Đọc truyện Ảnh Hậu Trọng Sinh – Chương 33: Scadal ong bướm
Thật ra Chu Hạ Ninh chẳng quan tâm đến chuyện đi xem mặt, cô rất muốn biết nữ chính trong sẽ là ai. Chị Đỗ nói với cô, ngay cả Phó Vân Nhứ cũng không trúng tuyển.
Điều này làm cho cô có chút kinh ngạc.
Cô cho rằng, có lẽ là do năng lực của mình không đủ, không thể thay đổi số mệnh, cho nên đạo diễn Trần vẫn chọn Phó Vân Nhứ. Nhưng thật không ngờ vai nữ chính lại không phải là Phó Vân Nhứ.
Sáng thứ 2 cô nhìn thấy bài đầu tiên trên các trang giải trí.
Đạo diễn Trần Hoài Trúc yên lặng 2 năm, đã trở lại hợp tác với Lý Giác Viễn và Phạm Duyệt Tân, sẽ làm phim về tình cảm gia đình!
Đầu đề như vậy, đã chiếm hết cả một trang nhất của các báo.
Trong lòng cô cảm thấy tất cả mọi chuyện đã vì mình mà thay đổi. Chỉ vì cô muốn phá kén bay ra, nhưng chính mình không thành công lại còn phá hỏng tương lai của Phó Vân Nhứ.
Tuy nói vậy có chút phóng đại, nhưng Phó Vân Nhứ có thể thuận lợi để bắt đầu sự nghiệp. Chỉ cần bước lên chiếc thuyền của Trần Hoài Trúc, hoàn toàn sẽ là một bước lên mây.
Nhưng trước mắt, cô ấy vẫn chỉ là một người mới của giới giải trí.
Chu Hạ Ninh nhìn chằm chằm ba chữ “Phạm Duyệt Tân”, nghĩ đến ánh mắt của Phạm Duyệt Tân nhìn cô, không hiểu tại sao cô có cảm giác nguyên nhân của chuyện này là do chính mình.
Nếu không, Phạm Duyệt Tân sẽ không đoạt vai diễn này!
Không ngờ, Phạm Duyệt Tân cũng thật bản lĩnh, lại có thể làm cho Trần Hoài Trúc thay đổi toàn bộ ý định lúc đầu. Không cần phải nói, cho Phạm Duyệt Tân vào vai chính trong chắc chắn kịch bản sẽ phải sửa lại toàn bộ.
Chu Hạ Ninh chỉ là nuối tiếc mà Lý Giác Viễn bây giờ là đang nổi trận lôi đình.
“Trần Hoài Trúc! Tôi đã đọc tin tức! Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
“Giác Viễn…ông đừng kích động… Đây là do công ty quyết định.” Giọng nói Trần Hoài Trúc có chút mỏi mệt, từ hôm qua cho tới hôm nay, phải thay đổi toàn bộ, tất cả bắt đầu lại từ đầu, hắn phải đối mặt với áp lực và nghi ngờ của mọi người làm cho hắn rất chán nản.
“Cái gì mà công ty quyết định? Trần Hoài Trúc, cậu nói với tôi như vậy mà nghe được sao? Ai chẳng biết công ty chính là do cậu quyết định?” Lý Giác Viễn nghĩ đến tin tức mới đọc được trên báo, trong lòng lại tức giận ngút trời,” Ngày hôm qua rõ ràng mới nói người tốt nhất là Chu Hạ Ninh, cô gái đó rất phù hợp, kỹ năng diễn cũng không quan trọng, quan trọng nhất là tôi có cảm giác, khi cô ta diễn, tôi cảm giác như đang nói chuyện với chính con gái mình, nhân vật chính có cảm xúc, cái này còn không quan trọng bằng mấy chuyện kia sao!”
“Tôi biết…” Trần Hoài Trúc tháo kính mắt, nặng nề dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại trong lòng rất khó chịu,” Giác Viễn, lần này là lỗi của tôi, tôi thật xin lỗi anh, khó có dịp anh đồng ý diễn, chính tôi lại làm anh thất vọng.”
“Trần Hoài Trúc, có phải anh thấy tôi ký hợp đồng rồi sẽ không dám hủy bỏ phải không? Tại sao lại tự ý quyết định như vậy? Lúc trước rõ ràng nói tôi cũng sẽ tham gia chọn nữ chính. Hôm qua tôi còn sang nhà cậu xem lại đoạn phim thử vai, cậu đang tính chơi tôi phải không?”
“Giác Viễn, rất xin lỗi…” Trần Hoài Trúc có thể cảm nhận được sự tức giận của Lý Giác Viễn, trong lòng càng khó chịu.
Địa vị hiện nay của Lý Giác Viễn, chỉ có ông ta chọn kịch bản. Lúc trước hắn chuẩn bị kế hoạch quay, cũng phải dựa vào mối quan hệ mới mời được ông ta, lúc đó ở trước mặt ông ta hứa hẹn nhiều điều, nay tất cả thành công dã tràng, trong lòng hắn rất không dễ chịu.
“Giác Viễn, anh yên tâm, tôi đã liên lạc với biên kịch, sẽ sửa lại kịch bản một chút, sẽ làm cho hình tượng của Phạm Duyệt Tân phù hợp với vai diễn của anh. Anh cũng biết, kỹ năng diễn của Phạm Duyệt Tân rất tốt…”
“Tốt thì làm sao?” Lý Giác Viễn khinh thường ngắt lời, “Con người cô ta nhìn vào không có cảm giác tự nhiên, thoải mái! Người khác vừa thấy cô ta, đã có cảm giác cô ta phải là quý phi, là vợ tướng quân, là con nhà giàu, những điều này không phải cứ có kỹ năng biểu diễn là sẽ bù lại được!”
Trần Hoài Trúc biết Lý Giác Viễn nói rất đúng, quả thực TMD quá đúng! Đây cũng là lý do lúc trước hắn quyết định chọn một gương mặt hoàn toàn mới, ít nhất, sẽ không phải là một gương mặt quá quen thuộc trên màn ảnh, cho nên, lần thử vai trước cũng chỉ thông báo cho mấy người mới có tiềm năng trong giới.
Kết quả, kế hoạch không như mong đợi.
“Giác Viễn, chúng ta là bạn đã nhiều năm…Đây là tôi nợ cô ta, từ nay về sau coi như thanh toán xong, trong lòng tôi cũng không còn áy náy…” Trần Hoài Trúc nói rất nhỏ, giọng nói có chút năn nỉ.
Lý Giác Viễn im lặng:” Anh giỏi lắm!” Nói xong ngắt điện thoại.
Trần Hoài Trúc thở dài nhẹ nhõm, ít ra người khó nói chuyện nhất là Lý Giác Viễn cũng đã đồng ý, các rào cản tiếp theo sẽ ít đi rất nhiều. Đối với nhà đầu tư mà nói, Chu Hạ Ninh cũng được, Phạm Duyệt Tân thì càng tốt. Chỉ cần có Trần Hoài Trúc hắn, thêm cả Lý Giác Viễn tham gia, đổi một nhân vật cũng không thành vấn đề.
Chỉ cần trong tay hắn có nhiều tiền, rất nhiều chuyện sẽ dễ dàng hoàn thành.
Chu Hạ Ninh cũng không biết lần này cô bỏ qua cơ hội tốt cỡ nào, chỉ sợ một chút tiếc nuối của cô cũng không còn. Bởi vì cô phát hiện, Hạ Thao đưa cô kịch bản này rất khá.
Hạ Thao nổi tiếng từ trẻ, nhiều năm trôi qua chưa có bộ phim nào bị chê bai, bởi vì ông biết chọn kịch bản, tính toán cũng thỏa đáng, không chắc chắn sẽ có nhiều lời khen ngợi, nhưng doanh thu phòng vé là chuyện chắc chắn có thể bảo đảm. Tuy rằng giải thưởng nhận được trong nước hay ngoài nước đều không bằng Trần Hoài Trúc, nhưng danh tiếng so với Trần Hoài Trúc thì tốt hơn nhiều.
Đạo diễn như Trần Hoài Trúc và Hạ Thao sẽ không thiếu kịch bản, bọn họ sẽ từ ánh mắt và kinh nghiệm của mình chọn ra kịch bản tốt nhất, hơn nữa phải là kịch bản có doanh thu cao.
Mà kịch bản trong tay cô chính là thể loại phim huyền huyễn, ý tưởng này rất mới lạ. Chu Hạ Ninh không hiểu vì sao kiếp trước Hạ Thao không cho kịch bản này dựng thành phim, nhưng đời này, cô không muốn bỏ qua cơ hội này.
Nữ chính là bán tiên, cô giấu mình giữa những người bình thường trong thành phố. Nam chính nhìn như lưu manh nhưng kỳ thật anh ta có năng lực khác thường, chính là đời sau của thần tiên.
Trong truyện này nói, thật ra bên cạnh chúng ta có rất nhiều người có dị năng, nhưng thật ra đó không phải là dị năng gì, mà là do những người này chính là con cháu của thần tiên hay yêu quái.
Nữ chính có khả năng nhìn ra ai không phải là người bình thường, mà nhiệm vụ của cô ấy là tiêu diệt những kẻ lợi dụng siêu năng lực để hại người.
Nửa phần trước, nam nữ chính chỉ làm theo ý mình, không tin tưởng lẫn nhau, về sau này mới chung tay hợp tác, kết bạn đi Tây Thiên thỉnh kinh, ấy, là đi đến Tiên Giới trong truyền thuyết để thăm dò.
Kết quả, bọn họ phát hiện ra, thế giới này chính là một nơi đã bị Tiên Giới bỏ hoang.
Cho dù bọn họ quá nhỏ bé, quá hèn mọn, nhưng bởi vì sống sót mà vẫn phải bước tiếp.
Đây coi như là một bộ phim đô thị, huyền huyễn, yêu cầu hiệu ứng hình ảnh khá cao.
Đương nhiên, đây chính là chuyện mà nhà sản xuất vào đạo diễn đau đầu, chỉ cần có tiền thì sẽ mời được tổ hiệu ứng tiên tiến nhất của nước ngoài, tạo ra một khung cảnh thần tiên xa hoa, lộng lẫy.
Chu Hạ Ninh chưa từng đóng phim thể loại huyền huyễn, hôm nay vừa đọc qua đã thấy khá ưng ý, thử qua kiểu phim chuyển thể, trong đầu đã có khá nhiều ý tưởng.
Suy nghĩ xong, cô nhắn tin trả lời cho Hạ Thao: kịch bản rất tốt. Khi nào thì sẽ chuẩn bị?
Đến khi gửi đi, cô lại cảm thấy như có quá nhiều công việc, lại có chút chán nản.
Hạ Thao trả lời rất nhanh: có thể bắt đầu chuẩn bị.
Với năng lực của Hạ Thao, việc kiếm nhà đầu tư và tài trợ rất dễ dàng, vần đề tiền bạc đã được giải quyết, mấy chuyện sau này sẽ dễ dàng hơn.
Chu Hạ Ninh đang nghĩ có nên đi gặp Hạ Thao nói chuyện, đi động lại vang lên.
Nếu không bận thì tuần này chọn thời gian gặp nhau nói chuyện?
Một lát sau, Chu Hạ Ninh mới trả lời lại: được.
“Hạ Ninh, bạn còn chưa ngủ à?” Tiền Hữu Đa tỉnh dậy đi WC, quay đầu thấy Chu Hạ Ninh còn cầm di động, “Trời sắp sáng rồi, bạn nhanh ngủ đi.”
“Được, mình ngủ ngay đây.” Chu Hạ Ninh cười cất di động, nhìn Tiền Hữu Đa mơ mơ màng màng đi vào phòng tắm, trong lòng lại nghĩ có mấy nhân vật rất thích hợp với Tiền Hữu Đa, ví dụ như con cháu đời sau của Thiên Bồng nguyên soái.
Cô dừng suy nghĩ, lại nhớ đến Phó Vân Nhứ.
Dù sao cũng đều là người mới trong công ty, không thì nhờ chị Đỗ đến hỏi đại diện của cô ấy một chút, có muốn nhận vai diễn này? Dù sao cũng là diễn viên trong phim của Hạ Thao, tuy rằng so sánh có kém vai chính trong phim của Trần Hoài Trúc, nhưng đối với cô ấy, có lẽ là một cơ hội khó có được.
Con muốn giới thiệu thêm 2 người bạn, có được không?
Chu Hạ Ninh nghĩ xong mới thấy chính mình sơ sểnh, suy nghĩ một chút vẫn gửi tin nhắn cho Hạ Thao.
Được, tất cả đều được.
Hạ Thao trả lời rất nhanh.
Chu Hạ Ninh nhìn tin nhắn của ông, im lặng rất lâu, sau đó mới trả lời lại.
Vây được rồi, ba nghỉ sớm đi.
Được.
Đọc xong tin nhắn của Hạ Thao trả lời lại,Chu Hạ Ninh mới đi ngủ. Trong bóng đêm, cô mở to mắt nhìn chằm chằm vào trần nhà, rõ ràng thân thể mệt gần chết, nhưng đầu óc lại không ngừng chuyển động.
Với kinh nghiệm của cô, trong nước cũng có mấy diễn viên nam phù hợp với vai chính.
Cô suy nghĩ một lúc lâu, trong đầu lại hiện ra hình dáng của Trang Dực.
Tính sơ qua, cô đóng 2 bộ phim nam chính đều là Trang Dực, đúng là rất có duyên với nhau.
Sáng sớm hôm sau, Chu Hạ Ninh cầm kịch bản cho Tiền Hữu Đa xem, chỉ vào nhân vật mà tối qua cô chọn cho Tiền Hữu Đa nói:” Bạn xem nhân vật này thế nào? Vai diễn cũng rất quan trọng, sau này sẽ kết bạn với nhân vật chính đi đến Tiên Giới.”
Tiền Hữu Đa mặt đầy kinh ngạc:” Hạ Ninh, ai đưa cho bạn kịch bản vậy?”
Chu Hạ Ninh dừng lại, ghé vào tai Tiền Hữu Đa nhỏ giọng nói:” Là phim của đạo diễn Hạ Thao, vừa bắt đầu chuẩn bị, diễn viên còn chưa quyết định xong.”
Tiền Hữu Đa mắt mở thật to, ngạc nhiên vô cùng:” Hạ Ninh, bạn quá trâu bò! Không hổ danh là bạn của mình! Chẳng qua, mấy hôm trước bạn đi thử vai cũng thất bại rồi mà, đạo diễn Hạ có thể chắc chắn không? Đừng để chúng ta vui vẻ mấy ngày, cuối cùng bị đổi hết nha?”
Chuyện cô đi thử vai, hôm qua cô đã nói hết cho Tiền Hữu Đa, nghe cô ấy nói như vậy cô chỉ lắc đầu cười:” Lần này sẽ không như vậy, bạn yên tâm đi.”
“Thật sao?” Tiền Hữu Đa nghi ngờ nhìn Chu Hạ Ninh, cuối cùng không chịu nổi tò mò, ngẩng đầu nhìn ngó xung quanh, dáng vẻ như ăn trộm mà cầm lấy kịch bản,” Vậy mình xem thử đã.”