Bạn đang đọc Áo Cưới Cho Tình Yêu – Chương 87
Chờ cho xe của Văn khuất sau con hẻm nhỏ cô mới quay bước vào nhà, ngày hôm nay quả là một ngày vất vả có rất nhiều chuyện đã xảy ra nhưng rồi cũng đã được giải quyết, giờ đây nỗi lo lắng nhất của cô lúc này là làm sao ghi điểm trước bố mẹ Văn vào tối mai.Anh đã nghiêm túc như vậy thì Trang cũng sẽ phải có gắng đề không phụ lòng anh.Lững thững bước lên bậc thềm một tiếng cười ha hả khiến Trang giật nảy mình xém té
-Trời đất, anh làm gì vậy ? Muốn hù chết em sao?
-Anh thấy hết rồi nha, xem ra thờ gian anh gia hạn cho em mọt năm chắc sẽ đến sớm hơn rồi
-Anh thấy gì chứ? ,mệt anh quá? Trang phồng mồm.
-Tình tứ thế kia là lại.
-Kệ em, mà anh cũng lo tính chuyện với Vy đi,đã 29 rồi mà còn bày đặt nhí nhảnh.
-Ngày mai anh cưới đó, đi dự nhan nhóc.
-Khùng quá đi!
Mặc kệ ông anh đang cười sặc sụa ngoài kia ,Trang bỏ đi lên phòng nói thêm mấy câu nữa chắc cô cũng điên theo Khánh quá.Tắm rửa cho tỉnh táo, thay bộ quần áo ngủ cô tiến lại bàn trang điểm, đưa tay mát xa cho da mặt cô thấy mình đã có chút da thịt hơn trước.Từ lúc yêu văn anh luôn chăm sóc cô hết mình, sáng chở đi làm, trưa đưa đi ăn, tối cũng vậy.Lúc đầu cũng thấy ngại với đồng nghiệp nhưng riết rồi cũng thành thói quen cô đã dần quen với sự chăm sóc của Văn.Tình cảm mà cô dành cho anh cứ lớn dần theo ngày tháng đã đến lúc cô và anh về sống chung một mái nhà rồi.Điện thoại lại báo có tin nhắn:
-Em đang làm gì đó. Văn hỏi.
-Em ngủ rồi
-bà xã của anh ngủ sớm thế?, vài bữa làm vợ anh rồi không được ngủ trước 11h nghe chưa?
-Tại sao ?
-Thì phải lo chăm sóc cho anh chứ sao?
-Thấy ghét!
-Thôi vậy em ngủ đi, mai còn đi làm sớm, yêu em.
-Em cũng yêu anh.
Kết thúc dòng tin nhắn Trang quay trở lại giường định đi ngủ thì tấm thiệp cưới của My và Lâm rơi ra, nhìn thấy nó cô cũng mất hồn, sao mình lại lơ đãng thế nhỉ chỉ còn hai tuần nữa đám cưới đã diễn ra rồi mà chưa may áo cưới cho My,xem ra kế hoạch ngủ sớm đêm nay lại bị hủy bỏ rồi.Trang kéo hộc tủ bắt đầu lôi giấy bút ra phác thảo ý tưởng,càng về khuya cô càng có hứng những ý tưởng tuôn trào khiến Trang đã tạo nên một mẫu áo cưới có thể nói là hoàn hảo.Bằng kinh nghiệm, lại chịu khó học hỏi sáng tạo,càng ngày cô càng tiến bộ hơn trong lĩnh vực của mình.Cứ trên đà thế này việc mơ ước về một bộ sưu tập mới không còn là quá xa vời nữa.
Khi hoàn thành xong bản vẽ thì cũng đã 2h sáng,vươn vai dụi mắt cho đỡ mỏi cô nằm xuống giường, ngày mai là một ngày vất vả đây rồi chìm vào giấc ngủ muộn.
Sáng nay Văn có việc đột xuất nên Văn tự đi làm một mình, nói là đi làm chứ Trang đến công ty với một mục đích khác. Cô muốn tham khảo và muốn mấy chị trong phòng cho cô ý kiến về kinh nghiệm trong việc lần đầu ra mắt cha mẹ chàng.Như rà trúng đài các chị trong phòng tuôn ra biết bao bí kíp còn mấy anh thì cứ tủm tỉm cười.Chị Hồng to mồm:
-Em cứ giả nai vào, ai hỏi gì cũng dạ thưa lễ phép là được.
-Như thế sao được? họ nói mình khờ sao?
-Thế nay… Không được..
-Thôi ,mấy chị đừng trang cãi nữa.Tiếng hét chói tai của Trang khiến mọi người dừng ngay cuộc trang cãi và đồ dồn con mắt về phía Trang
-Ơ hay, cái con bé này, mấy chị đã nói hết đâu.
-Em không muốn vì em mà mấy chị mất hòa khí,nãy giờ mấy ý kiến của các chị em đều nghe hết và sẽ có gắng áp dụng.Cám ơn mấy chị rất nhiều, giờ em đi ăn trưa đây, anh Văn tới rồi.
-Có thế chứ, thôi bye em nha, ăn dui dẻ.
Khi Trang xuống cổng IC thì Văn đã có mắt, mở cửa xe bước vào cô tặng anh nụ cươi rói
-Anh đúng giờ quá ha?
-Chứ sao?, thì cho anh cái gì đi chứ.
À, Trang cười cười ,cô xích lại gần đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Văn nói thì thầm:
-Được chưa?
-Chưa!
Đám nhẹ vào vai anh cô la lên:
-Đồ tham lam.