen , những chữ tượng hình dùng chỉ vàng thêu vào đuôi váy ,vô cùng nổi bật . Nàng hôm nay ăn mặt đơn giản , trên đầu chỉ có một chiếc vương miện hình đĩa mặt trời . Đơn giản lại không mất đi cao quý , nàng tựa ngăn cách với tất cả .
Quanh thân nàng tản mác ra một loại hơi thở lạnh lẽo , chết chóc . Như băng tuyết ngàn năm khiến tâm người rét lạnh .
Menfuisu cầm quyền trượng đại bàng , một thân y phục đen giống như nàng . Hai người lẳng lặng nhìn xuống .
Usanu bước lên , cầm một tấm đất sét . Giọng hắn đầy nội lực át đi những tiếng nghị luận .
– Đây chính là những kẻ lừa dối thần linh , lừa dối Pharaon , lừa dối Ai Cập . Chúng ngang nhiên cấu kết với Carol , giải cứu nàng ta .
Giọng Kapura thét lên :
– Các người không có chứng cớ , sao dám như vậy ?! Carol chính là nữ thần , người nhất định chừng phạt các ngươi , chừng phạt vùng đất này .
Lũ phạm nhân kia cũng xôn xao , gào thét . Tôn thờ Carol . Thần dân nhỏ giọng nghị luận .
Usanu ngước nhìn lên trên cổng thành nơi Menfuisu và Nhược Thiên đang đứng .
Nhược Thiên lạnh lùng nhìn hắn một cái , Usanu ngầm hiểu ý . Rút kiếm bên hông , lập tức vung lên chặt đầu một kẻ gần nhất . Không một giây do dự .
+++++++++++++++++++++++++++
Tác giả : ngược …. 1 chút .