Anh Yêu Em, Cô Bé À!

Chương 4


Đọc truyện Anh Yêu Em, Cô Bé À! – Chương 4


Sau gần một tháng vất vả tìm kiếm, cô cũng được nhận vào làm trợ lý kinh doanh của tập đoàn BJ, một tập đoàn có tầm cỡ về kinh doanh bất động sản. Mang tiếng là trợ lý Tổng Giám Đốc, nhưng công việc của cô hàng ngày là làm việc lặt vặt, ký và phân phát tài liệu. Công việc có hơi nhàm chán, nhưng đối với một cô sinh viên mới ra trường, tìm được một việc như vậy là quá tốt rồi. Cô tin là nếu nỗ lực phấn đấu, cô sẽ tiến tới vị trí cao hơn.
Ngày đầu tiên đi làm, cô choáng ngợp trước vẻ sang trọng của công ty, chưa bao giờ nhìn thấy tòa nhà nào lại sang trọng như vậy. Cô càng choáng ngợp khi về chỗ làm việc của mình, tên Tổng Giám Đốc nào lại cần nhiều trợ lý như vậy chứ, hắn tuyển để ngắm hay sao mà lắm thế.
-Em là Lương Tử Nghi?
-Dạ vâng ạ.
-Chị là Kim Sa, là quản lý phòng này, có vấn đề gì thắc mắc thì hỏi chị.
-Dạ em cảm ơn chị ạ.
Gương mặt lạnh lùng của chị ấy làm Nghi hơi run sợ, ngày đầu tiên đến làm mà không khí căng thẳng thế này cũng hơi lo thật. Nhìn qua một lượt, Nghi phải công nhận phòng trợ lý này ai cũng xinh đẹp, yểu điệu, trang điểm lòe loẹt. Cô chắc chẳng sánh kịp họ rồi, thôi kệ lo làm tốt công việc của mình là tốt nhất.

-Tử Nghi, mang giùm chị tập tài liệu này cho Tổng Giám Đốc ký, sau đó 2 bản cho Giám Đốc Kế Hoạch và Trưởng phòng Tài Vụ. Kim Sa phân phó công việc.
-Dạ.
Lần đầu tiên bước vào văn phòng Tổng Giám Đốc, cô bất ngờ trước vẻ xa hoa của nơi này. “Công nhận Tổng Giám Đốc này cũng có mắt thẩm mỹ ghê, đúng là làm địa ốc có khác” Cô nhủ thầm.
Mãi lo nhìn xung quanh, khi ngước mắt lên đã thấy hai con mắt tối sầm đang nhìn mình. Cô hốt hoảng đánh rơi tập tài liệu trong tay mình, giấy tờ văng lung tung.
-Xin lỗi, Tổng Giám Đốc. Tôi….. Cô ấp úng không nói nên lời, kỳ này tiêu thật rồi, có khi nào ngày đầu tiên cũng là ngày cuối cùng đi làm đây không biết.
-Vui lòng làm việc chuyên nghiệp một chút, tôi không muốn tuyển người không được việc.
Trời ạ, nhìn hắn cũng không đến nỗi mà ăn nói lạnh lùng thấy ghét thế không biết.
-Dạ, tôi sẽ cố gắng. Vừa nhặt giấy tờ, cô vừa lẩm bẩm chửi rủa.
-Có vấn đề gì thì nói lớn lên, tôi không cần người đến nói chuyện cũng không nói được.
-Dạ. Xin mời Tổng giám đốc ký giúp tài liệu này.
-Cô là người mới à, tên gì?
-Dạ, Lương Tử Nghi.
Không them ngước mặt nhìn cô, hắn ký xong tập tài liệu rồi ném về phía cô. Vừa mang tài liệu ra ngoài, cô vừa rủa thầm trong bụng, tên này đúng là ỷ có chức có quyền rồi làm phách.

xong, Nghi mang tài liệu vào phòng tài vụ. Một cô gái xinh như mộng, chiếc váy ngắn để lộ đôi chân thon dài. Khuôn mặt thanh tú được trang điểm khá kỹ càng thêm sắc sảo. Quả thật là một đại mỹ nhân.
-Trưởng phòng, đây là tài liệu của cô.
Ánh mắt dò xét lướt qua một lượt trên người Nghi, Đan Linh (tên cô ta) bĩu môi, rõ ràng Nghi không đẹp bằng cô ta, nhưng nét mặt cô đáng yêu thấy lạ, không quá cầu kỳ nhưng rất nổi bật.
-Cô là người mới?
-Vâng. Nghi lễ phép trả lời.
-Phòng trợ lý kinh doanh mấy cô toàn là mấy bình hoa di động, việc thì ít mà tuyển người thì nhiều. Đan Linh chế giễu.
Trời, cô ả là ai mà ăn nói kiểu đó chứ. Điên chết mất, mà thôi “nhịn không phải là nhục”, Nghi tự an ủi.
-Nếu không có vấn đề gì tôi xin phép ra ngoài. Nghi tức giận nhưng vẫn tỏ thái độ lịch sự.
-Tôi nghĩ bây giờ cô nên lấy lòng tôi thì đúng hơn, nếu cô muốn được làm lâu dài ở đây. Cô ta nói với giọng khinh miệt.

-Cô nói gì tôi không hiểu? Máu Nghi đã dồn tới não, nếu cô không nhanh chóng rời khỏi chắc sẽ có chiến tranh mất.
-Nhân viên quèn như cô muốn tồn tại thì từ giờ trở đi phải theo tôi, không ai chống tôi mà được an ổn cả. Tôi cho cô cơ hội để lấy lòng tôi, tôi muốn uống café nhiều sữa, mau đi pha cho tôi.
Lần này thì nghi không chịu được nữa, cô ả là ai mà ăn nói xấc xược vậy chứ.
-Xin lỗi, nhưng hình như cô không phải là sếp tôi, tôi không có nhiệm vụ phải làm theo yêu cầu của cô. Vả lại, tôi cũng chẳng muốn lấy lòng ai, đặc biệt là những người như cô. Tôi với cô hình như chẳng liên quan gì cả. Nói xong cô xoay người đi ra.
Khuôn mặt Đan Linh đầy vẻ hung ác “ Cô là ai mà dám tỏ thái độ đó với tôi, tôi sẽ cho cô biết Đan Linh này là người thế nào”.
Còn Tử Nghi không giấu mổi bực tức, Cô ả hình như không phải là người bình thường, mà cả công ty này hình như không ai bình thường thì phải, tối nay về phải đốt phong long mới được. Cô lẩm bẩm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.