Anh Phát Bệnh Rồi... Em Đến Đây!

Chương 111: Cô Hứa! Thỏa mãn, xin mời ký nhận!


Đọc truyện Anh Phát Bệnh Rồi… Em Đến Đây! – Chương 111: Cô Hứa! Thỏa mãn, xin mời ký nhận!

Hứa Luật tỉnh giấc, mơ mơ màng màng muốn vươn vai theo thói quen, vừa khởi động liền rên lên một tiếng, toàn thân cô ê ẩm, xương cốt rã rời, giống như đêm qua phải vác đá tảng.

Những ký ức sáng sớm hôm nay ngay lập tức ùa về.

Cô xoay người nhìn người đàn ông đang nằm bên cạnh …

Aizzaa … Anh ngủ rất say.

Cũng phải thôi … Khụ khụ … ‘nhiều lần như vậy’, anh lại là lính mới, mệt cũng đúng!

Hai người nằm chung giường cũng đã lâu, dáng vẻ khi anh ngủ cô nhìn qua không biết bao lần; thế nhưng, lần này, cảm thấy có chút khang khác.

Một chút ngọt ngào … còn thêm chút thỏa mãn và an tâm.

Một cảm giác vi diệu khó có thể diễn tả … có thể là do mối quan hệ của hai người bây giờ lại gần thêm một bước.

Cô khe khẽ đưa ngón trỏ …. Không thể tưởng tượng nổi, người đàn ông này đúng là được ông trời đãi ngộ: môi hồng răng trăng, hàng mi cong dài như vẽ.

Hàng lông mày không phải mỏng manh nhu tình, cũng không phải dày và sắc, mà là sự kết hợp của cả hai, dày, gọn mà không có bất cứ chuyên gia trang điểm nào lên được hình dáng khuôn mày thế này.

Hàng mi dài, bởi vì đang nhắm mắt nên trông càng yên tĩnh. Nếu như có tia sáng chiếu xuống, chắc chắn phía dưới vành mắt sẽ xuất hiện một bóng mờ. Thật đố kị! Đàn ông cần hàng mi cong dài đến thế làm gì.

Sóng mũi cao thẳng, tuấn tú, cực kỳ hoàn mỹ, theo từng nhịp thở mà nhẹ nhàng chuyển động. Cô đột nhiên nhớ đến anh đã từng nói với cô ‘Trong nhân tướng học của Trung Hoa, kích thước mũi to hay nhỏ đều có ý nghĩa nhất định: nam hay nữ có một chiếc mũi to đều có dục tính khá mạnh, đồng thời trong phương diện này khá kéo dài, nhu cầu cũng rất nhiều …’

Oạch!

Hứa Luật nhìn vào mũi người đàn ông trước mắt, cái này được gọi là to hay nhỏ đây???

Đôi mắt màu trà vốn dĩ nên khép lại kia đột ngột mở lớn mang theo ánh sáng lấp lánh nhìn Hứa Luật.

“Anh …”, Hứa Luật lắp bắp, “… Tỉnh rồi?!?” … Sau đó cô phát hiện giọng cô rất khàn.

Nguyên nhân là do rên rỉ và thét gào đêm qua??? Sặc!!!

“Ừm ….”, thanh âm của Đường Tố mang vài phần lười biếng.

Gương mặt Hứa Luật đỏ au, cô vội vã xoay người xuống giường, tay thuận thế kéo chăn che phần cơ thể lộ ra ngoài, cứ như thế kéo khiến người đàn ông bên cạnh lõa lồ lộ ra ngoài ánh sáng …

Da đầu Hứa Luật tê rần rần …

Tất cả những vết tích này là do cô?

Đường Tố chống hai tay đỡ đầu, không để ý cơ thể mình không mảnh vải che thân. Tuy nhiên từ trước đến nay anh vô cùng tự tin vóc dáng của mình, đặc biệt là ngay giờ khắc này, trên thân thể của anh còn có chứng cứ lưu lại sự điên cuồng của cô đêm qua …

Khụ khụ … loại chứng cứ xác thực này ngoài việc khiến Hứa Luật ngượng ngùng … còn đem đến cho cô cảm giác yêu thích.

“Phần lưng cũng có!”, anh muốn thưởng thức thêm dáng vẻ hiện tại của cô, nên sẵn sàng xoay lưng đưa thêm vật chứng biểu diễn trước mặt cô …

Khuôn mặt Hứa Luật nóng bừng bừng …

Này này … chuyện này …

Sau đó, Đường Tố bước xuống giường, ôm Hứa Luật đến bồn tắm nước nóng bên cạnh: “Ngâm mình một lúc cơ thể sẽ thoải mái hơn!”

Đây cũng chính là nguyên nhân anh chọn địa điểm này, nước nóng sẽ khiến thân thể cô giảm bớt khó chịu.

Hứa Luật đương nhiên không phản đối, tối hôm qua cô đã nóng lòng muốn thử … Bây giờ thì được toại nguyện rồi.

Đường Tố đến một phòng tắm nhỏ khác, đánh răng rửa mặt xong xuôi, anh nhìn vào gương gương mặt anh tuấn của chính mình phát hiện khuôn mặt quen thuộc ấy luôn phảng phất ý cười.

Đưa mắt nhìn bả vai có mấy dấu vết hồng hồng, phía gần eo, và lưng còn có dấu tay cào.

Ha ha ha!!!

Anh cười thành tiếng , khoác chiếc áo tắm ra ngoài chuẩn bị bữa sáng cho cô.

Ở phía bên kia, Hứa Luật ngâm mình trong làn nước ấm nóng, bây giờ cô mới phát hiện, ‘tình huống’ của mình cũng không khác gì Đường Tố … thậm chí còn nhiều hơn.

Để dòng nước ấm áp vây quanh thân thể, cơn đau nhức giảm đi không ít. Cô tựa vào thành bồn, thả lỏng cơ thể, ngẩng đầu mới phát hiện nóc nhà phòng tắm được thiết kế bằng pha lê trong suốt, chắc chắn đã qua xử lý nên khi mặt trời chiếu rọi lại không cảm thấy chói mắt, đem tất cả bầu trời thu vào đáy mắt …

Trời thật xanh! Ở thành phố hiếm khi được chiêm ngưỡng cảnh bầu trời trong vách thế này … Chắc cũng là do sự phản chiếu của pha lê, khi nhìn lên bầu trời lại càng thêm xanh trong … khiến người ta không nỡ rời mắt.

Nếu như đêm đến, bầu trời đầy sao sẽ như thế nào đây?


Vào ngày mưa, có phải cũng sẽ nhìn thấy những hạt mưa tí tách trên nóc trần pha lê ấy!

Chẳng trách quá nhiều người thích nơi đây.

Hứa Luật ngắm đến ngơ ngẩn cả người, đột nhiên phong cảnh trước mắt được thay thế bằng gương mặt anh tuấn của Đường Tố. Trong tay anh cầm một chiếc khay nhỏ, trên khay là một ly sữa và một phần sandwich. Ắt hẳn anh làm ở căn bếp nhỏ trong phòng.

Gruhhhh …

Đã nói người đàn ông này tuyệt đối có thể trở thành người đàn ông tốt mà … Nhìn đi … Chu đáo đến thế! Cô thực sự mệt đến mức không muốn đụng đậy nhưng bụng cô thì sôi réo ùng ục.

Khay thức ăn này anh đưa đến thật đúng lúc!

Sữa âm ấm, phần sandwich quá đỉnh: trứng op-la phía rìa chiên giòn, điểm thêm vài cọng rau ngò tươi, dưa leo, còn có thêm một miếng thịt xông khói, nhiều tầng nhiều lớp, nhiều màu sắc … Một món khai vị tuyệt vời … Anh còn tâm lý đến mức cắt sandwich thành những miếng nhỏ vừa miệng.

Ái chà chà! Đây chính là người khiến người người phải ghen tị trách cho sự bất công của Tạo Hóa. Vừa ăn Hứa Luật thầm nhủ.

Giọng anh trầm ấm kề bên: “Ăn một chút thôi! Đừng ngâm mình lâu quá! Bữa trưa được phục vụ ngay đây!”, Đường Tố đặt khay điểm tâm trên thành bồn: “Lát nữa anh có việc muốn nói với em.”

Có chuyện gì?

Nhìn dáng dấp nghiêm túc và cẩn trọng của anh do đó cũng không dám ngâm quá lâu, khoảng mười phút. Sau đó cô chợt phát hiện hôm qua khi đến đây cô không mang theo quần áo … thế nhưng … đã có Đường Tố ở đây, phương diện này có lẽ …

Cô bọc khăn tắm đi ra. Đúng như dự đoán.

Trên giường đã đặt bộ quần áo mới, Hứa Luật cầm lấy bộ nội y … Kích thước quá chuẩn!

Anh chọn cho cô một bộ lễ phục màu tím, phối hợp cùng chiếc áo khoác lông màu trắng, có cổ nên vừa khít che đi giấu vết hoan tình hôm qua. Liếc nhãn hiệu, là nhãn hiệu cao cấp Đường Tố hay dùng.

Bước ra khỏi phòng ngủ, anh trong bộ âu phục đen toát lên dáng vẻ cao sang, thanh nhã đứng chờ sẵn. Anh đưa cô ngồi xuống sofa, mở chiếc hộp bên cạnh, bên trong là một đôi giày màu bạc óng ánh, đế giày trong suốt.

Cho dù cô không thích giày cao gót cho lắm, tuy nhiên nhìn đôi giày này cô cũng không khỏi trầm trồ thán phục.

Anh đỡ chân, mang giày vào cho cô.

“Đi thôi!”

Tất cả đã được chuẩn bị sẵn sàng, anh đưa cô rời khỏi phòng đến một phòng ăn riêng trong nhà hàng cùng hệ thống.

Vừa được anh bồi tiếp một phần điểm tâm lót dạ, bây giờ khẩu vị rất tốt, vô cùng thõa mãn nhìn bữa trưa trước mắt.

Sau bữa trưa, người phục vụ tiến vào dọn dẹp bát đĩa và phục vụ chút bánh ngọt và trà.

Đợi đến khi anh phục vụ rời đi, hai người nhàn nhã thưởng thức trà ngon, hưởng thụ khoảng thời gian thảnh thơi hiếm có.

Một lúc lâu sau, Đường Tố nhấp một ngụm trà: “Ok! Bây giờ chúng ta nói chuyện một chút, liên quan đến chuyện sáng nay.”

“Khụ!!!”, Hứa Luật nhìn gương mặt nghiêm túc của anh … Sáng hôm nay … chuyện sáng nay có gì đáng nói?

“Đầu tiên anh nói rõ cảm tưởng của mình.”

Oạch … Cô cảm thấy thế nào?!?

Cô cảm thấy … Chẳng biết nói thế nào.

Trên thực tế câu anh nói với cô khi còn ở trong phòng thì Hứa Luật đã biết anh muốn gì.

Dở khóc dở cười, không kìm được đành thốt lên: “Về việc đó anh không thể để cho đầu óc anh được thả lỏng ư?”

Đường Tố lại nhấp một ngụm trà, khẽ nhíu mày nhìn cô: “Em nên hiểu thời điểm này không được phép để đại não thả lỏng!” Trên phương diện y học thường thức cô bắt buộc phải hiểu được chuyện này, hành vi làm tình không phải là sự vận động cơ thể thuần túy, đại não tác động lên bộ phận sinh dục mới là quan trọng nhất. Trong quá trình này, đại não sẽ sản sinh ra dopamine* khiến chúng ta có cảm giác hưng phấn tột đỉnh.”

Hứa Luật: “…”

— Không sai, anh không nói sai nửa chữ … Trên lý thuyết là như vậy.

“Vì thế, vào lúc này chỉ khiến đầu óc của anh thêm hưng phấn.” Anh bổ sung một câu.

Cô dĩ nhiên lại thêm một lần nữa không thể thốt nên lời.

Anh không đợi được thanh âm hồi đáp của cô, liền nói thêm: “Thế nhưng anh rất hưởng thụ loại cảm xúc hưng phấn này … Mặc kệ là thân thể hay đại não … đều rất hưởng thụ!”

“A ….”, cô cần phải cảm tạ sự hưởng thụ của anh, hoan nghênh anh lần sau trở lại sao????

Chết cha!!!


“Cái đó …”, Hứa Luật cắn cắn môi: “Em cũng rất hưởng thụ … sáng nay biểu hiện của anh rất tốt!”

“Sao??? Chỉ là tốt thôi???”

“A! Không … không … biểu hiện cực kỳ tốt!”, Hứa Luật vội vã đính chính.

Không sai! Trên phương diện giường chiếu, Đường Tố tuyệt đối là người bạn tình hoàn mỹ. Cứ cho là lính mới đi … thế nhưng năng khiếu tuyệt vời, một trận quyết thắng.

“Cám ơn!”, anh hài lòng nhận lời khen tặng của anh, “Đừng thỏa mãn sớm như vậy. Tất cả những điều này chỉ mới bắt đầu, anh chưa thu thập đủ số liệu’, sau này sẽ làm càng tốt hơn.” Chờ anh có đủ thông tin rồi, giống như hôn cô, càng ngày khiến cô có thêm nhiều trải nghiệm.

Hứa Luật tự nhận mình là người sống khá thoải mái, thế nhưng so với anh ắt hẳn còn thấp hơn một bậc, không tài nào có thể bàn luận chuyện này một cách trắng trợn như vậy.

Đây là vấn đề chính anh muốn nói sao?

“Còn có chuyện gì nữa ư?” Mau mau đổi đề tài nếu không thật không biết với tư duy ‘khác người’ của anh nói ra chuyện kinh thiên động địa gì nữa. Chưa biết chừng sẽ thảo luận ngay đến chuyện cấm trẻ em dưới mười tám tuổi.

Chuyện Đường Tố muốn nói dĩ nhiên không phải là vấn đề này: “Nếu đã thế … Vậy thì …” Anh cầm tay trái của cô, ngón cái của anh nhẹ nhàng ma sát ngón áp út của Hứa Luật: “Chúng ta có thể kết hôn, Hứa Luật!”

“Hả???”

Đề tài nhảy cóc quá nhanh, Hứa Luật còn chưa kịp tan hết cảm xúc thẹn thùng vừa rồi đã bị câu nói này của anh dọa cho kinh hãi.

“Cho dù thể xác hay tinh thần chúng ta đều rất hài lòng về đối phương”, anh lên tiếng, “Anh rất tôn trọng truyền thống Văn hóa Trung Quốc ‘Trước hôn nhân nữ nhân phải thủ thân như ngọc’, thế nhưng riêng với anh, anh cảm thấy chuyện này thật sự không công bằng đối với phụ nữ, không nên coi việc quan hệ trước hôn nhân là một hành vi tội lỗi, sai lầm; mà là hành động chịu trách nhiệm cho hôn nhân cả đời của chúng ta. Trên thực tế có rất nhiều phụ nữ, kết hôn cả đời cũng chưa được một lần sung sướng, càng phát hiện chồng mình phần nhiều là bất lực.”

Thực sự trong cuộc sống chuyện này không hề ít, kể cả trong và ngoài nước đều có rất nhiều ví dụ điển hình.

“Củi gạo dầu muối khô cằn cũng không thể chống đỡ cả đời, theo tư tưởng của Plato tỷ lệ quá thấp cũng không thích hợp với chúng ta”, vì quá chăm chú mà thanh âm anh mang theo chút trầm thấp: “Tình dục là một phần của cuộc sống, sự hòa hợp trong đời sống tình dục cũng có tác động rất lớn đến sinh hoạt hằng ngày, nó nên được xếp vào hàng ngũ một trong những tiêu chí lựa chọn hàng đầu.”

Hứa Luật kinh ngạc với lý luận này của anh, lúc này cô cũng đã hiểu rõ vì sao từ lúc bắt đầu anh đã hỏi cảm thụ của cô.

Đây phù hợp với cách làm việc logic của anh.

Hứa Luật không còn ngại ngùng, chăm chú lĩnh hội từng câu từng chữ của anh.

Trên thế gian này có không biết bao nhiêu người luôn miệng nói ‘Anh tôn trọng em’, nhưng có mấy người được như anh, không chỉ là lời chóp lưỡi đầu môi mà là sự tôn trọng tuyệt đối.

“A …”, Hứa Luật nhìn dáng vẻ bình tĩnh tự tin của anh, trong lòng đột nhiên nảy ra vài phần ý nghĩ trêu ghẹo: “Anh nói rất có lý, vì vậy bây giờ em có quyền sử dụng quyền lực này đúng không?!?”

“Ừm!”

“Thế nhưng!”, cô ngừng một chút, “Làm sao có thể biết được ‘làm tốt hơn’ là thế nào?”

“Hả???”, Đường Tố nheo nheo mắt: “Em nói cũng đúng …. Tuy nhiên …”, anh có ngoại lệ: “Căn cứ vào nghiên cứu cho thấy cùng người mình thích làm chuyện này cho dù là sinh lý hay tâm lý vẫn sẽ tốt hơn khi nào hết.”

Vì vậy, không cần so sánh, anh chính là tốt nhất!

Hứa Luật nhìn vẻ mặt đầy tự tin của anh, khó khăn lắm Hứa Luật mới nín nhịn để không khỏi bật cười: “Cái gọi là ‘thực tiễn mới biết được sự thật’ không phải sao?!?”

“Hừm!”, anh hừ lạnh: “Không cần thực tiễn. Không ai có thể hiểu rõ cơ thể của em hơn anh. Trước đây không có, sau này cũng không. Nếu như em vẫn chưa hài lòng về kỹ thuật của anh …” Anh cho rằng nếu xảy ra rắc rối trên phương diện này: “Vậy thì không thành vấn đề, em biết anh có năng lực học tập rất giỏi, chỉ cần em cho anh thời gian luyện tập nhiều hơn, anh nhất định có thể cho em …”

Ai! Là ai không hài lòng kỹ thuật của anh!!!

Hứa Luật mau mau chóng chóng cắt ngang đề tài này: “Thỏa mãn, thỏa mãn, cực kỳ hài lòng, chỉ có anh rất tuyệt … Duy nhất chỉ có anh!”

Đường Tố nở nụ cười thỏa mãn, rút một hộp gấm nhỏ trong túi, mở ra, bên trong là một cặp nhẫn đơn giản, kiểu của nữ bên trên khắc chữ SIN, còn của nam khắc chữ COS, khi hai nhẫn lồng vào nhau, SIN COS tạo thành một hình trái tim.

Hứa Luật lập tức nghĩ đến ngày trước anh đã từng nói: Anh là sin, em là cos. Tổng bình phương của chúng ta là MỘT, ‘TAN’ của chúng ta là từ âm vô cực đến dương vô cực (Mãi mãi bên nhau).

Anh cầm lấy chiếc nhẫn của nữ, đeo vào ngón giữa bàn tay Hứa Luật, nhẹ nhàng nói: “Bảo bối! Em khiến anh rơi vào vòng xoáy tình yêu!”, anh cầm tay cô hôn nhẹ: “Anh không thể nào chờ đợi được nữa, chỉ nghĩ đến ngày hôn lễ, trên ngón áp út này sẽ mang chiếc nhẫn chúc phúc của đôi ta.”

Căn cứ nghiên cứu các cách đeo nhẫn, anh biết được nếu đeo nhẫn ở ngón tay cái biểu thị sự quyền thế; ngón trỏ đại biểu cho sự độc thân, khát vọng yêu đương; ngón giữa đã yêu và đính hôn; ngón áp út biểu thị cho người đó đã kết hôn; còn ngón út tượng trưng cho sự độc thân.

Hứa Luật cầm chiếc nhẫn kiểu nam, chầm chậm đưa vào ngón giữa bàn tay trái của anh. Chiếc nhẫn màu bạc, nằm trên ngón tay thon dài của anh vô cùng hòa hợp. Ánh mắt cô vô thức liếc qua ngón áp út, nhớ tới thông tin cô đã từng đọc trên internet:

Có người nói, tay trái ngón áp út là ngón tay duy nhất có một đường mạch máu nối thẳng đến trái tim, do đó người đã kết hôn sẽ đeo nhẫn bên tay trái ý chỉ: Yêu anh/em đến tận tim gan, tình nguyện vì em làm tất cả.

Aida! Cảm giác của cô lúc này giống như anh đã giao hàng đến cửa, sau đó cô nghiệm hàng xong xuôi rồi ký nhận — Tuy rằng không phải ký tên mà là dùng chiếc còng giam giữ trọn đợi.

Hứa Luật đột nhiên nghĩ đến một chuyện: “Nè … anh không cần nói qua với cha mẹ mình một chút ư?” Anh đã từng gặp cha mẹ của cô, hai người cũng rất hài lòng về anh; thế nhưng, cô chưa từng gặp qua cha mẹ của anh, nếu như cha mẹ anh phản đối … vậy …


“Đừng lo!”, Đường Tố trấn an, “Mẹ anh là người cực kỳ … Thú vị! Bà sẽ rất vui vì anh thích em.”

Trên thực tế bà Minh Hoa là người sớm đã chẳng có chút kỳ vọng nào vào việc kết hôn của cậu con trai này: “Bà sẽ cực kỳ cảm tạ em đã cứu vớt đời đứa con trai này của bà ta.”

Hứa Luật thẹn thùng … Đội cho cô chiếc mũ quá cao rồi!

“Còn ba anh, ông là nhà Hóa học”, Đường Tố giới thiệu cha mẹ mình với cô: “Cả đời ông chỉ quan tâm hai việc: việc thứ nhất là chuyên ngành của ông, việc thứ hai là mẹ. Còn Đường Tu … Ignore it! Là người không quan trọng chút nào!”

Oạch!!!

“It??? Nó??? Không phải là ‘anh ấy’ sao?”

“Đừng để ý đến chi tiết này!”, anh tảng lờ chuyện cô sửa từ ngữ của anh: “Chúng ta nên đến chào mẹ!” Đường Tố cầm tay Hứa Luật, cảm thấy chiếc nhẫn ngay ngón giữa của cô vô cùng hợp mắt, giọng pha lẫn chút hời hợt: “Thực tế bà Minh Hoa đã sớm chuẩn bị hôn lễ!”

“Hả???”, Đã sớm đến mức nào?

“Lúc em đưa anh về ra mắt ba mẹ em!”

“Hả???”, cũng được coi là một quãng thời gian: “Bà … bà biết em?”

“Dĩ nhiên. Ngay ngày đầu tiên em đến ở trong biệt thự thành phố Tân bà đã biết đến em!”

“Cái gì???”, biết từ khi đó sao???

Nói đến đây, Đường Tố khẽ nhíu mày: “Xin em thứ cho người anh trai nhiều chuyện, kiêm tự cao tự đại, kiêm mắc chứng bệnh ảo tưởng ‘đại ca’ nghiêm trọng!”

Oạch! Đường Tu … Xem ra người đàn ông nguy hiểm mười phần kia trong miệng Đường Tố lại là một dịch bệnh.

Hiển nhiên người nào đó đã block anh trai của mình khiến anh ấy một đi không trở lại … Không hiểu nỗi ‘thâm thù đại hận’ này đến mức nào. Hứa Luật thầm nghĩ.

Tuy nhiên … hiếm khi trông thấy được bộ dạng trẻ con này của anh.

Ting!

Một tin nhắn vừa được gửi tới, Hứa Luật đưa tay chuẩn bị mở ra đọc.

Đường Tố mở miệng: “Không cần để ý đến người không liên quan.”

Hứa Luật đã lấy điện thoại, mở tin nhắn, người gửi là một số điện thoại lạ:

— ‘Tệ nhân Đường Tu chỉ muốn đại diện cho kẻ trên người dưới nhà họ Đường rất mong chờ cô Hứa đến gặp ‘mẫu thân’!”

Thật sự là của một ‘Người không liên quan’ gửi đến, sao anh biết?

“Block hắn đi!” Đường Tố nói tiếp.

Ting! Một tin nhắn nữa lại đến.

— Đừng nghe lời kiến nghị ngu xuẩn của Đường Nhị … Đừng block!

Hey!!! Đây gọi là tâm linh tương thông sao? Quá thần kỳ! Thực sự được mở mang tầm mắt, như thế này cũng có thể nói chuyện được.

Đường Tố: “Không đúng! Block với anh ấy là vô dụng. Anh ấy chính là trùng E.coli.

Hứa Luật: “A …” cái này cô hiểu, E.coli ở khắp mọi nơi!

Ting!

— Quen thuộc là tốt rồi!

Đường Tố muốn nói gì thêm, Hứa Luật đưa hai tay ra hiệu anh im lặng một chút, rồi đưa di động của mình ra: “Hay … anh nói chuyện với anh ấy đi!”

“Good!”, Đường Tố cầm di động của cô.

Ngón tay anh di chuyển linh hoạt trên phím điện thoại, ba phút tiếp theo tiếng tin nhắn báo đến liên tục không ngừng, sau đó quay trở về tay cô. Cô hết sức tò mò coi lại ‘lịch sử chat’, nội dung như sau:

S: Ngưng ngay chuyện giám sát đi Đường Tu.

X: Cậu đang nói gì vậy đứa em trai thân yêu.

S: You are stupid! (Anh thật ngốc!)

X: You are stupid, little brother! (Em trai cũng thật ngốc!)

S: Nhắc lại lần nữa, ngưng ngay chuyện giám sát đi!

X: Anh chỉ cảm thấy phong cảnh ở đó rất tuyệt nên chụp vài bức hình.

S: Lừa quỷ à!

X: Anh không thờ quỷ thần!

S: FUCK!


X: Mẹ biết cậu chửi thề sẽ không vui đâu!”

S: Mẹ thích tôi vượt mặt anh!

X: Trông cậu thật trẻ con cho dù cậu mới vừa mới trở thành một người đàn ông chân chính.

X: À … Biểu hiện lần đầu tiên của cậu có thể tưởng tượng được là ngốc đến mức nào!

S: FUCK U!

X: Anh biết chắc cậu không bằng được anh!

S: Anh suốt ngày ôm lấy cái phong độ của riêng anh đi! Nếu như không phải sợ mẹ buồn tôi đã vĩnh viễn để anh biến mất rồi.

X: Vì vậy nên cậu mới không làm được chuyện.

X: Tết năm nay nhớ đưa Hứa Luật về nhà cùng!

S: Trừ khi anh cũng mang người đàn ông của anh về.

X: Đường Nhị! Chớ đắc ý!

S: Ha ha ha … Tôi sẽ nói với mẹ, thân là em trai kết hôn sẽ tuyệt đối tuân thủ theo lớp lang.

X: FUCK U!

S: Ngưng ngay trò giám sát đi!

Sau đó Đường Tu không trả lời.

Hứa Luật xem xong mẩu đối thoại của hai anh em, gương mặt không khống chế được co giật … Quá mức trẻ con! Đây có phải tính tình luôn ẩn sâu của anh không — Đụng đến Đường Tu là xù lông!

“Khụ khụ! Hai anh em của anh thật thú vị!” Cô uyển chuyển cách dùng từ nói lên cảm tưởng của chính mình …. Đâu chỉ thú vị … mà quả thật chính là …

“Ignore it! Người đàn ông tự đại đó không được người ta yêu!”

Lần đầu tiên thấy anh sử dụng ngôn ngữ IT, biểu hiện sự bất mãn tột cùng với người anh trai của mình.

“Đường Tu … anh ấy thích đàn ông ư???” Tuy rằng việc tìm hiểu quá sâu chuyện riêng của người khác là bất lịch sự thế nhưng cô rất tò mò …. Một người quá mức ưu tú như Đường Tu lại là ‘Đồng tính luyến ái’???

Đây chắc chắn là tin tức khiến người phụ nữ khắp địa cầu phải tan nát cõi lòng.

“Bởi vì trên thế giới này tuyệt đối sẽ không có người phụ nữ nào thích anh ấy!” Lại một lần nữa bôi đen danh tiếng anh trai.

Bởi vì không người phụ nữ nào lọt vào mắt anh ấy sao??? Hứa Luật hoài nghi. Bản chất của hai anh em đều giống nhau, kiêu căng tự phụ, xem thường tất cả mọi người bởi vì cảm thấy điều đó thật lãng phí.

Ngay cả việc Đường Tố thích cô, cũng khiến cô có cảm giác thật thần kỳ.

“Này …”, cô rất tò mò người đàn ông Đường Tu thích rốt cuộc là như thế nào, còn có thêm chuyện cô vô cùng tò mò đó là: “Anh ấy ‘công’ được chứ?!!? Hay chỉ là ‘thụ’???

Đường Tố sờ sờ cằm: “Em đã đưa ra đề nghị rất hay!”

“Sao???”

“Hừm! Anh chờ mong một ngày nào đó Đường Tu bị đè dưới thân!”

“Haizza …”

Cốc cốc cốc!!!

Tiếng gõ cửa cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người, sau đó cửa đẩy ra. Một người phụ nữ mặc chiếc áo màu đỏ bó sát cơ thể, quần đen dài quá gối, vóc dáng cao gầy, tướng mạo sáng rực rỡ bước vào.

Hứa Luật không quen người này … Vì vậy … là đến tìm Đường Tố?

Hai tay mở rộng, cô ta gọi lớn: “Bảo bối …”, sau đó nhanh chân đi về phía Hứa Luật, ôm cô thật chặt, gương mặt hưng phấn hôn lên má cô một cái: “So với trong hình, ngoài đời em còn đáng yêu hơn nhiều!”

Sự nhiệt tình của đối phương khiến cô hết hồn. Thế nhưng gương mặt đối diện vẫn tươi cười không chút nào ác ý: “Chị là … chị là … chị là …”

“Sorry! Em đáng yêu quá nên chị quên mất giới thiệu chính mình!” Đối phương buông Hứa Luật ra, vẻ mặt tươi rói: “Chị họ Đường, tên chỉ một chữ Túc!”

Đường Túc!

Sao chị họ Đường Tố xuất hiện ở đây!!!

~~~~~~~~

* Dopamine: Trong não bộ, chất dopamine rất hiếm. Nó là chất dẫn truyền thần kinh của khoảng 0,3% số neurone trong não nhưng lại cần thiết trong nhiều chức năng. Dopamine được tiết ra từ một trong các vùng nguyên sơ nhất của não, ở đỉnh thân não.

Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng, chất hóa học dopamine trong não ở những người đang yêu cao hơn ở những người bình thường.

Nó đóng vai trò chủ chốt đối với những trải nghiệm của chúng ta về sự vui thú và nỗi đau, liên quan đến khao khát, sự nghiện ngập, tình trạng “phởn phơ”, ham muốn và khoái lạc.

Việc tăng cao hoạt chất này có thể dẫn đến các cảm giác tưởng thưởng, khiến “khổ chủ” khó mà từ bỏ tình yêu.

Chúng hoàn toàn gây nghiện giống như việc sử dụng cocaine vậy. Và mọi hành động tạo nên hứng thú như ăn một mẩu chocolate, làm tình, nghe một khúc nhạc, thắng một trò chơi… đều làm tăng tiết dopamine.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.