Đọc truyện Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em – Chương 53Quyển 1 –
Dưới sự khích lệ của Quan Hạo Lê, Đằng Cận Tư lấy dũng khí cầu hôn Lương Chân Chân, mặc dù trong lòng anh đã chuẩn bị trước bị từ chối, nhưng khoảnh khắc sự thật xảy ra, anh vẫn mất mát, sẽ bị thương.
Thấy bạn tốt định chạy trốn ra khỏi sảnh chính, Tiết Giai Ny vội vàng đuổi theo, lại bị Quan Hạo Lê kéo tay, tức giận hất tay anh ra, “Buông em ra!”
Quan Hạo Lê hết cách rồi, chỉ có thể buông cô ra, tối nay là đêm làm cho lòng người đau, ôi…
Bữa tiệc vẫn tiếp tục như cũ, nhưng người được mừng thọ tối nay Đằng lão phu nhân lại rời đi trước, cháu trai cầu hôn chưa thành, tâm tình bà không tốt, muốn trở lại thế giới yên tĩnh của mình.
Dần dần, mọi người cũng lần lượt giải tán rồi.
Mặc dù không đạt tới dự đoán cử hành tiệc mừng thọ như ban đầu, nhưng vẫn có tác dụng thúc đẩy, ít nhất biết chân tướng được che giấu năm đó, không phải sao
Quan Hạo Lê như có điều suy nghĩ rút một điếu thuốc, trong đầu hoàn toàn lộn xộn, đã vì bạn tốt, cũng vì mình.
Thư Nhĩ Hoàng và cô dâu mới Úy Hợp Hợp cũng không rời khỏi thành phố C ngay lập tức, mà ở đây chơi mấy ngày, đêm chia tay, Đằng Cận Tư làm ông chủ, làm tiệc tiễn biệt trong phòng sang trọng ở khách sạn Đế Hào tư.
Vì lý do này, mời Lương Chân Chân đến đây, dù sao cô và Hợp Hợp có quan hệ tốt, không có lý do không đến.
Trong bữa tiệc, hai người hạnh phúc ngọt ngào tuyên bố quyết định kết hôn với mọi người, hôn lễ dự định vào mùng tám tháng sau, còn nhiệt tình mời mọi người phải đi.
Mặc dù mọi người cũng biết đây chắc chắn là sự thật rồi, nhưng mới nghe, vẫn sẽ cảm thấy hâm mộ, nhất là Tiết Giai Ny và Lương Chân Chân, đều là phụ nữ, vừa chúc phúc cho bạn, bản thân cũng sẽ thổn thức.
Gặp được đúng người, thật sự khó như vậy sao?
Có lẽ trong lòng có ức chế, tối nay hai người uống hơi nhiều, nhanh chóng, tửu lượng đã không chịu nổi rồi.
Sau khi ăn xong, mọi người vui vẻ rời đi, trừ Nam Cung Thần, Nam Hoa Cẩn và Mạc Đông Lăng ba người đàn ông độc thân, ba người đàn ông còn lại đang ôm người đẹp trong ngực, tối nay, rất chọc lửa!
Thư Nhĩ Hoàng giả say dính lên người sắp thành bà xã, ăn hết đậu hũ; Đằng Cận Tư ôm Lương Chân Chân đi toilet vẫn chưa trở lại; Quan Hạo Lê cũng bắt cóc Tiết Giai Ny trước rồi, không thể để cho người đàn ông khác nhìn thấy dáng vẻ người yêu say.
Ngày kế, khi Tiết Giai Ny tỉnh lại, đã gần trưa.
Cô đau đớn phát hiện, toàn mình đau nhức, nhất là bắp đùi, trong nháy mắt hồi tưởng lại đoạn ngắn thưa thớt tối hôm qua ở trong đầu, cô uống say rồi, có phần nhớ không rõ lắm.
Nhưng có thể khẳng định, người nào đó “Bắt nạt” cô rất thảm, dụ dỗ cô làm đủ tư thế mắc cỡ, đổi lại là lúc cô tỉnh táo, tuyệt đối không thể nào!
Vừa nghĩ tới tình cảnh tối hôm qua, cô đã cảm thấy ngượng ngùng, may mà người đàn ông nào đó giờ này không ở đây, bằng không anh sẽ nhất định mượn cơ hội nhạo báng mình. ╭(╯╰)╮
Chống người dậy xuống giường die enda anle equu ydonn đi phòng tắm, không nhìn gương không biết, vừa nhìn giật mình!
Từ cổ đến bắp chân, tất cả đều là dấu hôn tím bầm! Sâu cạn không đều, mức độ dày đặc cũng không giống nhau.
Đột nhiên, cô giống như nhớ tới tối hôm qua… Anh có hôn bộ phận riêng tư của mình, “Ầm”, khí huyết dâng trào, hai gò má ửng hồng, mắc cỡ chết người!
Vội vàng mở nước tắm, ý đồ dùng nước ấm bình phục đáy lòng nóng ran của mình, làm rớt những trí nhớ kiều diễm kia.
Từ phòng tắm ra ngoài, cô cho rằng Quan Hạo Lê đã đi rồi, nên bỏ khăn tắm xuống chuẩn bị thay quần áo, vừa mặc áo lót lên người, cửa mở ra, thấy Quan Hạo Lê chỉ mặc một chiếc quần cụt giản dị đi vào.
Anh đi vào xem cô đã tỉnh chưa, đưa cô đi ăn cơm, nhưng không ngờ –
Bắt gặp cảnh đẹp như vậy, ánh mắt cũng nhìn không chớp rồi.
“Anh… Sao ở nhà? Mau đi ra!” Tiết Giai Ny mắc cỡ không biết phải làm sao mới tốt, ngượng chết rồi!
“Sáng sớm, em đã quyến rũ anh.”
Quan Hạo Lê ép cô đến góc tường, ánh mắt âm u, viết đầy hai chữ “Tình dục”.
“Không có! Em cho rằng anh không có ở đây.” Hô hấp của Tiết Giai Ny hơi khó khăn.
“Không được, em phải trả giá thật lớn vì hành động của mình
Giọng nói vừa dứt, anh đã chiếm lấy đôi môi đỏ hồng của cô, hôn cô đến thất vựng bát tố *, không phân rõ đông nam tây bắc rồi.
(*) thất vựng bát tố: trời đất điên đảo.
“Ưmh… Không…” Toàn bộ âm thanh phản đối của cô bị hóa thành rên rỉ uyển chuyển.
Cô biết mình không chạy thoát, chỉ có thể buồn bã cầu xin bên tai anh, “Chỉ một lần thôi, được không? Nơi đó của em vẫn đau.”
Giọng nói mềm mại, sao Quan Hạo Lê dieendaanleequuydonn từ chối được, vừa động vừa hôn lên da thịt mềm mại của cô, chỉ muốn dung nhập cô và trong xương cốt.
Làm đến sau đó, anh buộc cô kêu tên mình, hơn nữa chỉ có thể là một chữ độc nhất, Tiết Giai Ny không chịu, anh uy hiếp cô còn muốn làm mấy lần, dọa cho cô bất đắc dĩ nỉ non một tiếng, “Hạo…”
Nghe đến chữ đó, xương Quan Hạo Lê cũng mềm, ôm cô cùng nhau lao đến cao trào sáng lạn…
Một ngày thật tốt, cứ vượt qua như vậy, Tiết Giai Ny đầy bụng câu oán hận, còn Quan Hạo Lê vui thích thỏa mãn.
Buổi tối, Tiết Giai Ny bị đói tỉnh, từ tối hôm qua đến bây giờ, cô đã mười mấy tiếng chưa ăn gì rồi, thân thể mềm nhũn, không có tí sức lực nào.
Ngược lại, Quan Hạo Lê sảng khoái tinh thần.
Anh nhìn ra Tiết Giai Ny bị đói đến ngực dán vào lưng rồi, đã sớm để người giúp việc chuẩn bị thức ăn nóng hổi, tự mình bưng đến bên giường đút cho cô, đối xử cấp bậc nữ vương.
“Ưmh… Em không ăn cà rốt.” Tiết Giai Ny cong môi, cô rất kén ăn.
“Ngoan, cà rốt ăn tốt, có dinh dưỡng.” Quan Hạo Lê kiên nhẫn dụ dỗ cô.
“Không cần, em không thích ăn.” Tiết Giai Ny rất cố chấp.
“Được rồi, vậy ăn củ cải trắng.”
Một bữa cơm, đút gần hai mươi phút, không phải Tiết Giai Ny giận dỗi, mà người nào đó không thành thật.
Vì vậy, cô nổi giận, tuyên bố hai người ở riêng một tuần lễ! Trong lúc đó, không cho phép anh hôn cô lại càng không cho phép sờ cô, phải quy củ, nếu không, kỳ hạn kéo dài một tháng!
Quan Hạo Lê ảo não trong lòng, nói hết lời có ích cũng không có tác dụng, chỉ có thể uất ức câm miệng, không thể chọc phụ nữ đang nổi nóng, chờ qua hôm nay lại nói.
Một, hai, ba, bốn… Năm ngày đã qua, tính toán nhỏ trong lòng Quan Hạo Lê một cũng không thành.
Anh ngày ngày thoải mái nhàn nhã, Tiết Giai Ny lại loay hoay như con quay, liên tục năm ngày ca đêm, mỗi đêm chừng mười hai giờ mới có thể về nhà, Quan Hạo Lê cảm thấy cô khổ cực, cũng không nỡ dụ dỗ cô làm công việc dùng thể lực với mình.
“Mệt không?” Anh đau lòng hỏi.
Tiết Giai Ny day day huyệt thái dương, mấy ngày gần đây đang trong quá trình chỉnh sửa thay đổi tiết mục, khó tránh khỏi hơi bận rộn, nhưng đây là công việc, còn có cách gì?
“Tàm tạm.” Cô đáp rất lạnh nhạt.
“Thật sự quá mệt mỏi thì đừng làm, trực ca đêm thân thể sao chịu đựng nổi?”
“Tính chất công việc ở đài phát thanh chính là như vậy, hết cách rồi, cũng không phải ngày nào cũng trực ca đêm!” Tiết Giai Ny nũng nịu cười cười, được người quan tâm cảm giác rất tốt.
“Có định đổi công việc không?”
“Không có, em rất thích công việc bây giờ.”
“Ny Ny, anh không nỡ để em vất vả.” Quan Hạo Lê cầm tay cô.
“Nào có công việc không khổ cực, chỉ cần mình thấy vui vẻ là được, em hy vọng mình thu được thành quả lao động, mà không phải ngồi mát ăn bát vàng.”
Về điểm này, Tiết Giai Ny nhất định khăng khăng giữ ý kiến, để cho cô ở nhà chơi ngày ngày, tuyệt đối là hành hạ.
Quan Hạo Lê trầm mặc, Ny Ny nhà anh thật sự không phải cố chấp bình thường, tại sao có thiên kim nhà giàu có thể vui đùa ngày ngày đây?
Tâm tư phụ nữ, quá khó đoán!
“Tối nay đến chỗ anh?” Anh nói sang chuyện khác.
“Không đi! Đã nói một tuần.” Tiết Giai Ny trợn mắt tức giận.
“Chúng ta có thể nằm trên giường nói chuyện phiếm.” Quan Hạo Lê thử thuyết phục cô.
“Nói chuyện phiếm? Anh cảm thấy có khả năng sao?”
Tiết Giai Ny hỏi ngược lại, cô dám đánh cuộc, trò chuyện một chút sẽ bị anh ăn sạch sành sanh, đây là chân lý không thay đổi.
“Đương nhiên là có thể, trước kia hai chúng ta đã từng cùng giường chung gối, chuyện gì cũng chưa từng phát sinh.”
“Lúc này không giống ngày xưa, chính anh nói tất cả không quản được…” Còn có một chữ, cho dù thế nào cũng không thể nói ra khỏi miệng.
“Không quản được cái gì?” Quan Hạo Lê mờ ám nhếch môi.
“Tự trong lòng anh biết! Đừng định lừa gạt em, không có cửa đâu!” Tiết Giai Ny giận dữ hừ nói.
“Vậy em hôn anh một cái, nếu không hôm nay anh sẽ cùng theo em về nhà.” Quan Hạo Lê mặt dầy lên ai cũng không so sánh được.
Tiết Giai Ny không ứng phó được với anh, chỉ có thể tiến lên hôn một cái lên mặt anh, như chuồn chuồn lướt nước.
“Không phải mặt, là miệng.”
Quan Hạo Lê chỉ miệng mình, trong tròng mắt đen lóng lánh ánh sáng.
“Đừng được nước làm tới với em! Lo lái xe đi!” Tiết Giai Ny tức giận xoay người mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đột nhiên, thắng xe gấp một cái, Lamborghini dừng ở ven đường.
“Này! Anh làm gì thế…”
Tiếng kêu của cô đều bị anh nuốt vào trong miệng, cả người bị ép ngã ngửa ra trên ghế ngồi.