Đọc truyện Anh Là Tên Đại Biến Thái!!!! – Chương 16
BUỔI HỌC ĐẦU TIÊN 1
Sáng sớm khi con người còn nửa tỉnh nửa mê khi đi trên đường đi làm hoặc đi học thì nếu như hôm nay học không tỉnh táo thì chắc là…sẽ được gặp tổ tiên mình mất. Trên con đường vố dĩ chỉ nghe “bim bim” nhưng hôm nay lại không hề xuất hiện tiếng đó mà trái lại tiếng “Grừm … Grừm” hai chiếc ô tô đang đua trên con đường dài. ( tg: tiếng động cơ của ô tô mình không biết ghi sao, nên đâm ra giống tiếng gầm gú của thú hoang vậy:))))
Trong chiếc xe đầu tiên, nó đang cầm tay lái chạy hết tóc lực, nó chạy mà thắc mắc ” quái lạ, sao hôm nay đường vắng thế không biết, đã vậy, bà chạy lẹ hơn, ha ha, xem ra hắn muốn đua đây mà”. Nó làm sao biết được, người ta tấp vô lề, để tránh đi gặp liệt tổ liệt tông sớm chứ. Hai chiếc xe phân khối lớn, cứ mặc sức mà đua trên quãng đường dài.
*KÉTTT…KÉTTTT* Tiếng phanh xe của hai chiếc xe dừng ngay trước cổng trường cấp 3 XYX, rất ngay ngắn, không hề va đập gì đến xe trước xe sau, nếu như người trong giới nhìn là biết đây là những cao thủ đua xe hàng đầu. Cả trường bắt đầu xôm xao, của những kẻ hiếu kì.
– WA!!! Xe này đời mới á chiếc này chưa sản xuất đâu. – học sinh 1
– Ê ê tao nhìn chiếc này quen quen hình như…cái này chỉ có một người thiết kế, và cũng là chiếc duy nhất luôn nè… A!!! Chiếc này nữa!!!…- học sinh 2
– Hình như trường mình có học sinh mới đúng không… Một nam một nữ á. Hình như họ mới du học mới về – học sinh 3
– A tao nhớ rồi, tao từng thấy chiếc xe này trên báo rồi. Chiếc xe này của Đại thiếu gia của tập đoàn SM – Nguyễn Hoàng Nam. Còn chiếc xe này…Hình như…Ay da xem nào…- học sinh 2
– Á!!! Hoàng Nam sao, đại thiếu gia, đã đi du học bây giờ mới về sao, nghe nói anh ta mới về đây thôi, chắc chuẩn bị tiếp quản công ty của gia đình mình đây mà. – học sinh 3
– A tao nhớ rồi, Trần Minh Nguyệt, đúng rồi cô ta là chủ nhân chiếc xe này… WA trường chúng ta hôm nay được đón toàn nhân vật đúng đầu trong thị trường kinh tế hiện nay, nhà cô ta đúng đầu về kinh tế, lớn mạnh nhất.
Nó và hắn, đã ở trong xe rất lâu, vì tụi nó biết, tụi này học sinh đang săm soi tìm tòi. Nội nhìn xe thôi cũng phải biết chúng nó là những nhân vật nào rồi. Nó và hắn đành ngồi trong xe chờ khi reng chuông rồi mới vào. Tụi nó nghĩ ” Ngồi luôn cũng được không sao!!! Dù sao bọn ta cũng không muốn học”
*Reng…Reng*
– Các em còn đứng đó làm gì, tại sao không vô học hả, biết reng chuông rồi không hả!!!”
Thầy giám thị bước ra trường đuổi đám học sinh vô lớp, rồi bước tới xe tụi nó, kính cẩn chào chúng nó. Nó và hắn biết nên làm nên lùi xe vào trong bãi giữ xe, hiệu trưởng đã đích thân kêu giám thi xuống mời họ vào rồi, nên nể mặt ông ấy vậy.
+ Phòng hiệu trưởng
Nó bước thẳng vào phòng của hiệu trưởng theo sau nó là hắn.
– Cậu à, có nhất thiết phải bắt chúng con đi học không vậy, cho tụi con đứng đó, coi như là có đến trường đi ạ!!!
– Hụ!! Con xem ai đang ngồi kìa
– Ai?!…A mẹ, sao mẹ lại đến đây!!!
– Nếu không đến đây thì làm sao biết được con có vô học không
– Mẹ, con đâu phải học sinh mẫu giáo đâu mà cần phụ huynh đến giám sát.
– Hừ!!! Em xem, em nên xếp nó vào cái lớp nào ổn để cải cách lại tính tình của nó đi
– Hai con vào 12A1 đi, giáo viên đang đứng ngoài đợi tụi con đó.
Sau khi hai đứa nó đi, thì chỉ còn lại mẹ với cậu nó.
– Chị, chị không cho hai chúng nó biết nhau sao, như vậy sẽ dễ hơn không, chứ như vậy khongổn tí nào.
– Không được, nếu như thế, thì chỉ là tình cảm con nít lúc đó thôi, cái mà cả hai nhà cần là tình cảm đôi lứa, biết là sớm, nhưng cũng gần đến lúc chúng nó phải gặp nhau rồi.
+ Lớp 12A1
– Hai em đứng đây cô vô trước rồi hai em vô sau.
Lớp 12A1 là lớp giỏi nhất trong tất cả các khối 12 này, ở đây hội tụ những học sinh có những thành tích quốc gia nhất đều tụ tập ở đây.
– Lớp!!! Hôm nay lớp chúng ta có hai em học sinh mới, hai em ấy mới du học về nên tụi em hãy giúp hai em ấy trong việc học tập ở đây các em nhé. Hai em vào đi
Nó và hắn bước vào lớp, dù là những học sinh giỏi nhất, nhưng cũng không hề mất bản chất của những học sinh vốn có, nhiều chuyện…điệu đà…tự cho mình là đẹp, tự cho mình là tài giỏi.
– HÔI QUÁ!!!
Nếu ở nhà nó cà rỡn với hắn với Lisa nhưng khi với người ngoài nó mang vẻ lãnh đạm. Còn hắn, vẫn bộ mặt lạnh băng không có cảm xúc. Khi nghe nó nói, hắn chỉ cười mỉa, qua thật rất hôi, hôi của mùi mĩ phẩm kém chất lượng, toàn những kẻ giả tạo.
Những đứa con gái nghe nó nói, cộng thêm khuôn mặt của hắn khuôn mặt đỏ tía lên vì tức giận.
– Xì cũng bình thường thôi, còn tỏ vẻ kiêu sa!!! – học sinh nữ 1
– Không biết hơn ai mà nói chứ, hức – học sinh nữ 2
Nó lườm hai đứa con gái vừa lên tiếng, lập tức đi xuống tát mỗi đứa hai bạt tay rõ đau, nó tát mà một lớp phấn rơi ra, in hằn hai bàn tay đỏ chót của nó lên hai bên má của hai đứa đó, cộng thêm ánh mắt sắt lạnh nhìn tụi nó, khiến hai đứa đó run lên từng đợt
– Tôi không phải cái gương để cho hai cô ngắm, mà phán xét. Luôn tiện nói luôn những người có mặt ở đây, nếu muốn yên ổn cuộc sống ở trường học thì biết giữ mồm giữ miệng, nếu không sẽ hơn như thế này đấy, BIẾT KHÔNG!!!
Nó nhìn hai đứa con gái rồi nói tiếp.
– Mốt mua phấn có chất lượng tí, đánh nhẹ như vậy mà rớt ra luôn rồi.
*BỐP BỐP* – Hay nói hay lắm, cũng giống lời của cô ta nó, biết giữ mồm giữ miệng đi.
Hắn quay sang cô giáo đang đứng như trời trồng nhìn hai học sinh mới vô, cô biết hai đứa này không phải hạng vừa nhưng không ngờ hơn suy nghĩ của cô.
– À…ừm, hai em giới thiệu đi!!!
– Minh Nguyệt.
– Hoàng Nam.
Nó và hắn được cô sắp ở cuối lớp, nó ngồi một bàn, hắn ngồi một bàn. Vừa sắp chỗ nó liền tranh thủ ngủ một giấc. Còn hắn thì móc điện thoại ra chơi game. Chuyện nó hắn đến đã dằn mặt hai đứa học sinh lớp 12A1 khiến cho trường ai cũng hứng khởi. Bởi bọn họ nghĩ học giỏi tự cao tự đại, nên ai cũng rất ghét lớp đó, nghĩ hai đứa nó vào sẽ giống như họ nên ai nấy đều tiếc nuối. Nhưng sau khi nghe tin này ai nấy đều phấn khởi. Bắt đầu có lời đồn “Đã có người dẹp loạn lớp 12A1 rồi”. Tự bao giờ tụi nó thành vị thần cao cả đến như vậy chứ. Thật ra tụi nó muốn bọn này đừng để ý đến tụi nó để tụi nó có thể nghĩ cách qua mặt được gia đình hủy hôn ước mà thôi.