Bạn đang đọc Aristocracy Club ( Câu Lạc Bộ Quý Tộc ): Chương 155
Phong khoanh tay điềm nhiên nhìn Vũ và Kỳ. Trong lòng gần như đã có đáp án cho những thắc mắc của mình mấy ngày qua.
-Nói đi. Sao 2 người lại sống ẩn mình vậy?
-Như em và Nhi đã biết đấy. Vụ tai nạn đó là cố ý muốn hại chết 2 anh. Ko phải các anh sợ chết ko dám xuất hiện mà là lo cho chị Thảo và Như cùng Bin và Rin. Nếu 2 anh an toàn sống sót. Rất có thể kẻ thù sẽ lấy 4 ng họ uy hiếp bọn anh- Vũ nhấm nháp ly cafe đen đặc ko đường trả lời.
-Do đó nên 2 anh đã cố tình để 2 chiếc vòng cổ ở lại hiện trường. Sự đau khổ của chị Nhi đã làm chúng tưởng thật?- Phong nghiêng đầu khẽ nhíu mày.
-Right!- Kỳ cắm phập phi tiêu vào hồng tâm và nói.
-Chị Nhi có bí ẩn gì đó. Đúng ko?- Phong tiếp tục màn tra hỏi của mình.
-Rất nhiều bí mật. Ngươi cũng thế- Kỳ nở nụ cười bí hiểm có phần chua xót.
– – – – –
Gió mùa Đông Bắc tràn về kèm theo cái lạnh đến tím tái da thịt. Nhi đang đánh chén đống đồ ăn Thảo chuẩn bị thì Phương đi vào. Trên tay cầm 1 tấm thiệp và 1 bó hoa hồng màu hồng phấn.
Sau vài phút đọc lời nhắn, Nhi đứng dậy vươn vai nói:
-Chẳng biết ai hẹn tao ra sau trường ý.
– Tao đi mới- Thoại Anh nhảy vào.
-Các cô nương tính đi đâu thế? Cho bọn tớ đi cùng đc ko?- Lâm cùng Long và Phong tươi cười hỏi.
-Ra sau trường. Ai biết đường dẫn đi cái. Ra đó nhớ giữ khoảng cách nhá- Nhi thủng thẳng bước ra cửa lớp và hất mặt.
Cả đám 5 ng kéo nhau đi theo. Đến nơi, nhóm Phương, Thoại Anh, Lâm, Long và Phong tự dừng lại để giữ khoảng cách.
Nhìn như từ đằng sau, tất cả thấy Nhi thật lạnh lùng. 1 tay chống lên hông kiêu ngạo. Dáng đi của 1 bậc đàn anh đàn chị (pha trộn Kỳ vs Vũ mà).
Từ góc khuất, 2 ng đi ra. 1 cô gái với mái tóc vàng mượt óng ả. Ng con trai thì mái tóc hơi ngả vàng.
-Kiều Linh Ly?- Phong thốt lên. Ở cái trường này ngoại trừ Lưu Đăng Diễm(Noel rắc rối. Okay? Lưu Đăng Duy) đã bị đuổi học thì duy chỉ có cô ta sở hữu mái tóc vàng thôi.
-Cái gì? Tên Nam đó? Sao…sao lại ở đây?- Thoại Anh trợn tròn mắt.
Nhi khẽ nhíu mày nhìn đôi nam nữ trước mặt. Cái qúa khứ đau buồn, cái kí ức muốn chôn vùi kia lại ùa về. Tựa như có 1 bàn tay vô hình đang cào bới nó lên vậy. Nhưng yên tâm, Bạch Nguyệt Nhi là ai chứ? Cô là 1 diễn viên rất giỏi mà. Ít ng có thể thấy đc nỗi đau của cô lắm.