Bạn đang đọc Aristocracy Club ( Câu Lạc Bộ Quý Tộc ): Chương 5
Cô nhóc cười tươi vì sự đồng ý của Phong. Cậu bé túm luôn lấy tay cô nhóc kéo đến 1 shop gần đó ko kịp để cô ư hử câu nào. Tiện thể Nhi thay luôn bộ đồ vướng víu. Thay vào đó là mái tóc hạt dẻ hơi xoăn lọn đc cột cao lên. 1 áo bò bó lửng khoác ngoài, một quần jeans mài bạc bụi bặm, dưới chân đi đôi giày thể thao trắng. -Ê nhóc! Nhớ trả tiền luôn hộ tôi cái nhá!- Nhi cất giọng kẻ cả ra lệnh. -Hừ! Bà già này! Nhà đâu đến nỗi nào hả?- Phong hậm hực. Có lẽ cậu nhóc thù dai chuyện que kem ban nãy đây. -Hơ, ngu gì? Con trai trả đi. Tôi trả để hết tiền sớm à?- Nhi trừng mắt nhìn Phong. Bảo toàn túi tiền đc đồng nào hay đồng ấy( không hiểu bả phải tiểu thư con nhà giàu khôg nữa). -Bó tay với bà già!!- Phong thở dài ngao ngán. Thanh toán tiền xong, 2 người cùng nhau trở lại khu vui chơi náo nhiệt để bắt đầu chuyến vui chơi tẹt ga. -Ế! Khoan. Hôm nay sao nhóc ko đi học?- Nhi chợt nhớ ra hôm nay là thứ 5, vậy sao nhóc này ko đi học nhỉ? Cúp học? -Tôi thích nghỉ. Làm sao?- Phong hất mặt bất cần đầy kiêu ngạo -mà bà già đừng gọi tôi là nhóc nữa đc ko? Tôi cao hơn bà 1 cái đầu đó. -Ai kêu nhóc gọi ta là bà già. Đc rồi, dù sao nhóc cũng cao hơn ta nên giờ ta gọi nhóc là cậu xưng tôi. Okay?-Nhi. -OK.Tôi gọi bà già là cô xưng tôi-Phong gật đầu. -Ừh. Móc tay- Nhi đưa ngón tay út bé xinh ra. -Trẻ con- Phong lầm bầm nhưng rồi cũng đưa tay ra móc tay với cô nàng(ban nãy ai kêu Nhi là bà già?)
Xế trưa, Nhi tạm biệt Phong để về nhà. Hôm nay cô sẽ mang đồ ăn cho anh 2 và anh 3. Chắc chắn 2 anh sẽ bất ngờ lắm đây. Cưỡi trên chiếc xe đạp địa hình, Nhi lao vun vút trên đường, gió lạnh phả vào mặt cô. Lạnh. Nhưng Nhi thích cảm giác lành lạnh ở sống mũi này. Sinh ra ở Hà Nội nhưng cô phải sang London từ hồi 10t nên Nhi rất muốn đc biết xem con người Việt Nam thế nào? 4 mùa ở Việt Nam ra sao? Chợt, cô bé dừng xe lại. Bên cạnh hồ Gươm xanh, sóng gợn lăn tăn là tà áo dài Việt Nam. Những cô thiếu nữ đôi mươi nở nụ cười thật tươi cùng chiếc nón lá đang đứng tạo dáng để chụp ảnh. Gió làm bay bay 2 vạt áo trắng. Đẹp thật đấy! Một phong cách thật Việt Nam. Thôi chết! Mải ngắm người ta mà Nhi trễ giờ mất 20p rồi. Thầm than thân trách phận, cô nhóc co giò đạp xe đến công ty của Gia Vũ.