Anh Hùng

Chương 39: Tử Môn! Khai


Đọc truyện Anh Hùng – Chương 39: Tử Môn! Khai

Một đường lên Kiếm sơn, Hùng điên cuồng giết người Ngọc Kiếm môn mặc đồ màu xanh mang kiếm, khiến máu chảy thành sông.

Mọi người hoảng sợ, không hiểu tên ma đầu này sao nổi điên, thủ đoạn tàn nhẫn vô nhân đạo này khiến đa số rùng mình, chạy tán loạn.

Trong đó một số người tấm lòng hiệp nghĩa đứng ra khuyên giải Hùng.

Sinh, xuất gia từ bé, hiện tại 45 tuổi, tu vi đỉnh võ tướng. Thường ngày lão hay chu du thiên hạ cứu giàu giết nghèo được mọi người đặt biệt hiệu Vô Sinh thần tăng. Lão thấy Hùng điên cuồng tàn sát người không đành lòng bèn đứng ra khuyên giải:

-Thiện tai thiện tai.

– Thí chủ sát nghiệp quá nặng

– Không nên chấp mê bất ngộ.

-Buông bỏ đồ đao lập địa thành phật.

-Cứu một mạng người như xây bảy tháp phù đồ.

-Tỉnh lại sau u mê sẽ thấy cuộc đời tươi sáng.

-……..

“Đầu trọc cút sang một bên” Hùng cảnh cáo.

Thấy Hùng không có ý định dừng tay, lão tuôn ra tiếp, mong muốn độ hóa Hùng:

-Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.


-Cuộc sống sẽ tươi đẹp hơn nếu chúng ta mỉm cười.

– Quay đầu là bờ….

-……

Hùng tung 1 đấm ngay mồm khiến lão mất mạng. Hùng chỉ muốn giết người Ngọc Kiếm môn thôi, ai ngờ lão chạy ra lảm nhảm vậy.

………

Máu tươi nhuộm đỏ người, Hùng một đường giết tới Ngọc Kiếm môn, phàm những người Ngọc Kiếm môn gặp Hùng không ai còn sống.

Nghe nói đệ tử bị tên điên đồ sát, hơn 1000 võ vương cao thủ Ngọc Kiếm muôn với môn chủ vội chạy tới, những võ giả thực lực mạnh mẽ khác Ngọc Kiếm môn tới xem cũng biến sắc. Một gã trẻ tuổi tóc đen tán lạc, tay áo đón gió phiêu dật, thần sắc âm lãnh dị thường, hắn như dã thú điên cuồng tàn sát, cảnh tượng máu me khủng bố. Một số đệ tử không chịu được ôm bụng nôn ọe.

Uy áp Võ Tôn của tông chủ cuồn cuộn ép tới Hùng ý đồ ép chết hắn:

-Súc sinh dừng tay!

Tuy không còn nguyên khí nhưng Hùng không sợ nhất là uy áp, sát khí toả ra cường liệt:

-Lão già? Huyên Huyên đâu?

Tông chủ nghi hoặc, “Huyên Huyên” không lẽ là con bé kia:

-Huyên Huyên là cái gì?

-Lão cẩu! Chán sống!

Hùng xông vào giết.

Hừ!

Mạc sư huynh hừ lạnh lao thẳng vào chém Hùng:

-Tạp chủng lần trước để người chạy thoát! Lần này xem ngươi còn trốn được không!

Mặc dù thấy cảnh tượng vậy trong lòng Mạc sư huynh là đang khiếp đảm nhưng nhiều cao thủ ở đây hắn cắn răng lao lên.

Lúc trước hắn đã đánh qua với Hùng, Hùng chỉ có tu vi võ tướng, hôm nay Hùng đã cuồng nộ. Nhưng hắn là thiếu chủ thiên tài vạn năm của Ngọc Kiếm môn, hắnnkhông thể lộ ra sợ hãi được. Một số đệ tử thấy đại sư huynh uy mãnh vậy hô to:

– Sư huynh uy vũ.

– Chém chết nó.

– Trả thù cho các sư huynh đệ.

Ầm! Tên sư huynh bị Hùng đánh bay.


Mắt tông chủ Ngọc Kiếm môn như nứt ra, đánh tới Hùng:

– Khốn kiếp! Ngươi đả thương Mạc nhi! Chém chết nó anh em.

– Sát!

Rầm!

Hùng bị chấn văng ra bên ngoài. Hắn cho dù mạnh cũng không phải đối thủ của Võ Tôn, mặt Hùng tái nhợt miệng ngọt ngọt phun ra một ngụm máu, linh khí trong cơ thể tán loạn.

-Trấn Thiên Thể Thuật – Kinh Môn! Khai

Hùng cắn răng mở tới cổng thứ 7, da biến cứng, cơ bắp phồng lên, máu huyết sôi sùng sục, kinh mạch đan điên căng lên hết cỡ.

-“Trấn ông già mày! Thịt nó” Người Ngọc kiếm môn gào lên vận toàn lực đủ loại bóng kiếm, kiếm khí tán loạn.

Khí thế Hùng bạo phát kéo lên tới Võ Tôn. Cơ thể vang lên tiếng kêu ầm ầm như sấm nổ bên trong.

Một tay hắn cầm bia đá nhỏ đỡ công kích một tay thành quyền xông thẳng vào đám người Ngọc Kiếm môn tàn sát.

– Không tốt! nó quá mạnh. Mọi người cẩn thận.

Thấy Hùng mạnh vậy Mạc sư huynh bị dọa sợ chân nhũn ra run lẩy bẩy, mắt thấy Hùng tới, trong lòng thầm quát một tiếng, muốn điên cuồng lui người lại, đáng tiếc đã muộn, bị một quyên oanh bạo. Nơi Hùng đi qua võ vương không chịu nổi một quyền của hắn.

Ngọc Kiếm môn thấy hắn tự nhiên mạnh như vậy kinh hoảng, môn chủ bi thương gào to:

– Không.

– Mạc nhi!

– Mau mau gọi mấy lão già đang bế quan tới làm thịt hắn báo thù cho thiếu môn chủ.

Nói xong lão xông vào giết Hùng.


– A.

– không.

– lão phu hận a!

-….

Người Ngọc Kiếm môn gào thảm thiết, máu chảy thành sông.

– Dừng tay!

Mười Tôn cấp bay tới bên này, trong đó có hai gã đỉnh Tôn cấp, thấy bên dưới Hùng giết nhiều võ vương như vậy, miệng hô dừng tay nhưng tất cả đồng loạt hoá khí thành kiếm vây sát khiến Hùng máu me đầm đìa không thể hoàn thủ.

Cảm giác từng mảng thịt rơi ra, xương như muốn nứt, Hùng nén đau hô lên:

– Trấn Thiên Thể Thuật – Tử Môn – Khai!

Lực lượng Hùng tăng lên đỉnh Võ Tôn. Đạp không phóng lên cao đánh tới những Võ Tôn kia.

-Cái gì hắn dùng lực lượng thân thể đạp lên không khí.

-Mọi người cẩn thận.

Lão già đỉnh Võ Tôn vẻ mặt ngưng trọng nhắc nhở.

Mỗi lần vận dụng lực lượng Hùng thấy sinh mạng mình trôi đi, tuổi thọ rút ngắn. Trong nguyên khí có chứa lực lượng sinh mạng nên Hùng không lo nghĩ tuổi thọ bây giờ nguyên khí trống rỗng tuổi thọ hắn điên cuồng mất đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.