Đọc truyện Ánh Mặt Trời U Ám – Chương 24
Thời tiết hôm nay rất đẹp, trời đầy mây, không khí mát dịu tạo nên một tâm trạng thoải mái cho những người ra ngoài đường. Những năm đầu của thập niên 90 thế kỉ XX, tại một đất nước phát triển, những chiếc xe ô tô chạy tấp nập trên đường, tiếng còi xe, những âm thanh ma sát lòng đường cùng sự bận rộn của mọi người. Đây chính là London.
Đó là nơi ở của những người bình thường. Còn thế giới của phù thủy thì sao? Âm thanh không dứt của con tàu sắt cũ kĩ báo hiệu sắp đến giờ khởi hành, những phù thủy vị thành niên có người lên tàu có người còn đứng đó ở cùng người nhà của mình. Thậm chí còn có những cậu bé tân sinh ngơ ngác dáo dác nhìn xung quanh cảm thán sự thần kì phép thuật. Serena tìm một căn buồng trống rồi đi vào, khóa cửa lại để đề phòng có khách không mời mà đến phá vỡ sự yên tĩnh hiếm có. Đặc biệt là sự quấy rối không phân biệt đối tượng của anh em sinh đôi nhà Weasley.
Cô lấy từ trong vali ra một quyển sách ‘sự kì bí của phép thuật’ rồi lật đến trang đã đánh dấu để xem tiếp.
Chưa đầy hai phút sau, cánh cửa được nhẹ nhàng mở ra, một cô gái tóc vàng đeo kính hồng ôm sách bước vào. Cô bé luôn có phương pháp để tìm ra chỗ của cô, đồng thời đã học thuàn thục cách mở khóa. Serena nhìn người đến, nở nụ cười đầu tiên trong ngày:
“Luna, tóc cậu dài hơn một chút rồi kìa”
Luna Lovegood lấy tay đẩy kính mắt, cô nàng đã phải thay một gọng kính khác trong khi cái trước đó thì hơi nhỏ so với khuôn mặt hiện tại. Nhưng nếu không để ý kĩ thì không thể nhận ra rằng hai chiếc kính này không phải là một.
“Mùa hè vui vẻ chứ? Serena”
“Rất vui” – Cô trả lời – “Mình đoán trong khoảng thời gian đó cậu lại đi chăm sóc những sinh vật kì lạ”
Cô nàng nhún vai, không trả lời mà ngồi xuống, trong ấn tượng của Serena, cô gái này bây giờ so với một năm trước thì khác nhau nhiều lắm. Ngoại hình tất nhiên không thay đổi nhiều, nhưng cảm giác lại khác hẳn, không lập dị như trước kia mà dễ thương hơn rất nhiều.
“Mùa hè của mình năm nào cũng như thế cả” – Luna nói – “Cậu biết là mình có hứng thú đặc biệt với những sinh vật dễ thương đó mà”
Được rồi, Serena thừa nhận phán đoán của cô là sai lầm trong khi cô gái này vẫn khác người như thế.
Bên ngoài bỗng nhiên có một tiếng hét chói tai, hai người còn chưa kịp phản ứng thì cánh cửa bị thô lỗ kéo ra, kèm theo là giọng nói giận dữ đanh thép:
“Sinh đôi nhà Weasley chết tiệt! Họ không thể bình thường một chút sao? Những sinh vật ngoài hành tinh!”
Hai người nhìn nhau, lại nhìn mái tóc bù xù của cô nàng, chợt hiểu ra Weasley lại có những trò đùa quá đáng liền yên lặng giơ đũa phép lên, giúp cô nàng sửa sang lại mái tóc.
“Hi” – Lisa Turpin tựa vào khung cửa, khoanh tay lại – “Lâu rồi không gặp”
Luna cũng phối hợp giơ tay lên: “Hi”
Cô ngả lưng ra sau, tiếp tục quyển sách đang dang dở:
“Bớt làm màu đi và làm ơn đóng cửa lại, cảm ơn”
Lisa hất mái tóc xoăn được chăm sóc tỉ mỉ, sang chảnh đi vào, miệng còn không quên oán giận:
“Sao hai cậu ngồi ở chỗ khó tìm thế? Vì mất thời gian tìm nơi này mà mình bị hai thằng nhóc kia chơi một cú đau điếng. Rõ ràng giáo sư McGonagall cũng không thèm quản bọn họ”
Serena không để ý nói:
“Cậu nghĩ ai có thể quản được Weasley trong khi đại gia đình tóc đỏ chính là con cưng của Dumbledore?”
Lisa Turpin ngậm miệng không nói nữa. Cô nàng cầm tờ báo vừa mua được ở cửa hàng ra đọc. Trên trang nhất có tiêu đề:
“Sirius Black vượt ngục Azkaban”
Cô nàng tò mò đọc xuống tiếp nữa, sau đó không dấu nổi sự kinh ngạc mà thốt lên:
“Ôi trời! Xem này”
Serena và Luna đồng thời ngẩng đầu lên nhìn:
“Có chuyện gì vậy?”
“Tên tù nhân ở Azkaban vượt ngục và đang bị truy nã”
Serena nhíu mày:
“Vượt ngục? ở cái nơi kinh khủng được canh phòng cẩn mật mà trước giờ chưa có người nào vượt ngục được á?”
Luna thì thầm:
“Rất xuất sắc!”
Cô không hiểu nổi khả năng suy nghĩ của cô nàng.
Serena cầm báo lên đọc, sau đó rút ra kết luận:
“Bị đưa vào ngục 12 năm, sau đó vượt ngục và hiện tại thì bị giám ngục truy nã khắp nơi. Qúa bình thường mà”
“Vấn đề không phải ở đó” – Lisa hốt hoảng – “Hai người biết Sirius Black là ai không? hắn chính là kẻ phản bội nổi tiếng nhất giới phù thủy đó, nghe nói người này đã phản bội chính bạn thân của hắn và là một trong những tử thần thực tử”
“Bạn của hắn là ai?” – Serena hỏi.
“James Potter” – Lisa nói – “Cha của Harry Potter”
Trong căn buồng có một sự im lặng nho nhỏ, dù sao đã là phù thủy thì chắc chắn phải biết 13 năm trước đã xảy ra sự kiện gì.
“Có khi nào hắn vượt ngục để tìm cách giết Potter không?” – Luna suy nghĩ.
“Chắc không đâu” – Cô nói – “Potter sẽ được bảo vệ cẩn thận ở trường học”
Sau đó cô cầm một quyển sách đứng lên:
“Mình ra ngoài một lát, nhớ không được cho ai vào đâu đấy”
Phía sau còn nghe thấy loáng thoáng tiếng của Lisa:
“Chắc lại đi gặp anh học trưởng đẹp trai rồi”