Ánh trăng nghe lén

Chương 25


Đọc truyện Ánh trăng nghe lén – Chương 25:

 
Chương 25: Nụ hôn dưới ánh trăng.
 
Gia Duẫn nằm ngửa mặt trên tấm chiếu tre nhỏ, nhìn một vầng trăng be bé nghiêng nơi chân trời, càng phát hiện trăng lưỡi liềm giống như con dao chẻ củi nhỏ mà Kế Hứa dùng để vót nan tre kia.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đây giống như một giấc mộng, bầu trời sao trong buổi tối ở cầu Tây Độ đẹp đến mức không tưởng.
 
“Cậu nói xem, phía sau tấm màn kia đang ẩn giấu điều gì?” Gia Duẫn chỉ vào bầu trời, hỏi Kế Hứa, anh lắc lắc đầu, cả khuôn mặt ẩn hiện trong tối đen, cả khuôn mặt đều không giấu được nét ảm đạm tối tăm.
 
Do thời gian ngọn đèn dầu cháy quá dài, tim đèn càng đốt càng ngắn, liên tục phát ra tiếng động bốc bốc, lúc này ngọn đèn cũng trở nên nhỏ yếu và mờ nhạt. Kế Hứa tiến tới, mở cái chụp bằng thủy tinh trên cổ đèn ra, trực tiếp nghiến tắt ánh lửa nhỏ bé kia, kéo tim đèn ra ngoài một chút.
 
Từ trong túi, anh lấy ra một hộp que diêm, sau khi quẹt cháy thì tiếp vào tim đèn, đậy kín chụp đèn. Gò má lạnh lùng và cương nghị kia ẩn hiện theo ánh lửa bốc cháy, lộ ra vô cùng cuốn hút.
 
Gia Duẫn kéo tay anh qua, mí mắt chớp xuống nặng trĩu: “Qua đây với tôi.”
 
Trước tiên thì anh ngẩn ra, tiếp đó nằm xuống một cách cứng nhắc, Gia Duẫn khẽ cười một tiếng, tìm kiếm cơ thể anh mà ôm lấy, tựa lên bả vai anh.
 

“Tôi chỉ ngủ một lát, có điện lại nhớ đánh thức tôi.” Xương bả vai của thiếu niên rộng rãi và cứng rắn, Gia Duẫn ngủ cũng không thoải mái lắm, đầu không ngừng cọ vào ngực anh muốn tìm một tư thế ngủ thoải mái nhất.
 
Gió lạnh ban đêm ở nông thôn, độ ấm cơ thể của thiếu niên phát ra khiến người ta cảm thấy an toàn một cách khó hiểu, tuy là gió lạnh cũng thổi không ngớt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Sống lưng cứng ngắc của thiếu niên dần dần buông lỏng, gió đêm thổi qua bên tai nóng rực, nhưng không cách nào ngăn nhịp tim đập mạnh mẽ hỗn độn lại.
 
Kế Hứa rũ mắt liền có thể nhìn thấy khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp và nhẹ nhàng kia đã giấu tính cách đại tiểu thư ngang ngược kiêu ngạo vào ban ngày đi, giờ đây cả người rúc trong ngực anh hiện ra một dáng vẻ trẻ con, mềm mại và vô tội, làn da trắng như tuyết như ngọc, phấn má hồng đào, sống mũi nhỏ thẳng.
 
Chỉ nhìn cô như vậy, trong lòng Kế Hứa lại thêm chút chấn động kỳ lạ, anh rất muốn, rất muốn sát gần vào cô thêm một chút, lại gần thêm chút nữa. Để đi tìm xem mùi hương sữa tắm như có như không kia rốt cuộc tỏa ra từ đâu.
 
Đến khi hơi thở phả đến gò má và đuôi mi của cô, cơn run rẩy nhỏ như hạt bụi gây ra quấn lấy từng sợi dây thần kinh nhạy cảm bên trong cơ thể, lại chui vào trong máu sục sôi tuôn trào.
 
Sự dịu dàng của ánh trăng tỏa chiếu khiến người ta không tránh khỏi say mê.
 
Cuối cùng Kế Hứa không thể nhịn được, cúi đầu hôn trộm cô một cái.
 
Đôi môi mềm trơn như thế, khoảnh khắc khẽ chạm lên, giống như ánh trăng trong đáy lòng xao động gợn một làn sóng.
 
Vừa chạm vào liền tách ra, những cơn sóng chứa đầy dục vọng như thiêu đốt trong lòng lại càng dâng lên mãnh liệt hơn. Anh nghĩ, dù sao cũng đã trộm một lần rồi, tội nghiệt khó giũ sạch. Một lần và hai lần có khác gì nhau chứ?
 
Anh kiềm chế hơi thở thúc giục đến gần trên đầu mũi, dưới ánh trăng ngay cả lông tơ nhỏ xíu trên gò má của cô cũng có thể nhìn thấy. Một lần cuối cùng, Kế Hứa nghĩ thầm trong lòng, chỉ lại hôn một lần cuối cùng nữa thôi.
 
Ánh trăng làm chứng.
 
Anh lại đến gần lần nữa, đè nén tiếng đập ầm vang trong lồng ngực, khẽ đặt nụ hôn nhẹ nhàng lên môi của Gia Duẫn. Pass chương 27: camda
 
Mềm mại đến không thể tưởng tượng nổi, ngọt ngào đến khó mà chống cự.
 
Trong lúc mất chú ý ngay trước mắt, khiến anh không để ý đến đôi mi dài khẽ run kia. Lại sau một cái chớp mắt, tầm mắt dần dần trở nên rõ ràng, bất ngờ đụng phải đôi mắt màu nâu mướt mát nồng đậm ngọt ngào của Gia Duẫn.
 

Cô ngước mắt lên, hàng mi đen nhấp nháy dưới ánh trăng, môi bọn họ áp vào nhau, ánh mắt quấn quýt, hơi thở vồn vã hòa quyện.
 
Gia Duẫn chớp mắt một cái, hơi hạ cằm xuống, chống đầu mũi mình lên mũi anh, tách nụ hôn này ra.
 
Khóe môi nhếch lên, nở ra một nụ cười khó hiểu.
 
“Tôi nói cậu này…” Cô mở lời, âm vận ngọt ngấy tràn ra trong cổ họng, hơi thở ấm áp tràn ra giữa hai người: “Sao thích thừa dịp tôi ngủ mà làm chuyện xấu như vậy?”
 
Kế Hứa vẫn siết chặt nắm tay, hít sâu một hơi, chờ đợi hình phạt sắp tới.
 
Nhưng cô chỉ hơi ngẩng đầu lên, cọ cọ mũi của mình lên mũi của anh, nhẹ giọng nói: “Hả?”
 
Kế Hứa nhìn thẳng vào mắt cô, nét mặt thành khẩn nhưng lại không chút hối hận vì việc mình đã làm, anh nói một câu không thành tiếng: “Xin…”
 
A…
 
Chữ cuối cùng bị cô ngăn lại.
 
Gia Duẫn ôm eo của anh, đầu ngón tay chạm vào chỗ eo nhạy cảm chậm rãi xoa nhẹ.
 
Hình phạt cô cho anh là một nụ hôn mềm mại, ướt át và triền miên.
 
Trong tai bỗng nhiên vang lên tiếng tim đập đột ngột rối loạn, cô đưa đôi môi hơi lạnh lên, nghẹn ngào một tiếng mơ hồ, mút môi dưới của anh, cắn nhẹ và liếm nó.

 
Hơi thở phả ra hòa vào nhau, Kế Hứa đã không thể cảm nhận được nhịp tim đập của bản thân, trong đầu chỉ còn lại một mảng trắng trống rỗng.
 
Trong khoảnh khắc anh ngưng trệ, Gia Duẫn khẽ đưa đầu lưỡi ra, chui vào vào giữa kẽ hở môi anh một lần nữa quấn lấy lưỡi anh.
 
Anh vừa mới lấy lại tinh thần, muốn hôn trả lại liền bị Gia Duẫn đẩy ra một cái, ngón tay che môi anh lại, gò má lóng thoáng ửng đỏ, nhẹ nhàng chậm rãi lấy lại hơi thở.
 
Trong chốc lát, đầu ngón tay của cô khẽ di chuyển, vuốt ve xuôi theo môi của Kế Hứa, ngước mắt lên nhìn về phía anh, cô mở miệng, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Sau này đừng làm những động tác nhỏ lén lút này nữa…”
 
Kế Hứa ngẩn ra, sống lưng cứng đờ, cuối cùng sự xấu hổ vô tận khiến anh không nghe được bất kỳ âm thanh nào nữa, chỉ còn lại tiếng kêu nổ ran trong đầu.
 
Sau đó, chỉ thấy đôi môi đỏ của cô khẽ mở, hình như cô đang nói: “Học hôn môi chưa?” Khóe miệng hơi giương lên, ánh mắt sáng lấp lánh trong màn đêm, Gia Duẫn nở ra một nụ cười vô cùng ngọt ngào.
 
“Tôi phải tới kiểm tra rồi nha.”
 

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.