Bạn đang đọc Aristocracy Club ( Câu Lạc Bộ Quý Tộc ): Chương 158
Vài năm sau…
Gió khẽ thổi qua tán lá. Những ánh nắng vàng óng đua nhau chảy dài trên 2 bím tóc xoăn lọn màu hạt dẻ của 1 cô bé. Đôi mắt cà phê long lanh sáng ngời. 2 má phúng phính ửng hồng. Chiếc váy xòe màu hồng phấn bay bay. Khuôn mặt có thêm 1 mái ngố nên trông cô bé chẳng khác nào 1 nàng công chúa đang ngồi trên xích đu cả.
-Nhi, em vào nhà ngay. Nắng rồi kìa- 1 cậu bé với mái tóc màu bạch kim, trên ng là 1 bộ đồ màu trắng cất tiếng gọi.
-Anh 2, có cây che mà 2- cô bé phụng phịu chu mỏ trông thật đáng yêu.
-Nhi ngoan, hôm nay 3 anh em mình cùng 1 cậu bạn mới đi chơi nhé?- 1 cậu bé với mái tóc màu hung đỏ, đôi mắt đen sâu thẳm hút hồn đi ra dỗ dành.
-Nhưng nhỡ Phương và Thoại Anh đến tìm em thì sao?- cô bé kia nửa muốn đi nửa ko.
-Em quên rồi à? Phương hôm nay phải đi học múa. Còn Thoại Anh phải ra nước ngoài thăm ông 1 tuần mới về cơ mà- cậu bé có mái tóc bạch kim đi ra cốc đầu cô bé mỉm cười dịu dàng.
Cô công chúa nhỏ kia chợt nở 1 nụ cười tươi. Ngọt ngào và nhẹ nhàng như ánh nắng ban mai. Nhanh chóng, cô bé gật đầu đồng ý đi chơi cùng 1 cậu bạn mới.
-Chào chị, em tên Phong. Năm nay 8t- 1 cậu bé có mái tóc tím than vui vẻ bắt chuyện với cô bé váy hồng.
-Hi, chào em, chị 10t.
-Nào, giờ ta ra công viên chơi nhé?- cậu bé có đôi mắt đen hào hứng.
Cả đám trẻ tung tăng đi chơi hết chỗ nọ đến chỗ kia trong công viên. Nắng, gió như muốn chung vui cùng những thiên sứ vậy. Tất cả thật vui, cho đến khi
“ĐOÀNG”- 1 tiếng súng vang lên. Mọi ng trong công viên chợt náo loạn. Ng chạy ngược, kẻ chạy xuôi.
Ý thức đc tình hình, cậu bé có mái tóc bạch kim ôm lấy cô bé váy hồng che chở. Vài giây sau, bao vây 4 đứa trẻ là 1 toán ng mặc đồ đen.
-Thằng nhóc tóc tím. Hahaha, đây rồi- 1 ng cầm khẩu súng bước tới, giơ lên và nhắm thẳng vào cậu bé tóc tím 8t.
“ĐOÀNG”
-KHÔNG- Nhi thét lên và vùng ra khỏi lòng Vũ. Cô bé chạy tới, viên đạn ghim thẳng vào lưng Nhi.
-NHI- Vũ và Kỳ thét lên chạy tới đỡ Nhi đang trượt xuống trong vòng tay Phong.
-May qúa! Hứa với chị nhé! Sau này đừng như họ. Đừng giết ng- Nhi lịm đi.
Cảnh sát và ng nhà của 4 đứa trẻ đã tới. Nhi đc chuyển đến bệnh viện cấp cứu.
-Em hứa. Em nợ chị 1 mạng- Phong thì thầm với chính mình. Cô ấy, là thiên sứ!