Đọc truyện Ảnh Hậu Tái Sinh – Chương 9: Tôi không yêu cô
Sau hôm đó Tôn Hiếu Thành có đến tìm Minh Vi, song Minh Vi tìm mọi cớ để lảng tránh, không chịu gặp anh ta.
Vì chuyện ở bữa tiệc nên Tôn Hiếu Thành cảm thấy mình mắc nợ Minh Vi, đương nhiên tìm cách để bù đắp. Mượn cớ nhà sản xuất bộ phim “Cố viên xuân thu” giao hợp đồng quảng cáo, anh ta cho phóng viên đến làm một cuộc phỏng vấn nhỏ với Minh Vi. Bài phỏng vấn không dài, không được nổi trội như các vai chính, nhưng tiêu đề rất bắt mắt “Từ cách cách thành gái bao”, như vậy cũng đủ khiến bạn đọc quan tâm.
Khi chọn ảnh đăng kèm bài viết, Tôn Hiếu Thành khéo léo sử dụng tấm ảnh chụp Minh Vi khi hóa thân thành Dạ Oanh. Trong tấm ảnh, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn của Minh Vi trắng như tuyết, mắt dài này cong vút, đôi môi đỏ hồng đầy đặn, tay kẹp một điếu thuốc, qua làn khói uốn lượn, ánh mắt trông phiêu diêu tận nơi xa lắc. Sau khi được đăng tải, tấm ảnh đã gây nên một sự chấn động không nhỏ.
Cô thiếu nữ vẫn còn những nét ngây thơ trên mặt, song từ sâu thẳm toát lên những nét yêu kiều quyến rũ, trong khi biểu cảm lại là vẻ đau xót, mắt đầy loáng nước, trông hết sức đáng thương.
Người đời luôn có cảm tình với những bậc hồng nhan, đối với một người đẹp như vậy ai lại không thương xót.
Tôn Hiếu Thành mang theo cuốn tạp chí này đến đứng chờ Minh Vi bên dưới kí túc xá, cuối cùng cũng gặp được Minh Vi sau hơn một tháng trời né tránh.
Khi đó Minh Vi vừa quay về từ phòng học vũ đạo, trên trán lấm tấm mồ hôi, hai má đỏ hồng, mắt sáng ngời. Tôn Hiếu Thành trông thấy, lòng mềm hẳn lại, những sự oán trách chợt tan biến hết.
– Từ khi tôi sinh ra đến nay, đây là lần đầu tiên đứng chặn người ta ở bên dưới cầu thang kí túc, cô Chu tha hồ mát mặt.
Minh Vi cười khổ sở.
– Biết bao cô gái đẹp chỉ mong có được một sự ưu ái của anh, sao anh cứ phải lãng phí thời gian để ý đến một con bé không biết điều như tôi?
– Nếu như nước Nhược Tam Thiên(*), tôi chỉ lấy một gáo mà thôi.
(*) Nước Nhược Tam Thiên ý nói sông nước mênh mông đầy nguy hiểm, thuyền bè qua lại đền chìm đắm. Câu này vốn mượn trong “Hồng lâu mộng”, là Giả Bảo Ngọc nói với Lâm Đại Ngọc, sau này được được dùng làm lời thề thốt cho các đôi trai gái yêu nhau.
– Anh Tôn, anh dùng câu đó lỗi thời quá, không lay động được trái tim các cô thiêu nữ đâu.
– Vậy ai có thể đánh thức trái tim cô đây? Đường Hựu Đình ư?
Minh Vi ngẩn người.
– Tôi đều thấy cả rồi, hôm đó… – Tôn Hiếu Thành làm bộ hắt ly rượu, cười với vẻ uể oải. – Hóa ra kiểu búp bê sứ trông vẫn đáng yêu hơn.
Minh Vi gạt tay.
– Xin lỗi, anh Tôn. Tôi tu hành chưa đủ, vẫn chưa diễn kịch được lâu đến thế trong cuộc sống thường ngày.
– Vậy phải làm thế nào? – Tôn Hiếu Thành nhìn cô một cách an nhàn. – Cô nhất định không chịu hẹn hò với tôi nữa sao?
Minh Vi nghiêng đầu, để lộ ra vẻ bối rối khó xử. Cô cắn môi dưới, cân nhắc một chút rồi nói:
– Tôi đã đắc tội với Chân Tích, không muốn giành ưu thế hơn chị ta ở chỗ anh nữa. Chị ta là một ngôi sao lớn đang nổi tiếng, tôi chỉ là một người vừa chân ướt chân ráo vào nghề. Bất kể thế nào, mâu thuẫn với chị ta đều không nên.
– Tôi có thể làm cho cô thành một ngôi sao. – Tôn Hiếu Thành nói. – Minh Vi, cô có điều kiện tốt, không cần mất nhiều công sức vẫn có thể nổi tiếng.
Minh Vi lắc đầu.
– Tôi còn có công ty, trên có Chủ tịch Cố nữa.
– Cố Thành Quân sẽ giao cô cho tôi.
Minh Vi cảm thấy Tôn Hiếu Thành dường như hơi có vấn đề.
– Vì một diễn viên nhỏ không một xu dính túi như tôi mà anh phải tổn hao công sức, có đáng không?
– Tôi cũng không biết nữa. – Tôn Hiếu Thành xòe tay ra. – Nhưng tôi rất thích cô. Cô khiến cho tôi có một cảm giác rất gần gũi, thân quen. Kỳ lạ lắm phải không?
Minh Vi cười đau khổ, không nói gì nữa.
Có lẽ Tôn Hiếu thành sẽ đi tìm Cố Thành Quân để xin cô thật, nhưng Minh Vi biết, với con người và tính cách của Cố Thành Quân, anh tuyệt đối không bao giờ chấp nhận. Khi đó cô có thể dựa vào lý do không muốn đắc tội với Chủ tịch công ty mà từ chối dứt khoát với Tôn Hiếu Thành.
Được một người nổi tiếng và giàu có theo đuổi là điều mà các nghệ sĩ không bao giờ có thể tránh nổi. Việc từ chối một cách hoàn hảo như thế nào quả đúng là một môn khoa học.
Chung Thiên Dao cũng nói với Minh Vi:
– Tôn Hiếu Thành đẹp trai như vậy, lại trẻ tuổi, dù anh ta không phải là một đại gia trong giới truyền thông cũng đã có cả đám đàn bà con gái theo đuổi rồi. Đi với anh ta thực ra đâu có gì là sai trái. Không phải mình khuyên cậu giao dịch gì đó với anh ta, nhưng cậu cũng cần giữ lại một lối thoát.
– Thiên Dao, chuyện này đợi tới khi nào cậu trải qua sẽ biết. Những người đàn ông như thế này không phải là một nam sinh viên đơn giản trong trường học. Bọn họ tìm đến đương nhiên muốn đạt được một thứ gì đó trên cơ thể cậu. Bọn họ không chơi những trò mập mờ không rõ ràng.
Chung Thiên Dao nhún vai.
– Nói vậy cũng phải. Tuy nhiên bức ảnh trên tạp chí cũng đẹp thật. Mình thấy có người trên mạng còn đem ảnh của cậu ra so sánh với Chu Toàn, nói cả hai cùng rất đẹp.
Minh Vi cười.
– Đạo diễn cũng nói là hình tượng nhân vật đó của mình được xây dựng rất tuyệt. Một người con gái vốn cao ngạo bẩm sinh lại rơi vào chốn bụi trần, thường rất dễ có được sự cảm thông của mọi người.
Việc Tôn Hiếu Thành đến gặp Cố Thành Quân xin người còn chưa tới hồi sau, nhưng cuối tháng Chín, album mới của Đường Hựu Đình đã được phát hành.
Album mới mang tên “Horizon”, ngoài single ghi lần trước ra, tất cả có chín bài. Album này vẫn do Đàn Lập Đạt làm Giám Đốc sản xuất, Đàm Lập Đạt thậm chí còn ra tay viết hai ca khúc trong đó, đều là những bản nhạc trữ tình.
Sức mua album mới này điên cuồng tới mức nào, Minh Vi đều nghe mọi người xung quanh bàn tán. Từ sau buổi tối hôm đó, cô chưa hề gặp lại Đường Hựu Đình. Lúc trước anh vẫn thỉnh thoảng gửi tin nhắn cho cô, giờ đây mất tăm luôn, hoàn toàn bặt vô âm tín.
Đường Hựu Đình nói rất uyển chuyển, Minh Vi từ chối cũng rất uyển chuyển. Nhưng dù có uyển chuyển tới đâu vẫn là từ chối, cô dĩ nhiên cũng ngại, không thể chủ động đến tìm anh.
Có gì để nói với anh? Quan hệ của họ là gì? Công việc và cuộc sống của Đường Hựu Đình đâu cần một nhân vật bé xíu như Chu Minh Vi lo lắng?
Nói chung là cảm thấy lúng túng, Minh Vi tự nhủ vậy.
Đường đường là một ngôi sao lớn đã bày tỏ lòng mình, nhưng lại bị từ chối thẳng thừng ngay tại chỗ. Bộ dạng hoảng hốt bỏ chạy của Minh Vi khi đó chẳng khác nào chạy giặc. Như vậy sao không làm tổn thương lòng tự trọng của anh?
Con người Đường Hựu Đình vốn cao ngạo thế nào, Minh Vi cũng thừa biết.
Có điều giữa hai người bọn họ, trước tiên chưa nói đến chuyện tình cảm, chỉ riêng việc chết đi rồi được tái sinh cô cũng không biết phải nói sao với anh. Nói dối liệu giấu được bao lâu, còn nói thật Đường Hựu Đình có tin không?
Huống hồ, cho dù đã có thân phận mới, nhưng trong lòng Minh Vi vẫn xác định mình chính là Trương Minh Vi bạc phận. Cô còn một người chồng chưa giải quyết xong ân oán, vết thương cũ vẫn chưa liền, nên không thể nào đón nhận một tình cảm mới.
Tuy không liên hệ với nhau, nhưng muốn biết tình trạng của Đường Hựu Đình cũng chẳng khó khăn gì. Thời gian này, chỉ cần truy cập vào mạng, mở báo ra, hoặc bật TV là đều có thể nhìn thấy bóng dáng Đường thiếu gia.
“Album mới của Đường Hựu Đình bán rất chạy, lượng tiêu thụ đã lập kỉ lục mới”.
“Hình tượng hoàn toàn mới của Đường Hựu Đình, một người đàn ông trưởng thành quyến rũ”.
“Đường Hựu Đình tham gia cuộc họp báo mùa đông xxx, khiến các fan hâm mộ điên cuồng chạy theo”.
“Đường Hựu Đình đầy ắp các hợp đồng quảng cáo, có khả năng trở thành quán quân của năm sau”.
Khi đến quán trà sữa mua đồ uống, Minh Vi trông thấy cả loạt cô gái trẻ đứng trong cửa hàng băng đĩa bên cạnh bỏ album của Đường Hựu Đình vào túi giấy rồi mang đi. Người qua đường liếc xéo, bà chủ tiễn khách ra, trên mặt luôn nở nụ cười tươi như hoa.
Minh Vi đứng trước tủ kính của cửa hàng băng đĩa, thẫn thờ nhìn poster album mới của Đường Hựu Đình.
Vì phải cắt tóc ngắn hồi quay phim, nên tạo hình của Đường Hựu Đình trong album mới mang phong cách quân dã chiến. Tờ poster mang sắc màu rực rỡ, nếu đứng bên kia đường vẫn có thể nhìn thấy ngay. Đường Hựu Đình mặc một chiếc áo quân phục màu xanh đứng ở một nơi giống như rừng nhiệt đới, bên hông có hai khẩu súng, khuy ngực mở ra làm lộ những phần cơ rắn chắc màu nâu sô-cô-la của anh. Ánh mắt Đường Hựu Đình sắc sảo, phong thái cao ngạo, da toàn thân nhuốm một màu nâu nhạt, trông người nhỏ và gọn ghẽ.
Bậc làm cha mẹ nào có thể đồng ý cho con gái mình treo một tấm hình như vậy trên tường đúng là có vấn đề.
Nhưng càng không cho, bọn trẻ càng muốn làm, nên album này mới bùng nổ vậy.
Minh Vi như bị trúng tà, đi vào trong cửa hàng đó, cũng mua một đĩa mơi của Đường Hựu Đình.
Về tới kí túc xá, cô cho chiếc đĩa vào ổ máy tính xách tay, sau đó vừa dọn dẹp phòng, vừa nghe nhạc.
Giọng của Đường Hựu Đình dày và ấm, tràn đầy sức sống. Nghe anh hát có cảm giác như mỗi tấc da trên toàn thân đều đang được ngâm trong nước nóng, đến cả tai cũng như được uống say.
Đúng là các fan không hâm mộ Đường Hựu Đình một cách mù quáng. Ở con người anh có mọi thứ, vẻ đẹp ngoại hình, thực tài, nghị lực và cả vận nay. Anh quả không hổ với danh xưng thần tượng.
Sau khi Minh Vi kết thúc việc chụp hình quảng cáo, công ty sắp xếp cho cô mấy vai diễn khách mời, một là để luyện tập thêm, hai là để khán giả quen mặt. Đó đều là những bộ phim mỗi bộ vài ba tập, mỗi tập vài câu thoại. Mấy việc lần đầu tiên của Minh Vi đều từ đó mà ra: lần đầu tiên diễn người chết, lần đầu tiên quay dưới nước, lần đầu tiên cưỡi ngựa…
Khi bận rộn thời gian bao giờ cũng trôi qua mau, một trận mưa thu, một cơn mưa tuyết, chớp mắt đã đến cuối năm. Album mới của Đương Hựu Đình toàn thắng, “Cố viên xuân thu” cũng bắt đầu làm các khâu quảng bá cho việc khới chiếu vào năm sau.
Là một bộ phim truyền hình nghiêm túc về đề tài lịch sử, trailer quảng cáo cho “Cố viên xuất thu” được làm hết sức tinh vi, âm nhạc hào hùng khoáng đạt, các cảnh phim được tính toán cẩn thận, diễn viên có tiếng tăm, diễn xuất truyền thần, phục trang tinh tế. Ngay sau khi ra mắt, trailer lập tức thu hút được sự chú ý của dư luận mạng.
Những tiêu điểm được mọi người bàn tán nhanh chóng chuyển từ tình tiết bộ phim sang các diễn viên. Cố Thành Quân và Chân Tích dĩ nhiên là đối tượng cốt yếu của mọi câu chuyện. Quan hệ của hai người này đã mập mờ suốt mấy năm qua, giờ đây vợ Cố Thành Quân đã chết, hai người lại đóng vai vợ chồng gắn bó keo sơn trong một bộ phim, cho nên, bất luận là fan hâm mộ hay báo chí, đều coi đây như dấu hiệu cho thấy cặp đôi này tiếp tục tình xưa.
Minh Vi là nhân vật đóng vai phụ chủ yếu nên trong đoạn trailer dài hơn một phút cũng xuất hiện đến bốn lần, cộng lại chừng bảy tám giây. Trong bốn cảnh đó, cảnh đầu tiên là Vinh Ninh cách cách gặp Lý Ngọc Long, cảnh thứ hai là cách cách bị Tống thị tát, cảnh thứ ba là đoạn Vinh Ninh khóc nói với Lý Ngọc Long rằng cô mới là người yêu anh ta nhất, còn cảnh thứ tư chính là cảnh cô và Tống Tử Thành ôm nhau.
Bọn Chung Thiên Dao xem xong trailer, tất cả đều hết lời khen ngợi, nói người dựng trailer đúng là một cao thủ, chỉ có bốn cảnh đã tóm tắt được toàn bộ cuộc đời của Vinh Ninh cách cách .
Sau đó trên mạng lại phát một đoạn video về quá trình làm phim dài bảy tám phút. Trong đoạn video này, các cảnh của Minh Vi khá nhiều. Nhân vật cô diễn vốn ngang tàng, hễ xuất hiện là thanh thế át người, cho nên trong đoạn video đó trông rất bắt mắt. Đặc biệt là đoạn sau này, khi trở thành gái bao với vẻ đẹp rực rỡ, phong thái quyến rũ, ánh sáng của sự trẻ trung rạng ngời chiếu rọi khiến cho Chân Tích vốn trang điểm nhạt nhòa trở nên tiều tụy già nua hơn nhiều.
Vì có mấy cảnh tình cảm với Đường Hựu Đình, nên nữ diễn viên đóng vai Vinh Ninh cách cách lập tức trở thành cái tên số một trong danh sách tìm kiếm trên mạng của nhóm fan ”Đôi cánh”. Người hâm mộ Đường Hựu Đình nhanh chóng nhận ra cô chính là diễn viên dóng vai người cá trong MV của anh. Những bức ảnh ít ỏi của Minh Vi lập tức được truyền bá trên mạng Internet.
Minh Vi cũng có tài khoản riêng trên mạng xã hội, dù số lượng người truy cập không nhiều, nhưng cũng đã có người hâm mộ. Công ty còn đăng kí cho cô một blog riêng, sau khi dặn dò kĩ việc chú ý đến các phát ngôn thì giao cho người quản lý của Minh Vi và Lý Trân cùng theo dõi.
Cứ cách khoảng năm ba ngày là Minh Vi vào đó để lại mấy thông tin về việc gần đây mình xem phim gì, đọc sách nào, hoặc vài chuyện lặt vặt trong cuộc sống. Kiếp trước Minh Vi vốn là người có khiếu văn chương, cho nên lời lẽ chuyện trò cũng khác người. Những kiến giải hay bình luận về các bộ phim của cô súc tích, từ ngữ độc đáo, có những chi tiết rất nhỏ cũng được viết một cách sinh động và thú vị. Vậy nên, chỉ riêng việc viết blog cũng đã đủ cho Minh Vi có không ít những fan hâm mộ trung thành.
Quay lại công ty sau kì nghỉ Tết Dương lịch, Minh Vi nhận được giấy mời đến dự buổi họp báo ra mắt phim “Cố viên xuân thu”. Người quản lý đưa cô tới sa-lông làm tóc, sau đó sang chỗ người tài trợ chọn phục trang, thậm chí còn mời thêm một chuyên viên tạo hình đắt giá nhất của công ty đến. Buổi sáng hôm họp báo, Minh Vi bị nhét vào một chiếc xe bảy chỗ giữa một khung cảnh nhốn nháo, chạy thẳng đến khách sạn nơi diễn ra cuộc họp.
Đến nơi Minh Vi mới nhận ra là còn quá sớm, đừng nói là các diễn viên chưa tới, ngay cả hoa trang trí ở họp báo vẫn chưa đặt xong. Các nhân viên tất bật đi lại, Minh Vi đứng ở một góc uống cà phê, chợt thấy một hình dáng quen thuộc lọt vào mắt. Cô giật mình, vội tuồn ngay ra ngoài cánh cửa sau lưng mình.
Bên ngoài là lối đi của nhân viên, không một bóng người nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng bát đĩa vọng lại từ nhà bếp. Minh Vi đứng yên ở đó.
Cô đang trốn cái gì? Có gì mà không dám gặp người ta?
Cô quay người, định đi vào.
Tay còn chưa chạm vào nắm đấm, cánh cửa đã bật mạnh ra. Minh Vi không tránh kịp, chiếc cốc giấy trong tay bị hất đổ, nửa cốc cà phê hắt hết lên váy.
Cô sững sờ nhìn xuống bộ váy nhếch nhác của mình, tức giận ngẩng đầu lên trợn mắt với người đàn ông đang đứng trước mặt.
– Đường Hựu Đình, anh…
Đường Hựu Đình vội vàng đóng cánh cửa sau lưng lại.
– Mắt tôi làm gì có chức năng nhìn xuyên thấu, làm sao biết cô đang ở sau cửa?
– Vậy anh mở cửa ra không cẩn thận một chút được sao?
– Cô không dưng trốn sau cánh cửa làm gì? Còn nữa, phải gọi tôi là sư huynh chứ.
Minh Vi cãi nhau với Đường Hựu Đình mấy câu, tự nhiên cảm thấy nội dung nhàm chán, nên gắng nhịn lại, nói:
– Được, Đường sư huynh. Phiền anh đi gọi giúp tôi trợ lý đến. Buổi họp báo sắp bắt đầu rồi, tôi không thể xuất hiện trong bộ dạng thế này.
Đường Hựu Đình đặt tay lên nắm đấm cửa, song nghĩ lại, cảm thấy không phải lắm.
– Chờ chút, vì sao tôi phải đi chạy việc giúp cô? Hai người chúng ta chẳng phải đã tuyệt giao rồi hay sao?
– Tuyệt giao? – Minh Vi ngạc nhiên. – Việc này từ bao giờ thế?
– Lần trước chúng ta nói chuyện với nhau là từ Tết Trung thu. Chu tiểu thư, bận rộn quá nên không nhớ sao?
Minh Vi cảm thấy vô lý.
– Tuổi của hai chúng ta cộng lại cũng gần năm mươi rồi, vẫn còn chơi cái trò ở nhà trẻ này sao? Rốt cuộc anh có giúp tôi gọi trợ lý hay không?
– Nếu tôi không giúp cô làm gì tôi? – Đường Hựu Đình đứng khoanh tay, tựa lưng vào cánh cửa cười hả hê.
Minh Vi tức quá nghiến răng lại.
– Con người anh sao hẹp hòi vậy? Tôi từ chối anh thì có làm sao? Là đàn ông phải so đo tính toán thế sao?
– Cô từ chối tôi chuyện gì? – Đường Hựu Đình tỏ ra nghi hoặc.
– Việc này tôi còn phải nói rõ ra với anh nữa hả? – Dù da mặt có dày đến đâu, khi nói đến chủ đề này Minh Vi vẫn cảm thấy hơi xấu hổ. Cô thầm chửi bọn nổi tiếng hay biến thái. – Bây giờ tôi mới bước chân vào nghề, cũng chỉ mới bắt đầu sự nghiệp, định sẽ cố gắng làm việc thật tốt, giành được thành công, kiếm tiền phụng dưỡng mẹ tôi. Còn chuyện tình cảm, tôi không muốn nghĩ đến sớm. Hơn nữa tôi còn ít tuổi. Anh là một ngôi sao lớn, tôi không với được.
– Chờ đã! Chờ chút đã! – Đường Hựu Đình càng he càng không hiểu, lập tức kêu Minh Vi dừng lại. – Không biết vì khả năng biểu đạt ngôn ngữ của cô có vấn đề hay khả năng lý giải của tôi có vấn đề. Sao tôi thấy những lời nói loanh quanh vòng vèo của cô kỳ quặc quá.
– Kì quặc cái gì? – Minh Vi liếc xéo Đường Hựu Đình. – Là tôi nói, có thể được làm bạn với anh, tôi đã thấy đầy đủ lắm rồi, nếu tiến thêm một bước nữa, tôi….
– Dừng lại! Dừng lại, dừng lại! – Đường Hựu Đình kêu lên. – Là cô nói, tôi thích cô, nhưng cô không đồng ý?
Mặt Minh Vi hơi ửng hồng, sau đó lại trắng toát. Cô nghiến răng nói:
– Dù điều tôi nói không đến nỗi thô như vậy, nhưng đại khái tám chín phần là như vậy.
Đường Hựu Đình nhìn Minh Vi như nhìn lợn trèo cây.
– Cô cho rằng tôi thích cô hả?
Minh Vi bắt đầu ngầm cảm thấy có gì đó không bình thường, nên nói năng cũng chở nên do dự.
– Khi ấy anh có ý đó…
Đường Hựu Đình cười lăn cười bò, cười đến nỗi toàn thân rung lên, phải dựa hẳn vào tường, vui không kể xiết.
– Cô cho rằng tôi thích cô?
Mặt Minh Vi cuố cùng cũng đỏ bừng. Cô hận một nỗi không thể dùng tay bóp chết Đường Hựu Đình ngay tại chỗ, đồng thời cũng hận không thể bóp chết mình luôn.
Cô kiên nhẫn chờ đợi chừng nửa phút, thấy Đường Hựu Đình vẫn chưa ngừng cười, đành hét lên:
– Anh cười đủ chưa vậy? Bị điểm trúng huyệt cười hay sao mà không ngừng được hả?
Đường Hựu Đình đúng là cười đến chảy nước mắt.
– Cô cho rằng tôi theo đuổi cô, còn cô từ chối, lại còn nghĩ tôi đang giận cô ấy hả?
– Im đi. – Minh Vi xấu hổ quá thành ra cáu giận.
Đường Hưu Đình đành phải thở xuôi mấy hơi, sau đó đưa tay ra chỉ vào mũi Minh Vi, nói:
– Chu Minh Vi, cô nghe rõ đây. Tôi, Đường Hựu Đình, không thích cô.
Minh Vi thậm chí còn muốn cắn chết Đường Hựu Đình ngay lúc đó.
– Tôi nhớ hôm đó là thế này, tôi định bảo với cô, tôi muốn chúng ta không chỉ là bạn bè, mà là bạn thân. Tôi xem trọng cô, một lòng quan tâm đến cô, muốn thúc đẩy cô. Lần này cô nghe rõ hay chưa? Đừng có hiểu lầm nữa. Nếu nghe chưa rõ tôi nói lại cho lần nữa. – Đương Hựu Đình cố ý kéo dài thanh điệu, nhấn vào từng tư một. – Tôi muốn làm bạn thân với cô…
– Nghe rõ rồi. – Minh Vi nói toáng lên, mặt đỏ như sắp tứa máu đến nơi.
Đường Hựu Đình lại cười ha ha một trận nữa.
– Sao cô lại có thể hiểu lầm đến mức đó được? Đường Hựu Đình tôi là người thế nào hả, tôi muốn một người con gái thế nào mà chẳng được, làm sao có thể ăn cả một ngọn cỏ bé xíu ngay cạnh tổ? Tôi cứ tự hỏi vì sao hôm đó cô lại co giò chạy nhanh đến vậy, còn tưởng cô đang muốn đi vệ sinh, hóa ra… Chớ chút!
– Lại làm sao nữa? – Minh Vi không khách sáo.
– Việc cô ảo tưởng là tôi thích cô cũng không sao, những cô gái ảo tưởng như vậy vốn không ít. Nhưng cô lại có thể từ chối tôi sao? – Đường Hựu Đình cảm thấy chưa bao giờ lòng tự tôn của mình bị chà đạp đến thế, – Vì sao cô lại từ chối tôi? Cô dựa vào đâu mà từ chối tôi? Sao cô có thể từ chối tôi?
Minh Vi cảm thấy vô lý.
– Ôi trời, lòng tự tôn mong manh như thủy tinh của anh bị tôi đập vỡ rồi à? Anh dựa vào cái gì mà cho rằng phàm là con gái nhất định sẽ đều đón nhận tình cảm của anh?
Đường Hựu Đình trả lời một cách nghiêm túc:
– Những người con gái khác không bàn đến, nhưng đối với cô mà nói, việc có thể có được một người như tôi đây thích, đúng là may phúc ba đời. Cô đáng lẽ phải cảm ơn thần tình ái, cảm ơn trời đất, sau đó nhào vào lòng tôi. Cô có biết là nếu từ chối tôi, cả đời này cô sẽ không gặp được bất kì người đàn ông nào khác tốt hơn tôi không.
– Cảm ơn… lời trù úm của anh. – Minh Vi hung hăng liếc xéo Đường Hựu Đình. – Song vì Đường công tử cao quý đã không thích tôi, nên giả thiết đó cũng không tồn tại. Còn bây giờ, nếu như anh vui, cứ đứng đây mà thỏa sức cười, tôi phải đi thay quần áo.
– Chờ chút. – Đường Hựu Đình kéo tay Minh Vi lại, sau đó cởi áo vest của mình ra, khoác lên vai cô.
Chiếc áo vẫn còn hơi ấm của cơ thể Đường Hựu Đình khiến cho lòng Minh Vi cũng thấy ấm áp hơn.
– Tôi phải nói rõ nhé. – Đường Hựu Đình nhìn Minh Vi nghiêm túc. – Tôi giúp cô như vậy là xuất phát từ tình bạn với cô, chứ tôi không thích cô đâu nhé.
Minh Vi giận giữ trừng mắt nhìn Đường Hựu Đình. Đường Hựu Đình thấy câu giễu của mình thành công, cực kì đắc ý mở cửa để Minh Vi đi.
Thời điểm cánh cửa mở ra đúng lúc đó Cố Thành Quân vừa quay đầu lại, ánh mắt nhìn ngay vào hai người bọn họ.
Minh Vi giật mình, bỗng dưng bối rối và hốt hoảng cứ như làm chuyện bất chính bị người ta bắt gặp. Gạt bỏ những ân oán trước kia không nói, sau khi tiếp nhận Vĩnh Thành, Cố Thành Quân ngày càng tỏ ra là một người lãnh đạo nghiêm khắc và mạnh mẽ, kín đáo thâm trầm. Minh Vi với anh hận thì vẫn hận, song cũng nể sợ vài phần.
Đường Hựu Đình vốn xưa nay không biết sợ ai là gì, nên còn khoác một tay lên vai Minh Vi, nói:
– Minh Vi bị đổ cà phê lên váy, tôi đang mắng cô ấy đây.
Mắt Cố Thành Quân nhìn vào vết cà phê trên ngực Minh Vi, hỏi:
– Có đồ để thay không?
– Em sẽ nói trợ lý đi mượn một chiếc khác, sẽ không làm lỡ buổi họp báo đâu.
Cố Thành Quân gật đầu.
– Vậy mau đi đi.
Minh Vi như bừng tỉnh, lập tức chạy đi.
Khi nhìn thấy bộ váy của Minh Vi, Lý Trân cũng phát hoảng. Cô chạy đi mượn về mấy bộ, nhưng không có cái nào phù hợp với tính chất của buổi họp báo. Hai cô gái đang cuống quýt hết lên trong phòng thay đồ thì nghe tiếng gõ cửa, hóa ra trợ lý của Cố Thành Quân mang đến một chiếc váy.
– Thầy Cố sợ cô Minh Vi không mượn được quần áo nên bảo tôi sang trung tâm thương mại đối diện mua một chiếc. Tôi áng chừng kích cỡ, chắc là vừa với vóc người cô Minh Vi.
Minh Vi vội nói cảm ơn liên tục, tự mình tiễn trợ lý của Cố Thành Quân ra.
– Chủ tịch Cố thật hào phóng. – Lý Trân hạ giọng. – Đây là mẫu thiết kế mới nhất của Chanel, vừa mới lên tủ trưng bày thôi.
Minh Vi nhìn chiếc váy bĩu môi. Cố Thành Quân đúng là có sở trường làm bộ làm tịch, mua đồ cho phụ nữ cũng ngày càng hào phóng hơn. Trước đây anh chịu dễ dàng bỏ tiền ra mua váy thương hiệu nổi tiếng cho nghệ sĩ nhỏ xíu thuộc công ty sao? Vợ chết đúng là tốt thật.
Lại có tiếng gõ cửa. Đường Hựu Đình chưa đợi có người mở ra đã xông thẳng vào, vứt một chiếc váy xuống trước mặt Minh Vi.
– Tôi phải nói trước nhé, tôi làm như vậy là vì lo lắng cho công ty thôi. Tôi không thích cô đâu đấy…
Ánh mắt Đường Hựu Đình chợt dừng lại trên chiếc Chanel mà Lý Trân đang cầm, hơi chững lại.
– Mới thấy trợ lý của Chủ tịch Cố đi ra từ đây, hóa ra cũng là mang đồ đến cho cô à?
Minh Vi như mắc phải chứng mất ngôn ngữ tạm thời, há miệng nhưng không thốt ra được câu nào.
Đường Hựu Đình nhìn cô cười đầy ẩn ý.
– Được rồi, cô mau thay đồ đi.
Nói xong, anh lập tức quay ra.
Minh Vi và Lý Trân mỗi người cầm một chiếc váy, bốn mắt nhìn nhau.
– Váy của anh Đường mua là mẫu mới nhất của Versace, hình như cũng mua ở trung tâm thương mại bên kia đường. – Lý Trân chép miệng. – Chị nói xem, anh Đường bảo chị thay chiếc nào?
Minh Vi hết nhìn sang trái lại nhìn sang phải, bắt đầu cảm thấy đau đầu.
“Phải làm thế nào mới được bây giờ?”
Khi Đường Hựu Đình quay lại hội trường, khách khứa và phóng viên đã lục tục đến. Nhìn xuyên qua đám nhân viên đang bận rộn đi lại, Đường Hựu Đình trông thấy Chân Tích ăn mặc gọn gàng, ngồi giữa đạo diễn và Cố Thành Quân, cười mê hồn trước ống kính của phóng viên.
Chân Tích hôm nay thay đổi lối phục trang đơn giản như trong phim, trông phong cách mạnh mẽ hẳn. Tóc cô ta quấn cao lên, trông hung hăng ngạo mạn. Chiếc váy bằng lụa tơ tằm màu trắng mỏng manh tôn lên những đường nét cân đối và quyến rũ của cơ thể, dưới gấu váy lộ ra đôi chân thon dài tuyệt đẹp. Ở hoa tai còn gắn một viên kim cương, khẽ đu đưa mỗi khi Chân Tích quay đầu.
Đám phóng viên nam bị phục trang của Chân Tích làm cho hoa cả mắt, dựng thẳng máy ảnh lên rồi ngắm chuẩn cô ta bấm máy lia lịa. Cố Thành Quân ngồi bên cạnh cũng bị lọt luôn vào ống kính. Anh cười nhã nhặn, khuôn mặt tuyệt đẹp, tư thế có vẻ hơi thân thiết với Chân Tích nhưng cũng không quá giới hạn.
Đường Hựu Đình chỉ đóng một vai nhỏ trong phim, nhưng để việc quảng bá đạt hiệu quả cao nên nhà sản xuất cũng mời anh đến dự, còn cố ý xếp cho anh ngồi bên cạnh Cố Thành Quân. Đường Hựu Đình thấy đó là vị trí quan trọng, lập tức quay người nhường chỗ cho diễn viên kì cựu đóng vai mẹ nhân vật nam chính. Nữ diễn viên đó cười rạng rỡ, khen ngợi Đường Hựu Đình không ngớt.
Nhà sản xuất trông thấy vậy rất hài lòng, bèn gọi Đường Hựu Đình và bảo anh ngồi cạnh mình.
– Chu Minh Vi vẫn chưa đến sao? – Đạo diễn nhìn quanh.
– Cô ấy làm bẩn trang phục. – Đường Hựu Đình nói. – Tôi vừa mang đồ đến cho cô ấy rồi, thay xong sẽ ra gay.
Câu này lập tức lọt vào tai Cố Thành Quân, khiến anh không thể không quay lại nhìn Đường Hựu Đình pha chút ngạc nhiên.
Đường Hựu Đình giải thích cho nhà sản xuất:
– Vừa nãy tôi làm đổ cà phê lên váy của Minh Vi, đương nhiên phải mua đền cho cô ấy một chiếc khác rồi.
Chân Tích cười một cách hết sức hả hê.
– Số cô ấy đúng là đen đủi, rõ ràng một sự kiện quan trọng thế này mà lại gặp phải chuyện đó.
Đường Hựu Đình vốn không phải cố tình làm vậy, nhưng không ngờ lại vừa ý Chân Tích, khiến ánh mắt cô ta nhìn anh bỗng thêm mấy phần thiện cảm. Đường Hựu Đình cũng không tiện phân bua, đành chỉ nở nụ cười đầy ẩn ý.
Khi ban tổ chức và người dẫn chương trình bắt đầu chào hỏi, Minh Vi mới đi vào từ cửa sau của phòng họp báo, lập tức lọt vào mắt Đường Hựu Đình và Cố Thành Quân.
Cố Thành Quân hơi mím môi lại, còn Đường Hựu Đình cười sung sướng.
Đó là nụ cười của người chiến thắng mới có được. Yên tâm, tự hào, lại thêm cả một chút khiêm nhường vừa phải.
Chiếc váy bó màu xanh nhạt tuy kiểu dáng đơn giản nhưng lại kín đáo tôn lên vẻ mảnh mai của Minh Vi. Cô buông xõa mái tóc dài hơi quăn lọn, đeo một chiếc bờm màu trắng, trông giống hệt một nữ sinh. Trên khuôn mặt mịn màng trắng trẻo chỉ phủ một lớp trang điểm vừa phải, làm hiện rõ vẻ tươi tắn và gọn gàng. Đứng một mình ở đó, trông Minh Vi không khác gì một đóa sen xanh còn đọng sương mai, khiến người ta thấy hết sức đáng yêu.
Cô gái đó không giống như các diễn viên cùng trang lứa, nhìn qua biết ngay được giáo dục tốt. Cô khiêm nhường, bình thản, cử chỉ thanh nhã, tự nhiên và khoáng đạt. Đột nhiên đứng trước ống kính nên cô tỏ ra hơi xấu hổ, song không lúng túng. Cô bình thản đón nhận ánh mắt của mọi người, nụ cười ngọt ngào hết sức tự nhiên.
Phải mất một lúc các phóng viên mới nhận ra Minh Vi là ai. Bọn họ không dễ liên tưởng giữa cô gái trông như một nữ sinh này với người con gái xinh đẹp quyến rũ trong phim. Cô gái có đôi mắt to biểu cảm, sâu hút vô cùng hấp dẫn như đang ẩn giấu một câu chuyện nào đó không thể nói ra. Nhờ đôi mắt đó, đám phóng viên lập tức ghi nhớ ngay ba chữ Chu Minh Vi. Vì là một nhân vật phụ nên trong buổi họp báo, ngoài việc tự giới thiệu bản thân ra, Minh Vi chỉ trả lời hai câu hỏi. Trong đó, một câu là nói về cảm giác của cô khi được đóng chung với các diễn viên kì cựu, còn câu kia là cảm tưởng khi được cộng tác với Đường Hựu Đình.
Hai câu hỏi này người quản lý đã chuẩn bị sẵn từ trước, nên Minh Vi có thể trả lời một cách thản nhiên và trôi chảy, hoàn toàn không tỏ ra sợ hãi hay thất thố như những diễn viên mới khác.
Đột nhiên có một nữ phóng viên hỏi:
– Nghe nói trong bộ phim cô và Chân Tích có rất nhiều cảnh quay chung. Hai vai này là địch thủ của nhau, vậy quan hệ ngoài đời của hai cô như thế nào?
Hai năm nay trong giới có tin đồn Chân Tích thường xuyên giở trò ức hiếp các diễn viên mới vào nghề, nữ phóng viên đó rõ ràng đã có sự chuẩn bị trước.
Những người có mặt ở đó dường như rơi vào im lặng. Người dẫn chương trình cười gượng, nghĩ xem phải làm thế nào để dàn xếp ổn thỏa.
Minh Vi cân nhắc một chút, sau đó trả lời từ tốn:
– Chị Chân Tích là một diễn viên xuất sắc, tôi vốn nghĩ chị ấy chắc rất nghiêm khắc, không ngờ sau khi tiếp xúc, mới phát hiện ra chị ấy vô cùng thân thiện, đối xử tốt với mọi người. Tôi là một diễn viên mới, có nhiều chỗ còn chưa đạt, chị Chân Tích đã kiên nhẫn chỉ bảo cho tôi, nhờ thế tôi thu được rất nhiều điều.
Câu trả lời hết sức thỏa đáng, khiến mọi người không hẹn mà cùng thở phào một tiếng.
Cánh phóng viên nhanh chóng chuyển sang quấy quả Cố Thành Quân và Chân Tích, đồng thời hỏi Đường Hựu Đình rất nhiều điều về cảm tưởng của lần đầu tiên đóng phim. Đạo diễn và nhà sản xuất ra về trước, các diễn viên ở lại chụp ảnh, cuộc họp báo cứ dây dưa mãi mới kết thúc.
Ngay sau buổi họp báo, chủ đầu tư và nhà sản xuất mời cơm khách. Đường Hựu Đình phải đi ngoại tỉnh làm quảng cáo nên từ chối lời mời rồi ra về trước.
Minh Vi cũng không đủ kiên nhẫn ngồi ăn những bữa chiêu đãi kiểu vậy, không khỏi nhìn theo Đường Hựu Đình bằng ánh mắt đầy ghen tị. Đường Hựu Đình thích thú với ánh mắt ai oán của cô, khi đi ngang qua còn hạ giọng nói:
– Chiếc váy tôi chọn cho cô không tệ phải không?
Minh Vi không kiềm được, cười một tiếng.
– Vâng, nhãn quang của sư huynh quả là tốt thật, đúng là biết cách chọn đồ cho con gái.
Đường Hựu Đình muốn giễu cợt lại mấy câu, vừa lúc trông thấy Cố Thành Quân nhìn lại, bèn đổi ý, đưa tay ấn vai Minh Vi một cái rồi mới đi.
Minh Vi đang thầm trách Đường Hựu Đình tay chân bừa bãi, quay đầu lại đã bắt gặp ngay ánh mắt đầy tra xét của Cố Thành Quân. Cô thầm kêu lên không ổn rồi, còn tên đồng lõa Đường Hựu Đình đã nhanh chân biến mất.
Cố Thành Quân đi thẳng tới, Minh Vi không có chỗ nào để tránh, đành cúi đầu đứng yên tại trận.
– Hôm nay em thể hiện tuyệt lắm. – Cố Thành Quân nói khẽ.
Minh Vi thật thà gật đầu. Chờ Cố Thành Quân hỏi đến, không bằng khai trước, nên Minh Vi chủ động nói:
– Thực sự xin lỗi thầy Cố, chiếc váy thầy gửi rộng hơn một cỡ…
Cố Thành Quân cũng không hề có ý đến nói chuyện với Minh Vi để trách “tội”, nghe Minh Vi nói vậy thành ra cảm thấy hơi xấu hổ, có cảm giác như mình là kẻ nhỏ nhen ức hiếp thế hệ sau. Anh ngẩn ra một lát rồi mới nói:
– Không sao đâu. Em mặc chiếc này cũng đẹp lắm.
Minh Vi đáp:
– Em cam đoan lần sau sẽ không để xảy ra tình trạng như hôm nay nữa, xin thầy cứ yên tâm.
Cố Thành Quân ừm một tiếng, cả hai bỗng nhiên rơi vào không khí hơi tẻ nhạt. May mà Chân Tích như con chó săn giữ mồi bám riết lấy Cố Thành Quân, nên đã kéo anh đi.
Minh Vi đứng lặng yên tại chỗ, nghe bọn họ nói chuyện xã giao. Ánh mắt cô dừng lại ở cánh tay Chân Tích khi đó đang như một dây leo bám chằng lấy cánh tay Cố Thành Quân, cười nhạt một tiếng.
Không biết còn bám riết lấy được bao lâu nữa.
“Cố viên xuân thu” được phát đúng giờ vàng. Là một bộ phim nghệ thuật về đề tài lịch sử, lại có nhiều câu chuyện gia đình phù hợp với các bà nội trợ, vậy nên bộ phim được đánh giá rất tốt. Thêm vào đó, các fan hâm mộ của Đường Hựu Đình ra sức cổ động, đi tới đâu cũng tuyên truyền nên trên mạng bừng bừng khí thế, cực kì vang dội.
Vinh Ninh cách cách là một nhân vật gây ra nhiều tranh cãi. Bắt đầu từ ngày khởi chiếu, những chủ đề bán tán xung quanh nhân vật này liên tục nổi lên không dứt. Ban đầu trên mạng toàn những lời chửi rủa. Nếu như hôm đó có cảnh Vinh Ninh ức hiếp Tống thị, lượng người xem phim cao vọt hẳn lên, lời bình luận trên các diễn đàn cũng dài thêm mấy trang.
Cứ như vậy nửa tháng trôi qua, bộ phim đã chiếu được một nửa, tỷ lệ người chú ý đến Vinh Ninh cách cách thậm chí còn cao hơn cả nhân vật nữ chính. Các lời bình luận cũng chia thành hai hướng khác nhau thay vì như ban đầu. Rất nhiều khác giả là những thanh niên có cá tính đều cho rằng Vinh Ninh cách cách là một cô gái thẳng thắn, mạnh mẽ, nhanh nhẹn, đáo để và quả quyết, còn được người ta yêu thích hơn nhân vật nữ chính bảo sao nghe vậy. Một trường phái khác đứng về khía cạnh đạo đức, chỉ trích Vĩnh Ninh đi cướp chồng người không biết xấu hổ. Hai bên tranh cãi không ngừng, ngày nào topic cũng được đẩy lên hàng đầu, quả thực nóng bỏng.
Minh Vi, vì là diễn viên nên cũng thường xuyên được nhắc đến tên. May sao khán giả đều lý trí, không mắng chửi luôn cả cô, trái lại có rất nhiều người khen cô diễn tốt. Tới khi Vinh Ninh sa vào trốn bụi trần, đổi tên thành Dạ Oanh, thì trên diễn đàn của trang mạng xã hội đã có hẳn một topic đề tên Minh Vi.
“Diễn xuất của Chu Minh Vi thật tuyệt vời, trong vai Vinh Ninh thì đê tiện đến vậy, khi thành Dạ Oanh lại rất đáng thương”
Chung Thiên Dao là người đầu tiên xem được trên mạng, bèn kêu ầm lên gọi Minh Vi cùng đến xem.
Số lượng bình luận trong topic này không quá nhiều, nhưng cũng hơn bốn trang. Ở hai trang đầu, cư dân mạng hào hứng bình luận, phần lớn đều đồng ý với nhận định của người đưa topic lên, khen Minh Vi diễn tốt hai giai đoạn trong cuộc đời của Vinh Ninh, lại còn khen cô đẹp. Cũng đã có người gọi cô thân thiện là “Vi Vi”, sau đó úp mấy bức hình của Minh Vi lên. Minh Vi là một diễn viên mới, vẫn chưa có ảnh đặc tả, mới chỉ có ảnh chụp quảng cáo và ảnh chụp trong phim. Chính bức ảnh chụp khi cô diễn Dạ Oanh được mọi người bình luận nhiều nhất, ai cũng khen đẹp.
“Cô bé trông lanh lợi quá, chắc chưa chỉnh sửa gì nhỉ”
“Bức ảnh này trông cực kì giống các ca sĩ hồi xưa ở Thượng Hải”
“Diễn viên này dù ít tuổi nhưng ánh mắt thật thâm trầm”
“Có thể coi cô ấy là một người có phong cách khá được trong lớp diễn viên mới bây giờ”.
Chung Thiên Dao nói:
– Các lời bình luận về cậu đều được lắm.
– Đó mới chỉ là ban đầu thôi. – Minh Vi nói. – Lâu ngày rồi sẽ có đủ mọi giọng điệu khác nữa.
Quả thật còn chưa được lâu ngày. Ở trang sau đã có người nói:
“Nhìn tưởng thanh khiết vậy thôi. Ai biết để có được vai diễn đó, cô ta đã ngủ với biết bao nhiêu người”.
“Lại thêm một cô gái ngoi lên nhờ vào quy tắc ngầm(*) của sự thành công”
(*) Quy tắc ngầm trong giới giải trí được hiểu là việc nghệ sĩ trẻ lên giường với những người có quyền lực để được trở lên nổi tiếng.
Có những phát ngôn đến Chung Thiên Dao cũng không sao chịu nổi. Minh Vi không cho Thiên Dao tắt máy, “Có nữ diễn viên nào không bị nói như vậy? Cứ xem thêm đi, thích ứng dần là được”
Tuy nhiên hiện giờ Minh Vi cũng có một ít fan hâm mộ trên mạng Tieba, trong blog lại có những lời hồi đáp một cách nhiệt thành. Trên các diễn đàn, họ đều tích cực nói đỡ cho Minh Vi, bảo vệ cô.
Việc tổ chức blog của Minh Vi xem như làm rất tốt, số lượng fan hâm mộ tăng lên nhanh chóng. Các phát ngôn trên đó đều do cô tự viết, phần lớn là những câu chuyện thú vị trong cuộc sống và cả một chút cảm nhận của cô. Văn chương của Minh Vi trong sáng và giản đơn, không gò ép giả tạo, lại sử dụng thành thục các thuật ngữ đang thịnh hành trên mạng. Quan trọng nhất là những câu chuyện cô viết ra rất hài hước, luôn hàm chứa bên trong những điển cố về con người và lịch sử. Mỗi khi đăng gì đó lên blog, lượt truy cập cũng tới vài nghìn.
Khi không bận, Minh Vi đều dành thời gian để trả lời những tin nhắn của fan hâm mộ, thậm chí còn bàn luận với một vài người về lịch sử thời mạt Thanh. Tuy chuyện trò không lâu, nhưng từ ngữ của Minh Vi trôi chảy và tự nhiên, vận dụng kiến thức vô cùng linh hoạt. Ai ai cũng đều thấy ngay Minh Vi đã được đào tạo về văn học và lịch sử rất tốt, hoàn toàn không giống với những nghệ sĩ hiểu nông biết cạn hiện giờ.
Có rất nhiều người ban đầu chỉ vì một chút tò mò về cô nên ghé qua xem, không lâu sau đã bị hấp dẫn bởi chính con người cô, trở thành người hâm mộ.
Khi “Cố viên xuân thu” còn đang trình chiếu, Minh Vi lại nhận được một lời mời tham gia một bộ phim khác. Đó là một bộ phim thần tượng cổ trang, xoay quanh đề tài các cuộc chiến trong cung đang xảy ra thời bấy giờ. Phim về chuyện tranh giành đấu đá trong chốn hậu cung với rất nhiều vai nữ, bởi vậy, ngoài Minh Vi, Chung Thiên Dao và Tô Khả Tinh cũng đều được mời tham gia.
Trong bộ phim truyền hình có tên “Cuộc chiến hậu cung” đó, Minh Vi vào vai Tú Ngọc, em gái của nhân vật nữ chính, các cảnh quay không nhiều.
Phim kể về hai chị em trong một gia đình, cô chị tính tình hiền hậu nhu mì, cô em gái điềm đạm và nhút nhát. Mẹ kế tìm cách đưa cô con gái lớn vào hậu cung dâng cho vị hoàng đế nổi tiếng là bạo ngược, còn con gái mình thì mang gả cho người bạn thanh mai trúc mã của cô chị. Nhân vật nam phụ này là một vị tướng quân, một lòng một dạ yêu thương cô chị, hoàn toàn không quan tâm đến vợ mình, cho nên hai vợ chồng thường xuyên mâu thuẫn.
Lần này Minh Vi lại vẫn cướp chồng của nhân vật nữ chính, chỉ là thay đổi sang cách thức buồn đau sầu khổ hơn. Cảnh cô diễn xuất nhiều nhất là vừa gạt nước mắt vừa oán thán số phận của mình. Sự biến hóa của lời thoại không nhiều, vẫn chỉ là kéo người đàn ông kia lảm nhảm vì sao chàng không yêu t. Khi bộ phim đó quay xong, cô khóc nhiều tới nỗi mắt vị viêm kết mạc, phải tra thuốc mấy ngày mới khỏi.
Chung Thiên Dao lần này được rạng mặt một phen. Cô có dáng người cao ráo khỏe mạnh, ngoại hình xinh đẹp, nên được chọn vào vai Dung Quý phi, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nhân vật nữ chính. Đó là một người kiêu căng nhưng quyến rũ, tâm địa thủ đoạn và độc ác, rất hợp chủ đề. Còn Tô Khả Tinh vào vai hầu gái của nhân vật nữ chính, một vai diễn khá mờ nhạt nhưng cảnh quay lạ nhiều.
Minh Vi không có cảnh nào diễn chung với hai người bọn họ, nên rất hiếm khi làm việc cùng lúc, dù ngày thường ở cùng trong một khách sạn nhưng rất ít khi chạm mặt nhau.
Tô Khả Tinh nhờ vào những bê bối trong quan hệ với Lý Kỳ Vân nên cũng có chút tiếng tăm, cùng một lúc nhận được không ít quảng cáo, được mọi người biết đến khá nhiều. Trước mặt người khác cô ta vẫn giữ bộ dạng ngây thơ lanh lợi như cũ, khiến các thành viên trong đoàn làm phim từ dưới lên trên phải cưng nựng hết lời.
Chung Thiên Dao vẫn thầm khinh bỉ Tô Khả Tinh, nói với Minh Vi:
– Trợ lý của mình tận mắt nhìn thấy cô ta rời khỏi phòng đạo diễn lúc trời còn chưa sáng.
– Chẳng phải cô ấy qua lại với Lý Kỳ Vân hay sao?
– Qua lại cái gì? Chẳng qua là kẻ cầu người cung thôi. Lý Kỳ Vân gần đây đang rất thân mật với một người mẫu trẻ xinh đẹp, báo chí còn chụp được ảnh bọn họ ra vào khách sạn, công ty phải bỏ một khoản tiền lớn mới mua được những bức ảnh đó. Nghe nói Cố Thành Quân đã gọi anh ta lên giáo huấn một trận.
– Cậu nghe ở đầu nhiều tin đồn như vậy?
– Chẳng qua là cậu không quan tâm đến những chuyện đó nên không biết. – Chung Thiên Dao mắng Minh Vi. – Phải luôn nắm chắc tình hình trong lĩnh vực mình làm mới được, để ít nhất cũng để không mạo phạm vào những chỗ không nên. Minh thấy cậu ngoài việc quan tâm đến những thông tin về Đường Hựu Đình ra, cái gì cũng hờ hững hết.
Minh Vi như bị người ta ngầm bóc dỡ bí mật của mình, tóc gáy dựng hết lên. Cô cười gượng nói:
– Những thông tin về Đường Hựu Đình mình cũng đều nghe từ người khác…
– Được rồi, mình cũng có trách gì cậu đâu. – Chung Thiên Dao cười, vỗ vỗ vai Minh Vi. – Thích Đường Hựu Đình cũng không có gì là đáng xấu hổ. Trong công ty cũng đầy người thích anh ấy mà.
– Mình có thích anh ấy đâu. – Minh Vi dở khóc dở cười. – Quan hệ của bọn mình khá tốt, song không đến được mức độ đó.
– Riêng mối quan hệ đó của cậu cũng đủ để đám con gái bên ngoài ghen chết đi rồi. – Chung Thiên Dao bật cười. – Mình đã xem đoạn diễn tình cảm của cậu và anh ấy trong “Cố viên xuân thu”. Không ngờ Đường Hựu Đình diễn tốt như vậy, ngoài tưởng tượng của mình. Mình mới chỉ biết anh ấy hát hay.
– Diễn xuất của anh ấy quả không tệ. – Hễ nói đến công việc là Minh Vi lập tức tỏ ra nghiêm túc. – Cách diễn của anh ấy sinh động và tự nhiên, còn chuyện đọc lời thoại rất trôi chảy, rõ ràng đã được đào tạo từ trước.
– Mình cực kỳ thích cảnh cậu và anh ấy ôm nhau. – Chung Thiên Dao mơ màng, hai má ửng hồng. – Dáng vẻ anh ấy nhìn cậu thiết tha nồng nàn trông đẹp đến mất hồn. Mình thấy các fan hâm mộ của anh ấy bàn tán về cậu nhiều lắm.
– Họ nói mình cái gì?
– Dĩ nhiên là ghen rồi. – Chung Thiên Dao cười khì khì. – Tâm trạng chung của người hâm mộ là vậy, họ còn thích thần tượng của mình có chuyện mập mờ với đàn ông hơn là phụ nữ. Nói ra mới nhớ, sắp đến ngày giỗ của Triệu Thừa Trác rồi.
Nhắc đến cái tên Triệu Thừa Trác, Minh Vi không thể không nhớ đến dáng vẻ Đường Hựu Đình nâng niu chiếc lắc tay bằng bạc đó. Nhớ thương, buồn bã và cả cô đơn.
Nếu mất đi một người bạn thân, chưa cần phải cách xa nhau lâu đến thế cũng đã đủ buồn bã như vậy rồi. Minh Vi cảm thấy thứ Đường Hựu Đình mất đi không chỉ là một sự sống, mà là thứ gì đó sâu xa, phức tạp hơn nhiều.