Đọc truyện Anh Trai của Nấm – Chương 76: Hentai
Tôi đã kể cho các bác nghe về những cái “khó khăn” sâu sắc khi sống mà không có Lâm Vũ Minh bên cạnh rồi nhỉ?
Nhân đây, nhân cái dịp phải chạy bán sống bán chết đuổi chuyến buýt 13 để về nhà, tôi thật trịnh trọng nhấn mạnh lại một lần nữa rằng, chưa bao giờ cái khao khát, “mua vé may bay, bay thẳng sang Sydney, lấy dây thừng trói Lâm Vũ Minh mang về nhà” lại trỗi dậy mãnh liệt như trong 3 phút vừa rồi.
CMN chứ, cảm giác nó Yo Most lắm các bác ạ! Lên được đến xe, thở hồng hộc như đi cày về, thiếu chút thè lưỡi ra nữa thôi là giống y chang con Míc mấy hôm trời nóng nằm thè lưỡi thở hồng hộc dưới gốc cây hồng.
Ây, mà sao tôi lại ví mình với chó thế này?
Trong cái rủi, có cái may các bác ạ, xe đông như nêm thế nào mà vừa hay có một chỗ trống ở cuối xe, mừng thế chứ lị, tôi cứ tự nhiên như ruồi, ôm ba lô, lót tót đi xuống cái ghế duy nhất đó, chễm chệ ngồi vào.
Các bác lại đang nói tôi kể ba cái chuyện đuổi xe buýt với đi học thường nhật này làm cái gì hả?
Chuyện này tính không kể, kể ra thì xấu hổ nhưng mà…không kể thì uất ức lắm luôn các bác ơi.
Chuyện là…
Ôi trời ơi, đấy, cứ nhớ lại cái chuyện đó lại làm tôi bực mình rồi!
Đang yên đang lành ngồi dở điện thoại ra, search nhiệt độ bên Sydney, thì đột nhiên thấy vai mình nặng trĩu. Lại còn tưởng ai đè phải vai mình, ngó qua xem thử mới biết..
Cái thằng ranh con ghế bên cạnh, chẳng biết lên xe ngủ ngáy thế nào mà…cứ tự nhiên như không gối đầu lên bờ vai “gầy gầy, xương xương” của tôi, ngủ ngon lành.
À thì, ngủ gục rồi “mượn” vai của con nhà người ta thì không sao, chuyện này tôi đủ khoan dung để tha thứ, cái tôi muốn nói ở đây là…cái thằng ranh con đó, gối đầu thôi chưa đủ, lát, nó dụi dụi đầu, miệng chép chép, rồi cứ thế vòng tay qua, ôm hẳn tôi vào lòng, cái tay hắn, còn rất không ngoan ngoãn mà…đụng vào cái chỗ “xuân xanh phơi phới” “đồi núi trập trùng” của tôi. >.