Đọc truyện “Anh” Là Con Trai, Không Phải Trans Guy – Chương 14: Tài năng – cảm súc chân thành
Cả bốn đứa dời bước vào trong,,,,, để chuẩn bị thi phần tài năng,,,, vì phần có đạo cụ trang phục khác hẳn,,,, nên ngay khi khuất sau tấm màn sân khấu cả bốn người vội vã đến phòng chờ,,,,, đã có một đội ngũ hóa trang và các bộ trang phục phù hợp để vở kịch được hoàn thiện nhất,,,,,, vòng này nhóm thi tiết mục thứ 10,,,, khoảng giữa giữa,,,,, nên chuẩn bị hơi gấp nhưng vẫn rất hoàn hảo,,, ngồi xem trình diễn qua camera mật được Anh cày trước sân khấu,,, thì hầu hết là các thí sinh đều thi riêng lẻ với đủ hình thức,,,,, hát, chơi ghi ta, đánh đàn piano,,,, đa phần là nhảy,,,,,, 9 tiết mục vừa qua chưa có xuất hiện thể loại kịch như nhóm Thiên Anh,,,, hẳng lần này sẽ lại tạo sống cho khán giả nữa cho xem,,,,,
-Và sau đây đơn vị 11B sẽ trình diễn phần thi của mình,,,, một thể loại độc nhất vô nhị,,,,,, kịch câm,,,,, mời các bạn theo dõi,,,,,,[MC vừa dứt lời tiếng hò hét lại cất lên,,,,,, râm rang làm các thí sinh phía trong lo lắng,,,,,]
Người ra sân khấu trước tiên là Tiểu Tinh,,,,, đúng chất một cô tiểu thư đoan trang hiền hậu,,,, cô quay vào trong tươi cười và vẫy tay với Thiên Anh,,,,, Anh cũng tiến ra với nụ cười tương tự,,,,, vậy là Tiểu Tinh đã hoàn thành nhiệm vụ trước đây,,,,, chưa đầy 3 tháng mà Thiên Anh đã thay đổi hẳn,,,,, nói chuyện tự nhiên,,,, chỉ đạo mọi người,,,, trêu chọc Tinh và giờ là cười trước bao nhiêu là người,,,,, nhìn nụ cười đó,,,, bất giác Tiểu Tinh đỏ mặt ngượng ngùng,,,, là cảm xúc thật và cũng là hình ảnh diễn viên nữ ấy phải có,,,,, thật tuyệt,,,,,,, câu chuyện tiếp diễn thật hồn nhiên và hạnh phúc khi hai đôi mắt luôn hướng về nhau,,,,, tràn ngập niềm vui và không chút muộn phiền,,,,, tuyệt nhiên hai người chỉ diễn,,,, không nói ra lời nào,,,, diễn xuất trên nền nhạc đặt trưng tuổi học trò hồn nhiên,,,,,, sau các màn tình cảm thú vị,,,, một tiết xét nhỏ vang lên cắt ngang nền nhạc,,,,, Thiên Vy bước ra với hình tượng một hotgirl xinh đẹp và thời trang,,,, làm ánh mắt cậu học trò kia chuyển hướng,,,, cứ mãi ngắm nhìn cô,,,, mà quên đi cô bạn tri kỷ của mình đang ngậm ngùi,,,,,,vậy là cậu chạy về phía cô gái xinh đẹp kia,,,,, và lui vào trong sân khấu,,,,, để Tiểu Tinh một mình diễn cảnh buồn thương đau khổ,,,,, cô gái ngồi gục xuống ôm lấy gối,,,,, nhớ về những ngày tháng hạnh phúc trước đây,,,,, bên cạnh Tinh một máy chiếu được hạ xuống,,,, chiếu lên những hình ảnh quen thuộc vừa xuất hiện,,,,, cũng chả biết Thiên Anh lấy từ đâu ra,,,, chụp khi nào,,,, và ai chụp,,,,, những bức ảnh thật sự có hồn,,,,, chứa đựng niềm hạnh phúc giản đơn,,,,,, cô trò nhỏ nhìn về hướng màn chiếu,,,,, ngậm ngùi,,,,, và cô đã khóc,,,, những giọt nước mắt làm xao xuyến cả những người xem,,,, Thiên Anh đứng ngay đối diện cũng thấy lòng mình thắt lại,,,,, khó hiểu vì sao Tiểu Tinh lại khóc,,,,, lúc tập luyện đâu có cảnh này,,,,,, cảm xúc của Tiểu Tinh dần không thể khống chế được,,,, đôi vai cô run lên,,,, những tiếng thúc thích đã xuất hiện,,,,, Thiên Anh thấy chuyện không ổn,,,, vội bảo kéo màn sớm để chuyển cảnh,,,, lúc màng đóng lại,,,, Anh vội chạy đến đỡ vai Tinh đi vào trong để nhường sân khấu lại cho hai nhân vật phản diện,,,,, Hoàng Phong và Thiên Vy diễn cảnh tình tứ và bộ mặt xóc xỉa khi nói về cậu bạn trai hiện giờ của cô,,,, và cầm một sắp giấy tờ,,,, tiền và vài cái chìa khóa,,,,,, hai người diễn cũng rất xuất thần,,,,, trở vào trong Tiểu Tinh đã khóc to lên thành tiếng,,,, những tiếng nấc đậm hơn,,,, nước mắt rơi ngày càng nhiều,,,,,,
-Tiểu Tinh,,,, cô làm sao vậy?? [Anh lo lắng,,,, vừa vỗ vai vừa lau nước mắt cho cô,,,,]
-Chị ơi,,,, chị,,,,,,,[Tiểu Tinh vẫn chìm trong quá khứ đau thương,,,, không nhận thấy sự lo lắng dâng lên trong ánh mắt Thiên Anh nhìn mình lúc này,,,,,]
-Thôi,,,,, không sao,,,, không sao rồi,,,,, đừng khóc nữa,,,,,,ngoan đừng khóc nữa,,,,,[Thiên Anh thấy Tinh xúc động vậy vội ôm lấy Tinh,,,, vỗ vai dỗ dành,,,,,, những lời nói ấm vang vọng đến tai Tinh,,,, cô dần được đưa về hiện tại,,,, tiếng khóc đã vơi đi,,,,, những tiếng nấc cũng ít dần,,,,, Tiểu Tinh đã ngoan ngoãn ngưng khóc,,,,,, rồi tấm màn sân khấu lại được đóng lại,,,, Thiên Vy chạy đến,,,,,]
-Sao vậy Anh??? Tinh Tinh bị làm sao???? [Vy lo lắng hỏi,,,,]
-Anh cũng không rõ,,,, nhưng giờ thì lo cho Tinh,,,, Anh ra diễn cảnh tiếp theo,,,,,[đặt nhẹ vai Tiểu Tinh sang cho em mình,,,,]
Thiên Anh đứng dậy,,,, vội cởi bỏ lớp áo trắng học trò,,,,, phía trong lớp vải trắng tinh đấy là một lớp áo sơ sát và lẫn chút máu đỏ thẳm vì những vết dao chém vào,,,,, lúc tấm màn dần kéo ra,,,,, tiếng đao kiếm cọ xát nghe nhức cả tai,,,,, Hoàng Phong cầm một con dao nhọn đuổi theo Anh ra giữa sân khấu,,,, và sau đó là một màn võ đối kháng vô cùng đẹp mắt,,,,,, Thiên Anh đang lo lắng cho Tiểu Tinh,,,, nên động tác có chút sơ suất,,,, nên bị trúng đòn một vài lần,,,, đây cũng là tình tiết cần có trong đoạn này,,,,,
-Tinh có ổn không??? Có,,,,, tiếp tục được không,,,[ Thiên Vy hỏi đầy lo lắng,,,,]
-Được,,,, Vy yên tâm,,,,[Tiểu Tinh đứng lên chuẩn bị tinh thần để diễn tốt vai mình,,,,,]
Một chấm sáng xuất hiện chỗ Tinh đang đứng,,,, đó là dấu hiệu cho Phong biết mà phối hợp với Thiên Anh để diễn luôn phần kết,,,,, nhận được ám hiệu,,,,, cả hai liếc mắt nhẹ với nhau,,,, ngay sau đó,,,, cậu học trò đã bị thất thủ,,,,, con dao đang hướng vào bụng cậu mà lao xuống,,,,, đã đến lúc,,,,,, Tiểu Tinh dùng tốc độ thần kỳ của mình chạy đến đỡ lấy cú đâm đó,,,,,, thật như vậy,,,, mọi người chỉ thấy phớt ngang một bóng người đến khi cô gái ngã xuống với phần bụng đầy máu đỏ thì mọi người mới giật mình thốt lên sự hoảng hốt,,,,,vì đâm nhầm người,,,, tên con trai kia,,, hơi hoang mang nên bị cậu học trò đá một phát chí mạng vào cổ,,, ngã lăn ra bất động,,,,,, cậu chạy vội đến chỗ cô gái đang khó khan trong từng hơi thở,,,,,,cậu ôm lấy cô,,,, cậu cũng đã rơi nước mắt,,,, dù biết đây là kịch dao và máu cũng chỉ là kỷ xảo thôi,,,, nhưng khi trông thấy thân ảnh quen thuộc đang khổ sở đau đớn thế này,,,, Thiên Anh bất giác rơi giọt nước mắt hiếm hoi,,,,, gần như từ lúc cậu sinh ra đã ít khi khóc,,,, đến lúc rõ mọi chuyện thì chắc chắn là cậu chưa hề khóc trước bất cứ ai,,,,,, nhưng giờ người con gái trong vòng tay cậu,,,,, đã làm cho cậu khóc,,,, dù đây chỉ là kịch,,,,, cậu xiết chặt lấy cô,,, gào lên trong hối hận dâng tràn,,,, và dần đỡ đầu cô gái lên,,,,, đặt nhẹ một nụ hôn lên trán cô và tấm vải lớn sân khấu đã khép lại,,,,, các diễn viên siêu phàm lại vội vã cởi bỏ lớp áo ngoài,,,,, trong là đồng phục đi học chỉnh tề để bước ra nghe nhận xét,,,,