Đọc truyện Anh Sẽ Là Đôi Mắt – Chương 3614
“Quá khứ chỉ là quá khứ, người chết rồi chẳng thể sống lại”
“Anh…không trách Hyunah nữa?”
“Là anh bội ước, là anh có lỗi với cô ấy”
“…”
Chính Yang Yoseob giúp hắn đưa ra quyết định đối diện quá khứ, sự chân phương đơn thuần của cậu khiến Junhyung cảm thấy mình thật ích kỉ và phiến diện…
“Em là ai, Seobie?” dịu dàng mơn lên gò má bầu bĩnh hắn khẽ cười, cánh môi phết nhẹ vẽ nên 1đường cong hoàn mĩ, ánh đèn cao áp hơi mờ hắt qua cửa xe khiến nụ cười nam nhân trở nên lung linh mờ ảo.
Thật mà như không thật, nụ cười này sẽ mãi mãi giành cho Yang Yoseob chứ…
***
Ấm…
Cho em xin chút nắng trong đôi mắt anh!
***
Gina thừ người trầm ngâm bên tách lục trà.
Gần 2tháng nay Doojoon tuyệt nhiên không đến tìm cô làm phiền, khi gặp nhau cũng phớt lờ như không thấy. Ngay cả sinh nhật cô cũng…
“Haizz, mày thật đáng cười Son Gina” lắc lắc đầu vuốt mái tóc dài bồng bềnh Gina hớp ngụm lục trà nghe vị chan chát tan nơi đầu lưỡi.
Bản chất con người vốn dĩ mâu thuẫn, khi bị quấy rối thấy phiền không chịu được nhưng khi được thoải mái lại cảm giác thiếu vắng trống trải đến khó chịu. Đây gọi là nhớ sao? Cô nhớ Yoon Doojoon ư…
Sáng nay nghe đâu Kikwang bảo anh đang tìm hiểu thiên kim tiểu thư nhà họ Choi nào đấy, có lẽ muốn kết hôn! Chẳng hiểu sao trong lòng lại ảo não đến vậy.
.
.
.
Cốc lục trà đã cạn còn vài giọt trơ dưới đáy li, hệt như cô lúc này. Cố nuốt hết đắng chát vào lòng nhưng không tài nào xoá sạch, thứ đọng lại ngoài đắng chỉ là chát…
Không thể nào… Cô thích tên đại đào hoa họ Yoon ấy ư? Tệ hơn là anh chả hứng thú gì với cô. Đơn phương sao…
“Hoàn mỹ gì chứ? Mày thật thất bại…” nhớ lại hôm sinh nhật ngồi 1mình trong căn hộ trống ăn bít tết uống rượu vang cô phì cười tự chế nhạo bản thân. Chiều hôm ấy chính mắt thấy Doojoon đưa mĩ nhân vào cửa hàng đá quý, chắc nàng sinh cùng ngày với cô. Cùng là sinh nhật nhưng giai nhân có anh bên cạnh, kẻ già cỗi khô khan như cô thì…
Kinh coong!
Tiếng chuông cửa cắt ngang dòng suy nghĩ, Gina nhíu mi thắc mắc tối rồi ai còn đến nữa?
.
.
.
Nam nhân nhanh chóng lách người vào xập ngay cửa lại.
“Doojoon? Anh say à?” áo hơi xốc xếch bung nhiều nút và mùi rượu phảng phất khiến Gina ngạc nhiên. Khoảnh khắc thấy anh qua camera tim không nhịn được mà đập loạn vui mừng, hình như quá khoa trương…
“Tối rồi anh… Á!”
Đột nhiên Doojoon đẩy mạnh ép Gina dán chặt vào ván cửa gằn giọng
“Cô là đồ đê tiện”
“M..m.wo?” thoắt cái tim chẳng còn reo vui, nhìn ánh mắt lạnh băng kia lòng chùng xuống vô hạn. Cô thản nhiên giương mi
“Yoon đại chủ tịch! Ngài hạ mình đến đây hẳn không phải để sỉ nhục người khác, mời nói rõ ràng cho!” anh nhớ cô? Ha, quả nhiên si tâm vọng tưởng.
“Hm…” Doojoon không nói gì mà giận dữ vồ lấy môi Gina ngấu nghiến, bàn tay thô bạo kéo tuột váy ngủ chà sát khắp da thịt mịn màng.
“Hm… Ư…” anh mạnh quá, vùng vẫy điên cuồng vẫn không thể thoát. Yoon Doojoon điên rồi! Dám sỉ nhục cô?
Chát!
“YOON DOOJOON ANH NÓI RÕ RÀNG HÀNH ĐỘNG LỖ MÃNG NÀY CHO TÔI!” phải tát cho anh tỉnh ra.
“THẰNG ĐÓ LÀ AI?”
“M..wo? Ai?” anh mộng du à?
“Tối 1/6 cô vào khách sạn cùng ai?”
“…” Gina cố lục lại trí nhớ
“Anh là gì mà truy vấn tôi, đồ điên! Mau cút về nhà” tức giận đẩy mạnh nam nhân sang bên cô nhặt lên váy ngủ chạy vào phòng đóng cửa.
Trượt ngồi sau ván cửa nghe tiếng thô bạo đập rầm rầm bên ngoài, nước mắt tự trào ra
.
.
.
Rốt cuộc im ắng, anh về rồi?
.
.
.
“Tôi ghét em!” có tiếng nam nhân tựa cửa
“…”
“Tôi phát điên khi thấy em vào đó”
“Đồ điên” anh đang muốn nói gì? Hay tiếp tục làm cô đau lòng?
“Phải! Tôi điên rồi, giận em hận em nhưng không ngăn nổi tim mình nhớ em” Doojoon bất lực dựa lưng ngoài cửa. Anh ghen, lần đầu tiên trong đời ghen đến mất hết lí trí, ghen đến ép mình không được ngó ngàng gì tới cô nhưng tim bức bối cuồng loạn.
“… Anh…” Gina quay ngoắt lại, cả 2chỉ cách nhau 1lớp cửa, cô sững sờ khi nghe câu tiếp theo
“Tôi chỉ muốn em, duy nhất Choi Gina” anh gọi tên thật của cô, nghiêm túc và khổ sở đến đáng thương…
Cạch!
“…”
“Ý anh là gì?”
“Anh mặc kệ em là người thế nào! Yêu anh đi, được không?”
“…” anh…nói gì? Gina nghe cả người run bần bật. Doojoon ngẩng đầu nhìn nữ nhân mắt ướt, kéo cô ngã vào lòng ôm siết
“Anh không chịu nổi nữa, không gặp em không nói gì với em thật sự là tra tấn” dứt câu anh hôn vội vàng say mê lên môi cô
…
Tất cả lời thổ lộ của Doojoon vẫn còn làm cô đơ cứng, khi hiểu ra thì bản thân đã bị cuốn vào môi lưỡi anh tự lúc nào
“Hm…”