Áo Cưới Cho Tình Yêu

Chương 3


Bạn đang đọc Áo Cưới Cho Tình Yêu – Chương 3

-Sao rồi chị,Vy hỏi
-Mệt chứ sao,một ngày mà phải tiếp 10 vị khách nhừ vầy chắc chị chết sớm quá,khâm phục em thiệt đó
-Trời,nghề của em mà chị,Vy lém lỉnh
-À, em đưa cho chị mấy cái đơn đặt hàng hôm nay đi
-Dạ
Đón lấy tập hồ sơ từ tay Vy,nhìn sơ qua cũng thấy hơn 20 mẫu,toàn là khách quen nên không thể không nhận,hey lại một tuần vất vả rồi đây,liếc vội từ trên xuống dưới Trang đặc biệt chú ý đến vị khách hàng thứ 5 bởi chiếc váy cưới anh đặt hơi khác các khách hàng khác,nó không cầu kỳ rực rỡ như những chiếc áo cô từng thiết kế mà yêu cầu của nó quá đơn giản chỉ là chiếc váy dài phủ chân,không tay hở vai điểm xuyến thêm vài bông hoa nhỏ trên thân áo,và điều là cô chú ý hơn cả là nó phải màu tím,Trang tò mò muốn biết họ là người như thế nào,thông thường là cô dâu ai lại chẳng muốn mình xinh đẹp trong ngày cưới đằng này đi đặt áo lại là người chồng,lại có yêu cầu quá đơn giản, chẳng lẽ…nghĩ thế Trang gọi Vy lại

-Vy ơi, em gọi điện hẹn khách hàng này giùm chị,6h chiêu mai nha
-Dạ,được rồi chị
Gấp lại tập hồ sơ,dạo kiểm ta một vòng quanh cửa hàng thấy mọi thứ vẫn trong tình trạng ổng định Trang yên tâm ra về,tuy mệt mỏi nhưng cô vẫn chưa về nhà ngay,cô dạo quanh các cửa hàng trong thành phố,dạo này các shop thời trang mọc lên như nấm,nhiều mẫu mã được nhập từ nước ngoài về với những kiểu dáng trang nhã và đẹp mắt,cô lấy máy chụp lại những mẫu mà cô cho là đẹp,sáng tạo để nghiên cứu và học hỏi,sau một hồi chụp sau mê cuối cùng Trang cũng bị cô bán hàng nhắc nhở
-Xin lỗi chị ở đây không được chụp hình
-ồ vâng, tôi xin lỗi,chị cho tôi lấy cái này
Bị phát hiện chụp lén nên Trang phải lấy cái váy này nếu không cô ta lại làm khó làm dễ bắt cô phải xóa ảnh nữa thì nguy,mỉm cười vui vẻ Trang bước ra khỏi cửa hàng,lúc này cũng đã 8h tối,thấy bụng đã đói,cô lái xe về nhà,thấy một quán tạp hóa ven đường cô mới sực nhớ ra từ chiều tới giờ đã có miếng nước vào vô bụng đâu,cổ Trang đang cháy khô lên vì khát,Trang tấp xe vào mua lon nước giải khát định bụng sẽ uống xong rồi đi nhưng một tiếng động đã làm Trang quay phắt lại.Trên lề đường là một chiếc ô tô đên bóng đã hất ngã chiếc xe ga nhỏ bé của cô,lật đật chạy ra dựng xe lên và định nói lời xin lỗi vì dù sao cô cũng phạm luật dừng xe trên lòng đường mà,chưa kịp quay ra Trang đã bị người đàn ông trong xe mắng liên tục
-Này cô, cô không học luật giao thông hả,đã vi phạm thì ít ra cũng phải xin lỗi đã chứ
Bực mình Trang cãi lại
-Này anh tôi mới là người phải nói câu đó,anh xem lại mình đi,anh thì hơn gì tôi nào, đây là phần đường dành cho xe gắn máy ,anh đi ô tô lại vượt đèn đỏ đâm vào xe tôi,tôi chưa có phản ứng gì mà anh đã la toáng lên thế hả

Lúc này người đàn ông mới bước xuống xe,trông anh ta chắc cũng cỡ 27,28 tuổi, dáng người cao ráo,da sáng, mũi ắt sâu, nói chung là khá hoàn hảo là mẫu người mơ ước của nhiều cô gái nhưng đối với Trang thì cô chúa ghét loại người này vì sao thì chắc các bạn cũng biết rồi, anh ta tiến lại phía cô
-Cô nói nghe hay nhỉ, ừ thì cứ cho là tôi vi phạm luật đi thì cô cũng đâu có đúng,mà giờ xe cô làm trầy đầu xe của tôi cô định tính sao đây
-Trời đất, ở đâu ra cái loại đàn ông mà đi cãi tay đôi với phụ nữ trên phố thế này, đúng là chỉ được cái mã,Trang gắt lại
-Thế còn xe tôi, anh cũng tính đi chứ
-cô xem lại đi, xe cô mà đem ra so sánh với xe tôi sao, thật nực cười, thôi được rồi, thấy cô là con gái lại không biết luật, cô là gái quê đúng không?, giờ bao nhiêu, cô nói đi
-Gì chứ, gái quê ư ,hắn nghĩ sao vậy trời, cái tên này, Trang giả bộ ngạc nhiên

-Bao nhiêu gì chứ
-Thì là xe cô đó, cô cần bao nhiêu tiền sửa se
-Này anh,anh nghe cho rõ đây,tôi không cần thứ tiền bẩn thỉu của anh,nếu anh dư tiền xài không hết thì tôi khuyên anh nên đem giúp đỡ cho người nghèo đi, còn nếu không hay anh đi gửi tiết kiệm đi,tôi không biết anh làm nghề gì nhưng biết đâu mai mốt bị phá sản thì còn có đồng mà sống qua ngày đó, chào anh,nói xong cô lên xe rồ ga đi thẳng bỏ lại hắn với vẻ mặt ngạc nhiên
-Lạ nhỉ, chê tiền à,từ hồi nào tới giờ chưa có ai dám chê tiền của Tùng Văn này, mà sao cô ta trông quen quen nhỉ,đợi đó tôi mà gặp lại cô thì chết vơi tôi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.