Anh Trai Là Thầy Giáo

Chương 39: Điện thoại


“Bây giờ tôi và cậu đi nhậu đi? Tôi đang thèm! Coi như tôi khao cậu chầu này?”

“Hả? Con gái con lứa sao lại đòi đi uống rượu?” Thẩm Kình nhăn nhăn mặt lại.

“Con gái thì không thể uống rượu à! Bây giờ cậu có đi hay không?”

“Haizz… thì là được! Nhưng mà bây giờ là buổi trưa rồi, hay mình đi đâu đó cho thoáng rồi chìu chìu mình đi?”

“Ừm sao cũng được! Miễn là có rượu là được rồi!”

Và thế là tôi và Thẩm Kình đi vài vòng ở trường, sau đó lại dạo vòng vòng ở công viên.

Rồi cuối cùng tôi cũng đụng đến rượu, cái thứ nước mà tôi đang them khát dữ giội.

“Này! Nhớ uống ít lại đấy!”

“Ừm! Biết rồi… biết rồi. Nói mãi, cậu và Lâm Dục Thần cũng y chan như nhau! Đều hay lảm nhảm bên tai của tôi”

Tôi cầm chai rượu rót ra ly uống, rồi vừa nói vừa cầm bim bim ăn…

“Này Thẩm Kình! Cậu không uống à?”

“Không! Tôi ở đây canh cậu”

“Canh cái gì? Cậu sợ tôi say à?”

“Ừm! Cậu cứ uống thoải mái đi, có say tôi sẽ đưa cậu về nhà!” Thẩm Kình gật gật đầu cười nói…

“Cậu yên tâm đi! Hôm nay chỉ là tôi muốn có chút men thôi! Sẽ không đến nổi say bất tỉnh nhân sự đâu”

Tôi nghĩ thầm trong bụng, đã mấy lần say rượu và lần nào cũng gây ra tai họa.

Tôi không muốn lần này lại phạm sai lầm nửa a…

“Mà này! Hình như cậu có tâm sự à?”


“Ừa… tôi có tâm sự rất là nặng nề nha!”

“Tâm sự nghe thử xem nào! Coi tôi có giúp gì được không?”

Thẩm Kình ngồi đối diện nhìn chầm chầm tôi, một tay chống càm, một tay để lên bàn gỏ gỏ, cười nói.

“Ưm… Nếu như cậu yêu một người con gái, mà lại xuất hiện thêm một người con trai đến phá đám! Thì cậu sẽ làm thế nào?”

“Đơn giản, tôi chỉ cần đến phá đám mỗi khi hai người đó gần nhau thôi!”

“A…!”

Phá đám nhiều lần rồi đấy chứ? Nhưng là vẫn không có tác dụng gì với chị ta hết!!!

“Sao vậy?”

“Ưm… không có gì! Này cậu cũng uống đi! Uống một chút thôi rồi mình về”

Tôi lắc lắc đầu, nài nỉ cậu ta cùng uống.

“Rồi… rồi! Uống thì uống”

Hai chúng tôi cứ thế uống qua uống lại cười nói cho đến tối.

*******

Về đến nhà, tôi chào tạm biệt cậu ta, sau đó thì đi lên phòng.

Lúc đi ngang qua phòng của Lâm Dục Thần, tôi vội vàng đi nhanh hơn thì đột nhiên cửa phòng mở ra.

Gương mặt cương nghị của Lâm Dục Thần hiện trong mắt tôi.

Ây nha….!!!

Cứ y như có thần giao cách cảm vậy!


Vừa thấy lão, tôi liền quay đầu định đi về phòng, nhưng mà lão lại kéo tôi vào phòng đóng cửa lại.

“Lâm Dục Thần! Anh làm cái quái gì vậy?”

“Lâm An Di! Em lại chạy đi uống rượu?” Lâm Dục Thần bước đến gần hỏi

“Đúng đấy! Em uống rượu thì sao? Luật pháp cũng đâu có cấm con gái là không được uống rượu?”

“An Di!!! Là Thẩm Kình kéo em đi uống rượu?”

“Liên quan gì đến Thẩm Kình? Là em kéo cậu ta đi đấy!”

“Haizzz… bây giờ em cảm thấy có nhức đầu hay không?”

Lâm Dục Thần thở dài, một tay khẽ đưa lên xoa đầu tôi

“A…? Có một chút! Nhưng… nhưng cũng không có liên quan đến anh! Em đi về phòng đây”

Bây giờ còn quan tâm tôi nửa? Tôi né bàn tay, liếc nhìn lão nói rồi định xoay người ra cửa….

“Ở yên đây chờ anh! Anh đi lấy khăn cho em lau mặt để tỉnh táo lại!”

Lâm Dục Thần kéo tôi lại, nói rồi liền đi vào nhà tắm lấy khăn…

Lão vừa đi khuất, điện thoại của lão liền vang lên…

Tôi ngó nhìn, mặt đen lại.

Là Nhã Yên Ninh gọi!!!

Đã nửa đêm rồi chị ta gọi giờ này để làm cái quái gì???

Máu nóng bắt đầu sôi lên…

“Lâm Dục Thần! Anh có điện thoại này!”

“Hả? Em nghe giùm anh đi!”

Cầm điện thoại của lão, suy nghĩ một chút, tôi cười đê tiện.

Vội vàng đều chỉnh giọng lại sao cho nó ngọt rồi nhấn nút nghe nói…

“Anh ơi! Lấy cho em cái quần…!!!”

Ps: ư…ư…ư… lấy cho em cái quần với!!! ÷_^


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.