Áo Cưới Cho Tình Yêu

Chương 23


Bạn đang đọc Áo Cưới Cho Tình Yêu – Chương 23

Sau mấy ngày vật vã với căn bệnh quái ác,hôm nay Trang đã đi làm lại, mọi người trong công ty ai cũng xúm xít hỏi han đủ chuyện, cả phòng còn đãi cô một bữa ăn trưa ra trò, Trang thấy mình thật hạnh phúc vì được làm việc bên cạnh những người bạn biết quan tâm chia sẻ như vậy,lúc sáng Văn có gọi điện hỏi thăm nhưng thấy số của anh cô không bắt máy,chuyện cho Trang leo cây lần trước đừng hòng cô bỏ qua.Bộ sưu tập thu đông đang chuẩn bị bước vào những khâu cuối cùng, trong những ngày cô ốm một phần công việc đã được các đồng nghiệp giúp đỡ đôi chút nên cũng bớt đi phần nào,chỉ còn chờ chọn được sân khấu và diễn tập nữa là xong,mấy ngày nay không qua “Vân Trang” không biết bên ấy thế nào nữa, hên là trong thời gian cô ốm không có hợp đồng nào quan trọng chớ nếu không cô chẳng biết ăn nói thế nào với khách hàng,tiếng cô bạn đồng nghiệp cắt ngang dòng suy nghĩ của Trang
-Chị Trang sướng nha, xong việc này được nghỉ hai tháng luôn, chị đã định đi du lịch ở đâu chưa?
-Trời, chưa tới mà lo nghĩ sớm vậy bà,chắc tui ở nhà ngủ bù ấy ngày mất ngủ vừa qua thôi
-Ngủ cùng lắm một tháng,tháng còn lại lo hí hoáy du lịch với người yêu đi,nghe nói mùa này ở châu âu lãn mạn lắn đó
-Chọc tui quài, thừa biết tui chưa có người yêu mà,tiếng cười lại vang lên khắp căn phòng làm việc,các chị ở đây rất vui tính lại biết san sẻ công việc nên làm việc chung gần hai năm nay mà chẳng ai có xích mích gì cả ngược lại còn thân nhau như chị em nữa,làm việc trong môi trường thế này biểu sao Trang không đam mê công việc là phải
Mưa ,lại mưa, không hiểu sao cứ đến giờ tan tầm lại mưa,cũng như bao lần trước Trang không đem áo mưa, cô quyết định không gọi cho Văn nữa mà tự đi mua áo mưa về, vừa chạy ra tới cổng một chiếc ô tô đen từ đâu phóng qua làm giăng hết đống bùn đất do nước mưa đọng lại lên người cô,tức nhưng chẳng làm gì được cô chỉ biết **** với theo chiếc xe đã đi khuất, lại một chiếc ô nữa che lên đầu Trang ,lần này là Văn anh đang cầm trong tay chiếc ô hồng che mưa cho Trang,liếc thấy anh cô nguýt dài

-Đến đây làm gì? Đến để nhìn thấy cảnh ngốc của tôi à
-Biết ngay cô lại quên mà, con gái gì mà như thế hả
-Con gái thì sao, tôi thích đi mưa đó, liên quan gì tới anh
-cô bướng bỉnh quá, thôi lên xe đi tôi đưa cô về
-tôi không đi,anh tự mà đi lấy
-Giờ tôi hỏi lại cô lần nữ ,có lên xe không

-Không, trang hất cây dù ra khỏi người mình ,cố dậm chân thật mạnh cô bước đi
Văn tức điên lên, vứt ngay cây dù xuống đất, chạy theo, nắm lấy tay cô kéo mạnh lại khiến cô mất thằng bằng ngã chúi vào người anh,bất ngờ ,cô la lên
-anh làm cái quái gì vậy hả?,
Chư kịp nói hết câu môi Trang đã bị Văn khóa chặt,một nụ hôn trong màn mưa,thật lãng mạn như trong phim hàn quốc vậy,thông thường thì hai người đang rất hạnh phúc nhưng Trang coi đó là một sự sỉ nhục,nụ hôn đầu tiên của Trang đã không được như cô mong muốn,nó không ngọt ngào ,không có dư vị của tình yêu mà là một nụ hôn cưỡng ép,tức giận cô đẩy Văn ra và văng thẳng một cái tát vào mặt anh
-đồ tồi,,từ nay về sau hãy tránh xa tôi ra
Trang cố chạy thật nhanh trong mưa,cô chẳng còn biết gì nữa, vẫy một chiếc taxi cô đi thẳng về nhà
Văn vẫn còn đứng đó, anh không đuổi theo ,chỉ thấy lạnh từ nơi sống cổ,lần đầu tiên anh bị từ chối bởi một người con gái, cũng là lần đầu tiên anh hành động bộc phát thiếu suy nghĩ như lúc này, tự hỏi lòng tại sao mà không có câu trả lời,nhìn Trang chạy đi mà anh nghe tim mình nhói đau nơi lòng ngực……,”Vân Trang cô đợi đó, cô dám từ chối tôi,để xem tôi sẽ làm gì cô”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.