Đọc truyện Anh Nguyện Dung Túng, Cưng Chiều Em Hết Cả Đời – Chương 7
Thấm thoát cũng đã ba tháng trôi qua, mối quan hệ của Diệp Bối Bối và Trữ Dật Thần đã tiến lên thêm một giai đoạn quen nhau. Sau hai tháng theo đuổi cô và tính kiên trì và độ mặt dày của anh về những bữa tối lên mạng tìm hiểu anh đã đả động được cô. Hiện tại đã trọn một tháng anh được nhận chức làm bạn trai cô.
Diệp Bối Bối sau khi đồng ý làm bạn gái của Trữ Dật Thần thì mọi chuyện đều yên lành trôi qua trong một tháng và hôm nay cô cùng với anh đã ở bên nhau trọn một tháng rồi. Cho dù là thời gian có thể ngắn hơn đi nhưng đối với cô nó thật là tuyệt vời, anh yêu thương cô mọi thứ đều nghe cô. Thậm chí là hay đưa cô đến những nơi cô thích ngày nagyf đưa đón cô đi làm nhiều khi anh còn đậu xe ở đó đợi đến khi cô đi về kia. Vì lo sợ anh trễ nải công việc nên cô khuyên anh trở về đi làm nếu không có lẽ anh sẽ thật dính cô. Nghĩ đến anh cô lại cười tủm tỉm khuôn mặt hồng hồng nhìn thật đáng yêu. Bà chủ tiệm đi vào thấy cũng không khỏi treo ghẹo : ” Cháu nha, Bối Bối cùng với a Thần rất yêu nhau nha, nhưng cháu đó lo làm việc đi nếu không dì sẽ trừ lương con. “
” A, dì Phù con sẽ chăm chỉ chăm chỉ a. “Diệp Bối Bối nghe bà chủ tiệm nói đến trừ lương không khỏi hốt hoảng ríu rít nói rằng cô sẽ chăm chỉ, mặt cũng không tự chủ được đỏ ửng lên.
” Haha, đứa nhỏ này…ta chỉ đùa chút thôi, con cũng rất chăm chỉ rồi, à a Thần đến đón con rồi đi ra ngoài đi không cần để ý đến mấy lão già này, dì không trừ lương con đâu. ” Bà Phù buồn cười nói, bà không ngờ ghẹo cô xíu mặt cô cũng đỏ phản ứng cũng dữ dằn quá, cô bé này da mặt thật là mỏng quá đi.
” A…,anh ấy đến ạ? Cháu được về sao? ” cô sửng sốt hỏi.
” Đứa nhỏ này, cháu không phải là quên mất rằng hôm nay cháu có hẹn với à Thần sao, thằng bé đã bảo với dì trước rồi nên hôm nay cháu có thể đi. ” Bà Phù nói, lòng cũng không khỏi vui mừng quả thật bà không nhìn lầm a Thần thực yêu Bối Bối.
” Cháu đương nhiên là không quên nhưng mà như vậy… ”
” Cháu cứ đi đi, không thằng bé lại giận vì dì ngược đãi cháu. ”
” Anh ấy nào dám…Vậy con đi trước. ” Diệp Bối Bối đỏ mặt chạy đi
Thấy cô vui như vậy bà chủ tiệm cũng vui mừng rồi, tuy bà là có con nhưng bà vẫn xem cô là con bà vậy đứa nhỏ này luôn khiến cho mọi người yêu thương.
Trên xe Trữ Dật Thần thấy dáng của cô gái nhỏ hối hả chạy về phía anh tay còn xách cái túi to ình. Sợ cô mệt mỏi anh mở cửa bước xuống xe để phụ giúp cô. Kết quả khi vừa bước xuống xe vô số ánh mắt háo sắc của các chị em phụ nữ bắn về phía anh, thứ nhất do anh quá soái, thứ hai do chiếc siêu xe anh đậu bên đường đối diện tiệm bánh của cô đã chừng hai mươi phút nên đã rất chú ý đến chiếc xe anh nhưng đâu ai ngờ chủ nhân lại là một soái ca. Đám phụ nữ thì hò reo khi thấy trai đẹp hướng về phía mình ( nhầm to rồi ) cánh đàn ông thì không khỏi âm thầm nghiến răng nghiến lợi có phải tên đàn ông này quá mức cao phú suất rồi không?
Nhưng suy diễn và sự mơ mộng của đám phụ nữ nọ hoàn toàn vỡ vụn khi thấy anh dừng trước mặt cô gái nhỏ nhắn và nhận lấy đồ trên tay cô nắm tay cô bước về phía chiếc xe. Rất nhiều người đàn ông vui mừng vì người đàn ông quá mức cao phú suất này đã có chủ rồi thì họ không cần lo đám phụ nữ kia không để ý đến họ rồi. Mặc kệ những ánh mắt đó Trữ Dật Thần nắm lấy tay Diệp Bối Bối vừa đi vừa hỏi : ” Bối Bối, sao em chậm chạp thế hử? Có phải hay không cô Phù không cho em ra? ”
” Anh nói bậy gì đó là dì Phù cho em ra từ sớm vì em muốn giúp nên ở lại lâu chút nữa kia, nhưng tất nhiên em không hề quên hôm nay là ngày gì. Em còn đặc biệt vì anh làm món bánh ngọt anh đang cầm trên tay kìa. ” Cô không khỏi bất mãn vì anh dám nghi ngờ dì Phù vĩ đại của cô.
” Hửm…? ” Nghe cô giải thích rồi chứng minh mình không hề quên đi ngày hẹn khiến thấy rất buồn cười nhưng khi nghe cô nói câu kia lòng anh không khỏi cao hứng nâng tay lên nhìn vào túi đồ anh đang cầm quả nhiên bên trong có bánh và một món đồ được bao bọc kĩ càng.
” Lên xe trước đã, giờ em rất đói nha…” Cô chu chu môi làm nũng với anh.
” Ừ bé con ” Anh dịu dàng hôn lên trán cô rồi mở cửa phụ cho cô ngồi vào.
Anh cẩn thận đóng cửa để túi đồ ở sau xe hướng về phía tay lái bước lên lái xe đi. Trước tiên anh tất nhiên là phải để cho cô ăn no. Vì hôm nay anh muốn đi hẹn hò với cô anh đã huỷ không ít cuộc hẹn và có cuộc họp lúc trưa nên không có đưa cô đi ăn và anh đoán thế nào cô cũng quá mê việc không ăn cơm trưa nên giờ mới đói đi. Diệp Bối Bối ngồi ở ghế phụ nhìn anh chăm chú lái xe môi cô không khỏi nhoẻn miệng cười dịu dàng nói : ” Thần, em có phải hay không đang nằm mơ không? ”
” Sao em lại hỏi vậy ? ” anh nghi ngờ hỏi nhưng vẫn không quay lại nhìn chăm chú lái xe.
” Ưm…, em có cảm giác như mơ vậy , được ở bên một người hoàn hảo như anh và yêu thương em thật sự như một giấc mơ, em cũng rất sợ khi em tỉnh lại giấc mơ này sẽ vỡ tan. ”
” Bé ngốc, em đang nói luyên thuyên gì vậy? Đây tất nhiên không phải là mơ cho dù là mơ anh cũng sẽ biến nó thành sự thật. Em đừng nói anh hoàn hảo con người không ai hoàn hảo cả em biết không. Anh yêu em và anh thương em là điều đương nhiên vì ông trời cho anh gặp được cô gái đáng yêu xinh đẹp như em. Đối với anh mà nói em là quan trọng nhất. Cho dù giấc mơ ấy vỡ tan nhưng em đừng lo, có anh ngay bên cạnh em đây, anh luôn ở đây sâu trong nơi này của tim em. Bối Bối, anh yêu em! “. Trữ Dật Thần nghiêm túc nói với cô cho dù anh không nhìn cô nói nhưng sâu trong mắt anh đầy thâm tình yêu thương lời nói đầy hứa hẹn dung túng.
Nghe được câu trả lời của anh lòng cô ngọt lịm, đối với cô thế là đủ cô không yêu cầu gì nhiều chỉ cần anh yêu thương cô là được. Cô chợt phát hiện ra đối với mối tình với Tiêu Minh Đông chỉ là cảm xúc của tuổi học trò nhưng bây giờ cô đã biết người cô thương nhất là ai yêu nhất là ai? Cô biết đối với anh cả hai đến bên nhau chưa là quá lâu cũng chưa là quá sớm nhưng cô hiểu rõ được cảm nhận của cô không bao giờ sai. Cô yêu anh và anh cũng thế chỉ cần bên anh là đủ. Cô mỉm cười, giọng nói chứa chang niềm hạnh phúc vô tận : ” Thần, em cũng yêu anh. ”
Nghe được lời bày tỏ của cô, trái tim Trữ Dật Thần không khỏi vui mừng, hạnh phúc anh dừng xe kéo cô lại bên mình trao cho cô nụ hôn dịu dàng triền miên. Nụ hôn kết thúc Diệp Bối Bối đỏ mặt im lặng quay sang nhìn khung cảnh ngoài đường, Trữ Dật Thần nở nụ cười đầy thoả mãn tiếp tục lái xe hướng đến khu trung tâm thương mại nổi tiếng của gia đình đồng đảng anh mở. Bởi vì anh có nghe Hạ Dương kể nhà cậu ta mới khai trương cửa hàng ở thương mại rất ngon và cũng có đưa anh hai tấm vé ưu đãi đặc biệt nên hôm nay anh quyết định đến đó để cùng bảo bối anh thưởng thức.