Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 59


Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 59

Ông thầy này có bạn cũng bệnh y chang ổng , tối ngày cứ có hứng thú với người khác … bó tay thật . Hai ông bạn tính tình y chan nhau khùng đều hết hai người , suốt bữa ăn hai người cứ giành ăn với nhau rồi còn cãi nhau um sùm nhức cả đầu . Tôi chẳng biết làm gì hơn là cắm cúi ngồi ăn , thỉnh thoảng Chánh lại gắp thức ăn vào chén của tôi cứ làm chư là lo lằng cho tôi lắm vậy ….
Ăn xong , tôi thì no muốn chết còn hai ông tướng cứ cãi nhau xem ai rửa chén và cuối cùng người thua cuộc là ông thẩy he he . Ăn no mà ngồi một chỗ thì thật là khó chịu nên tôi đứng dậy đi dạo một mình , ai ngờ tên khó ưa đó cũng tò tò đi theo tôi . Đến một công viên gần nhà , tôi ngồi xuống nghỉ và tất nhiên tên đó cũng ngồi xuống chung với tôi . TRời về đêm nên thích thật , gió mát thổi từng cơn làm cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái .
Chung quanh lại rất yên tĩnh , chỉ có một vài cặp tình nhân đang ngồi nói chuyện trong họ thật tình tứ và hạnh phúc . Đột nhiên tôi nhớ đến hắn , ko hiểu bây giờ hắn đang làm gì nhỉ ? Tôi luôn ước ao một ngày nào đó sẽ có thể cùng hắn nắm tay đi dạo , dựa đầu trên vai hắn ở những chỗ đông người . Nhưng tôi hiểu rằng điều đó là ko thể , tôi mà làm điều đó thì chắc mọi người sẽ nhìn tôi như quái vật lúc đó chắc tôi chết mất . Bầu trời đêm nay lung linh thật nhiều sao hay là sao cũng biết tôi đang nhớ hắn nên sao càng thêm lung linh . ..
_Đang nhớ người ta hả nhóc …- tên khó ưa bây giờ đã chịu lên tiếng và lấy tay xoa đầu tôi ..
_ Nhảm nhí quá , tui nhớ ai kệ tui , sao mà mấy người nhiều chuyện thế, lấy cái tay ra chỗ khác dùm đi nha …. – tôi đẩy tay Chánh ra ,

_Tôi hỏi Kha nha , nếu như Kha gặp tôi trước thì Kha có thích tôi ko hay là Kha vẫn chọn người đó ……..- Chánh nheo mắt nhìn tôi , tên này co duyên chết liền mới gặp nhau có mấy lần mà hỏi lung tung rồi .
_ Nhảm nhí tất nhiên là tôi vẫn chọn Tùng rồi vậy mà cũng hỏi ….- ko suy nghĩ nhiều tôi trả lời .
_ Sao thế tôi có gì thua người ta của Kha đâu chứ , con gái hay con trai đều thích tôi ngay từ lần đầu tiên gặp mặt mà sao Kha thì lại ko ? ….- lại hỏi câu vô duyên tập 2
_ Tui là ngoại lệ mà , đối với tui ko ai có thể thay thế Tùng . Tùng ko chỉ là người tôi yêu mà nhờ có Tùng tôi cảm thấy mình có giá trị hơn , có mục đích sống hơn và hơn hết Tùng là lẽ sống của tôi mà nên có gặp Chánh trước cũng thế thôi ……..- tôi nói nghe hay ghê , ai mà đụng đến Tùng của tôi là biết liền àh ..
_ Ko ngại nói thật cho Kha biết , tôi rất ghét bị từ chối và từ đó giờ cũng chưa ai từ chối tôi cả . Chỉ có Kha là ngoại lệ , quen với Kha ko lâu nhưng tôi cũng có một cảm giác đặc biệt với Kha và tôi mong rằng sau này Kha cũng sẽ như thế với tôi . Tôi biết bây giờ Kha rất yêu Tùng nhưng chuyện ngày mai thì ai mà biết trước dc ha ha………..- tên đó lại cười lên hô hố ..
_ Chánh thật là vô duyên mà … thôi ko noi nữa tui đi về ..- tôi ko thèm cãi thêm nữa mệt tên vô duyên này quá đi ….
Tôi bước đi về mà trong lòng nặng trĩu , tên đó nói cũng đúng : tôi và Tùng rồi sẽ đi đến đâu hay là …….. Tùng sẽ mãi bên tôi chứ hay là tôi và Tùng sẽ ko còn dc bên nhau hic tôi lo quá . Chánh đi bên cạnh hình như cũng hiểu tôi đang lo lắng nên cũng ko dám lên tiếng , chỉ đến lúc về đến nhà thì Chánh mới nói “ Xin lỗi’’ rồi bỏ chạy vào nhà . Lạ thật tên này mà cũng biết ngại sao , làm cho tôi lo lắng xong rồi chỉ xin lỗi là xong àh đúng là tên đáng ghét .
Tôi vào đến nhà là cũng hơn 10h rồi , bây giờ tôi hơi nhức đầu vì suy nghĩ nhiều quá mà .Mỗi làn ko gặp hắn là tôi lại suy nghĩ lung tung , chán thật tôi nhiểu lần kiềm chế mà ko dc khổ thân tôi ko chứ . Hôm nay hắn làm gì nguyên ngày mà chẳng nhắn tin gì cho tôi cả , tôi nhắn tin thì ko thấy hắn trả lời . Tôi lại nhớ lại cái lần gọi điện thoại cho hắn nhưng lại nghe giọng nói của Vân làm cho tôi thấy sợ ….

Đang ngồi lo lắng ko thể nào ngủ thì tôi nghe tiếng chuông cửa dồn dập . Rồi chắc là ông thầy hay là Chánh lại qua chọc phá tôi đây mà bây giờ trời cũng khuya rồi thì làm sao mà có ai đến chơi dc . Hay là mẹ tôi về chuyện đó thì càng ko thể hôm nay mẹ tôi đi trực mà . Hic nhớ lại mấy bộ phim kinh dị xem hồi trưa tự nhiên tôi sợ quá , có khi nào là một tên sát nhân vào nhà tôi ko hic. Tôi rón rén bước ra mở cửa , tay tôi còn cầm theo một cái cây to tướng …
_ TRời em làm gì mà cầm cái cây ghê thế , ko muốn cho anh vào nhà hả bé …- trước mặt tôi ko phải là tên sát nhân nào hết mà là hắn đang nở một nụ cười tươi rói …
_Sao anh qua khuya thế , anh làm em sợ quá em cứ tưởng là tên sát nhân nào vào giết em …- trời là hắn , hạnh phúc quá . Sao hắn biết tôi đang nhớ hắn mà qua thế hic hay là hắn cũng nhớ tôi , ủa mà sao hắn lại đem theo cái cặp đi học thế kia .
_ Chài em nhiễm phim quá rồi , có tên sát nhân nào mà lại gõ cửa vào nhà ko hả bé hi hi . Àh quên nữa tối nay anh ngủ lại nhà em nha , dì anh về quê rồi nên anh dc tự do qua chơi với em nè hì hì …- hắn nháy mắt nhìn tôi ..
_ Ăc anh ngủ lại hả hèn chi mà xách theo nguyên cái cặp hi hi vui quá . Thôi anh vào nhà đi đứng đây hoài dạ … – nắm tay hắn tôi lôi vào nhà …
Vừa vào nhà , hắn chưa kịp làm gì là tôi đã ôm chầm lấy hắn rồi hic tôi nhớ hắn quá mà …

_ Em sao thế nhóc , ai ăn hiếp em ha hay là vết thương còn đau … – hắn nhìn tôi lo lắng
_ Hẻm phải tại em nhớ anh quá đó mà , mấy ngày nay ko dc gặp anh làm em buồn quá trời luôn ,hic hôm nay dc anh ôm vào lòng thấy vui ghê ….- tôi thủ thỉ ..
_ Thiệt là hết cách với em , sao mà bé nhõng nhẻo quá thế . Em đúng là ngày càng đáng yêu mà hihi , nhưng mà em chỉ dc như thế này với anh thôi đó nha …..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.