Ánh Sáng Trong Màn Đêm

Chương 37


Đọc truyện Ánh Sáng Trong Màn Đêm – Chương 37

Đến giờ tan tầm, nó đứng ngoài công ty đợi hắn đến.Hắn tuýt còi, nó vui vẻ tiến lại gần

– Vợ chờ lâu không_hắn

– Cũng mới tan ca thôi_nó

– Lên xe đi_hắn

Hắn chở nó về nhà, tắm rửa thay đồ rồi ăn cơm tối

Nó giúp dì rửa mấy cái chén đĩa để dì ấy đi thay mấy cái màn cửa

– Được rồi, mợ chủ lên phòng đi để tôi làm cho.Cảm ơn mợ đã giúp tôi_dì giúp việc

– Dì không cần gọi con là mợ chủ đâu, gọi con là Hương Thảo được rồi.Giờ con lên phòng trước_nó

Nó bưng hai li cà phê lên lầu

– Em làm gì mà lâu vậy_hắn

– Rửa chén lát thôi_nó

Nó thấy hắn vừa ăn xong đã nằm ì trên giường, bắt ngồi dậy lên ghế vì nếu cứ để như vậy nằm sẽ bị tức bụng, phản khoa học, phản logic này nọ…

Hắn đặc biệt rất yêu vợ, chỉ cần nó không thích thì hắn sẽ không bao giờ làm kể cả chuyện gia đình nhỏ có thêm thành viên thứ ba

Sáng hôm sau, chiếc xe của hắn lao vun vút trên con đường rộng.Công ty nhà nó làm việc chỉ còn cách mấy trăm mét, nó tháo dây an toàn, lấy túi xách đeo lên vai nhưng không…hắn đã chạy qua cổng công ty

– Chở đi đâu vậy_nó


– Đi làm nè, em mau thắt dây an toàn vào đi_hắn

– Nhưng….

– Em im lặng cho anh tập trung lái xe nếu không muốn gây tại nạn_hắn

Nó đành ngập ngùi thắt dây an toàn

Hắn vào bãi đậu xe của trụ sở công ty Winner

– Xuống xe đi_hắn xuống xe trước mở cửa xe cho nó

– Đến đây làm gì, em sắp trễ giờ rồi_nó

– Từ nay em sẽ làm ở đây – tân trưởng phòng kinh doanh ạ_hắn

– Cái gì…còn công ty bên kia thì sao?

Nó định vào lại xe về Lighter thì hắn giữ lại

– Anh đã nói với ba mẹ và anh hai rồi, em yên tâm_hắn

– Ít ra cũng phải bàn với người ta một tiếng chứ_nó

– Anh nói em sẽ chịu sao? bất đắc dĩ mới dùng cách này thôi, nếu em không lẹ lên sẽ bị trễ ngày đầu tiên đó tân trưởng phòng_hắn

– Trưởng phòng_nó chạy lại chỗ hắn

Hắn kéo nó vào thang máy riêng dành cho lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Winner kể chi tiết cho nó nghe

– Em đi vào đây có làm sao không vậy, mọi người đang nhìn kìa!_nó

– Nhìn vì em quá đẹp thôi_hắn nói nhỏ vào tai nó

Phòng làm việc của hắn và nó cách nhau một tầng lầu, hắn chỉ cho nó phòng làm việc của nó rồi quay lại phòng làm việc của mình

Bụp bụp…một đống pháo hoa được bắn tung tóe khi nó bước vào

– Xin chào trưởng phòng_một người nói

– Cảm ơn mọi người_nó

Mọi người trong phòng nhanh chóng làm quen, giới thiệu với nó.Nó tưởng ai cũng sẽ phải nghiêm túc lắm nhưng mọi người cũng nhí nhảnh lắm chứ bộ!

Phòng kinh doanh nhanh chóng trở lại bình thường, mọi người tập trung làm việc của mình

– Trường phòng chị duyệt dùm em

– Giấy tờ này cần tổng giám đốc thông qua

– Đây là dự án mới nhất của công ty, chị xem qua thử


Quào…mọi người phân biệt công việc rõ ràng hơn nó tưởng…khi nào cần giỡn sẽ giỡn, cần nghiêm túc sẽ nghiêm túc

– Mọi người cứ làm việc, tôi lên phòng tổng giám đốc xin kí một số giấy tờ rồi sẽ xuống ngay_nó

– Dạ, tổng giám đốc ở tầng 22 đó trưởng phòng_một nhân viên dừng gõ lên bàn phím quay sang nói với nó

– Ừ chị biết rồi_nó

Nó vào thang máy lên tầng 22, bên ngoài là bàn làm việc của thư kí.

– Tổng giám đốc trong đó không, tôi muốn gặp mặt để duyệt một số giấy tờ quan trọng_nó

– Cô là..

– Tôi là trưởng phòng kinh doanh_nó

Cô thư kí đến gõ cửa phòng làm việc của hắn rồi bước vào

– Thưa tổng giám đốc, có trưởng phòng kinh doanh muốn đến gặp anh_thư kí

– Cho vào_hắn

Thư kí mở cửa cho nó vào, nó bỏ đống tài liệu lên bàn của hắn

– Tổng giám đốc kí duyệt dùm tôi_hắn

– Vợ à, trong này không có ai đâu vợ không cần làm thế_hắn làm nũng

– Anh phải công tư phân minh chứ, kí lẹ đi em còn làm việc_nó

Hắn ngậm ngùi, kí đống giấy tờ.Trong lòng có chút ấm ức vì nó coi trọng công việc mà lơ hắn

Cốc cốc…_bên ngoài có người gõ cửa rồi tiến vào

– Thưa tổng giám đốc, đây là bản kế hoạch của dự án Sunrise


– Cứ để đấy cho tôi, đợi tôi một lát_hắn

Người đó để tập tài liệu trên bàn hắn rồi quay sang nhìn nó

– Cô…tôi đã gặp cô bao giờ chưa nhỉ_người đó nói

– Anh là…_nó

– A, tôi nhớ rồi.Cô chính là cái người trên xe buýt.Cô có nhớ tôi không? tôi là cái người đàn ông đã nhường chỗ cho cô đó_người đó nói

– Tôi nhớ ra rồi, cảm ơn anh vì hôm đó_nó

Người đó đưa cho nó một cái danh thiếp rồi lấy lại tài liệu rời khỏi phòng của nó

Nó nhìn vào danh thiếp: Hoàng Đăng Khôi – trưởng phòng thiết kế

– Em với Khôi có quen nhau à_hắn

– Biết mặt thôi, lúc trước anh ấy có nhường chỗ trên xe buýt khi em đi làm_nó

Hắn dừng bút, gấp tập tài liệu cuối cùng xuống.

– Ừ, nhìn anh ta là biết đã mê em rồi_hắn

– Thôi bớt đa nghi đi ông tướng, em về phòng trước đây_nó

Đúng là có duyên, từ cái bữa đó Khôi cứ nhớ về nó nhưng giờ ai ngờ được là hai người lại làm chung một công ty

– Ai ngờ lại gặp lại cô ấy trong tình cảnh này_Khôi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.