Ảnh Hậu

Chương 30: Cho mượn lời tốt lành của ngươi, không làm được năm nay liền lĩnh chứng nhận, sang năm liền sinh em bé


Đọc truyện Ảnh Hậu – Chương 30: Cho mượn lời tốt lành của ngươi, không làm được năm nay liền lĩnh chứng nhận, sang năm liền sinh em bé

Editor: Hy

Kha Việt đi từ phòng Lâm Ngưỡng ra xoa xoa mi tâm, vừa đúng lúc gặp Liễu Trạch đang vội vã chạy đến.

Kha Việt: “Cô biết rồi?”

Liễu Trạch: “Tiểu Tình nói cho tôi biết rồi. Nhiễm Nhiễm ngủ, tôi liền tới gặp hai người trước, ôi, xem vẻ mặt anh kìa, hai người trò chuyện xong chưa?”

Kha Việt: “Có gì tốt để nói chuyện đâu, tôi nói rồi, cậu ta mà quyết định làm, không ai có thể thay đổi được.”

Liễu Trạch không thể nói được giờ phút này là loại tâm trạng gì, vừa vui vẻ, vừa lo lắng, lại vừa suy tư.

Kha Việt đen mặt nói: “Bây giờ cô đang làm gì vậy? Biểu diễn tâm thần phân liệt sao?”

Liễu  Trạch: “Mọi người đã quen nhau như vậy rồi, anh thành thực nói cho tôi biết đi, không phải là Lâm Ngưỡng chơi đùa chứ?”

“Nếu cậu ta muốn chơi đùa, không cần chọn Chương Nhiễm Nhiễm.” Kha Việt tức giận nói.

“Vậy tại sao anh ta lại nhìn trúng Nhiễm Nhiễm vậy?” Liễu Trạch nghĩ một chút, lại tự hỏi tự đáp luôn, “Thật ra thì cũng rất bình thường, Nhiễm Nhiễm đẹp mắt như vậy, con người lại rất đáng yêu, tôi mà là Lâm Ngưỡng cũng sẽ đùa mà thành thật, lâu ngày sinh ra tình cảm.”

Kha Việt: “…Cô có thể đừng làm Vương bà* vừa bán dưa lại vừa mèo khen mèo dài đuôi không.”

*Vương bà: một nhân vật hư cấu xuất hiện trong truyện “Thủy Hử” và “Kim Bình Mai”, nhà ở cạnh nhà của Võ Đại Lang, mở một quán trà kiêm luôn nghề bà mai bà mối. Từng giúp Tây Môn Khánh quyến rũ Phan Kim Liên, còn cho họ mượn nhà của mình để thông gian. Ai xem Thủy Hử rồi thì biết đấy =)))

Liễu Trạch: “Ơ, anh nói vậy tôi không thích nghe nữa, cái gì gọi là Vương bà bán dưa chứ. Hơn nữa, tôi vừa nghĩ một chút, tôi không nên đi hỏi tại sao Lâm Ngưỡng lại thích Chương Nhiễm Nhiễm, mà phải đi hỏi Chương Nhiễm Nhiễm một chút, tại sao lại vừa ý Lâm Ngưỡng mới đúng!”

Gân xanh của Kha Việt không ngừng nhảy, không nói gì.


“Ôi chao Kha tổng, anh đừng không tình nguyện như vậy nha, Nhiễm Nhiễm của chúng tôi không tốt ở chỗ nào chứ.”

“Ngoại trừ cô ta hơi ngu một chút, diễn xuất tồi tệ một chút, như vậy thì trước mắt xác thực cô ta không có khuyết điểm lớn gì.” Kha Việt lạnh lùng nói, “Đáng tiếc, lần đầu tiên tôi nghe tên cô ta, là vì cô ta mượn Lâm Ngưỡng để lăng xê. Ấn tượng đầu tiên, vô cùng không tốt!”

Liễu Trạch: “Ôi… Hôm qua đủ loại ví dụ như hôm qua sẽ chết, tại sao anh lại cứ cố níu lấy không chịu buông, làm người có lẽ nên hướng về phía trước! Được rồi, Lâm Ngưỡng cũng coi là một người lớn tuổi trong đó rồi, nói chuyện yêu đương khẳng định anh không quản được, Nhiễm Nhiễm ấy mà, miễn cưỡng cũng có thể coi là người trưởng thành, tôi cũng không quản được. Thế kỷ 21 rồi, tự do yêu đương, dù sao thì trong mắt mọi người bọn họ đã sớm là một đôi rồi, ngăn cản thì không có gì hay cả.”

Kha Việt cười lạnh một tiếng: “Cô nói với tôi những thứ này làm gì? Cho dù tôi muốn ngăn cản, cũng có thể ngăn cản được sao?”

“Nói cho cùng thì chúng ta cũng chỉ là người đại diện, không phải là cha là mẹ, coi như là, con cháu đều có hạnh phúc của riêng mình.” Hai tay Liễu Trạch chắp lại, trên mặt lộ ra nụ cười thư thái, “Năm nay thực sự là một năm tốt, sự nghiệp của Nhiễm Nhiễm và chuyện đại sự cả đời đều suôn sẻ, tôi cũng chuẩn bị định ngày cưới rồi, không tệ không tệ, hi vọng sang năm đều tốt cả.”

Kha Việt “Xùy” một tiếng: “Đúng rồi, còn chưa chúc mừng cô, lại có thể gả được ra ngoài.”

“Ha ha ha ha ha, Kha tổng thực sự thích nói đùa mà, hồi đi học tôi cũng là hoa khôi của khối đấy, không ít người theo đuổi đâu, chưa bao giờ phải lo lắng không gả được cả.”

Khóe miệng Kha Việt co giật: “Chồng cô tên gì? Ai lại lợi hại dám lấy cô như vậy.”

“…” Liễu Trạch im lặng một lát,nói, “Nhắc tới, có lẽ anh thực sự biết anh ấy đấy, anh ấy là luật sư của sở Sự Vụ, có cùng hợp tác với Tinh Diệu đấy, tên là Chu Hạo.”

Kha Việt nhíu mày: “Hình như có chút ấn tượng.”

“Ôi chao, nhân vật nhỏ thôi, chúng tôi là loại dân chúng tầm thường, không so được với người cao cao tại thượng như ngài, không nhớ rõ thì cũng không cần cưỡng ép để có ấn tượng gì. Đúng rồi, cái hợp đồng đó của chúng ta, có phải là muốn hết hiệu lực rồi không?”

“Không cần.” Kha Việt lắc đầu không hề do dự, “Phần lớn điều khoản bên trong, hi vọng bên cô tuân thủ y nguyên như vậy.”

Liễu Trạch: “… Vậy, nửa năm sau sẽ chia tay cũng phải tuân thủ?”

“Nó vốn cũng không phải là điều khoản cứng nhắc gì!” Kha Việt nổi giận, “Được rồi được rồi, đợi trở về Bắc Kinh chúng tôi làm một cái hợp đồng khác, chia tay các loại thì phải xem bọn họ, những điều khoản tương tự không được lấy Lâm Ngưỡng ra lăng xê vẫn phải tuân thủ.”


“Cái gì gọi là chia tay hay không thì phải xem bọn họ chứ, ngài lại không thể tốt hơn một chút sao.” Liễu Trạch lắc đầu, “Được rồi, cũng không còn việc gì, tôi đi trước đây, ngày mai tôi sẽ nói chuyện với Nhiễm Nhiễm thật tốt. Hợp đồng thì chờ anh trở về Bắc Kinh có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào, ngày kia tôi sẽ về Bắc Kinh, tôi phải cùng đi chọn sân với Chu Hạo. Kha tổng anh đúng là không biết nha, hiện tại ở Bắc Kinh kết hôn nhiều đến dọa người, sân cũng phải đặt trước cả nửa năm!”

Kha Việt: “… Tôi cũng không muốn biết chuyện này.”

Liễu Trạch: “Ôi, cũng đúng, anh là giai cấp đặc quyền, khi tôi chưa nói, bye bye nhá, ngủ ngon mơ đẹp.”

Liễu Trạch sau khi cùng Kha Việt nói chuyện xong tâm trạng hết sức sung sướng, khoát khoát tay vẻ mặt tươi cười mà bước vào trong thang máy, Kha Việt đứng nguyên tại chỗ, càng đứng mặt càng đen, cuối cùng gần như là nghiến răng nghiến lợi mà trở về phòng của mình.

***

Cả đêm Chương Nhiễm Nhiễm ngủ ngon, mặc dù 7h sáng hôm sau đã bị đánh thức, cũng vẫn cười tủm tìm.

Nửa giờ sau Lâm Ngưỡng gửi Wechat cho cô, nội dung là, không muốn đánh thức em, anh có chút chuyện, phải rời đi trước một chuyến.

Chương Nhiễm Nhiễm: “…”

Liễu Trạch ngáp một cái,  nói: “Em tỉnh rồi à, ban đầu Lâm Ngưỡng không cho Kha Việt đánh thức em, Kha Việt tới làm ồn với chị! Hình như trong nhà Lâm Ngưỡng xảy ra chuyện gì đó, anh ta đi chuyến bay sớm nhất đấy, Kha Việt cũng dứt khoát trở về Bắc Kinh rồi.”

Chương Nhiễm Nhiễm: “….”

Buổi chiều và buổi tối Chương Nhiễm Nhiễm không có cảnh quay, cảnh quay buổi sáng cũng coi như là thuận lợi, không đến 12h liền trở về khách sạn, có thể nghỉ ngơi thật tốt.

Nhưng cô lại hi vọng mình có thể đi quay phim

Bằng không thì cũng không giống như bây giờ, cầm điện thoại ngồi ngẩn người ở trên giường.

Điện thoại dừng lại ở cuộc trò chuyện của cô và Lâm Ngưỡng, Chương Nhiễm Nhiễm trở về cái “Vâng! Không có chuyện lớn gì chứ?”


Lâm Ngưỡng chưa có trả lời.

Chương Nhiễm Nhiễm thở dài.

Chương Nhiễm Nhiễm nhịn không được, gọi điện thoại cho Lâm Ngưỡng, kết quả đối phương lại tắt máy.

Ôi, mới xác định quan hệ đêm qua, cảm giác tỉnh lại thì đã không thấy tăm hơi của đối phương đâu, thực sự là quá tệ!

Liễu Trạch nói trong nhà Lâm Ngưỡng xảy ra chuyện.

Nhà của Lâm Ngưỡng…

Chương Nhiễm Nhiễm phát hiện mình không hề có khái niệm gì về chuyện trong nhà của Lâm Ngưỡng, Lâm Ngưỡng cũng chưa nói qua bao giờ, hình như truyền thông cũng không có nói gì.

Chương Nhiễm Nhiễm đành phải im lặng mở trình duyệt ra để tìm kiếm.

Thảm, quá thảm rồi.

Trước kia nói yêu đương phải dùng Software để tìm hiểu trước về người yêu cũ của bạn trai, sau này nói yêu đương vẫn phải dùng Software để tìm hiểu về chuyện gia đình của bạn trai.

Vượt qua dự kiến của Chương Nhiễm Nhiễm, liên quan tới gia thế của Lâm Ngưỡng, cũng không có thông tin thiết thực gì, chỉ vẻn vẹn có mấy trang web rõ ràng là rảnh rỗi quá đi biên tập lại để đăng lên diễn đàn buôn chuyện, từ bên trong cái gọi là “yêu sách của Fans hâm mộ” tổng kết một phen, đại khái chính là nói gia đình của Lâm Ngưỡng giàu có, coi như là con ông cháu cha.

Có người còn nói Lâm Ngưỡng con của đời quan thứ hai, nhưng anh không phải là người Bắc Kinh, là ở thành phố A.

Cũng có người nói lời thề son sắt, nói bố của Lâm Ngưỡng là một cục trưởng nào đó ở thành phố A, vị cục trưởng kia cũng họ Lâm, lần đó đơn vị xem ảnh chính là phim của Lâm Ngưỡng.

Chương Nhiễm Nhiễm: “…”

Cái này cũng có thể coi là chứng cớ sao?! Khá tốt Lâm Ngưỡng miễn cưỡng chẳng phải bình thường, nếu Lâm họ Triệu Tiền Tôn Lý, chẳng phải là trong thiên hạ đều là bố của anh sao…

Chương Nhiễm Nhiễm tìm kiếm nửa ngày, tất cả đều là thông tin bừa bộn, không có gì hơn là nói gia thế của Lâm Ngưỡng không tệ, ngay cả một chút tin tức hữu dụng cũng không có.


Đây đối với Lâm Ngưỡng nói thật thì cũng là chuyện tốt, không ai hi vọng gia đình mình bị tùy tiện đưa ra ánh sáng, chỉ là Lâm Ngưỡng có thể giấu tốt như vậy, lại để cho Chương Nhiễm Nhiễm có chút kinh ngạc.

Chương Nhiễm Nhiễm đành phải mở quảng trường Thái Cực, phát hiện tòa nhà “Nhà hồng của Lâm Chương” còn đang phiêu đãng tại trang đầu, đã trên trăm trang rồi, thật là “Cao ốc” mà.

Chương Nhiễm Nhiễm ấn vào, phát hiện không có ảnh chụp gì mới, dù sao phương diện này thì Lữ Việt quản rất chặt, nhân viên tổ phim không được mang điện thoại vào.

Nhưng bởi vì chuyện Chương Nhiễm Nhiễm bị rơi xuống nước, Liễu Trạch có phát thông báo lăng xê nói là Chương Nhiễm Nhiễm chuyên nghiệp, cho nên mọi người đều biết chuyện này, còn có người nổ là Lâm Ngưỡng rất giận dữ, tại hiện trường Lâm Ngưỡng mắng một trận.

Chương Nhiễm Nhiễm: “…”

Khi đó Lâm Ngưỡng không có ở hiện trường, đoán bừa cũng phải có tâm chứ!

Về sau scandal của Chương Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên, còn có mâu thuẫn với Hướng Tư Nhạc đều trở thành tiêu điểm thảo luận trong nhà này.

Cũng may, tất cả mọi người rất tin tưởng Chương Nhiễm Nhiễm, lúc Lâm Ngưỡng phát Weibo, càng nhao nhao biểu thì “Lương thực chó này ta ăn hết”, “Lần đầu tiên công khai tình cảm, lần đầu tiên phát Weibo vì người khác, Lâm đại thần vì Nhiễm Nhiễm mà cống hiến thật nhiều lần đầu tiên quá” cùng với “Lại là rơi xuống nước ngất xỉu lại là trời đầy scandal, Nhiễm Nhiễm cũng quá đáng thương, nếu tôi là Lâm đại thần, tôi cũng không có cách nào để bình tĩnh được.”

Chương Nhiễm Nhiễm nhìn bọn họ thảo luận, khóe miệng tự nhiên dương lên, lúc ấy chỉ cảm thấy Lâm Ngưỡng là người rất tốt khi bảo vệ mình, hôm nay nhớ lại, đều là tràn đầy hạnh phúc~

Ôi, mặc dù, thật ra thì trước mắt cô còn tạm thời không gọi được cho Lâm Ngưỡng…

Về sau bởi vì Chương Nhiễm Nhiễm an tâm quay phim, Lâm Ngưỡng cũng kín đáo, trong nhà không có đồ đạc gì mới để thảo luận, mọi người liền lật qua lật lại mà khai mở trí tưởng tượng, muốn biết hai người ở chung với nhau làm sao, Chương Nhiễm Nhiễm vừa nhìn vừa cười, mãi cho đến khi cô thấy một nhà cùng tầng trả lời có chút không hợp lí.

“Chỉ có tôi thấy được, Chương Nhiễm Nhiễm luôn cản trở sao? Cô ta diễn Bạch Mạt, lão Lâm bị người ta nói là nhét thêm bạn gái nhỏ của mình, chính bản thân diễn xuất không được muốn gánh nước ba bốn lần lại làm truyền ra tin đồn lão Lâm mắng chửi người, sự kiện của Hướng Tư Nhạc lại càng đúng rồi, vốn fans của Hướng Tư Nhạc rất thích lão Lâm, hiện tại thì tốt rồi, không hiểu sao lại có thêm đối thủ, trước kia lão Lâm cũng không yêu mấy người, lạnh nhạt, truyền ra chuyện xấu của cô ta, còn phải giúp cô ta giải thích với Hướng Tư Nhạc, chính cô ta ngay cả rắm cũng không phải đánh cái nào, buồn cười.”

“Thớt trên có bệnh à, lão Lâm bị suy đoán ác ý, ngươi không đi trách những người ôm ác ý, trách Nhiễm Nhiễm làm gì? Diễn xuất không được nhảy 3 bốn lần? Xin nhờ cho, nói hết không phải chính cô ấy xảy ra vấn đề mà là người khác xảy ra vấn đề, sao ngươi không đi mắng Triệu Vân Băng? Cô ấy có scandal với Tân Dĩ Nguyên, một người là bạn gái, một người là học trò, lão Lâm làm sao có thể không ra mặt? Người ta vợ chồng son ngươi tình ta nguyên đấy, người không liên quan như ngươi tới lắm mồm làm gì?”

“Vợ chồng son, khôi hài, nói rất hay giống như thật sự lĩnh chứng nhận vậy.”

“Cho mượn lời tốt lành của ngươi, không làm được năm nay liền lĩnh chứng nhận, sang năm liền sinh em bé rồi.”

Chương Nhiễm Nhiễm: “…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.