Đọc truyện “Anh” Là Con Trai, Không Phải Trans Guy – Chương 45: Ngoại truyện 3
Vội đưa Tiểu Tinh vào bệnh viện,,,, cô đã ngủ một ngày một đêm rồi,,, Thiên Anh dù được bác sĩ báo là Tinh chỉ ngủ cho lại sức nhưng cậu không ngừng đi qua đi lại trước giường bệnh của Tinh,,, và rồi Tinh cũng đã mở mắt ra,,,,
-Tinh à,,, em đã tỉnh rồi,,, em thấy trong người thế nào? Có thấy đau đầu hay chóng mặt gì không em??? Nói cho anh nghe đi,,, sao em,,,, em cứ yên lặng vậy,,,, nhìn anh đi Tinh à,,, xin em nghe anh giải thích,,, xin em,,,,
Mặc dù Thiên Anh đang hấp tấp nói trong lo lắng,,, mắt Tiểu Tinh vẫn hướng về một nơi xa xâm,,, tận trong mắt cô,,, không nhìn ra bất cứ cảm xúc nào,,, khiến Anh càng lo lắng,,,
-Bác sĩ,,,,,,,,,,,,,,
Cậu hét lên trong hoảng loạn và sợ hãi,,, dùng lực bấm bể nát nút tính hiệu ngay đầu giường Tinh,,, ông bác sĩ và một nhóm y tá lo lắng hấp tấp chạy vào,,,,
-Xin chủ tịch dời bước ra ngoài để chúng tôi thực hiện các kiểm tra,,,
Ông rất lo sợ khi nói ra câu này,,, cứ sợ Thiên Anh sẽ bóp chết mình như đã làm với cái nút bấm vậy,,,, nhưng Anh đã cố bình tĩnh và quay bước ra ngoài,,,,, cùng lúc mọi người đến xem tình hình Tinh thế nào,,, nghe cậu kể,,,, sự lo lắng được truyền sang cho tất cả mọi người,,,, khoảng nữa tiếng,,, bác sĩ bước ra và ngay lập tức bị bao vây,,,,
-Vợ tôi bị làm sao vậy?
-Con bé thế nào rồi,,,,
-Tình hình bây giờ ra sao,,,,
Mọi người thi nhau hỏi thăm làm ông bác sĩ đổ mồ hôi vì không dám ngắt lời,,,, nhưng cũng không thể trả lời trong tình hình này,,,,
-Thôi mọi người bình tĩnh để nghe bác sĩ nói đi,,,, [bà Thiên thấy được sự khó xử của bác sĩ nên ngưng hỏi mà lên tiếng can ngăn,,, bà cũng rất lo cho Tinh Tinh,,,]
-Dạ vâng,,, cô Tiểu Tinh là do chịu cú sốc quá lớn nên giờ thần kinh không được ổn định,,, có thể nói là cô ấy đang rơi vào tình trạng trầm cảm dạng nặng,,, chúng tôi sẽ cố gắn điều trị,,, nhưng cũng rất cần sự giúp đỡ của gia đình,,,, giúp cô ấy vượt qua,,,,
Ông bác sĩ có chút đắng đo,,, và lo lắng nhưng lại thôi,,, vì lương tâm nghề nghiệp nên ông đã kiềm chế cảm xúc đó lại, cuối chào mọi người và bước đi,,, khi khuất xa họ thì ông trút một hơi thở dài trăn trở,,,,
Và khi bác sĩ quay đi,,, mọi người hấp tấp chạy vào,,,, Tiểu Tinh đã ngồi dậy và ôm gối,,,, đôi mắt cô vẫn như vậy,,,, dù cho mọi người có lo lắng và thăm hỏi thế nào cũng vô dụng,,,,,
Một tuần trôi qua,,, Tiểu Tinh được xuất viện về nhà,,, nhưng cô không chịu vào biệt thự Song Thiên,,, cô ghi ra một mảnh giấy,,, “nhà Huỳnh Nga” và dù có không muốn và có cố sức thuyết phục nhưng cũng vô ích,,, thế là Tinh chuyển đến nhà Huỳnh Nga,,, và Tinh không tiếp đón bất cứ ai đến với mục đích giải thích giúp Thiên Anh,,,, ngày ngày Tinh chỉ biết ngồi trong phòng,,, và,,,,,,,,,,,,, cô ăn cho qua đi thời gian,,,,,
Hôm nay là thứ bảy,,,, Nga chỉ học 1 buổi và không có làm thêm nên về sớm,,, và mua rất nhiều snack và các loại bánh ngọt khác,,,, và điều đặc biệt Tinh không ăn kẹo nữa,,,, một viên cũng không chạm vào,,,,
-Tinh xuống đây ăn bánh nè,,,,
Nga vào nhà và gọi to,,,, Tinh nghe bánh thì có chút động lực lê thân xuống,,, ngồi vào ghế,,, Tinh mở ngay bịch khoai tây chiên và cho vào miệng nhai như một cổ máy,,, vô hồn,,,,
-Nay Nga có chuyện này vui lắm kể cho Tinh nghe nè,,,, [Tinh nhìn Nga rồi gật đầu] hồi trưa á,,, có một nhóm sinh viên năm tư lại tìm Nga,,, tụi nó đến để “quánh ghen” Nga đấy,,,, [Tinh tròn mắt nghe tiếp] từ hồi mà anh Khánh đoạt giải nhất bóng rổ cấp thành phố,,, lượng fan của ảnh ngày càng nhiều vậy là Nga phải mệt mỏi,,,,,
——— kể lại————
-Chào em,,, em có phải Huỳnh Nga sinh viên năm ba ngành sinh vật học,,,,
Một nhóm tầm khoảng 5 đứa con gái,,, một nhỏ đẹp nhất bọn mở lời hỏi Nga,,,
-Dạ phải,,,, có gì không ạ,,,,,
-À,,, bọn chị có cái này cần em giúp chút,,, có liên quan đến kiến thức chuyên môn của em đấy,,,, giúp tụi chị nha,,,,
-Dạ,,, đương nhiên rồi,,,,
Vui vẻ đi cùng nhóm đàn chị đang cần đến mình,,, Nga hãnh diện và vui sướng,,,, đến phòng tập thể dục nhưng hiện giờ không có người học,,,, tưởng rằng sẽ hợp nhóm ở đây nên Nga hí hửng đi vào,,, nhưng ngay khi cửa được đóng lại thì mọi chuyện đã khác,,, những gương mặt tươi tắn đã biến mất,,, thay bằng những cặp mắt đằng đằng sát khí,,,,
-Mấy chị sao vậy? [Nga đương nhiên khó hiểu trước thái độ đó,,,]
-Cưng chưa nhận ra à,,,, để chị nói cho cưng nghe nha,,, tụi chị dẫn em đến đây là để thương lượng với em chuyện của anh Khánh,,,,
-À,,, khỏi phải nói,,, tui biết tổng cả rồi,,, sẽ không có bất cứ thỏa thuận nào hết,,,, rõ chưa?
Nga cũng thay đổi thái độ,,,, sự nguy hiểm đã toát lên từ cử chỉ và lời nói của cô,,,
-Mày cũng được phếch đấy,,,, tụi tao trước khi xử lý mày thì có vài thắc mắc muốn hỏi???
-Xử tui? Hơ,,,, cứ tự nhiên hỏi đi,,,, [nụ cười nửa miệng đầy khinh bỉ]
-Mày có gì tốt hay sài chiêu trò gì mà quyến rũ được anh Khánh? Hay là mày dùng thân để đổi,,,, hahaha,,,,
-[Nga giơ một ngón tay,,,, và vẫn cùng với nụ cười đó,,,] ghi nhận,,,,
-Mày nói cái quái gì vậy?
-ờ,,, thì tại tui đẹp,,,, tui không có hám trai quá đáng như mấy người, điềm đạm và từ từ bước vào tim anh ấy,,,, rất dễ dàng,,, không như ai kia ào ạt dùng đủ mọi cách mà vẫn bị đá ra,,,,, hứ,,,,
-mày,,,,,
Một bàn tay đang xong tới má Nga với lực đánh không nhẹ chút nào,,, nhưng nếu bị đánh trúng dễ dàng như vậy thì đâu còn là Huỳnh Nga,,, cô đã chạy xa ra chỗ bọn chúng và lấy trong cặp ra năm miếng dán và ném cặp ra một góc rồi lao tới với tốc độ như vừa nãy,,,,
-Tóc,,,, mủi,,,,, miệng,,,,, tai này,,,, còn nhỏ này,,,, lúc nãy ghi nhận một sẹo giờ sẽ là ngực vậy,,,,,
Vừa ra tay Nga vừa lầm bầm,,, và chạy vụt đến hướng cửa,,, không quên giật lấy cái cặp thân mến của mình cùng đi,,,,, bỏ lại một đám khó hiểu,,,, nhưng chỉ vài giây sau đó,,,, bọn chúng cảm thấy có rất nhiều con vật bò quanh nơi mà Nga tấn công,,, chúng vừa bò vừa cắn,,,, làm ngứa và đau đớn đến lăn ra, tội nhất là nhỏ bị “ghi nhận” vòng một cứ như muốn tách ra khỏi người vì những phát xiết chặt và gãi,,, haizzzz,,,, động sai người rồi,,,,,,
———–quay trở về————
“ghê thật,,, mà đó là gì vậy?” Tinh ghi ra quyển sổ tay luôn mang theo bên mình
-Một loại ấu trùng chưa có tên vì Nga mới cho lai chúng mà,,,, hyhy,,,, mỗi miếng dán chỉ bằng đầu ngón tay nhưng có tận trăm con,,,, khi tiếp xúc với da thì chúng sẽ được giải thoát và tung hoành,,, nếu thích chúng sẽ sinh sản ngay cũng chừng,,,,
Tinh gật dù tháng phục,,,, nhưng vẫn không cười hay mở miệng nói lời nào,,,
-Tinh nè,,,, Tinh định,,,,,,,,,,,
Chỉ mới như vậy cùng với thái độ nghiêm túc lại của Nga, Tinh đã quay lưng trở về phòng,,,,, hơn nữa tháng nay đều là như vậy,,,,,