Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Chương 171


Đọc truyện Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc – Chương 171

“Hân hạnh chào, bệ hạ!”

Các fan lập tức trở nên hưng phấn, liên tục spam màn hình. “Hân hạnh chào, bệ hạ” cơ hồ chiếm toàn bộ kênh. Cùng lúc đó, Tin tức Weibo của Hoàng Phủ Tử Y phát sóng trực tiếp lan rộng, lại nhiều thêm vài nghìn người.

“Được rồi, bắt đầu phát sóng. A, hôm nay tôi còn mời riêng một vị khách quý, mọi người có thể đoán được là ai không?” Hoàng Phủ Tử Y giả bộ thần bí, mà không ngờ người xem lại có thể không hẹn lần lượt đưa ra đáp án chuẩn xác nhất. Sở tiên sinh, Sở tổng, Sở hoàng, Sở hậu,… rất nhanh là từ chiếm toàn bộ màn hình, spam kịch liệt.

“Ha ha, cách gọi rất nhiều, tôi nhìn đều không tồi. Bây giờ để cho chính chủ xem một chút xem anh ấy thích xưng hô nào nhất.” Hoàng Phủ Tử Y cười ấm áp, quay đầu cười gian, rồi cho Sở Ngao Dư trực tiếp nhìn bình luận.

Sở Ngao Dư cúi đầu nhìn tình huống trên màn hình, nghe Hoàng Phủ Tử Y cười nhạt, chóp tai ửng đỏ, trên mặt lại nghiêm trang từ tốn nói: “Xin chào mọi người, tôi là Sở Ngao Dư, mọi người có thể gọi tôi là Sở tiên sinh.”

Sau khi Sở Ngao Dư lộ diện, tất cả bình luận lại spam thành “Sở tiên sinh quá mức đẹp trai”, “Sở tiên sinh khí phách”, “Sở Hoàng thật ngầu”, “Sở tổng tài khí chất thật mạnh mẽ”,… tất cả, nháy mắt chọc cười Hoàng Phủ Tử Y.

“Ai cũng đều khen anh, nói xem anh có cảm tưởng gì nào?” Hoàng Phủ Tử Y cũng tiến lên, đứng trước màn hình. Hai người cố tình có khoảng cách cực gần, đến nỗi Sở Ngao Dư có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của cô mỗi khi nói chuyện. Nhìn qua, thế nào cũng là vô cùng mập mờ.


“Cảm ơn, tôi rất vinh hạnh.” Sở Ngao Dư bản thân được hỏi gì đáp nấy. Hơn nữa, mọi vấn đề đều trả lời rất nghiêm túc. Các netizen nhìn, lại không hẹn nhau mà biểu tình, Sở tiên sinh thật sự rất đáng yêu có được không…

Hoàng Phủ Tử Y nhìn đến bình luận của các cư dân mạng, trong lòng đặc biệt tán đồng, trên mặt cũng lộ ra một tia hối hận phiền não, nói: “Ai… đột nhiên có chút hối hận rồi…”

Mọi người nhìn thấy sắc mặt của cô, lập tức hoảng sợ. Nhảy bổ vào, hấp tấp hỏi, sao lại hối hận nha? Bệ hạ không phải đang rất vui vẻ sao?

“Sở tổng quá đáng yêu như vậy, thực không muốn cho các bạn ngắm nhiều.” Tròng mắt Hoàng Phủ Tử Y mang đầy ý cười, ngữ khí lại cố tình biểu lộ ai oán. Các netizen nhỏ tin người xù lông trong nháy mắt.

“Bệ hạ lại đi phân phát đồ ăn cho chó nữa ư? Cầu dừng lại.”

“Bỗng nhiên ăn phải một đống thức ăn cho chó, tôi có thể từ chối nhận không?


“Đều là kịch bản, chắc chắn là cố ý sắp xếp! Ai đó trả lại cho tôi một bệ hạ cao lãnh đi!”

“Kịch bản này của bệ hạ thật sự rất… tôi thật hoài nghi vị cao lãnh trước kia, có phải hay không là thế thân của bệ hạ!”

Nhìn một đám fan đáng yêu bị đùa giỡn, Sở Ngao Dư đột nhiên liền cảm thấy có một loại xúc cảm tương đồng. Kịch bản của Tử Y, anh thế nhưng đã bị nếm qua không ít chút nào!

Nghĩ đến đây, một chút ý cười lấp lãnh trên mặt Sở Ngao Dư, dừng lại trên khóe môi chợt lóe.

“Nha? Sở tiên sinh, ngài là đang cười sao? Rất đẹp trai a /chảy nước miếng/ cảm thấy bản thân lạc vào nơi đầy ánh nắng ấm áp ~”

“A, tôi có điểm bị hoa mắt nghiêm trọng! Vừa rồi, tôi hình như thấy được má lúm đồng tiền của ngài ấy, rất đáng yêu rất đáng yêu ư ư!”

“Thời điểm Sở tiên sinh cười rộ lên, thế nhưng có má lúm đồng tiền. Ây, má lúm đồng tiền, là má lúm đồng tiền nha, quả nhiên mê chết người.”

“Khí chất “Phong Hoa Tuyệt Đại” của Sở tổng vô cùng tương xứng với bệ hạ. Tỏa nắng chói chang a, ôi trời, quá đẹp đôi rồi!”



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.