Đọc truyện Anh Nguyện Dung Túng, Cưng Chiều Em Hết Cả Đời – Chương 57: Phỏng Vấn Sau Màn Ảnh Kì 1
Hôm nay chúng ta sẽ cùng phỏng vấn các nhân vật trong truyện và phỏng vấn luôn bạn tác giả.
1. Độ vô sỉ của tôi còn chưa đủ, tôi muốn vô sỉ thêm!!!
Phóng Viên : “Xin chào, tôi là phóng viên riêng của tác giả xin hỏi nam nhân vật chính có điều gì muốn nói và phát biểu không? ” cầm cây mirco đi đến bên Trữ Dật Thần hỏi
Trữ Dật Thần : ” Không quá hài lòng cũng không không quá thất vọng ” – tựa lưng vào ghế, khoanh hai tay không mặn không nhạt trả lời.
Phóng Viên : ” Vậy anh có thể nói rõ hơn điểm anh hài lòng và không hài lòng không? ”
Trữ Dật Thần : ” tôi rất hài lòng khi tác giả tạo hình cho tôi rất tốt và cho tôi được yêu Bối Bối…”
Diệp Bối Bối : * mỉm cười hạnh phúc *
Trữ Dật Thần : ” Nhưng…điều tôi không hài lòng nhất chính là vì sao tôi chưa được đè Bối Bối xuống ăn sạch cô ấy và tôi thấy độ vô sỉ tôi còn chưa đủ, tôi muốn vô sỉ thêm…tôi cần thêm sự vô sỉ để có thể trêu chọc cô ấy. ”
Diệp Bối Bối : (_ _|||) tôi không có bạn trai như vậy…
Tác giả : . . . tôi chưa từng viết ra loại người như vậy. . .
Phóng Viên : * lau mồ hôi hột *
End
2. Mức độ yêu của bạn đối với bảo bối mình là như thế nào?
Phóng Viên : ” Cho hỏi, ngài Hạ Dương và Trữ Dật Thần mức độ yêu đối với bảo bối của hai người là như thế nào? ”
Hạ Dương : ” Cực kì sủng, yêu đến vô pháp vô thiên dung túng vô đối, bảo bối là nhất, bảo bối luôn đúng. ”
Trữ Dật Thần : ” Chuẩn xác, bảo bối vĩnh viễn là nhất, cực sủng, cực yêu, chỉ hận là không thẻ nhét cô ấy vào tim cứ thế ở cùng một chỗ. ”
Tác giả rưng rưng nước mắt, trong lòng cảm thấy như có một thành tựu.
Trữ Dật Thần , Hạ Dương : ” Sủng thì sủng thật nhưng mà cả hai chúng tôi vẫn thích được mặt dày siêu cấp và bại boại siêu cấp trong danh hiệu mà bảo bối trao tặng. ”
Diệp Bối Bối : Tôi hối hận rồi….
Trữ Dật Nhu : . . .
Tác giả : tôi muốn rút lại cảm giác thành tựu vừa rồi. . .
End
3. Phỏng vấn Quách tiểu thư
Phóng Viên : ” Quách tiểu thư hãy cho tôi biết, hành trình trở thành hủ nữ của cô là như thế nào không? ”
Quách Tử Ny : ” Tôi có thể không trả lời không? ”
Phóng Viên : ” vì sao ? ”
Quách Tử Ny : ” tôi đã thảo luận với tác giả, tôi sẽ tung ra lí do đó trong ngoại truyện 1, nhớ không lầm thì vì đất diễn tôi ít nên tác giả đã quyết định cho tôi vào một bộ khác mà tác giả chưa nghĩ ra tên… ”
Tác giả : ” Uây uây, chẳng phải đã nói là sẽ giữ bí mật sao? ” Σ(゚д゚lll) giật thót mình.
Tác giả có cảm giác sát khí chứa từ tứ phương tám phía ròng ròng xẹt qua chỉ chừa chỗ của Diệp Bối Bối và Trữ Dật Thần. Những ánh mắt hình viên đạn ấy như muốn ăn tươi nuốt sống tác giả. Tác giả cảm thấy hối hận rồi (T_T) , thật là cái mồm hại cái thân mà vì sao lại kiếm con cáo già Quách Tử Ny đó hợp tác vậy…giờ thì tốt rồi tác giả sẽ càng thêm bận rộn nữa, hư hại trí óc quá đi (╥﹏╥). Tác giả cố ngậm bồ hòn làm ngọt tiện thể liếc mắt cảnh cáo cho Quách Tử Ny.
Quách Tử Ny vô tư huýt sáo, cô không biết gì cả mà, chỉ là tình thế cấp bách nói ra thôi…dù gì tác ghi viết tác giả nghĩ thì tất nhiên tác giả sẽ chịu
. . . End
4. Giao dịch thoát chết
Trữ Dật Nhu : ” Tác giả, muốn chết hay muốn bị hành hạ ? ”
Tác giả : ಥ_ಥ có thể tha thứ không?
Ngôn Quang : ” muộn màng rồi người ơi * kèm theo nụ cười hách dịch * ”
Tác giả : * khóc ròng * vì sao tôi lại có thể viết ra những tên siêu cấp biến thái như vậy a… bọn phản chủ ta muốn tạo phản. Buồn thay cho tác giả, không dám hét lên chỉ dám gào thét trong lòng