Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 52
_ Các em làm gì thế có buông ra ko hả , các em là ai thế …ah Vân hả em làm gì thế mau buông Kha ra ….-ơn trời từ khi gặp mặt chỉ có lần này là ông thầy xuất hiện đúng lúc nhất .
_ Tụi bây đi trước đi ở đây tao lo cho ….-Vân quay sang nói với mấy nhỏ kia cứ như là đàn chị thật sự vậy .
_ Kha ….kha sao vậy …-tôi còn chưa hoàn hồn thì lại nghe một tiếng thét lên , trước mặt tôi bây giờ là hắn với đôi mắt đang rưng rưng muốn khóc , nhỏ Uyên đang đứng kế bên hắn cũng sut sùi . Rồi khỏi nói cũng biết bà tám này dẫn hắn tới , chứ hắn làm gì biết dc .
_ Ngẩng mặt lên ….ngẩng mặt lên nhanh lên …..trời ơi tụi nó làm em như thế sao ….em …em thấy sao rồi …nói gì với anh đi …-hắn hét lên nghe thật đau đớn và vô vọng . tay hắn rung rung nâng cằm tôi lên hình như hắn khóc rồi ..
_ Em đau quá anh àh …tôi ngã gục vào lòng hắn . bây giờ thì nỗi đau đang thấm vào cơ thể tôi một cách từ từ . Mắt của tôi cũng đang nhòa đi vì đang đau nhức lắm , cả cơ thể của tôi tàn tạ lắm rồi , hic
_ Em thấy sao hả , em chảy máu nhiều quá …uyên còn đứng đó hả mau lên đưa khăn giấy đây nhanh lên , rót nước cho Kha uống …..-cái miệng tôi đang chảy máu nhưng tôi cũng muốn cười quá . Nhỏ Uyên nổi tiếng là đanh đá , nếu là bình thường chắc nhỏ chửi um sùm nhưng mà bây giờ nhỏ lại ngoan ngoãn làm theo lời hắn ha ha , ui da đau quá cái miệng của tôi hic
_ Em thật là quá đáng Vân àh , tôi sẽ đưa chuyện này lên phòng giám thị . Nếu tôi ko bỏ buổi họp giáo viên để ra về sớm thì có lẽ em sẽ giết chết Kha àh ….-ông thầy cũng rất tức giận ,….
_ Xin lỗi nhưng tôi sẽ chịu mọi hình phạt của thầy ,nhưng đây là chuyện riêng tôi muốn tự mình giải quyết …..Vân ko hề sợ hãi mà trái lại rất tự tin và bình tĩnh cũng đúng thôi vì nhà Vân có tiền mà .
Vân tiến đến gần mà hắn cũng ko biết , hắn cứ ngồi đó xuýt xoa cái mặt đầy vết máu của tôi . Vân mỉm cười một nụ cười đầy đôc ác ..
_ Sao đau ko ? đây là hậu quả của những kẻ muốn giành giựt với tôi , sao hả bây giờ rút lui vẫn còn kịp đó ….- Vân hằn học
_ Tốt nhất Vân nên về đi ….-hắn nói trong tức giận ..
_ Tôi ko về thì sao , Tùng chỉ có thể bảo vệ Kha một lần còn những lần khác thì sao …haha chuẩn bị hốt xác nó đi nha …- Vân cười nghe thật man dại
_ Bốp ….bốp
Hai âm thanh thật chói tay vang lên , thì ra là Tùng vừa mới tát Vân . Đôi mắt Vân nhưng đang nảy lửa , gương mặt xinh đẹp giờ đang hằn lên mấy dấu tay của hắn . Mắt Vân mở lớn ráo hoảnh , bị đánh nhưng Vân ko hề khóc mà lại nhìn Tùng rất lâu . Cả cơ thể Vân run lên vì tức giận ,trông ghê lắm . Mà chắc hắn tát mạnh lắm nên gương mặt của Vân mới vẫn còn dấu tay . Ặc miệng Vân cũng chảy máu kìa , trời ghê quá ….đưa tay quẹt vết máu Vân nói :
_ Ba mẹ tôi còn chưa dám đánh tôi thế mà Tùng dám àh , con trai lại đánh con gái ko hèn sao …
_ Sao con gái lại dánh con trai ra như thế mà con trai thì ko thể đánh con gái , Mà vân quên rồi àh tôi ko phải là con trai , tôi là gay mà . Đúng là nhờ Vân mà tôi hiểu ra nhiều vấn đề . Lúc trước tôi vẫn thường hận bản thân sao lại là một thằng con trai như thế , nhưng bây giờ vì tôi lại cảm thấy hạnh phúc vì tôi là một thằng gay . Nhờ là gay mà tôi có thể yêu Kha còn nếu là một thằng con trai nhưng tôi lại gặp mot đứa con gái như Vân thì tôi thà chết còn hay hơn…… Vân có thể làm gì tôi nhưng nếu còn một lần Kha bị như thế này thì tao sẽ ày vào quan tài đấy cho dù mày có là con gái hay ko ….-ặc hắn làm tôi bất ngờ ghê .
_ Mình về thôi em , qua đây anh dìu em …cám ơn Uyên nhiều lắm , Uyên về cũng trễ lắm rồi ……-đón tôi từ tay con Uyên hắn lại dịu dàng như thường ngày , ko ngờ vì tôi mà hắn có thể đánh cả con gái một trong những tối kị của hắn . Nhỏ Uyên thì vẫn cứ đứng đó nhìn theo tôi lo lắng .
_ Tùng hãy nhớ chuyện ngày hôm nay tôi sẽ ko bao giờ quên và sẽ ko tha thứ cho Tùng …..Tùng có nghe ko hả ….Tùng ……
Vân la mặc Vân ,hắn vẫn dìu tôi về trong mắt hắn chỉ có tôi thôi , dù đang rất đau nhưng tôi cũng rất hạnh phúc và sung sướng . Tôi bị đánh là vì hắn mà có sao cũng thấy đáng hi hi ………