Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 50


Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 50

Mấy tiết học còn lại cũng trôi qua rất nhanh , mới đây mà chúng tôi dc ra về rồi . Bất ngờ là hắn ko muốn về nhà mà muốn qua nhà tôi chơi mới ghê chứ . Hai người yêu nhau mà sao cứ ở chung hoài hic tôi sợ là mình cầm lòng ko dc.
Bên hắn thì tôi quên đi mọi thứ kể cả bản thân của tôi là ai , đôi lúc tình yêu cũng đáng sợ thật làm cho con người ta trở nên mù quáng và quên hết mọi thứ . Thấy tôi ngạc nhiên vì hắn ko về nhà , hắn chỉ giải thích là muốn bên tôi và hắn cũng sợ Giang sẽ qua nhà tôi .
Tôi thì ko nghĩ thế chắc Giang ko còn dám gặp tôi đâu , vì Giang cũng phải biết mắc cỡ với tôi chứ . Nhưng thật sự thì tôi đã lầm …tôi vừa mới về nhà khoảng 20p thì Giang cũng đang bấm chuông cửa nhà tôi . Đón Giang ở cửa là hắn với gương mặt sừng sộ và tất nhiên Giang ko dám đến gần tôi rồi. .
_ Giang đến đây chỉ muốn xin lỗi Kha chuyện hồi sáng thôi , có lẽ bây giờ Kha ko còn tin Giang nữa nhưng mà Giang cũng muốn nói một câu là trong lòng của Giang luôn tồn tại hình ảnh của Kha . Có thể Giang làm những chuyện quá đáng và rất ích kỉ nhưng cũng chỉ vì Giang mong rằng Kha có thể bên Giang như ngày xưa …nhưng rất tiếc chính Giang đã phá hoại tất cả ..xin lỗi Tùng ….chỉ nói bấy nhiêu rồi Giang quay lưng đi thật nhanh , ko cho tôi nói lời nào cả tự nhiên tôi cũng thấy hơi có lỗi với Giang thật .

_ Thôi kệ Giang đi em cũng đừng nghĩ nhiều em chẳng có lỗi gì đâu nếu có cũng chỉ là em quá yêu anh và tại em dễ thương quá thôi …hehe ..-sợ hắn luôn bây giờ mà còn nói chơi dc nhức não quá ..
_ Tới đây anh ôm cái coi, chẳng hiểu sao cứ có người quấy phá anh và em hoài hết Giang rồi đến Vân . Ước gì thế giới này chỉ dành cho em và anh nhỉ , thế thì hay quá . Anh chán cái cảnh mà cứ bị người khác xen vào giữa hai đứa mình quá rồi . Sao mình ko dc yêu một cách thoải mái như những cặp khác nhỉ ….-vừa ôm tôi hắn vừa nói .
Em cũng muốn em và anh có thể mãi bên nhau mà ko có ai quấy rầy , nhưng người ta yêu nhau bình thường đã khó huống chi em và anh . Xã hội này sẽ ko bao giờ chấp nhận những người như chúng ta , sẽ ko bao giờ có ai đồng tình cho chúng ta . Mỗi lần nghĩ đến đây tôi buồn lắm nhưng tôi ko muốn hắn lo , thôi thì cứ hạnh phúc trước mắt đã cái gì đến nó sẽ đến nghĩ nhiều quá chỉ mất vui thôi . Đang ngồi trong lòng hắn thì tôi nghe tiếng của ông thầy đang kêu tôi ngoài cửa , chán quá lại bị quấy rầy .
_ Anh ko muốn gặp ông thầy này , anh né vào trong để coi ổng làm gì nếu anh đoán ko lầm thì ổng có cảm tình với em lắm ….-hắn nói rồi chạy xuống nhà sau . Tôi ngẩn ra một hồi rồi cũng phải chạy ra mở cửa cho ông thầy vì ổng đang réo nghe thảm thiết quá .
_ Trời thầy làm gì thế kêu réo um sùm ,thầy qua đây chi dạ . Trưa ko cho ngta ngủ hả , mệt rồi nhá …-tôi nhăn nhó .
_ Hì hì đừng có nóng , mà em huề với Tùng rồi sướng nha , hai người hạnh phúc thật . Bây giờ anh muốn nhờ em làm cho enh tin vào tình yêu dc ko ? Cái này chỉ có em làm dc thôi …-ổng lại cười gian nữa .

_ Ặc em chỉ là con nít thầy là người lớn em sao làm dc gì cho thầy …-tôi ngạc nhiên hỏi ổng
_ Ko hiểu sao anh rất có cảm tình với em , nếu em muốn thì anh rất muốn làm bạn trai của em . Tất nhiên bây giờ em ko cần phải chia tay với Tùng , anh sẽ chấp nhận làm người thứ 3 đến khi nào em ko còn yêu Tùng nữa thì anh và em sẽ chính thức quen nhau …-má ơi ông nội này nói cái gì thế , mệt quá đi mất .
_ Điên àh chỉ khi nào ngừng thở thì tôi mới hết yêu thích Tùng làm ơn về dùm tôi đi , tôi muốn đi ngủ …..-vừa hét lên tôi vừa đẩy ổng ra cửa ..
_ Ok em cứ suy nghĩ đi , ko co sao anh chờ dc mà ..-ra tới cửa mà còn hét vọng vào nhảm nhí thiệt .

_ Ha ha công nhận em có nhiều ng để ý ghê he he , có người vì em mà tình nguyện làm kẻ thứ 3 . Vậy là anh đoán ko lầm ông thầy đang dể ý em , nhưng mà em cũng rất thông minh : khi nào em hết thở em mới hết yêu Tùng , anh khoái câu này nha . Thôi bây giờ anh cho em tạm ngừng thở một chút nha…..-tôi ko kịp hiểu hắn nói gì thì hắn đã ôm chầm lấy tôi và đặt lên môi tôi một nụ hôn cháy bỏng …
Ko hiểu sao hắn ko chịu đi dạo , hắn nói muốn ở nhà với tôi hơn . Thế là hai đứa tôi ko đi đâu hết mà nằm coi phim , nghe nhạc , rồi còn ăn cơm chung nữa . Chúng tôi làm tất cả những gì mà các cặp tình nhân làm , tôi rất vui khi bên hắn và tôi nghĩ chắc hắn cũng thế . Đôi lúc hạnh phúc thật đơn giản nhưng lại làm cho người ta mệt mỏi vì nó , vì cứ mải lo kiếm tìm và gìn giữ nó .
Tôi thì ko tin là bây giờ người tôi yêu là hắn , có đôi lúc tôi tưởng như mình nằm mơ vậy mà giấc mơ này tôi mong rằng sẽ ko bao giờ tỉnh lại . Những lúc bên tôi , hắn cứ như một đứa trẻ lúc nào cũng có cách làm tôi cười hihi . Bên tôi cả ngày cũng đến lúc hắn về , tôi thật sự ko muốn xa hắn tôi muốn ở lại với tôi cơ . Nhưng tôi biết mình ko thể làm như thế , khi mà hắn về thì chỉ còn mình tôi trong căn nhà cô đơn và lạnh lẽo . Có sao đâu tôi cũng đã sớm quen với cô đơn rồi chỉ là từ khi yêu hắn tôi khó lòng mà chấp nhận nỗi cô đơn khi thiếu hơi ấm của hắn .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.