Đọc truyện Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa – Chương 12. Bữa Cơm Vui Vẻ
Hắn đưa nó ra chợ. Kể từ cái lúc 2 đứa bị ngã ở trên đồi thì chẳng có ai nói chuyện với ai. Được một lúc thì hắn cũng tự biên tự diễn. Em sẽ làm món gì vậy có thể gợi ý cho anh biết được không? Anh tò mò quá. Nó không nói gì cứ đi chọn hết rau này thịt kia cá này củ kia, thêm tý xương,… nói chung là nó cứ chọn, thấy gì nó cũng lấy và bắt hắn cầm. thịt rau củ quả nó đưa cho thì không sao đây nó lại đưa hắn cầm con cá. Cá thì còn sống nữa, cứ dãy đành đạnh, bao nhiêu nước bẩn rồi còn tanh dây ra hết người hắn mà hắn chẳng dám than nửa lời.
– Này cô bé. Anh đã bảo đi siêu thị mua cho nhẹ nhàng có phải tốt hơn không? Không phải xách hàng đống đồ mệt mỏi thế này. Mà em mua nhiều thế này liệu có ăn hết không? Ba mẹ đã dạy em là không được để lãng phí thức ăn chưa? ….
Hắn cứ một mình tự nói mãi rồi nó cũng ra chỗ để xe. Người hắn thì bẩn lem bẩn luốc.
– Nhanh lái xe đi tôi đói lắm rồi về còn nấu nữa. Anh cứ kêu như vậy nữa là tôi đi bộ kệ anh luôn đấy. – nó nói rồi lên xe ngồi
– Đi thì đi thôi. Nói rồi hắn cất hết đồ vào cốp rồi đi.
Tới phòng nó. Hắn ngạc nhiên quá. Sao chỗ này em lại ở được chứ, vừa chật hẹp lại không thoải mái đông đúc người qua lại nữa…
Hắn vừa nói xong thì rất nhiều con gái đi qua vì bây giờ là giờ tan làm ở cửa hàng nên mọi người về phòng ăn uống nghỉ ngơi.
Ai ai cũng nhìn hắn và nháy mắt. Hắn thì tính đào hoa nên cũng quay ra vẫy vẫy. Ôi trời.
– Anh có vào hộ tôi không hay ở ngoài đấy ngắm gái hả? – nó thấy vậy bực tức quát
– Có. Anh vào luôn đây.- Hắn tiếc rẻ nuốt nước bọt đi vào.
– Anh biết nhặt rau không – Nó đưa cho hắn mớ rau đay mùng tơi.
– Anh á? Nhặt rau á? Em không có món gì khác cho anh làm à? Anh không biết nhặt.
– Hắn cầm mớ rau trên tay mà nghĩ “chắc lần này về học khóa nấu ăn khẩn cấp mất”
– vậy anh gọt cà rốt đi để tí làm nộp. – nó chỉ vào 2 củ cà rốt.
Hắn thấy từ chối nhiều quá thì cũng không nên nên hắn tay cầm con dao tay cầm củ cà rốt mồm thì méo xệch một bên. Thôi làm tạm hắn nghĩ
….. – Thiên Thiên ơi – đúng lúc đến nhìn thấy cảnh thằng bạn thân đang đứng mặt nhăn lên thì cười không chịu được. Nam đến cầm theo cả nước ngọt cho vào tủ lạnh của nó. – haha. Mày làm gì ở đây thế này? – cười nhìn nó
– mày không thấy ak mà còn hỏi ngu? – hắn bực mình chửi – A, anh đến rồi à? Đến rồi thì ở đây ăn cơm trưa luôn nhé. – nó nhìn thấy Nam thì vui mừng
– Ok em. Chỉ cần em có lòng thì anh luôn luôn có dạ để ăn. Thế là Nam nhảy lên giường nó nằm xem phim còn hắn thì lúi húi nhặt rau gọt vỏ tý tý hắn lại.
– Ui cha…. Đứt tay rồi thiên ơi. – hắn hét ầm ĩ – Anh chẳng làm được cái gì cả. Thôi anh lên nhà nằm xem phim với anh Nam đi đợi em một chút sắp xong rồi. – Này, sao mày cứ ngồi ở đây chơi mãi thế không xuống bếp phụ đi. Tay tao đứt hết rồi – hắn nhìn thì tức – haha. Kệ mày chứ. Đây là tao được mời ăn cơ mà. Mày bị đứt thế này còn nhỏ đấy. Thôi vào trong đi. – nói rồi đưa tay chỉ bên trong mình.
……
– Cơm canh xong rồi đây ạ mời các anh vào ăn cơm đi. Xem tay nghề em thế nào. – nó cười cười bê mâm lên để dưới sàn nhà. – Ăn ở đây á? Hắn nhìn xuống đất rồi hỏi – Mày nghĩ gì? – Thôi ngồi xuống đê. chỉ tay.
– Nhà em chỉ có vậy thôi. Các anh cứ tự nhiên nhé.
Nó nấu canh rau đay mùng tơi với mướp, nộp tai, thịt lợn luộc, cá kho giềng.
– Em chỉ biết làm thế thôi. – nói rồi nó cười cười. xới 1 bát cơm cầm đũa lên chan canh
– Ối. Canh này ngon thế. Ăn rất vào cơm luôn, lại còn ngọt ngọt nữa.
– đâu đâu… rồi hắn cũng cầm muôi múc vào bát
– công nhận ngon thật. cả món cá kho này anh cũng chưa ăn kiểu như thế bao giờ, thịt luộc chấm xúp ớt chanh. – hắn nói một tràng
Nó chỉ ngồi cười rồi 3 người nói chuyện thật vui. Ăn xong hắn và Nam đi về để lại cho nó một bãi chiến trường tự dọn.