Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 26
Chắc cũng không có gì quan trọng đâu , con gái chắc cũng là những chuyện linh tinh thôi. Mà sao lại kêu tôi chứ thôi kệ để coi tụi nó có kế hoạch gì đây . Đang suy nghĩ thì thấy Giang bước vào lớp tay thì vẫn ôm cái bụng chắc tại vì Tùng đánh mạnh quá . Ánh mắt Giang nhìn tôi và Tùng thật đáng sợ , sao Giang ánh mắt Giang lại không còn vẻ hiền lành như trước đây nữa . Thật là không hiểu nỗi nữa tình cảm tôi dành cho Giang đâu có còn như trước , sao Giang lại trở nên như thế .tình cảm là không nên miễn cưỡng mà …khó hiểu thật . Hôm nay học tiết Hóa nhìn mặt thầy là thấy oải rồi nói chi là nghe giảng . Tôi thì những môn khoa học rất dốt , chỉ có những môn xã hội là khá hơn chút thôi . Cầu mong au đến giờ ra chơi ..hic hic ..chỉ còn có 10p thôi mà sao tôi thấy lâu quá thế ..
_ Lo học đi ngồi mơ mộng hoài , tui ngồi kế bên nè đừng có nhớ tui làm chi ….-hắn quay sang nhìn tôi .
Tôi dũng không thèm trả lời , chỉ liếc hắn một cái thôi , sao mà có người tự tin thế nhỉ ? . Thôi cũng sắp tới giờ ra chơi rồi không thèm cãi nhau với hắn ệt .
_ Kha xuống nhanh mà , tui với Uyên chờ đó nha … -nhỏ Linh nhắc nhở tôi khi nó vừa nghe tiếng chuông reo.
_ Ờ Kha nhớ rồi …..nè có muốn đi chung không sao ngồi hoài dạ nghe nhỏ Kinh réo không …-vừa trả lời Linh tôi vừa quay sang hối thúc hắn ..
_ Anh phải đi chung chứ giờ anh đâu yên tâm giao em cho ai nữa đâu bé yêu …-hắn nói rất nhỏ chỉ vừa đủ cho tôi nghe , ôi gương mặt của hắn sao mà đáng yêu thế . Tôi đẩy hắn ra , đánh nhẹ vào lưng hắn và gương mặt tôi cũng đang đỏ lên vì hắn . Hắn cũng nhìn thấy và cười lên thật khoái chí , tôi không thèm nhìn hắn nữa mà tôi nhanh chóng lôi hắn đi thật nhanh mắc công một lát trong lớp sẽ có một trái gấc …
Xuống căn tin tôi và hắn đều ngac nhiên vì ngồi kế bên Linh và Uyên còn có Giang nữa , cái người mà bây giờ cả tôi và hắn đều không muốn gặp . Tôi nghe hắn gầm trong cổ họng nghe thật đáng sợ , tôi vội vàng nắm tay hắn giật giật. Hình như cũng hiểu ý tôi nên gương mặt của hắn cũng giãn ra ko còn nét tức giận như lúc đầu .Nhưng mà hắn cũng không vào bàn vội , hắn muốn đi mua cá viên chiên cho tôi ăn trước .
_ Ủa có chuyện gì vậy , Uyên ….-tôi hỏi nhỏ Uyên và gật đầu mỉm cười với Giang nhưng tôi nhận được chỉ là cái nhìn không thiện cảm .
_ Thì thứ bảy này nè tui với nhỏ Linh tính tổ chức một buổi party nè , nhưng mà không có tụ điểm ……….-tôi nghe mà cũng ngạc nhiên có chuyện gì mà lại tổ chức party vậy ta .
_ Ủa có chuyện gì mà phải tổ chức party vậy hả ? …..-đúng là hiểu nhau ghê , tôi chưa kịp hỏi thì hắn đã lên tiếng ..
_ Thì không có gì , dạo này học hành oải quá ngày mai lại rảnh nữa nên tính kiếm chỗ nào đó để tổ chức party nhưng mà không biết đi đâu , giờ kêu mấy ng xuống đây để hỏi coi ai nghĩ ra chỗ đi không ……..-nhỏ Linh giải thích , trời không lẽ đi chơi cũng có Giang đi theo hả trời .
_ Êh Kha qua nhà ông được không …-tự nhiên con Uyên lên tiếng dụ dỗ
Uhm qua nhà tôi thì cũng được dù gì mẹ tôi cũng có bao giờ về nhà đâu , với lại tôi cũng mới được mẹ mua cho dàn karaoke rủ tụi nó qua đó ca cũng được và quan trọng hợn hết là tôi co thời gian bên hắn …
_ Ờ qua nhà Kha cũng được dù gì ngày mai em của Kha cũng qua nhà dì rồi khoảng 3h qua hén mà nhà Kha mới có dàn karaoke mới đó tha hồ ọi ng hát và Kha chuần bị đồ ăn cho . Ai có lòng hảo tâm thì qua giúp ….-trước con mắt ngạc nhiên của nhỏ Uyên tôi trả lời … bây giờ hắn mới mua cá viên chiên về .
_ Ok quyết định vậy nha ….-nhỏ Linh hồ hởi
_ Ủa chuyện gì dạ , mấy ng bàn xong hết rồi hả …-hắn vừa đưa đồ ăn cho tôi vừa nhướn mắt hỏi.
_ Thì ngày mai 3h qua nhà Kha chơi …mà sao Tùng đi mua lâu quá dạ giờ hết hứng ăn rồi ..-vừa liếc hắn tôi vừa nói ..
_ Kha ko ăn nữa hả hay là Kha muốn “ăn kẹo’’ ….-hắn cười gian .
_ Ủa Kha lớn như thế ma còn mê kẹo vậy hả ??…- con Uyên trố mắt nhìn tôi .
Ủa mà kẹo gì ta , tôi cũng thích ăn kẹo nhưng mà đâu có ghiền kẹo như hắn nói . Tôi cũng không hiểu hắn nói gì nữa .
_ Kha không nhớ hả …hôm qua Tùng cho Kha kẹo đó rồi Kha cũng cho lại Tùng một viên đó . Mà kẹo đó ngon quá há Kha , Tùng ăn đến 5p mà không hề ngán ….-hắn cười gian
Rồi xong tôi hiểu hắn nói kẹo gì rồi ….mặt tôi đỏ lên như gấc …uhm đúng là kẹo hôm qua ngọt thật tôi như đang nhớ về những cảm giác của ngày hôm qua . Nhỏ Uyên thì ngây thơ ghê , nó là đứa ham hố mà nghe kẹo là mắt sáng lên ngay …thế là nó cứ hỏi kẹo gì và hết năn nỉ tôi rồi tới năn nỉ Tùng cho nó ăn với … Tôi thì chẳng biết làm gì ngoài việc đứng đó nhìn hắn …cái mặt của hắn khó ưa ghê cứ nhìn tôi cười cười hoài . Riêng Giang cũng nhìn tôi nhưng Giang không hề cười mà trong ánh mắt Giang tôi thấy có sự ghen tị …
_ Thôi con lạy má , lên lớp học dùm con đi đừng đòi kẹo hoài ,chuông reo rồi đó …tôi vừa đẩy con Uyên vừa nhìn Tùng , tên này sao mà khó ưa thế .
Thế là nguyên cả buổi học tôi không được yên với nhỏ Uyên , nó cứ theo hỏi kẹo gì và còn giở thói tham ăn ra …ngồi xin ăn cả buổi làm cho hắn ngồi kế bên cứ cười hoài . Ra về nhỏ cũng chạy theo tôi vừa dặn dò cho cuộc hẹn ngày mai vừa hỏi xin kẹo …thật là bó tay với nhỏ này rồi . Còn hắn thì không cần nhìn cũng biết là đang nhìn tôi đắc ý ..khó ưa thật
_ Tối nay anh gọi điện thoại cho em nha ….-hắn đi ngang qua tôi nói thật nhanh
Vui quá tối nay được nấu cháo điện thoại với hắn rồi …về đến nhà tôi ngủ một giấc đến chiều . Không hiểu sao hôm nay tôi đau đầu quá ..Cuối cùng thì hắn gọi điện thoại nói là hắn nhớ tôi lắm thiệt tình không uổng công tôi chờ hắn . Không hiểu sao tôi cũng rất nhớ hắn , tuy là chỉ mới không găp hắn có mấy tiếng thôi mà tôi cứ nghĩ như mấy ngày .
Hắn rủ tôi đi dạo nhưng mà tôi từ chối …thật là ngốc nghếch , nhưng mà ngày mai tôi còn phải dậy sớm dọn dẹp nhà cửa đón tiếp tụi bạn nữa chứ …hic hic và tôi biết có lẽ hắn cũng mệt rồi ..dù gì cũng học cả ngày rồi mà, tôi ko muốn hắn phải chạy xe qua nhà tôi nữa đâu , trời thì tối rồi mà cũng hơi lạnh nữa . Hắn năn nỉ tôi một lúc nhưng mà biết ko thể thây đổi nên hắn hôn tôi qua điện thoại chúc tôi ngủ thật ngon ….sao mà không ngủ ngon được vì tôi có hắn chúc ngủ ngon mà . Tối nay tôi sẽ có những giấc mơ đẹp thật đẹp về hắn và tôi …