Ánh Mặt Trời U Ám

Chương 12


Đọc truyện Ánh Mặt Trời U Ám – Chương 12

Con ma nhà Gryffindor mất tích???
Serena không xác định hỏi lại:
“Cậu xác định?”
Luna gật đầu, lơ đãng nói:
“Trường học gần đây cũng thật nhiều việc kì quái”
Cô nắm thật chặt tay, vội vàng dắt tay cô nàng trở về kí túc xá của mình. Trường học hiện tại cực kì không an toàn!
Con ma nhà Gryffindor mất tích, điều đó đại biểu cái gì?
Ngay cả u linh cũng có thể ra tay thì hung thủ phải đáng sợ và có pháp lực cường đại đến mức nào?
U linh không phải người sống, nhưng đó cũng là linh hồn, bọn họ chính là thần thủ hộ của Hogworts. Nick suýt mất đầu không thể rời khỏi tòa thành, vậy ông ta đi đâu?
Liên tưởng với vụ việc gặp phải Malfoy lần trước, cô khẳng định nạn nhân của hôm đó chính là U linh.
Như vậy, ngay cả họ cũng không an toàn thì nơi này có chỗ nào là an toàn.
Tóc gáy cô dựng đứng hết cả nên.
Không để ý âm thanh nghi vấn của cô bạn, Serena vội vã trở về kí túc xá, đầu óc chuyển động liên tục. Như vậy hung thủ là ai?
Người (vật) có thể khiến u linh không kịp phòng bị mà hóa đá, người (vật) có thể né tránh Dumbledore và tiếp tục gây án trong trường, rốt cuộc là ai?
Chắc chắn không phải là Malfoy!!!

Hắn không có khả năng đó. Cô ngay lập tức loại bỏ người này ra khỏi diện tình nghi, mặc dù ngày hôm đó Malfoy cũng có mặt.
Nếu Kudo cũng ở đây thì tốt rồi!
Cô cũng sẽ không phải đau đầu với những vấn đề này nữa. Serena nghĩ, mặc dù suy nghĩ này có hơi kì quái và ích kỉ.
Cô nhanh chóng trở về phòng ngủ, khóa cửa , rồi nhớ lại những vụ án hung thủ đãn thực hiện.
Nạn nhân đầu tiên là con mèo Bà Noris, nó bị hóa đá rồi treo ngược lên cao, bên cạnh là bứa tường với hàng chữ đẫm máu. Lúc đó người có khả năng là hung thủ đụng phải cô, có vài sợi tóc màu đỏ, không xác định được chiều cao. Bởi vì cái bóng lướt quá nhanh, Serena không thể xác định được hung thủ có cố ý uống thuốc giảm linh tề hay không. Bên dưới sàn là một vũng nước, lúc đó trời tối cô không chắc chắn nó là nước hay thứ gì, nhưng khẳng định không phải máu, và một điều nữa là, nó trong suốt.
Nạn nhân thứ hai là một học sinh nhà Gryffindor, tên là gì thì cô đã quên mất rồi, cậu ta bị hóa đá trong khi đang chụp ảnh. Cô không nhìn thấy hiện trường nhưng nghe nói mọi thứ trong máy ảnh đều bị nổ tung. Và đó là một Muggle. Nghe những mô tả của đám sư tử về vẻ mặt của cậu nhóc lúc đó là ánh mắt giống một kẻ ngốc, như thể cậu ta chẳng biết người hại mình là ai vậy.
Và nạn nhân thứ ba xuất hiện gần đây là Nick suýt mất đầu, một u linh. Malfoy có mặt ở đó, Serena khẳng định hắn đã nhìn thấy gì, nhưng cô không có ý định hỏi người này. Một là không dám, hai là có hỏi thì người ta chưa chắc đã trả lời.
Vây hung thủ có khả năng là ai? Hogwarts xuất hiện người lạ thì Dumbledore phải biết và trừ khử. Nhưng nạn nhân vẫn xuất hiện, chứng tỏ hung thủ phải là thứ gì đó lừa gạt được ánh mắt của hiệu trưởng.
Cô có khả năng đã tìm được chân tướng.
Mượn dao giết người.
Khả năng này rất lớn, nếu như lúc trước cô còn nghi ngờ hung thủ có khả năng là học sinh trong trường, nhưng khi biết Nick suýt mất đầu mất tích thì lại không nghĩ như vậy. Hung thủ chân chính phải là một thứ gì đó hắc ám có khả năng vượt qua con mắt của Dumbledor để đến Hogwarts. Nếu học sinh muốn làm việc này thì phải sử dụng nó để gây án.
Trong trường có nhiều đồ vật ma thuật như vậy, thêm một thứ cũng không ai phát hiện.
Nếu như thế, nó có khả năng nằm ở chỗ nào? Slytherin? Đa số học sinh trong viện này đều là quý tộc, nắm giữ đồ vật hắc ám là chuyện bình thường. Bọn họ cũng không thích phù thủy xuất thân Muggle, việc một trong số đó sử dụng đồ vật hắc ám để tấn công những người họ ghét là chuyện có khả năng. Nhưng có chắc là họ có thể sử dụng nó một cách dễ dàng trong khi luôn luôn luôn bị hiệu trưởng quan sát?
Lisa đã từng nói, chỉ cần Slytherin có một hành động mập mờ nào đó lập tức sẽ bị hiệu trưởng phát hiện. Có chắc là khả năng gây án thành công sẽ luôn là mười phần mười mà không bị phát hiện?

Hufflepuff? Ravenclaw?
Hay Gryffindor?? Nếu đồ vật hắc ám được dấu trong này thì hiệu trưởng không nhận ra cũng có thể, bởi vì “Ông ta luôn thiên vị học trò nhà Gryffindor”, nhưng sử tử nổi tiếng là chính nghĩa, họ sẽ là những việc như thế này?
Nghĩ đi nghĩ lại thì ai cũng có thể là hung thủ, và ai cũng có thể không phải.
Không để Serena có thời gian suy nghĩ thêm, bạn cùng phòng của cô cũng lục tục đi vào, Helen Carney, cùng năm với cô và Padma Patill, trên cô một năm. Họ đang nói chuyện, nhìn thấy cô thì im lặng, quay sang làm việc của mình.
Cô cũng không để ý đến họ, cùng phòng thì cùng phòng mà không thích nhau tốt nhất cũng không nên giả vờ thân thiện. Họ làm như vậy Serena còn không cảm thấy gì. Dù sao cô cũng chẳng làm gì có lỗi, cũng chỉ tấn công thầy giáo tắc kè một vài lần mà thôi.
Nếu không phải ông ta cứ thích chọc vào cô thì Serena cũng không tìm chuyện đến vậy. Nghĩ đến Lorkhart, cô lại thấy đau đầu.
Ngày lễ tình nhân sắp đến rồi, không biết Đại sảnh đường sẽ bị biến thành bộ dạng nào nữa.
Serena nghĩ, hung thủ cái gì, hóa đá cái gì bỏ qua hết đi, trước hết phải đối phó vấn đề này trước đã.
Lo lắng của cô đối với Lorkhart không phải là vô căn cứ. Nhìn xem, Đại sảnh đường đã bị ông ta làm thành bộ dáng gì nữa?
Các bức tường đều treo đầy những bông hoa to tướng màu hồng phơn phớt, ghê hơn nữa là hoa giấy hình trái tim cứ rơi như mưa từ trần nhà màu xanh lơ lửng. Cô đi đến bàn nhà Ravenclaw, ngoại trừ nam sinh và hai người bạn của cô ra thì đã số đều khá có hứng thú đối với sự khác biệt này.
Dường như chỉ chờ sự có mặt của Serena, Lorkhart lập tức vẫy tay bảo mọi người im lặng, và cô không thể thích được bộ trang phụ toàn màu hồng của ông ta trong khi người này đã 30 tuổi. Cô liếc sang nhìn giáo sư Snape và chắc chắn rằng, chưa bao giờ cô nhìn thấy ánh mắt của thầy đáng sợ như vậy. Nếu không phải cứ mỗi lầ thầy định xử lý Lorkhart thì ‘trùng hợp’ hiệu trưởng cũng có mặt ở đó thì có khả năng lão tắc kè này đã phải đón ngày lễ tình nhân ở trong phòng y tế rồi.
“Chúc mừng Ngày lễ tình yêu! Và cho phép tôi cám ơn bốn mươi sáu người, tính đến nay, đã gửi cho tôi thiệp chúc mừng. Vâng, tôi đã tự ý bày ra cuộc vui này để cống hiến cho quý vị một sự ngạc nhiên thú vị – và chưa hết đâu nhé!” – Lorkhart nói, rồi vỗ tay, một đống chú lùn mặt mũi cáu kỉnh mặc bộ đồ kì quái và ôm những thứ kì quái từ hành lang tiền sảnh đều bước diễu hành vào Đại Sảnh đường – “Đây là những vị thần tình ái dễ thương đi trao thiệp! Ngày hôm nay các vị thần tình ái này sẽ đi khắp trường để cho quý vị cầu chúc tình yêu! Và cũng vẫn chưa hết! Tôi chắc chắn các vị đồng nghiệp của tôi sẽ nhân cơ hội này mà trổ chút tài ba. Sao các trò không thử yêu cầu thầy Snape chế cho một món Tình Dược? Trong khi đó thì giáo sư Flitwick sẽ tạo ra một Tình Chú để chứng tỏ ông rất giỏi về bùa mê?”
Được đấy, người này đã đắc tội hai giáo viên mà cô yêu thích nhất, đồng thời cũng là hai giáo viên rất am hiểu bùa mê. Serena chỉ mong thầy Snape cho ông ta uống ngay loại Dược kì quái nào đó mà chỉ chốc lát thôi cả người sẽ ngứa ngáy và nhảy tưng tưng khắp Đại Sảnh đường.

Lorkhart nói sẽ dành cả ngày hôm nay nhưng Serena thì không may mắn như vậy. Lúc đó cô đang ăn cơm trưa thì những chú lùn, giống như bị phát điên lên và có khả năng nhận biết tất cả mọi người, đi diễu hành dừng lại ở đằng sau cô, và một trong số đó hét toáng lên:
“Bạn Serena Wilson, thì ra là bạn ở đây!”
Trước ánh mắt xem cuộc vui của Lisa, cô cực lực khắc chế muốn cho Lorkhart một bùa chú hôn mê để ông ta dừng lại trò đùa tẻ nhạt này, bình tĩnh nói:
“Đưa thư cho tôi, và đi ra chỗ khác”
Nhưng hiển nhiên những chú lùn này không chịu nghe theo lời cô, trong khi những chú lùn khác tản ra tìm đối tượng tiếp theo thì một giọng sễn súa vang lên:
“Và bây giờ, hãy nghe bản tình ca dành cho cô”
Serena nhìn xung quanh, cố gắng bình tĩnh:
“Im miệng!”
“Hỡi người con gái tôi mến mộ đã lâu, nàng có mái tóc đỏ rực như lửa…”
“Im miệng!” – Cô lần thứ hai hét lên, trong những tiếng cười nhạo của mọi người, nhưng cô không quan tâm những thứ này.
“Đôi mắt của nàng sáng như ánh mặt trời, chiếu rọi vào lòng tôi khiến tôi choáng váng…”
Merlin!!! Đây là lần đầu tiên cô gọi tên chúa của thế giới này, ai có thể nghĩ ra những lời kinh khủng như vậy?
“Nàng có đôi môi tuyệt đẹp, khiến tôi không nhịn được…”
Cô rút cuộc không chịu được, rút đũa phép hô lên:
“Fastening magic!!!!!”
Ngay lập tức, chú lùn ngã bật ngửa ra sau, rơi vào bàn nhà Gryffindor, đụng phải một chú lùn khác hình như cũng đang ‘tỏ tình’.

Đôi tai rốt cuộc được im lặng, Serena lạnh mặt cho đũa phép vào vạt áo, phủi tay định rời khỏi đây, cô không muốn bị cho là ‘dùng hành vi bạo lực trong trường học’.
“Chà chà, Potter cũng được nhận thư tình?” – Lisa kinh ngạc nhìn.
Cô quay sang, xuyên qua đám đông, chỉ thấy Harry Potter chật vật từ dưới đất đứng lên, mai tóc đen bình thường đã rối bây giờ còn rối hơn, cậu ta nhìn thấy cô liền lộ ra vẻ cảm kích, mặc dù cô chẳng biết cậu ta cảm kích cái gì.
“Wilson, cảm ơn…”
Không đợi cậu ta nói xong, một chú lùn từ dưới gầm bàn chui lên, kéo vạt áo của Potter lại:
“Cậu Potter, cậu phải nghe cho hết đã!!”
Cậu ta lập tức giật lại bức thư trong tay nó, rồi chạy như điên khỏi đại sảnh, theo sau là những chú lùn chân ngắn mà nhanh nhẹn.
Cô liếc nhìn tên còn lại giơ thư lên đọc, lần thứ hai rút ra đũa phép:
“Expelliarmus!” – Bức thư lập tức tuột khỏi tay chú lùn, bay lên không trung rồi rơi xuống bàn tay của cô. Xem, cô thông minh hơn tên nhóc đeo kính kia nhiều.
“Trò Wilson, không được sử dụng đũa phép…”
“Mcgonagall giáo sư, em nghĩ trong tình huống như vậy là không sai” – Cô quay sang nhìn phó hiệu trưởng – “Em không chỉ đũa phép vào đồng học, đồng thời cũng không gây nguy hiểm cho ai, em chỉ tự bảo vệ mình”
Thấy đối phương không tin, cô lại thành khẩn: “Nếu như lúc đó em không làm cho các chú lùn dừng lại, danh dự của bản thân em và chủ nhân của bức thư sẽ bị phá hủy, đây gọi là xâm phạm đến quyền lợi tự do thư tín của người dân. Trong sách pháp luật trước đây em đã học qua, mặc dù đây là giới phù thủy, nhưng em tin rằng nơi này cũng công bằng như thế”
Cô liếc nhìn hiệu trưởng ngồi an nhàn trên bàn, lại nhìn một đống hỗn độn của nhà Gryffindor, hàm ý nói: “Trường hợp của Potter là một ví dụ đấy ạ!”
Cô Mcgonagall rốt cuộc không nói tiếng nào. Bữa trưa lấy vụ việc của Potter mà kết thúc.
Mặc dù cô chẳng được chứng kiến cảnh đó, nhưng cũng biết tình huống hỏng bét cỡ nào.
nhân vật trong ánh mặt trời u ám


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.