Đọc truyện Anh Nguyện Dung Túng, Cưng Chiều Em Hết Cả Đời – Chương 67
Bốn giờ, hội trường công ti…
Hội trường trên dưới trái phải đều đã đông đủ người, đại đa số là học viên Đằng Lâm nhưng số phóng viên ở hàng ghế trên thì cũng không ít.
Trữ Dật Thần nắm lấy bàn tay nhỏ của Diệp Bối Bối từ từ bước lên khán đài. Anh điềm tĩnh đi từng bước chân lên đó và dừng ngay tại bục đứng chủ trì. Giọng nói trầm ổn của anh cũng được phát ra : ” Hôm nay tôi đề xuất ra một cuộc phỏng vấn là có hai việc cần công bố…. ”
Ngập ngừng vài giây a lại lên tiếng : ” thứ nhất, là nói cho mọi người biết sự thật của bạn gái tôi. Thứ hai là chính tôi , không hề bị dụ dỗ và cô ấy xác thực là cháu gái ông cụ Diệp Chính Nhân. ”
” Thế ngài có thể chứng minh được điều đó không? Ngài chắc chắn rằng ngài không bị lừa và dụ dỗ? ” Doãn Nhân người dẫn đầu của đám phóng viên nghe Trữ Dật Thần lên tiếng liền đứng lên hỏi.
” Đúng rồi, anh soái ca đừng nên tin lời của Diệp tiện nhân, anh và em gái anh đều bị lừa rồi. ” Lý Vu Kỳ gia đình đang kiêu ngạo lừng lẫy với chức vị cao của cha, nhưng chỉ vì Diệp Bối Bối mà trở nên xấu mặt nên cô nàng đem lòng sinh hận vì vậy khi nghe được câu chất vấn, cô nàng thừa cơ nước đục thả câu.
” Tôi có bị lừa hay không thì các người một khắc nữa sẽ rõ. ” anh mở miệng, giọng cũng trầm hẳn xuống, sắc mặt anh cũng đã đen lại vì ba chữ ” Diệp tiện nhân ” kia.
Thật TMD! Đám người này thật sự gan rất lớn dám cả nói cô như vậy. Nhất là cô tiểu thư Lý Vu Kỳ kia chắc chê anh giáng chức cha cô nàng chưa đủ muốn thêm? Vậy thì anh sẽ toại nguyện cô ả.
Đồng thời lúc Trữ Dật Thần vừa dứt câu, Ngôn Quang cũng từ dưới bước lên. Anh thay mặt của Trữ Dật Thần, cũng thay mặt cho gia tộc họ Diệp lên tiếng.
” Chào mọi người, ắt hẳn mọi người cũng đang thắc mắt Ngôn Quang tôi đây đứng ở đây làm gì đúng không? Hôm nay tôi đứng ở đây là vì muốn chứng minh rằng Diệp Bối Bối là tiểu thư nhà họ Diệp và cũng là em họ của tôi. ”
” Ngôn thiếu, ngài chắc chắn? ” một phóng viên khác cũng hỏi.
Hội trường cũng xầm xì những tiếng bàn luận của các học viên.
” Mọi người hãy im lặnh và chờ kết quả sẽ ngay trước mắt. ” Ngôn Quang mỉn cười, sau đó tay ra hiệu với những người bên dưới.
Ngay sau đó đèn hồi trường tắt dần ở phía dưới, máy trình chiếu, bảng trình chiếu ngay hội trường cũng được bật lên. Diệp Bối Bối cũng bị Quách Tử Ny kéo xuống dưới.
Diệp Bối Bối hơi ngẩn người sau đó nhíu mày hỏi : ” kéo tớ xuống làm gì? ”
” Theo Diệp tiểu thư thì nên làm gì để có thể chứng minh thân phận của tiểu thư đây? ” Trữ Dật Nhu tinh nghịch gợi ý.
Ngay sau đó, Diệp Bối Bối liền biết mình cần làm gì, lập tức chạy vào phòng vệ sinh gần đó chuẩn bị.
Môi Trữ Dật Nhu, Quách Tử Ny kéo lên một nụ cười quả là bạn của hai cô nói liền biết được, thật sự rất rất thông minh.
Ngay bên ngoài hội trường, sau khi Diệp Bối Bối bị kéo đi thì máy trình chiếu cũng đã kết nối được với máy tính. Và mọi người cũng thấy rõ được Ngôn Quang đang mở QQ và đang cho gọi một cuộc gọi video.
Rất nhanh cuộc gọi được chấp nhận, tiếp đó là gương mặt của Diệp Dạ Hàn xuất hiện trên màn ảnh.
Ở bên kia màn hình máy tính, Diệp Dạ Hàn mỉm cười sau đó không lạnh không nhạt lên tiếng : ” Chào mọi người. ”
Các phóng viên cũng lập tức hiểu ra Ngôn Quang muốn làm gì.
” Đừng tỏ ra căng thẳng như vậy chứ? Không phải mọi người rất muốn biết thân phận thật sự của em gái tôi sao? Làm thế nào giờ thấy tôi là im lặng rồi? ”
Doãn Nhân mím chặt môi, anh ta không ngờ lần này nhà họ Diệp và nhà họ Ngôn cũng xen vào. Cố giữ bình tĩnh anh ta lên tiếng : ” Vậy Diệp thiếu có gì để chứng minh, Diệp tiểu thư hờ là em gái ruột của ngài? ”
Ở trên màn ảnh chỉ thấy sắc mặt Diệp Dạ Hàn hơi trầm xuống nhưng nụ cười trên môi vẫn còn giữ lại, Diệp Dạ Hàn không mở miệng tay chỉ nhẹ nhàng ra hiệu.
Ngôn Quang hiểu ý liền nhờ Trữ Dật Thần phân phó Ferb phát hộ bảng xét nghiệm cho mọi người.
Chờ mọi người trong tay có đủ bảng xét nghiệm rồi, Diệp Dạ Hàn lại mở miệng : ” Mọi người đã thấy rõ từng chữ từng từ của bảng xét nghiệm chưa? Ở giấy mọi người đều thấy rõ Diệp Bối Bối cùng tôi có tới 99,9% là anh em ruột rồi đấy. ”
” Ngài không sợ rằng Diệp tiểu thư sẽ nhờ người đổi máu hay sửa kết quả sao? ”
” Biết chắc các người sẽ không tin mà, dù giờ tôi nói bệnh viện này là bệnh viện tư nhân của Diệp gia tôi các người cũng không tin, đầu óc phóng viên các người thật phong phú nhưng cũng lộ rõ sự ngu dốt bên trong. Mà thôi không sao cả, rất nhanh các ngươi phải tin đó là sự thật. ”
Bị Diệp Dạ Hàn nói như vậy ắt hẳn lòng của đám phóng viên cũng ngứa ngáy khó chịu. Dù là một người quyền cao đức trọng thì họ cũng cảm thấy khó chịu khi bị lăng mạ. Nhưng bọn họ cũng không lên tiếng chỉ banh mắt chờ xem có gì để chứng minh được.
Diệp Bối Bối được Quách Tử Ny che mặt từ từ đi lên khán đài.
Mọi người dưới hội trường đều hít thở chờ đợi, có người thì cười khẩy cho đây chỉ là trò cười.
Tay Quách Tử Ny từ từ buông xuống, Diệp Bối Bối nắt cũng từ từ mở to. Đôi mắt xám bạc sáng đẹp, cùng với mái tóc đen xoã dài thì quả thật lúc này Diệp Bối Bối rất đẹp.
” Thế nào? Màu mắt này có thể chứng minh rằng đó là em gái tôi chưa? ”
” Nhất định đôi mắt đó là giả. Từ nhỏ đến lớn sống cùng tôi cô ấy đôi mắt là màu đen. ” Tống Nhã Phương kích động đứng dậy hét lớn.
” Đấy như Tống tiểu thư nói đây là giả. ” Doãn Nhân khăng khăng.
” Ngu ngốc, chỉ bằng một người ngoài như cô ta thì dám khẳng định? ”
” Diệp thiếu, hãy tin lời em, vì em ấy là em gái em nên em rất yêu thương em ấy nhưng không ngờ em ấy lại dám lợi dụng chức quyền hại cha, cho nên em phải chứng minh cho mọi người thấy. “
Tống Nhã Phương uỷ khuất lên tiếng.
” Ha ha, em gái của cô, tôi nhớ không lầm mẹ tôi cũng không có sinh cô ra lấy đâu mà là em gái tôi, cô cho rằng một người y hệt mẹ tôi khác màu tóc sẽ là giả sao? ” miệng Diệp Dạ Hàn nói tay cũng lấy một tấm ảnh cũ kĩ ra đối chiếu. Quả thật hình ảnh của Diệp Thiên Nhu bấy giờ và Diệp Bối Bối bây giờ như là chị em sinh đôi.
” Không có khả năng, nếu như vậy thì sao mắt em ấy từ nhỏ đã đen như vậy kể cả dì cũng mắt màu đen mà. ”
” Ngu xuẩn, cô nên nhớ rằng, cô đã từng gặp em tôi khi em ấy lọt lòng chưa? Cô cho rằng mẹ tôi ngu ngốc đến nỗi để các người giết hại em tôi sao? Về nhà mà hỏi Tống Thành cho kĩ mẹ tôi mắt màu gì và lần đầu tôi mở mắt lần đầu em tôi mở mắt là màu gì? Rồi mới ở đây nói, thứ ngu xuẩn như cô và mẹ cô cho rằng làm vậy sẽ chia rẽ được gia đình tôi. Chỉ có thứ ngu xuẩn và ngu ngốc mới tin được lời cô nói đấy Kim tiểu thư. ”
” Anh nói vậy là có ý gì? ” Tống Nhã Phương Nhã mờ mịt.
” Quên mất tôi chưa cho cô xem nhỉ, xem xong nhớ hỏi mẹ cô cho kĩ nhé. “
…To Be Continue…
Hóng không các nàng tối nay Phi đăng luôn chương thứ ba như đã hứa nhé :3