Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa

Chương 32. Kế Hoạch Trốn.


Đọc truyện Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa – Chương 32. Kế Hoạch Trốn.

Nam gõ cửa.
– vào đi, hắn ra mở cửa cho Nam.
– Bây giờ tính sao? – Nam vội hỏi
– Để Thiên ở đây đi – Hắn nhìn
– Không được lỡ mình không có nhà, Bà vào thì biết tính sao? – Nam hỏi
– Thế mày tính sao? – hắn nhìn Nam.
– Sáng mai dậy thật sớm, thao tác thật nhanh theo đường này – Nam mở cửa sổ ra nhìn vào cành cây chĩa gần đó nói tiếp
– Anh để ô tô mở, em tự mở cửa vào trong ngồi đừng để ai biết, khi bọn anh đi học sẽ đưa em đi tạm chỗ khác vài ngày. – Nam nói.
– Kế hoạch hay đấy, em vẫn được đi học. – Hắn vỗ tay.
– Thôi ngủ đi. Mai còn dậy sớm – Nam nói rồi đi ra ngoài.
Hắn nhìn nó. – Anh sẽ chỉ ôm vợ anh ngủ thôi.
– Thế để em trói chân anh vào đã nhá. – nó nhìn

– Đừng. Anh hứa. – Hắn đi vào phòng tắm thay bộ quần áo chỉnh tề.
– Thế còn được. thêm một thứ nữa. – Nó đứng dậy lấy thắt lưng đưa cho anh.
– Em đúng là – Hắn không nói gì vẫn làm theo.

– Anh nói rồi, chỉ ôm em thôi – Hắn ôm lấy nó từ đằng sau thơm lên mái tóc đen nháy mền mượt. Ngủ một giấc ngon lành.
– Anh dễ ngủ vậy sao? – nó nhìn lại nhớ hôm hắn cứu nó đã đưa nó đến một quả đồi cỏ xanh biếc hắn cũng nằm xuống vào chợp mắt.
– Chỉ ở bên vợ mới dễ ngủ như vậy thôi. – Hắn nói khẽ.
– Anh chưa ngủ à? – nó thì thầm
– Vì vợ anh chưa ngủ, ước gì ngày nào cũng được bình an bên vợ, ôm vợ ngủ như vậy.
– Nếu sau này ba mẹ anh ngăn cấm chúng ta, thì anh có ở bên cạnh em nữa không? – nó xoay người sang ôm hắn, đầu gục vào ngực hắn nghe nhịp tim hắn.
– Anh sẽ ở bên em dù có chuyện gì sảy ra đi nữa, tin anh. Anh sẽ làm mọi cách để họ chấp nhận em.
– nhưng nếu không được. – nó lo lắng hỏi. Nghĩ tới cảnh tượng ngày hôm nay nó sợ hắn sẽ bỏ nó. nước mắt nó rơi, một giọt nước mắt nóng hổi lăn trên ngực anh.
– Ngoan nào, đừng khóc, chỉ cần ở bên em anh có thể làm tất cả vợ ạ. Hãy xem anh làm, thời gian sẽ nói lên tất cả. – hắn ôm lấy nó, thương nó. nếu thật sự có ngày 2 đứa chia rẽ thì phải làm sao đây?
Anh tin em chính là định mệnh của anh. Anh yêu em. Ông trời cho anh cứu em 3 lần chắc chắn chúng ta không dễ gì bỏ được nhau đâu vợ ạ. Nếu một ngày ba mẹ anh không đồng ý chỉ vì em nghèo thì anh nguyện sẽ đến nơi đó để được cùng em. Ngủ ngon nhé, trước khi mưa to gió lớn trời bao giờ cũng rất bình yên, nhưng chỉ cần cơn giông tố ấy đi qua bầu trời sẽ trong xanh trở lại. Đừng lo nghĩ gì nhé. Anh yêu em, Vợ của anh.
***5h sáng hôm sau.
– Em làm được chứ. – Hắn lo nghĩ, Nam đã đứng ở dưới.
– Có lẽ sẽ được anh ạ – Nó run run.
Từ cửa sổ nhảy sang cành cây ấy cũng không đến nỗi xa. Bám được vào cành cây ấy là có thể trượt được xuống dưới rồi.
Nó hít một hơi. Nó nhảy bám luôn vào cành cây nhưng hôm qua bão to có cành bị gẫy nó quệt phải giờ sướt một bên tay rồi, nó rát quá, cố gắng du người xuống. Nam đỡ nó nhanh chóng đưa nó vào xe ngồi.
Vào trong xe đúng như nó nghĩ, tay nó bị sướt một vệt dài từ khủy tay xuống cổ tay, chảy máu khá nhiều vì cành cây gẫy sẽ rất nhọn.
– Sơn. – mẹ hắn gọi.

– Dạ mẹ – hắn giật mình kéo cửa sổ lại đưa tay ok với Nam rồi quay người đi mở cửa ra giả vờ giọng ngái ngủ.
– Sao mẹ tìm con sớm thế – hắn ngáp
– Mẹ nghe có tiếng như ai trèo cây. – bà cẩn thận
– Mẹ khéo đùa, nhà mình làm gì có ai – hắn cười đúng lúc Nam đi lên.
– chắc tại con không ngủ được ra ngồi xích đu ý mà. – Nam nhìn mẹ hắn thanh minh.
– Thôi bọn con thay quần áo xong đi học luôn đây ạ đằng nào cũng không ngủ được rồi – hắn nói đẩy Nam vào phòng.
– Ơ kìa các con không ăn sáng à? – Mẹ hắn nhìn thấy 2 người chạy nhanh ra xe thì gọi với.
– Dạ thôi. Còn sớm con ra ngoài ăn cũng được mẹ. – hắn hét lên rồi Nam nổ xe đi thẳng.
– Em làm sao thế? – Sơn nhìn nó nhăn mặt.
– Tay em – nó đưa tay ra những giọt máu đang chảy xuống.
– Ui. Nam dừng xe ở tiệm thuốc mau lên. – hắn nói
– Đưa anh xem nào? – Hắn băng vết thương cho nó.
Nam đứng nhìn sót không kém. Thương em, không thể làm gì cho em đành ngậm ngùi đứng nhìn em, cầu chúc cho em luôn được hạnh phúc. Nam tin tưởng hắn. Nhìn hắn chăm sóc cho nó Nam thấy vui lây mặc dù rất ghen tỵ, anh ước gì người cầm băng gạt bây giờ là anh.
– Được rồi, một tý thôi, – Nó liên tục kêu đau còn hắn thì luôn miệng nịnh. Nam cười, đúng là đồ trẻ con.
***Tới trường.

Hôm nay nó bị cô giáo bắt phạt vì hôm vừa rồi đi cắm trại không đi theo đoàn.
– Tôi nói với em bao nhiêu lần rồi hả?
– Thưa cô vì… – nó không biết giải thích thế nào. Chẳng lẽ bảo nó bị bắt cóc? nhưng nghèo như nó thì bắt cóc có ích gì chứ?
– Là em đưa cô ấy đi đấy – Hắn từ ngoài cửa bước vào, mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng không sơ vin, không cài 2 cúc trên, thắt cà vạt lỏng ở trong cổ áo, đút tay vào chiếc túi quần, đôi giày thể thao của adidas màu trắng kẻ đen thiết kế riêng cho hắn.
– À… À… vậy thì chuyện này chúng ta sẽ không truy cứu nữa. coi như xong nhé. – Bà giáo viên nói với cả lớp.
– Woo….. Hoàng tử đến cứu lọ lem sao? – Hs trong lớp bàn tán xôn xao.
– Chẳng phải hôm đó anh ấy có đến hỏi mình về Thiên sao? – một Hs nói.
-…
Linh tức giận bước ra ngoài.
– Kế hoạch tiếp đi nào. – Một người con gái nhắn tin cho đàn em
***


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.