Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 33
_ Em có chuyện muốn hỏi anh …anh nè , mai anh muốn đi sinh nhật của Vân ko ? Đi cho vui nha anh …nha anh ….anh đi hén …-tôi vừa nói vừa lay tay hắn.
_ Thôi anh ko đi đâu , em cũng biết là anh ko thích mấy con nhỏ đó mà rắc rối lắm . Anh ko đi đâu …ủa mà sao em lại rủ anh thế ?…
-hắn nhìn tôi làm tôi bối rối quá .
_ Thì con Uyên nó rủ em cũng muốn đi nhưng mà muốn kiếm người đi chung cho vui . Con vui là con gái có nó đi chung cũng như ko, thế nào vào tiệc nó cũng bỏ rơi em hixhix….-tôi nhõng nhẽo với hắn .
_ Ai kêu em ham hố bị nhỏ Uyên dụ hehe, thôi ráng chịu đi một mình đi cưng…-chài hắn dám chọc tôi àh , tên này gan thật cứ chờ đó .
_ Vậy là anh ko đi …uhm cũng tốt em sẽ kiếm một anh nào đó thật dễ thương để đi chung nhờ anh đó qua chở đi dùm luôn …àh mà quên nữa hình như có Giang đi nữa đó …ghê quá ko biết lần này có làm gì em ko nữa ….- tôi chỉ nói có mấy câu nhưng hình như hiệu quả lắm , tôi thấy hắn im lặng suy nghĩ nếu như hắn ko chịu thì sao , nếu hắn mặc kệ tôi thì sao . Có lẽ lần này tôi hơi quá đáng rồi đâu có ai thích bị ng mình yêu uy hiếp nhưng…….
_ Ok coi như lần này em thắng , mai anh sẽ đi chung với em . Đúng là em thông minh thật khi biết yếu điểm của anh là yêu em . Đúng thật là trên đời này anh ko hề sợ gì hết anh chỉ sợ nhất là mất em và có ai đó làm tổn thương em . Nhưng mà nếu em còn dám nói là “ em kiếm một anh nào dễ thương hơn anh “ thì anh sẽ hôn em liền tại chỗ đó lúc đó đừng có la ….em cũng biết là anh rất ghen rồi đó .hi hi….- hắn vừa cười vừa ghé sát vào gương mặt tôi nhưng mà tôi nhanh chóng đẩy ra …mà đúng là hắn đáng yêu thật
_ Em biết anh thương em mà , mai qua đón em nha hihi còn bây giờ mình đi ăn nha em đói rồi …-tôi kéo tay hắn xuống căn tin thật nhanh vì đứng ở chỗ chỉ có 2 người ko biết tôi sẽ làm gì hắn nữa ..hic nghe sao ma ham hố wa.
Hắn ko nói gì nữa để cho tôi kéo đi xuống căn tin , tôi đúng là cũng quá đáng thật tư nhiên lại ép hắn đi chung như thế . Nhưng mà biết sao bây giờ tôi cũng chỉ có ý tốt thôi là muốn hắn có thêm bạn bè thôi .
Tôi thật ko muốn hắn giống tôi lúc mà tôi học cấp 1 : cô đơn , xung quanh tôi ko có một người bạn nào vì đơn giản tôi ko muốn tháo vỏ bọc của bản thân , tôi cứ ám ảnh bởi nỗi bất hạnh của bản thân . Chỉ đến năm cấp 2 thì tôi mới có thể bình thường trở lại cũng nhờ có một người bạn luôn bên tôi chính là Giang ..nhưng mà bây giờ thì mọi chuyện ko còn như trước nữa .
Ăn xong bước hai đứa tôi trở về lớp , chưa vào lớp thì đã nghe giọng nhỏ Uyên cãi nhau với đám con trai . Hình như tụi con trai ghép con Uyên với ai đó mà nhỏ Uyên thì đang phản đối rất dữ dội . Sao hôm nay con nhỏ này nó ghê thế , chuyện mà nhỏ Uyên bị ghép với con trai la chuyện bình thường mà . Vì nhỏ này thường chơi chung với con trai mà tính cách cũng khá giống con trai nên thế .
Bình thường thì nhỏ đâu có la ghê thế , nhỏ ko chọc lại người ta là may mắn lắm rồi . Trời thì ra nhỏ Uyên đang bị ghép với thằng Trung , hèn chi mà nhỏ phản đối ghê thế . Trung là một người hiền lành , tốt bụng và rất biết cách quan tâm người khác nhưng chỉ mỗi tội là quá xấu . Chắc có lẽ thế mà nhỏ Uyên ko chịu , ủa nhưng mà sao mặt nhỏ Uyên lại đỏ lên thế và Trung cũng thế . He he nghi quá chắc con Uyên thích thằng này rồi , ngày mai mà có thằng Trung đi là tôi chọc cho chết .
………………..
Mới có 4h mà hắn đã đến nhà đón tôi qua nhà nhỏ Vân rồi , chúng tôi đi vòng vòng khắp nơi vì bây giờ vẫn còn khá sớm . Mà nói thiệt tôi cũng ko biết là hắn có biết nhà của nhỏ Vân ko nữa hic chết rồi quên hỏi nhỏ Uyên rồi . Hắn càng chạy tôi càng thấy những con đường trở nên thật quen thuộc hình như tôi đã đi qua đây mấy lần rồi . Nhìn kĩ lại thì đây là khu Phú Mĩ Hưng chứ đâu , ủa mà sắp tới giờ hẹn rồi hắn chở tôi qua đây làm gì nữa .
_ Anh sao ko tới nhà Vân đi , anh chở em qua đây làm gì thế ? …..-tôi lắc vai hắn
_ Chài đừng nói là em ko biết nhà của Vân nha , nhà Vân trong Phú Mĩ Hưng mà nhóc , em ko biết nhà mà cũng dám rủ anh đi hén . Cũng hên là anh hỏi nhỏ Uyên đàng hoàng ko thì bây giờ chắc bệnh với em luôn ….-hắn cười cười
Uhm bây giờ tôi mới biết nhà nhỏ Vân giàu vậy đó , hắn dừng trước một căn nhà …ah ko phải là nhà mà phải nói là một cái biệt thự chứ . Nhà Vân đẹp thật , rất rộng và không khí cũng rất thoáng mát . Đón chúng tôi ở cổng là Vân trông thật khác ngày thường , hôm nay Vân mặc chiếc váy màu hồng trang điểm nhìn rất tự nhiên , kế bên là nhỏ Uyên cũng dễ thương ko kém .
Bây giờ tôi mới thấy nhỏ Uyên giống con gái và nữ tính một chút nhưng mà vừa gặp thì cái miệng bà tám của nhỏ bắt đầu hoạt động , cứ lôi kéo tôi vào nhà hỏi han đủ thứ nào là : sao đến trễ thế , hôm nay Uyên dễ thương ko ….nhức đầu với nhỏ luôn