Đọc truyện Anh Là Tên Đại Biến Thái!!!! – Chương 27
Anh vừa chạy lại chỗ nó thì thấy nó đang chuẩn bị rời đi, anh liền chạy lại hỏi
– Nè đi đâu vậy, sao không đợi tôi.
– Đợi anh dài cả cổ luôn đấy, tôi còn tưởng anh đi lạc định đi kiếm anh với lại vừa reng chuông tôi nghĩ anh bị bọn con gái trường này bu chứ.
– Cô ghen!
– Mắc gì ghen. Anh chụp mũ tôi biết bao nhiêu lần rồi, tôi định xem xem lúc anh bị gái bu, bộ mặt biến thái của anh khi đó ra sao, rồi cách cư xử của anh nữa, tôi quay lại đưa cho ba má anh xem. Ai dè chuẩn bị đi, thì anh lại chạy lại. Xem như anh may mắn, hừ!!!
Anh liền phá lên cười, rồi kêu nó trở lại ngồi đợi anh ăn xong bánh dâu tây xong rồi hãy đi. Anh thấy nó nhìn chằm chằm ổ bánh dâu tây của mình, anh còn tưởng nó vẫn còn đói anh liền chìa cho nó.
– Nè, ăn đi, làm gì nhìn chằm chằm vào ổ bánh vậy, muốn ăn thì nói đại vậy đi.
– Không, tôi nghĩ tại sao anh lại giống cậu ấy đến như vậy!!
– Cậu ấy? À là mối tình đầu bé thơ của cô á hả, haha, chắc là trùng hợp, chắc trùng hợp rồi, haha.
– Anh làm gì cười như bệnh dại vậy. Tôi có nói gì đâu!
– À à
Anh bắt đầu ăn còn nó thì lấy điện thoại ra ngồi bấm. Bất chợt nó nhìn anh lại lần nữa, ánh mắt của nó khiến anh giật mình cứ như anh vừa lộ ra sơ hở gì đó, bị nó phát hiện. Anh vỗ ngực.
– Hự. Cô làm gì mà nhìn tôi ghê vậy.
– Anh…
– Hả!!
– Anh đã từng lên giường với rất nhiều phụ nữ rồi hả!!
– HẢ!! Làm sao cô biết!
– Vậy là có.
– Ừ thì hồi đó là có. Nhưng bây giờ thì…
– Alô ba mẹ, con muốn gặp mọi người, hẹn mọi người ở nhà.
– Cô cô, cô nghe tôi nói đã, cô chưa nghe xong.
– Câm miệng cho tôi! Anh đi nói chuyện với ba mẹ tôi đi!
Anh thẫn thờ, anh nghĩ anh có thể giấu được nó, nhưng ai có thể nói cho nó biết chứ, ngoại trừ Ken và Jack ra thì ai lại biết, nó cũng đâu biết 2 thằng đó đâu. Là ai???
Bây giờ trong đầu anh cứ lẩn quẩn câu hỏi là ai có thể nói cho nó biết.
Còn vì sao nó biết. Lúc nó vừa về nước nó đã gặp con Tuyết – Lisa – khi nó đang nghe con Tuyết kể thì bị tên đại ca Hắc Long đến phá đám khiến cho nó không được nghe hết. Lúc nãy nó nhắn tin với con Tuyết kêu nó kể tiếp về tiểu sử của Nam, nó đơ người khi đọc xong những dòng tin nhắn của con Tuyết đáng lẽ chuyện này rất đổi bình thường, nhưng tại sao tâm trạng nó không thấy chuyện đó bình thường trái lại tâm trạng của nó rất bực bội. Nó thật sự không chịu nổi nếu người chồng tương lai của mình mà tiểu sử không mấy đẹp đẽ càng nghĩ càng khiến nó cứ điên người lên. Vừa mấy phút trước nó còn nghĩ anh bình thường, nó còn nghĩ anh chính là người có thể dập tan cơn bão trong lòng nó. Nhưng rốt cuộc nó nhận được tin gì đây. Có phải nó đặc biệt không phải giống như những phụ nữ đã từng lên giường với hắn, bởi vì nó không dễ dãi khiến hắn ta cảm thấy tò mò đặc biệt để ý đến nên hắn chấp nhận hôn ước này. Nó quay lại nhìn anh.
– Anh nói cho tôi biết, tại sao anh lại chấp nhận hôn ước này, không phải lúc đầu phản đối rất kịch liệt hay sao.
– Tôi không có gì giải thích
– Có phải anh nghĩ tôi khác xa với những cô gái anh đã từng lên giường nên anh mời tò mò nên mới đồng ý.
– Tôi không có gì giải thích cả
– Tại sao anh lại không giải thích
– Bởi vì tôi biết, dù tôi nói cô cũng không tin. Đi! Chúng ta đi gặp ba mẹ cô.
– Còn nữa, việc sáng nay có đúng là sự thật không.
– Không.
– Vậy anh hãy kể cho tôi biết.
– Cô bệnh nên tôi chăm sóc cô nguyên đêm, do cô sốt quá cao nên tôi đành lấy nhiệt độ của tôi để giảm nhiệt cho cô.
– Vậy tôi chưa hề quyến rũ anh.
– Đúng.
– Tại sao anh lại lừa tôi.
– Bởi vì, tôi muốn đùa với cô một chút.
*CHÁT*
– Khốn khiếp! Anh cút ngay cho tôi.
Nó liền đi lại bãi giữ xe, chạy một mạch về nhà, nhưng chạy nửa đường nó liền vòng đầu xe lại. Đến trước cổng trường thấy anh đang đứng trước cổng nhìn nó, còn anh liền đi lại đứng trước cửa xe, nó nói.
– Lên đi
Nó thật sự muốn bỏ anh lại ở trường cho anh tự đi bộ về nhưng nó là người chịu trách nhiệm, nếu đã chở anh lên thì nó sẽ chở anh về. Không khí trong xe trở nên lạnh hơn bao giờ hết, bầu trời bên ngoài cũng bắt đầu đổ mưa những giọt nước lăng trên kính khiến tâm trạng nó và hắn cứ nặng nề hơn bao giờ hết, nó và hắn cứ nghĩ đến sáng nay cả hai đều rất vui vẻ, anh bất giác cười khi nhớ đến khuôn mặt đỏ lên khi thấy được video mà mình ngủ say và đang mớ ngủ.
Còn nó nhìn khung cảnh trời mưa khiến tâm trạng càng thêm đau khổ, nó không biết vì sao tâm trạng nó lại như vậy, đây là lần đầu tiên nó bị một người đùa cợt như vậy.
Vừa về đến nhà mặc cho cơn mưa đang đổ xuống, bước vào phòng khách thấy ba mẹ nó ngồi ở đó, nó liền đưa đoạn tin nhắn mà Lưu Tuyết gửi cho, đưa cho ba mẹ xem. Hai người xem tin nhắn liền nhìn nhau.
– Con muốn gì.
– Hủy hôn ước này.
– Không được. – ba nó nói
– Tại sao!!
– Con chỉ biết như vậy được. – ba nó nói
– Vậy hãy cho con ở chỗ khác, không thể ở chung với anh ta được.
– Con hãy quen như vậy đi – ba nó nói
– Vậy con sẽ chuyển qua nhà Lưu Tuyết ở – nói xong nó liền đi lên lầu dọn đồ
– Con đứng lại đó.
– Bác, kệ em ấy, con có chuyện muốn nói.
– Có chuyện gì con – lúc này mẹ nó mới lên tiếng.
– Bác không phản đối chuyện này sao.
– Hai bác biết chuyện này lâu rồi, bởi vì biết tính của Nguyệt nên bác đồng ý hôn ước này, nhìn chung bác thấy con không đến nổi như người ta thường đồn.
– Chuyện lúc nhỏ
– Con nhớ rồi sao!
– Vâng, con đã nhớ rồi.
– Con đừng nói cho nó biết. Chuyện này cứ để hai bác lo cho.
– Không để cho con, chuyện này do con hãy để con giải quyết.
– Ừ, Nguyệt nó bướng bỉnh lắm, nếu khó quá cứ nói hai bác, bây giờ hai bác về đây. Chào con!
– Dạ cháu chào hai bác!
Nói rồi anh lên lầu đứng trước cửa phòng nó, anh mở cửa đi vào, anh thấy nó đang thu dọn đồ đạc, mắt thấy anh đang đứng trước cửa nó liền dừng lại nhìn anh.
– Anh vào đây làm gì.
– Cô đã hứa đi chơi với tôi.
– Xem như tôi chưa nói gì đi
Nó liền quay lưng dọn đồ tiếp, anh liền nắm lấy tay nó quay lại.
– Buông ra.
– Tại sao cô lại bực bội
– Anh còn hỏi tại sao, anh thấy tôi không giống những cô gái anh từng lên giường nên anh mới tò mò, anh muốn tiếp cận tôi, đến khi tôi chấp nhận thì anh cũng hành xử giống như những cô gái khác đúng không.! Anh xem tôi như là một con ngốc, anh đùa giỡn tôi, anh thấy tôi tin lời anh nói, anh không áy náy mà còn tiếp tục giở trò. Anh chả khác nào xem tôi là con ngốc cả. Đúng tôi chả hiểu tại sao tôi lại tỏ ra con ngốc khi đứng trước mặt anh, đối với người ngoài như anh thì tôi không thèm để tâm tới, mà từ khi anh bước vào cuộc sống tôi, thì tôi lại giống như một con ngốc mà lại nói chuyện với anh, không những thế còn cười đùa với anh, để anh quay như một con dế vậy.
– Không phải
– Chứ sao!!!
– Tôi thích cô và cô cũng đang dần có tình cảm với tôi.
– Ha, anh nghĩ tôi là con ngốc mới động lòng với những câu nói đó sao. Bây giờ anh buông tôi ra để tôi còn đi nữa.
Nó gạt phăng tay anh ra nhưng anh kịp nắm lại một lần nữa không những thế mà còn xiết chặt lấy, anh đè nó xuống giường. Kiềm hãm nó, không cho nó động đậy, hai chân kẹp lấy chân của nó để tránh nó vung chân lên đá. Anh nhìn thẳng vào mắt nó và nói
– Cô nhìn thẳng vào mắt tôi và dỏng tai lên mà nghe tôi nói lại lần nữa. Thật sự tôi thích em. Em có hiểu không hả! Không phải vì em khác hẳn những cô gái tôi từng lên giường, phải em có thể nghĩ tôi là một tên biến thái, một tên bệnh hoạn, vô liên sỉ cũng được nhưng từ khi tôi biết em tôi không thể tiếp xúc với một người con gái nào khác, ngay cả đụng vào họ tôi còn không thể, không phải vì em khác họ mà tôi mới đồng ý cái hôn ước này. Em không biết em nằm ở vị trí đặc biệt nào trong tim tôi đâu! Nếu em vẫn không tin đó là thật vậy hãy để một năm này để tôi chứng minh cho em thấy đều tôi nói là thật lòng. Còn chuyện sáng nay thật xin lỗi, tôi chỉ muốn đùa với em một chút nhưng có lẽ hơi lố rồi, thật xin lỗi. Và bây giờ em có thể đi được rồi đấy.
Nói xong anh đặt lên môi nó một nụ hôn rồi buông tay nó ra, anh về phòng để lại mình nó nằm trên giường.
Một lúc lâu sau anh nghe tiếng đóng cửa rất lớn. Anh biết rằng nó đã đi rồi.