Bạn đang đọc Ảo Ảnh Chợt Lóe – Chương 11: Lại Lần Nữa Từ Chối Vĩ Gia Bảobị Cấm Sóng
.
Chiêu sau của Vĩ Gia Bảo tới nhanh hơn Thái Quyển nghĩ, còn tàn nhẫn hơn.
Bộ phim đương nhiên không còn phần của cô, không có cuộc gọi nào báo bọn họ địa điểm quay tiếp theo; còn chưa hết, những bộ phim đã bàn bạc lúc trước với họ đều không hẹn mà bỏ dở.
Trong lòng Thái Quyển rõ ràng, e rằng Tiểu Viên đã bị cấm sóng, chỉ là không rõ lắm đối phương sẽ làm đến mức độ nào.
Mùa hè thật mau chóng qua đi, tới thời điểm mưa thu mịt mờ, Tiểu Viên đã nghỉ ở nhà bốn tháng.
Thành phố Thân là một trong ba thành phố cấp 1 hàng đầu trong nước, khí thế phồn hoa, ngợp trong vàng son, đồng nghĩa tấc đất tấc vàng.
Hướng Chi Thạch thuê một căn hộ chung cư ở gần trung tâm thành phố Thân, ba phòng ngủ hai phòng khách(*), tiền thuê một tháng hơn ba vạn (khoảng 107 triệu VNĐ).
(*) Hình minh họa:
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Hướng Chi Thạch tốt nghiệp thạc sĩ ngành tài chính từ trường có danh tiếng.
Anh ấy là sinh viên tài hoa nhà nghèo, cũng là nhân vật làm mưa làm gió hồi ở trường; đi làm mấy năm ở ngân hàng đầu tư nổi tiếng ở thành phố Thân, sau đó cùng hùn vốn ra riêng, nghe nói rất có tiếng tăm ở trong ngành.
Anh ấy vì em gái mà thành lập phòng làm việc, lúc bấy giờ mới tiến vào ngành giải trí.
Hướng Chi Thạch thân hình cao lớn, mặt mày thanh tú, có sự hào hoa phong nhã phong độ trí thức, thế mà ánh mắt đầu tư lại cực kỳ thâm độc, phong cách hung mãnh.
Trong mấy năm đại học của Tiểu Viên, anh ấy đã góp vốn thành công với mấy nhà đầu tư, cùng nhau hợp tác trót lọt mấy hạng mục, thành quả nhận được rất lý tưởng.
Đáng tiếc là sau nhiều năm làm việc cật lực, sức khỏe giảm sút, mắc phải ung thư phổi, làm một lần phẫu thuật lớn, đã nghỉ bệnh ở nhà một quãng thời gian.
Hướng Tiểu Viên tốt nghiệp hai năm, gần như không có thu nhập, học phí đổ vào người cô cũng thật không ít.
Cô học nhảy, học ngôn ngữ, học đủ loại mà cô cảm thấy hứng thú.
Mấy thứ này đều là tiền là bạc ào ào đổ ra.
Hàng năm thu không đủ chi, chính là tình hình kinh tế của phòng làm việc bọn họ.
Điều khiến Thái Quyển lấy làm lạ là, mỗi lần cái phòng làm việc này trông có vẻ cùng đường bí lối, thì đều sẽ tìm được đường sống trong hiểm nghèo.
Hướng Chi Thạch lại là người ngoài ngành tiến vào giới giải trí, không những không hề gặp trở ngại, mà còn rất có mấy phần thành thạo như cá gặp nước, dường như đúng là nắm trong tay một vài mối quen biết thần bí mà vững chắc.
Thế quái nào mình lại cam tâm tình nguyện tới phòng làm việc này chứ?
Khi đó anh ấy còn làm người đại diện ở “Bác Nghị huynh đệ”.
Công ty lớn, phe phái cạnh tranh, nội bộ đấu đá không dứt, anh ấy khôn ngoan giữ mình không dựa vào bất kì ai, tương đối an toàn mà cũng vì vậy khó cất đầu dậy.
Anh ấy siêng năng làm việc, nhẫn nhục chịu khó vì nghệ sĩ của mình, trong số đó có một vị sắp nổi tiếng.
Cũng vì thế, khiến người ghen ăn tức ở, bị người ta phơi bày tính hướng thích người cùng giới tính.
Chuyện này ở giới giải trí cũng không phải hiếm thấy, chỉ là vị sao nam trẻ theo con đường lưu lượng đang nổi mà một tay anh ấy dẫn dắt bắt đầu không vừa mắt với anh ấy, trong tối ngoài sáng làm khó dễ, kiếm chuyện khắp nơi với anh ấy.
Có bữa tiệc rượu, thật ra là một lần xã giao đứng đắn, chẳng qua chỉ là đi kính vài ly rượu với các ông chủ lớn bên phía đầu tư, lịch sự nói vài câu nịnh nọt.
Ở hành lang hẻo lánh, anh ấy làm công tác tư tưởng thật lâu với vị sao nam trẻ đang nổi kia, đối phương kiêu căng khinh thường, con ngươi trong mắt lộ ra vài phần châm biếm, “Anh Thái, tôi không giống anh, bán mông đít không được.”
Trong đầu Thái Quyển oanh một tiếng, máu nóng trong nháy mắt bốc lên.
Người kia còn cười, “Hay là anh đi thay tôi đi.
Anh rành hơn mà.”
Thái Quyển không thể nhịn được nữa, vung một đấm, đánh lệch mặt người nọ.
Người ta chưa từng chịu thiệt, tung lại một cước, đá trúng bụng anh ấy.
Anh ấy đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng, ngã xuống đất, đối phương còn đạp thêm một cú.
Nếu không phải Hướng Chi Thạch xuất hiện, chắc anh ấy bị đánh một trận rồi.
Anh ấy còn nhớ rõ lúc đó Hướng Chi Thạch giữ chặt cổ tay sao nam đang nổi kia, tươi cười nhã nhặn mềm mỏng, “Anh XX à, có chuyện gì thì từ từ nói, đây là chốn công cộng.”
Sao nam trẻ kia đau đến mặt mày đẹp trai cũng vặn vẹo, “Anh……!buông tôi ra trước.”
Hướng Chi Thạch thả ra, hắn ta đánh giá Hướng Chi Thạch vài lần, thấy anh ấy mặc quần tây áo sơ mi, gọn gàng trí thức, còn có vẻ cao ngạo hiếm thấy, nhìn không ra lai lịch gì, không rõ sâu cạn, đành phải giận dữ bỏ đi.
Thái Quyển nhịn đau muốn bò dậy, một bàn tay trắng trẻo mảnh khảnh chìa đến, thật tự nhiên kéo anh ấy đứng lên.
“Cảm ơn, cảm ơn, phải xưng hô với anh thế nào?” Lòng bàn tay Hướng Chi Thạch khô ráo ấm áp, trong lòng Thái Quyển cũng ấm lại.
“Không có việc gì chứ? Có muốn đi bệnh viện hay không?”
“Không sao, không có việc gì, ngài là?” Thái Quyển thầm than thở, chẳng biết làm sao lại hơi lựng khựng.
Đối phương khí chất quá gọn ghẽ quá nho nhã, trong một lúc anh ấy thế mà hơi tự thẹn kém người, với cả chút cảm giác khác thường.
“Vậy là tốt rồi.” Không để lại tên họ, mau đi mất.
Thái Quyển sững sờ tại chỗ, cũng không đuổi kịp.
Công việc sau đó anh ấy cũng bỏ.
Trên đời này có rất nhiều chuyện qua cầu rút ván, với công ty dù ai đúng ai sai, chỉ xem ai có giá trị hơn, thuận theo tự nhiên anh ấy thành vật hy sinh.
Anh ấy tích góp hơn phân nửa ở thị trường chứng khoán, còn lại tất cả đều gửi cho mẹ, chỗ ở là của công ty thuê, đúng ngày phải dọn dẹp cuốn gói.
Lúc cùng đường lại lần nữa đụng phải Hướng Chi Thạch, từ đó gắn bó khắng khít.
Cũng có thể nói, đã lên trúng “thuyền giặc”.
Hướng Chi Thạch cho tiền lương bằng với khi anh ấy còn ở “Bác Nghị huynh đệ”.
Lúc đầu anh ấy nhận tiền mà thật chột dạ, anh ấy chỉ cần dẫn dắt một mình Hướng Tiểu Viên, mà cô không đóng mấy phim, công tác không đến mức bận bịu.
Anh ấy càng giống trợ lý riêng của cô, đặt vé máy bay, theo cô đi học, trông nom cuộc sống thường ngày.
Nói thật, lượng công việc này còn không bằng một phần ba so với trước kia.
Thời điểm lúc sau Tiểu Viên không có công tác, Hướng Chi Thạch vẫn giữ nguyên tiền lương trả cho anh ấy.
“Anh à, như vậy không được! em không thể lại lấy tiền lương!” Cái xưng hô này Thái Quyển xoắn xuýt ở trong lòng đã rất lâu, Hướng Chi Thạch là con người trời quang mây tạnh sau cơn mưa (tấm lòng rộng mở), còn là trai thẳng như thép không gỉ.
Chính mình không thể động suy nghĩ, chỉ có thể coi anh ấy như anh em một nhà.
“Thái Quyển, chúng ta cũng không xem cậu như người ngoài, cậu còn phải nuôi mẹ, đừng từ chối nữa.” Hướng Chi Thạch cười nói.
“Vậy cũng không thể cứ nghe theo em ấy……” Thái Quyển thấp giọng nói, nhìn thoáng qua phòng của Tiểu Viên, “Anh à, anh không lo lắng chút nào sao?”
Nghỉ ở nhà mấy tháng, Tiểu Viên chỉ làm tổ ở trong nhà xem phim, trừ đi phòng tập thể thao, còn lại cũng không có thú vui nào khác.
Thái Quyển quả thật rầu rĩ, dù Tiểu Viên có thực lực, cũng không thể để phí thời gian như vậy chứ.
Đặc biệt với diễn viên nữ, thời đại hoàng kim chẳng được bao năm.
“Cứ theo em ấy đi.” Hướng Chi Thạch cười cười, thoáng nhìn Thái Quyển, “Còn không thì cậu đi khuyên thử xem.”
Mấy người là anh em ruột, anh không đi khuyên, tôi không biết xấu hổ thế nào mà xía vào?
Lời này nghẹn ở trong họng Thái Quyển, suýt chút nữa phun ra.
Quen biết nhiều năm, cũng quen cửa quen nẻo với tính tình hai anh em nhà này.
Hướng Chi Thạch trong lĩnh vực kinh doanh có sự khôn khéo thành thục không giống như vẻ ngoài.
Với em gái ruột, anh ấy cưng chiều và nghe theo chẳng có chút nguyên tắc nào, vấn đề là ở tính cách của Tiểu Viên.
Nói dễ nghe một chút thì là có cá tính, kiêu ngạo.
Nói không dễ nghe chính là tính tình thối hoắc, thẳng tuột, cứng ngắc.
Hiện tại diễn viên nữ hoạt động trong nước đại khái có thể chia làm hai loại: phái thần tượng lưu lượng và phái diễn xuất thực lực.
Điểm chung của phái thần tượng lưu lượng đều là vài sao nữ trẻ đóng phim truyền hình, hoặc là ca sĩ, thành viên xuất thân từ nhóm nhạc, MC chương trình.
Tuổi từ sinh năm 85 đến 90.
Trâu Nhất Nhụy chính là thuộc về nhóm này.
Phái diễn xuất thực lực chủ yếu thuộc về những người có địa vị trong giới điện ảnh, từng đoạt giải thưởng, được đề cử; đóng phim văn nghệ kén khán giả cùng kịch nói, vân vân…, quy mô rất lớn, cũng tương đối đa ngành.
Hà Thần Ảnh cũng thuộc địa vị đỉnh chóp trong loại phái này.
Tiểu Viên đều không thuộc về hai loại phái trên.
Cô thuộc về phái thứ ba ẩn hình, loại này đa số là ngôi sao nhỏ tuyến 18 không nổi tiếng, diễn viên quần chúng, cùng với loại diễn viên không thể định nghĩa như Hướng Tiểu Viên.
Khởi điểm của cô rất cao.
Lúc còn là sinh viên, chưa tốt nghiệp đã đóng bộ phim điện ảnh đầu tiên với đạo diễn nổi tiếng, tham dự liên hoan phim quốc tế Cành cọ vàng Cannes, tiến vào vòng tranh giải hạng mục chính, cạnh tranh giải thưởng lớn – nữ chính xuất sắc nhất với các diễn viên nữ hàng đầu quốc tế.
Vấn đề chính của cô là không có bất kì tác phẩm liên tục nào, cùng vận số quá nhọ, các tác phẩm sau đều không có cơ hội công chiếu.
Vấn đề lớn hơn nữa là ánh mắt quá cao, quá kén chọn, kịch bản không thích thì không chịu đóng; không đóng phim truyền hình; không nhận các chương trình giải trí (tạm thời cũng không có chương trình nào kiếm cô).
Lúc Thái Quyển mới tới phòng làm việc, hào hứng bừng bừng thiết kế mấy con đường phát triển cho Tiểu Viên, chẳng hạn như hình ảnh ngoan ngoãn tham ăn, ngốc nghếch thẳng thắn vô tâm trời sinh; hoặc là hình ảnh cô gái với năng lượng tích cực, nỗ lực vươn lên, vân vân…
Mấy cái này đều bị Hướng Chi Thạch gạt bỏ, nguyên nhân là vì Tiểu Viên không thích.
Thái Quyển vô số lần cảm thấy đáng tiếc.
Dựa theo tư chất của Tiểu Viên, chỉ cần cô chịu nhận mấy bộ phim truyền hình, hoặc là diễn mấy bộ phim thương mại nhiều người xem thì đã sớm nổi, kém lắm thì cũng có thể chen chân trộn lẫn ở giới giải trí, tích lũy danh tiếng nhất định.
Đa số ai cũng trải qua như vậy, cứ cưỡi lừa tìm ngựa, rồi có ngày tìm ngựa thành công (mã đáo thành công).
Bên ngoài mưa thu rả rích, vài cơn gió lạnh phiêu diêu.
Hướng Chi Thạch khoác chiếc áo len cardigan, sắc mặt sau khi bệnh nặng luôn không có chút sức sống hồng hào nào, nói chuyện cũng nhẹ nhàng từ tốn.
Lúc này trong tâm trí Thái Quyển thoáng hiện lên, là hình ảnh Hướng Chi Thạch đêm đó cản thay anh ấy, giữ cổ tay sao nam trẻ đang nổi kia.
Con người gầy gò trắng trẻo mà khỏe mạnh hữu lực.
Trong tim anh ấy hơi nhói lên một chút chua xót.
Dù sao đi nữa anh ấy cũng phải làm chút gì đó.
Dù Tiểu Viên không nghe, bực bội, tức giận, không chịu hiểu, anh ấy cũng phải đi khuyên.
Cứ để như vậy, hạt giống tốt như Tiểu Viên sẽ mau tàn.
Anh ấy nói: “Để em đi khuyên! Không thể lại cứ thuận theo em ấy như vậy!”
Hướng Chi Thạch lại nhoẻn cười, anh ấy chậm rãi dạo bước đến sô pha, ngồi xuống, ý cười chưa dứt, làm cái tư thế xin mời.
Thái Quyển hít một hơi, lúc đang chuẩn bị đi.
Thì cửa phòng vang lên một tiếng, mở ra.
Hướng Tiểu Viên đứng ở cửa, mái tóc ngang vai hơi rối loạn, khuôn mặt trắng trẻo tựa như dính nước, viền mắt thấp thoáng ửng đỏ, hơi ưỡn thẳng người, “Không cần khuyên nữa, em đi diễn phim truyền hình là được!”
– ——–
https://.youtube.com/watch?v=UqfLVDIZcP8
–
– ——-
Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpad (link: https://.wattpad.com/story/293242574)
Nếu các bạn đọc được những dòng này ở nơi khác ngoài wattpad, tức là chương mà các bạn đang đọc chưa được rà soát sửa lỗi..