Đọc truyện Anh Sẽ Là Đôi Mắt – Chương 34[SHOT] BLACK CHRISTMAS!
Mùa giáng sinh đầu tiên.
“Khi bông tuyết đầu tiên rơi xuống, thiên sứ mùa đông sẽ xuất hiện”
“Nếu là ác quỷ thì sao?”
“Tuyết sẽ phủ trắng đôi cánh đen của chàng”
“Đứa ngốc”
.
.
.
Mùa giáng sinh thứ 2..
“Anh đi sao?”
“Ừ”
“Vậy…tạm biệt”
Khi bông tuyết cuối cùng đáp xuống, điều ước đêm giáng sinh sẽ chẳng còn nhiệm màu. Thiên sứ trở về bầu trời và đôi cánh của ác quỷ lộ ra màu đen vốn dĩ sau lớp tuyết tan!
.
.
.
Mùa giáng sinh thứ 3…
Điệu nhạc quen thuộc réo rắt vang khắp căn quán nhỏ.
“LAST CHRISTMAS”
Last christmas, i gave you my heart
But the very next day, you gave it away
This year, to save me from tears
Ill give it to someone special
Once bitten and twice shy
I keep my distance but you still catch my eyes
Tell me baby do you recognise me?
Well, its been a year. It doesnt surprise me.
(Happy Christmas) I wrapped it up and sent it
With a note saying “I love you” i mean it
Now i know what a fool ive been
But if you kiss me now i know youd fool me again…
-V-TRANS-
Mùa giáng sinh trước em đã trao anh cả trái tim mình
Nhưng chỉ vài ngày sau anh đã vứt bỏ nó
Giáng sinh này, để thoát khỏi những giọt nước mắt
Em sẽ trao nó cho chàng trai nào đó thật đặc biệt
Đau một lần và lần thứ hai trốn tránh
Em cố giữ khoảng cách nhưng anh cứ tìm kiếm đôi mắt em
Anh yêu nói với em anh có nhận ra em?
Ổn thôi, đã 1năm rồi và nó chẳng khiến em ngạc nhiên nữa
(Giáng sinh vui vẻ!) Em đã gói lại thật kĩ và gửi đi
Với 1dòng chữ muốn nhắn rằng “Em yêu anh”
Và giờ em biết mình đã ngốc nghếch thế nào…
Nhưng nếu anh hôn em bây giờ em biết anh sẽ lại gạt em thêm lần nữa…
-TRANS BY CỎ LAU-
Ánh sáng trắng bàng bạc hắt lên người cậu trai nhỏ tại 1góc khuất của quán. Mái tóc ghi màu khói ấm áp được ủ dưới lớp mũ len dày. Bên cạnh là cốc capuchino đã nguội dù chủ nhân của nó chưa động đến giọt nào.
Đêm giáng sinh cậu đang ở đây. Không phải quán cafe không phải toà nhà cao ốc hay bên cây thông khổng lồ tại trung tâm Seoul mà là 1tiệm băng đĩa nhỏ gần nhà.
Trước cửa và bên trong dán đầy poster nhóm nhạc nam của năm-BEAST… Trên quầy thu ngân bày cây thông nhỏ có gắn vài bóng đèn ớt xanh đỏ nhấp nháy rất đẹp. Bài nhạc giáng sinh đều đều vang…
Xung quanh là vô số kệ đĩa, cứ mỗi góc lại có 1máy đĩa để khách hàng nghe thử. Ngồi lọt thỏm giữa kệ bày hàng sát lớp tường kính hướng ra đường Yoseob đeo headphone nghe giai điệu “Soom” quen thuộc, tay cặm cụi vẽ gì đấy lên cuốn nhật kí đã cũ.
1đôi cánh màu đen…
Hí hoáy xong cậu gấp cuốn sổ, chỉnh lại ngay ngắn mấy tờ giấy bong rơi ra rồi cẩn thận đặt sang bên.
“Anh à, giáng sinh vui vẻ…”
Yoseob khẽ áp tay lên lớp kính lạnh buốt thì thầm, đôi mắt tròn trong suốt mê man nhìn chàng trai bên góc trái tấm banner đặt bên ngoài: rapper Yong Junhyung của BEAST.
Anh viết lyric Soom thế nên cậu cứ nghe đi nghe lại hoài. Tháo ra headphone điệu nhạc réo rắt ùa vào tai khiến lòng chua xót không ngừng.
Anh rời xa cậu đã 1năm và tình yêu khiến Yoseob chẳng thể ích kỉ níu giữ.
Anh trở thành người nổi tiếng, anh bận rộn đến 1tia liên lạc cũng chẳng có. Bao nhiêu lần trốn học để hoà mình vào đám nữ sinh gào thét trước cổng Cube với hi vọng nhìn anh chỉ trong giây lát, chấp nhận đòn roi và sự cấm cản của cha mẹ.
Giữ khoảng cách xa vời vợi rồi tim lại rung lên khi đôi mắt sâu thẳm lạnh băng ấy hướng về đám đông nơi có cậu, anh chỉ vẫy tay cười nụ cười công nghiệp ngắn ngủi rồi biến mất. Anh chẳng trông thấy
.
.
.
“Tell me baby do you recognise me?
Well, its been a year. It doesnt surprise me”
Đã 1năm và việc bị lãng quên không còn làm Yoseob ngạc nhiên
.
.
.
(Happy Christmas) I wrapped it up and sent it
With a note saying “I love you” i mean it
Tấm thiệp giáng sinh cậu tặng anh sẽ nhận ra chứ? Trong hàng nghìn món quà của fan? Cậu đã viết đi xoá lại hàng trăm lần cuối cùng chỉ 1dòng Merry Christmas đơn giản bên đôi cánh thiên sứ màu đen
.
.
.
Now i know what a fool ive been
But if you kiss me now i know youd fool me again…
Thật ngốc nghếch!
Tuyết… Bông tuyết vần vũ khắp trời, đậu sát lớp kính cửa rồi tan trong khoảnh khắc, thứ còn lại chỉ ướt át như nước mắt…
Noel là ấm hay lạnh? Có chăng lòng người mà thôi.
…
Chàng trai mặc áo lông trùm kín đầu đẩy cửa kính bước vào, giũ giũ mấy bông tuyết bám trên người rồi nhanh chóng tiến về phía góc khuất sau kệ đĩa, nơi cậu trai nhỏ đang ngồi thu người nhìn tấm banner bên ngoài.
“Tấm thiệp! Sao em vẽ đôi cánh màu đen?”
Yoseob sững sờ ngẩng lên
.
.
.
Khi bông tuyết đầu tiên rơi xuống, thiên sứ mùa đông sẽ xuất hiện..
END