Bạn đang đọc Anh Yêu Em! Cô Nàng Lạnh Lùng: Chương 23: Tiền Bối Lại Về
Sáng hôm sau, đang làm việc ở công ti thì..
Cốc..cốc..
– Mời vào.
– Chủ tịch, chủ tịch Lê ở tập đoàn Lê Dương đến gặp.
Thy ngưng bút, nói:
– Nói anh tôi bận, phiền h..
– Tôi cứ vào, em làm được gì.
Vũ từ ngoài ngang nhiên bước vào, tự ngồi ghế, tự rót trà..uống. Thy kiềm chế cơn hỏa trong người, quay sang thư kí:
– Rei, cô ra ngoài.
Rie cúi đầu đi ra. Thy đi tới ngồi đối diện Vũ, khoanh tay trước ngực hỏi:
– Tôi nhớ anh củng đâu rảnh rang gì? Tới đây chi?.
Vũ nhún vai:
– Tới thăm.
Thy cười khẩy:
– Thăm? Xin lỗi, chủ tịch Lê. Tôi không có diễm phước đó.
Vũ nhìn thẳng vào Thy:
– Thật không?
Thy cố tránh ánh mắt đó, nếu Thy nhìn vào nó thì Thy sẽ nói thật mất. Thy lắp bắp:
– Tô..tôi bận rồi. Không tiễn.
Vũ đút tay vô túi, đi đến hỏi:
– Trưa nay, em đi ăn với tôi.
Thy nhướn mày hỏi:
– Tại sao tôi phải đi với anh. Xin lỗi, tôi bận.
Vũ hỏi:
– Bận gì?
– Lát tôi phải ra sân bay đón tiền bối Phong ( ai nhớ anh này không) từ Italy về.
Thy vừa gõ máy tính vừa đáp. Vũ nghịch chậu cây bên cửa sổ, nói:
– Tôi đi với em.
– Tại sao?
Thy ngưng làm việc hỏi. Vũ nhún vai:
– Vì Phong cũng là tiền bối của tôi. Em thắc mắc làm gì. Vậy đi, 1 tiếng sau tôi quay lại. Cấm em trốn. Bye bye baby.
Vũ nói vừa nháy mắt thân mật làm Thy run người. Sau khi Vũ khuất bóng,Thy đưa tay ôm ngực. Chắc mai mốt loạn nhịp tim chết mất. Thy lắc đầu rồi quay lại công việc.
Còn Vũ, sau khi rời khỏi chỗ Thy thì về công ti làm việc. Thiệt tình! Việc của Vũ cũng đâu ít mà sao làm nổi khi hình ảnh Thy cứ ôm lấy tâm trí. Vũ quăng công việc tức tốc đến chỗ Thy. Ai dè bị nói là rỗi hơi. Đang làm việc thì thư kí vào:
– Chủ tịch, chiều nay có cuộc gặp mặt đối tác bên tập đoàn Hali.
Vũ kí vài bản hồ sơ nói:
– Hủy đi. Tôi bận.
– Nhưng..
– Tôi nói hủy.
– Dạ.
Thư kí run cầm cập ra ngoài. Vũ xoa xoa thái dương 1 cách mệt mỏi. Nhìn đồng hồ gần tới giờ, Vũ lấy áo khoát đi ra.
Kít…
Dừng xe trước tập đoàn Trần Hoàng, Vũ gọi Thy xuống. Thy uể oải lết xuống dưới. Vừa chạy xe Vũ hỏi:
– Anh Phong chừng nào tới.
– 15 phút nữa hạ cánh.
Thy nhìn ra cửa xe. Vì trời không nắng lắm nên Vũ để xe chế độ mui trần át. Mọi người đều ngoái lại nhìn vì không những là nam thanh nữ tú mà còn là 2 vị chủ tịch trẻ tài năng của 2 tập đoàn lớn.
Đến sân bay, Thy và Vũ thấy 1 đôi nam nữ đứng đợi. Thy mừng rỡ reo:
– TIỀN BỐIII
Phong cười đi đến. Phong cốc đầu Thy, nói:
– 22 tuổi rồi nha cô nương.
Thy cười hì hì, quay sang nhìn cô gái đi chung với Phong, hỏi:
– Anh, chị xinh đẹp này là vợ anh hả. Giới thiệu đi.
– Đây là Trương Ngọc Nhi, bạn gái anh. * Quay sang Nhi* còn đây là Trần Hoàng Anh Thy em gái kết nghĩa của anh và Lê Dương Thiên Vũ bạn Thy.
Thy cười tươi nắm tay Nhi:
– Oa! Chị là tam công chúa của Trương gia.
Nhi cười thân thiện:
– Chào chủ tịch Trần và chủ tịch Lê. Đúng là tài sắc vẹn toàn.
Thy cười:
– Chị khách sáo, cứ gọi em là Thy và tên kia là Vũ.
– Thy, Vũ gọi chị là Nhi
Nhi bắt tay với Vũ. Phonh than thở:
– Muốn bày tỏ cảm xúc thì về nhà…NẮNG QUÁ CHỊU KHÔNG NỔI..
Phong hét lên làm cả bọn giật bắn mình. Đưa hành lí để cốp xe, Vũ nói:
– Chúng ta đi ăn gì ha.
Phong gật đầu:
– Củng được.
Vũ cười:
– Tôi biết 1 quán ăn Việt Nam rất ngon. Bình dân thôi.
Nhi hưởng ứng:
– Tuyệt! Chị muốn ăn thử món Việt Nam.
Vũ lái xe đến 1 quán cũng không to lắm. Ngồi bàn, Vũ nhìn menu hỏi:
– Ăn gì!
– Gì củng được.
– Unh vậy cho tôi..1 canh chua, 1 cá kho, khổ qua xào hột vịt, đậu hũ chiên sả ớt và 1 ít cơm. À cho thêm nước lọc.
Phục vụ vào trong. Ít phút sau mang thức ăn ra. Mùi thức ăn thơm nồng, khói bốc nghi ngút khiến ai củng đói meo. Bới cơm vào chén, họ ăn ngon lành ( ghi xong tác giả chảy nước miếng luôn..).
– A..no quá.
Thy xoa cái bụng. Nhi uống ngụm nước:
– Công nhận ngon thiệt. Hơn hẳn nhà hàng 5 sao.
Vũ cười:
– Lần sau tôi dẫn mọi người đến 1 chỗ, ngon lắm.
Phong vỗ vai Vũ:
– Hứa nha.
Rồi mọi người tính tiền xong về nhà.
( Sorry chap hơi ngắn, vì viết khuya nên mình viết ngắn. Chap sau mình bù vô nha)