Đọc truyện Anh Sai Rồi Trở Về Bên Anh Được Không – Chương 36: Mẫu Thiết Kế Của Phong Vũ
Lục Khả Văn tiến lên phía trước, anh đứng trước mặt Chung Giai Hạo giờ tay lên lịch thiệp:”Chung tổng, xin chào tôi là Lục Khả Văn của Lục thị, rất vui được gặp anh hôm nay.”
Chung Giai Hạo cũng đưa tay lên, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào An Ninh đang ở phía sau, lạnh lùng phun ra hai chữ:”Hân hạnh.”
Lục Khả Văn phát hiện ra ánh mắt Chung Giai Hạo vẫn luôn dừng ở phía sau mình thì cười nói:”Đây là thư kí của tôi An Ninh.” Vừa nói anh ta vừa ra hiệu ý bảo An Ninh bước lên chào hỏi.
Lục Khả Văn không nhắc gì đến mối quan hệ của An Ninh và Chung Giai Hạo, anh ta vờ như không biết chuyện gì cả.
An Ninh bước lên phía trước hai bước lịch sự đưa tay ra mỉm cười, cất giọng lịch sự:”Xin chào, hân hạnh được gặp ngài.”
Chung Giai Hạo vẫn không nhúc nhích, cánh tay cũng không có ý định đưa lên, anh chỉ gật đầu rồi bỏ lại mấy chữ:”Tôi đi trước.” Rồi bước thẳng vào bên trong, An Ninh đứng đó thu cánh tay dừng giữa không trung trở về.
Lục Khả Văn nhìn cô vờ hỏi:”Thư kí An, tôi thấy hình như hai vợ chồng cô có gì đó không đúng?” Anh ta sao có thể không biết chuyện này cơ chứ? Chung Giai Hạo lát nữa hi vọng cậu đừng tỏ ra bất ngờ…
An Ninh lắc đầu rồi bước vào trong, cô vốn chỉ là Chung thiếu phu nhân hữu danh vô thực, nhưng cô không muốn người bên ngoài biết.
Nếu không hẳn họ sẽ nói cô ham hư vinh mà chấp nhận gả vào Chung gia.
…
Phía trong hội trường đã chật kín người, hôm nay có rất nhiều công ty tới đây tham gia buổi tuyển chọn này.
Bên nào cũng hy vọng sẽ có thể lọt vào mắt xanh của tập đoàn JWE, hạng mục ba ngàn tỷ này vô cùng lớn.
Nếu thành công được JWE hợp tác ắt sẽ tạo nên tiếng vang trong giới thiết kế trang sức.
An Ninh ngồi xuống vị trí đã được chuẩn bị sẵn cho Lục thị, dự án lần này rất quan trọng, mỗi người đến tham gia đều rất nghiêm túc.
An Ninh nhìn quanh, cả hội trường hàng ngàn chỗ ngồi gần như chật kín, lúc này cô mới để ý chỗ ngồi của Lục thị và Phong Vũ chỉ cách nhau một lối đi.
Đại diện JWE ngồi ở phía trung tâm, bên trên là một nàm hình lớn để các công ty giới thiệu thiết kế và ý tưởng, phía JWE sẽ đánh giá và quyết định cuối cùng cho đối tác hợp tác lần này.
Các công ty đã được bốc thăm thứ tự để sắp xếp chỗ ngồi, phía Lục thị sẽ lên thuyết trình trước Phong Vũ.
Bên kia, ánh mắt Chung Giai Hạo thỉnh thoảng vô tình hay cố ý lại rơi vào chỗ của An Ninh, vậy mà cô lại là thư kí tổng giám đốc của Lục thị.
Cô chẳng mấy khi ra khỏi Tây Uyển đa phần chỉ theo Phương Doanh Doanh ra ngoài dạo phố hoặc về An gia mà thôi.
Anh biết cô mấy hôm trước đi tìm việc, nhưng không nơi nào dám nhận vì cô là vợ Chung Giai Hạo anh, vậy mà có mấy hôm đã được Lục thị thu nhận rồi.
An Ninh, có phải hay không cô lại đang tính giở trò gì?
2 tiếng đồng hồ trôi qua, các công ty khác lần lượt lên mẫu thiết kế, thuyết trình hùng hôn, An Ninh nhàm chán sắp ngủ tới nơi luôn rồi.
Đợi mãi cũng tới lượt Lục thị đưa ra mẫu thiết kế, Lục Khả Văn ý bảo Từ Vĩnh và An Ninh lên trình bày về mẫu thiết kế lần này.
An Ninh và Từ Vĩnh bước lên, mẫu “Thiên Sứ Biển Xanh” được để trong tủ kính, An Ninh cầm mic cất giọng mềm mại bắt tai:”Xin chào, tôi là người đại diện của Lục thị, mẫu thiết kế lần này của chúng tôi lấy cảm hứng từ những con sóng biển…”
Giọng cô vẫn cất lên đều đều, nhưng Chung Giai Hạo không nghe được bất cứ chữ nào, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào mẫu thiết kế của Lục thị, mẫu thiết kế đó giống mẫu thiết kế của Phong Vũ đến 99% hay nói đúng hơn là mẫu của Phong Vụ bị Lục thị trộm mất.
Ánh mắt anh ánh lên những tia sát ý lạnh lẽo.
Mẫu này do chính tay anh vẽ lên làm sao có thể trùng lặp được, hơn nữa mẫu thiết kế này anh vốn để trong thư phòng ở Tây Uyển.
Là ai? Là ai đã trộm mẫu thiết kế này?
An Ninh! Nhất định là cô.
Cô là người thay mặt Lục thị thuyết trình về mẫu thiết kế này, người trộm nhất định là cô.
Chung Giai Hạo gọi Lâm Hải lại gần thì thầm gì đó, Lâm Hải hiểu ý gật đầu rồi đi ra ngoài.
Diệp Vân ngồi bên cạnh anh thì mắt chữ O mồm chữ A, chỉ tay lên màn hình lớn lắp bắp:”Kia…!kia không phải là mẫu của chúng ta sao? An Ninh…!cô ấy ăn trộm mẫu thiết kế sao?”
Diệp Vân bề ngoài thì ra vẻ hoảng hốt, không biết tại sao An Ninh lại có mẫu thiết kế này nhưng trong bụng thì cười thầm.
An Ninh để tôi xem làm sao để cô chứng minh được mình trong sạch.
Bây giờ cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa hết tội.
An Ninh cô cứ chờ mà xem.
Một lát sau ban tổ chức thông báo Phong Vũ bất ngờ rút khỏi cuộc cạnh tranh lần này làm cả hội trường xôn xao.
Chung Giai Hạo vậy mà rút lui..