Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 59: Đè ngã


Đọc truyện Ảnh Hậu Tái Lâm – Chương 59: Đè ngã

Edit: Um-um

Hôm sau, Lương Quý xin với đạo diễn cho nghỉ, không làm việc được, lý do là ngã bệnh. 

Tần Hạo hơi tức giận, nhưng phim này phần diễn của nam giới không nhiều lắm, mà Cố Tương là vai chính, một mình diễn hai vai, tuy đoàn phim có gấp nhưng không đến nỗi không có việc làm. Chỉ là tiến độ bị rối loạn. 

Thực tế không có Lương Quý, Cố Tương phát huy càng như cá gặp nước. Ngay cả Tần Hạo xưa nay hà khắc cũng không hề phàn nàn, không phải lần nào cô quay một lần cũng qua nhưng Cố Tương rất biết điều chỉnh. Mỗi khi bị Tần Hạo chỉ ra điểm sai, lần tiếp theo cô sẽ tiếp thu sai phạm trước đó, cô có năng lực học tập và chỉnh sửa rất mạnh, hơn nữa cũng không phải cố ý diễn mà hoàn toàn dung nhập vào suy nghĩ của nhân vật. Còn trẻ có tương lai như vậy, cả người lại không hề kiêu căng thì đạo diễn nào mà không thương. Vì vậy cuối cùng cả đoàn phim đã có thể thấy dáng vẻ tươi tắn hài lòng của đạo diễn lớn mặt nghiêm Tần Hạo. Tất cả đều thờ phụng Cố Tương thành linh vật. 

Văn Tĩnh cũng nước lên tuyền lên, đi đến đâu đều có người làm quen, so với thời gian trước kia theo Hoa Sâm thì tốt hơn nhiều. Lúc này, Văn Tĩnh bắt đầu tính toán khi nào ký hợp đồng với công ty Thịnh Đường của Đường Duệ. 

Hôm nay Cố Tương xong việc rất sớm, khi Tần Hạo cho cô về, Cố Tương hơi ngạc nhiên, hỏi: “Tối nay không quay nữa à?”

Kết quả mặt Tần Hạo hiền lành nói: “Nghe nói hôm nay cô có việc, về trước đi. Chắc chắn cô sẽ hoàn thành tiến độ ở đây trước thời hạn, không cần phải gấp.”

Từ lúc nào mà Tần Hạo trở nên dễ dãi thế này, lập tức khiến cả đám sợ đến rớt răng. Văn Tĩnh vội vàng đi đến, kéo Cố Tương vừa chạy vừa thì thầm: “Bên Kevin điện thoại, hôm nay có một buổi phỏng vấn, là buổi giới thiệu nhỏ cho “Sư muội mới đến”, nhưng nội dung chính nói về em và Triển Dương.” Cô ấy dừng một chút, nhìn Cố Tương: “Sau khi công khai yêu nhau, hai người chưa từng chính thức xuất hiện chung trên mặt báo. Ý của Kevin là nâng cao hình tượng đồng thời hâm nóng tin tức.”

Từ sau khi chính thức tuyên bố qua lại, dd.um-um quả thật Triển Dương và Cố Tương không thể hiện tình yêu của mình trước mặt giới truyền thông, tại thời điểm hiện tại, bạn càng che giấu, truyền thông càng muốn viết linh tinh. Càng bình thản cho bọn họ thấy, bọn họ càng cảm thấy tẻ nhạt. Tin xấu, tin hậu trường, tin tức hỗn loạn mới là món yêu thích của họ, mà tin công khai, rõ ràng như ánh mặt trời ngược lại thành đồ bỏ đi. Không thể không nói thực tế buồn cười như vậy. 

Cố Tương hơi suy nghĩ, đáp: “Được, khi nào bắt đầu?”

“Tối nay. Phát sóng trên Plurk (*), có người xem tại hiện trường.” Văn Tĩnh nói: “Bên kia Kevin sẽ đến đón chúng ta.” Văn Tĩnh liếc Cố Tương, mặt tràn ngập lo lắng: “Tương Tương, chút nữa nhất định em phải giả vờ thân mật nhé, đừng lạnh lùng quá. Đề tài hai người yêu nhau đang rất được quan tâm, cho dù sau này muốn chia tay thì bây giờ xây dựng hình ảnh tích cực, đến khi chia tay cũng không bị ảnh hưởng.”

(*)Plurk: một dịch vụ mạng xã hội và blog vi mô miễn phí, cho phép người dùng gửi thông tin cập nhật thông qua các tin nhắn hoặc liên kết ngắn, có thể dài tối đa 360 ký tự văn bản.

“Không thành vấn đề.” Diễn người yêu sao? Cô rất giỏi, yên tâm.

Quả nhiên hai mươi phút sau Kevin chạy tới phim trường đón người. Triển Dương ngồi trong xe, vẫy vẫy tay với Cố Tương. Nhân viên trong đoàn phim có vài người là fan hâm mộ Triển Dương, lập tức bong bóng hồng bay lên khắp nơi: “Hôm nay nam thần đẹp trai quá đi!”

“Đẹp trai muốn chết người!”

Cố Tương đã quen với: “Người đàn ông (giả vờ) của tôi đẹp trai vậy đó!” theo lệ thường, chào hỏi nhân viên đoàn phim, chui vào xe ngồi cạnh Triển Dương. Kevin quay lại nhìn cô, hừ một tiếng: “Cô cố ý mặc đồ tình nhân với Klaus.”

Cố Tương nghe vậy, nghiêng đầu quan sát Triển Dương. Triển Dương mặc áo dài tay màu xám. Không biết vì sao anh rất thích phong cách nhàn nhã này, nhìn không khác với sinh viên đại học là mấy, cực kỳ trẻ trung. Mà Cố Tương vì để thuận tiện thay quần áo khi đóng phim, mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, nhìn qua hai người tràn ngập cảm giác CP.

Triển Dương đưa một thanh chocolate cho Cố Tương: “Không có thời gian ăn cơm, ăn cái này đỡ vậy.”

“Klaus, nữ diễn viên thường muốn giảm cân nên không ăn tối…” Kevin nói chưa dứt lời đã thấy Cố Tương dứt khoát xé giấy, bóc ra cắn một cái, nói cảm ơn Triển Dương. 

“Tương Tương của chúng ta chưa bao giờ giảm cân.” Cuối cùng Văn Tĩnh không thể nhịn được nữa, mở miệng: “Dáng anh sao lại thế này? Kevin, có phải anh không chịu tập thể dục không? Còn trẻ tuổi sao lại có bụng bia? Đừng trừng em, tập trung lái xe đi.”


Hai người kia xúm lại sẽ có cãi vả, đều theo kiểu mèo khen mèo dài đuôi. Cố Tương hỏi: “Sao buổi giới thiệu chỉ mời hai người chúng ta?” Nếu là giới thiệu “Sư muội mới đến”, dù muốn dùng CP để tăng sự nổi tiếng, có thể mời thêm vài vai chính khác, chỉ mời hai người, xem ra chủ đích không phải vì giới thiệu tác phẩm. 

“Chỉ vì em.” Triển Dương nói. Hai tay gác sau đầu, người nghiêng về phía sau, nói từ tốn: “Đường Duệ đang suy nghĩ việc ký hợp đồng với em, “Đao Mã Đán” đã bắt đầu quay. Tôi hiểu rõ em sẽ không tham gia mấy chương trình giải trí, loại phỏng vấn một người không hiệu quả bằng phỏng vấn hai người đâu.”

Vì cô sao? Cố Tương ngớ người. 

“Dĩ nhiên không hẳn chỉ vì em.” Triển Dương liếc cô: “Nửa năm sau tôi muốn nhận phim, coi như hâm nóng tên tuổi.”

Cố Tương cười, danh tiếng của Triển Dương cho dù có yên lặng vài năm cũng không suy suyễn, đúng là một con cổ phiếu Trường Thanh, anh nói vậy chẳng qua muốn cô bớt áp lực thôi. Cô “À” một tiếng, hỏi: “Em không có kinh nghiệm phỏng vấn yêu đương thế này, làm sao đây?” Kiếp trước cô và Lương Quý khi phỏng vấn chuyện tình cảm đều sắp xếp trước lời thoại, nên nói gì, nói thế nào so với đóng phim còn bài bản hơn. Bây giờ nhận phỏng vấn với Triển Dương nhưng ngay cả một tờ giấy cũng không có. 

“Tôi cũng không có kinh nghiệm.” Triển Dương nhíu mày, hình như hơi đau đầu, nói: “Em cứ phối hợp với tôi là được.”

Cố Tương nghẹn lời, không biết vì sao gần đây Triển Dương như trút bỏ lớp vỏ bọc nam thần, ngày càng gần với khói lửa nhân gian, đôi lúc giống như chàng trai đơn thuần ngây thơ, đôi lúc lại như cậu bé đáng yêu kiêu ngạo. 

Vào tám giờ tối, tiết mục mỗi tuần chào đón một nhân vật trên Plurk chủ đề “Sư muội mới đến” – vợ chồng Tương Dương” bắt đầu.

Đỗ Vũ và Tiểu Mẫn lén lén lút lút giấu di động sau chồng sách tham khảo, dienddanleequyddon đeo tai nghe xem video trực tiếp tại buổi tự học. 

Người dẫn chương trình là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, thấy Triển Dương bước vào, con mắt muốn dính chặt lên người anh nhưng phải giả vờ như fan cuồng nhìn thấy thần tượng, đồng thời không quên khen ngợi Cố Tương một hồi. 

Bên dưới phim trường phỏng vấn còn có người ngồi, MC hỏi: “Hôm nay hai người hẹn nhau mặc đồ tình nhân à? Nhìn hai người có cảm giác rất trẻ trung tươi sáng, có thể đóng phim thanh xuân vườn trường luôn đấy.”

Lập tức bên dưới xôn xao. Khi Cố Tương trang điểm thường rất xinh đẹp sắc sảo, hình ảnh bình thường lại là cô gái đơn giản. Hôm nay khi rời khỏi đoàn phim, cô chỉ tẩy trang rồi đánh nhẹ một lớp BB nhưng da vẫn mịn màng. Vì cô ăn uống điều độ không giống nữ diễn viên khác, sức khoẻ tốt nên sắc mặt hồng hào sáng bóng, non mềm như muốn bấm ra bước. 

Bình thường ngoại trừ trên màn ảnh, Triển Dương rất ít xuất hiện trước công chúng. Mà nhân vật anh diễn đều theo hướng chững chạc hoặc sắc bén. Mặc quần áo đơn giản như vậy, thoáng nhìn qua giống như hai người là một cặp sinh viên đang yêu nhau. 

Đỗ Vũ uống một hớp sữa chua, không quên dặn dò Tiểu Mẫn: “Print screen print screen! Mẹ nó, quả là xứng đôi vừa lứa!”

“Dung lượng mình sắp hết rồi. Có xài thuê bao cũng không đủ cho chị chơi đâu chị hai à! Tháng sau bạn nuôi mình đó!”

“Mình nuôi mình nuôi!” Đỗ Vũ hào sảng đưa bịch bắp rang trong tay cho cô ấy: “Vì nam thần nữ thần, chút tiền này có đáng là bao!”

MC bắt đầu nói những việc xung quanh “Sư muội mới đến”, từ nội dung kịch bản đến chuyện thú vị trong khi quay. Tính tình Triển Dương tương đối hoà nhã mềm mỏng còn pha ít hài hước, Cố Tương càng thành thạo với dạng phỏng vấn liên quan đến phim ảnh thế này. Trong nhất thời hai người hợp tác vô cùng ăn ý, thành công dẫn dắt cảm xúc phim trường. Trò chuyện nửa giờ không hề thấy nhàm chán. 

~~ Mọi bài đăng ngoài diễn đàn lê quý đôn – d.d.l.q.d đều không chính chủ (Um-um) ~~

Cho đến khi nói hết những chuyện liên quan đến bộ phim, tất nhiên là bắt đầu tâm sự chuyện tình yêu rồi. 


MC mỉm cười hỏi: “Thật ra tôi vô cùng tò mò về việc hai người qua lại với nhau. Ban đầu việc Klaus tỏ tình đã nhận được rất nhiều sự quan tâm.Tương Tương, là nhân vật nữ chính, cô có ý kiến gì không? Hay điều gì đã làm cô cảm động nhất?”

Diễn nào diễn nào! Cố Tương lập tức tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, đôi mắt cong cong: “Cảm động chứ, dù sao cũng là một người xuất sắc như vậy. Ngoài cảm động tôi còn cảm thấy rất may mắn, không ngờ mình có thể tìm được người phù hợp trong giới giải trí.” Vừa nói xong cô liền hối hận, mẹ nó, bây giờ nói vậy về sau chia tay chẳng khác nào tự bôi tro trét trấu lên mặt mình, thất sách. 

“Quả thật rất may mắn.” MC không biết xấu hổ: “Klaus là nam thần trong mộng của các cô gái đấy. Dĩ nhiên Tương Tương cũng rất tốt, bình thường hai người sống chung với nhau thế nào?”

Trên màn ảnh, Triển Dương nghiêng đầu hơi suy tư, bình thường anh rất nghiêm chỉnh, hôm nay ăn mặc thoải mái, vẻ mặt thả lỏng,[email protected] không biết vì sao có một loại cảm giác đẹp trai phong lưu, chỉ số hấp dẫn lập tức đi thẳng lên cao. Anh nói: “Bình thường ở chung… đều rất thoải mái. Cô ấy tin tưởng tôi tuyệt đối, ở bên cô ấy không có gì phải lo lắng, rất chân thành. Sẽ nói chuyện, chơi game với nhau, cùng học nấu cơm, cùng đi du lịch giống như những cặp yêu nhau bình thường.” 

Vẻ mặt Cố Tương hơi co giật. Mặt Triển Dương rất liều lĩnh, tỉnh bơ nói hươu nói vượn. Họ đã làm những chuyện đó khi nào chứ? Còn nói không có kinh nghiệm, chẳng lẽ chuyện nói dối không chớp mắt này muốn làm là được à?

Khán giả bên dưới ồ lên. MC cười nói: “Thật ngọt ngào quá đi. Nhưng ban đầu là Klaus chủ động theo đuổi Tương Tương. Anh thấy Tương Tương là người như thế nào? Điều gì của cô ấy đã hấp dẫn anh?”

Câu hỏi được xem là quy củ, thật ra vấn đề này chỉ cần trả lời qua loa là được. Không biết hôm nay Triển Dương đã uống nhầm thuốc gì, trả lời rất nghiêm túc. Anh nói: “Cô ấy là người rất đặc biệt, rất nghiêm túc trong diễn xuất. Cô ấy luôn kiên định với suy nghĩ của mình, hơn nữa sống rất tích cực.” Khoé môi anh cong lên: “Thật ra trong giới diễn viên, vì nguyên nhân công việc có thể sẽ khá vất vả, trong cuộc sống bình thường cũng không quá cầu kỳ. Tuy nhìn bên ngoài có vẻ vinh quang nhưng có khi một tháng mỗi ngày chỉ ngủ được 3-4 tiếng, tính tình sẽ trở nên nóng nảy. Cô ấy thì không, khi diễn rất tập trung, khi không diễn cũng sẽ nghiêm túc tập thể thao, học làm các món ăn mới.”

“Vậy nên Klaus thích Tương Tương vì lối sống tích cực của cô ấy à?”

“Dĩ nhiên không phải.” Triển Dương nói: “Tôi cũng không biết lý do, chỉ cảm thấy…” Anh trầm ngâm một lát: “Vì đó chính là cô ấy.”

Đỗ Vũ ôm lấy trái tim: “Trời ơi, nam thần quá men men men rồi! Chó độc thân bị 1 tấn tổn thương, mình muốn có bạn trai!”

“Trên đời này làm gì còn loại đàn ông này, thật là biết diễn kịch.”

Tiểu Mẫn tức giận hất gói bắp rang. 

Cố Tương sững sờ, hôm nay vì sao Triển Dương lại hợp tác như thế. Nói cảm động như vậy thật sự tốt không? Cô có dự cảm câu tỏ tình chuẩn mực này ngày mai sẽ tràn ngập trên internet, nhưng anh bạn trẻ, có phải anh quên sau này chúng ta còn phải chia tay không thế?

Dĩ nhiên MC có chút không chịu được, cô ấy nói đùa: “Đúng là ngược đãi chó độc thân như tôi mà. Tương Tương có ý kiến gì đối với Triển Dương không?”

Cố Tương nghĩ thầm, dù sao cũng đã lỡ, hôm nay xem như diễn xuất thất bại, thoải mái đi. Cuộc sống đôi khi nên tuỳ hứng một lần. 

Cô cười cười: “Klaus là một người rất ấm áp, ở với anh ấy không cần quan tâm việc gì cả, rất có cảm giác an toàn, đáng tin. Nói đúng ra bản thân anh ấy có hơi đáng yêu, giống như chú chó lớn, vừa trung thành vừa ngây thơ.”

Nụ cười Triển Dương hơi cứng lại. 

“Mẹ nó, nữ thần không nể mặt chút nào ha ha ha ha ” di3nd4nl3quyd0n Tiếng cười của Đỗ Vũ cả phòng học đều nghe thấy, Tiểu Mẫn kéo cô ấy một cái: “Bình tĩnh!”


“Vậy thì đúng là chưa từng thấy mặt này của Klaus!” MC có chút hâm mộ nhìn Cố Tương: “Klaus chỉ biểu hiện như vậy trước mặt Tương Tương thôi, chúng ta không có phúc được thấy rồi. Bình thường hai người gọi nhau thế nào? Thường các cặp tình nhân đều dùng những xưng hô thân mật như cục cưng, Tương Tương và Klaus thì sao?”

Triển Dương suy tư một lát: “Tương Tương.”

“Câu trả lời trong dự đoán, thật ngọt.” MC nhìn Cố Tương. 

Trong lòng Cố Tương rất bối rối, Dương Dương? Ói. Tiểu Triển? Quá già. Klaus? Giống như trong công việc? Hay là gọi Triển Dương?

“Triển….” Cô vừa mới nói một chữ, Triển Dương liền dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn cô, Cố Tương lập tức nhanh nhạy đổi lời: “Cự Cự.”

Triển Cự Cự.

Tiếng “Phốc” vang lên, toàn bộ sữa chua Đỗ Vũ vừa uống đã phun lên bàn, kèm theo tiếng gầm gừ không thể nhịn được nữa của giáo viên chủ nhiệm: “Đỗ Vũ, phòng học không phải rạp chiếu phim, tới phòng giáo viên của tôi ngay.”

…………..

Dù sao đi nữa, cuối cùng buổi phỏng vấn tình cảm ân ái mặn nồng đã quay xong. 

Triển Dương và Cố Tương về nhà trọ, cũng không ăn cơm tối. Triển Dương hỏi: “Hay chúng ta tổ chức ăn mừng lần đầu tiên giả dạng tình nhân đi?”

Cố Tương liếc anh, không hề từ chối. Đến nhà trọ của Triển Dương, Triển Dương mở tủ lạnh ra, trầm mặc: “Chỉ còn cookie hôm qua em đem đến, ăn không?”

“Ăn.” Cố Tương hơi đói. Thỉnh thoảng cô ở nhà nghiên cứu món ngọt sẽ cho Triển Dương và Đường Duệ một phần, dù sao một mình cô ăn không hết. 

Triển Dương lại hỏi: “Uống rượu chứ?”

“Bia, cám ơn.” Cô không uống rượu trắng, rượu đỏ không đủ sảng khoái, chỉ còn bia là tuyệt nhất, có ký ức tuổi trẻ. 

Vì vậy hai người ăn cookie uống bia, xem như là tương đối đặc sắc. 

“Lúc trước khi em đi học cảm thấy không vui, thường đi ra bãi tập uống bia với bạn bè. Sau gia nhập giới này, cả ngày công ty kiểm soát ăn uống… bia cũng không cho uống… Thịnh Đường không quản lý chặt như vậy chứ?” Cố Tương hỏi. 

“Không biết.” Triển Dương nhíu mày: “Hình như em không hề lo lắng đến vóc dáng của mình?”

“Đời người chỉ có một, quan trọng nhất là vui vẻ.” Cố Tương chống cằm nói: “Diễn xuất, ăn cơm, ngủ. Thiếu một cái cũng không được.”

“Diễn xuất xếp vị trí thứ nhất?” Triển Dương hơi suy nghĩ: “Em có vẻ không vui?”

“Sao anh nói vậy?”

“Trực giác.”

Cố Tương lại tự mở một lon bia cho mình, cụng vào ly Triển Dương, cô nói: “Buồn vui tự ai nấy biết. Anh không cần hiểu. Thôi đừng nói cái này nữa. Không phải nửa năm sau anh chuẩn bị quay phim sao? Kịch bản là gì?”


Triển Dương hỏi: “Em muốn xem?”

“Góp ý cho anh một chút.” Cố Tương nói. Cô rõ hơn ai hết những bộ phim tương lai sẽ hút khách, Triển Dương giúp cô quá nhiều, đây xem như là bánh ít đi bánh quy lại thôi. 

Chờ sau khi Triển Dương mang một xấp kịch bản dày cộm đến, Cố Tương giúp anh chọn tới chọn lui chừng ba bốn kịch bản, nói: “Trong vòng hai năm nữa những kịch bản này sẽ không tệ đâu. Anh chọn lại xem.”

“Em biết rõ vậy à?”

Cố Tương chỉ có thể cười ha ha: “Anh đọc thử đi. Em với anh thử phân tích một tí, thật ra em rất tinh mắt đấy.”

Một nói một đáp, nói qua nói lại, một thùng bia trong phòng đã trống rỗng. Cố Tương vẫn còn tỉnh táo, [email protected] Triển Dương đã say gục xuống bàn. 

Mơ màng, Cố Tương nhìn đồng hồ, đã 12 giờ, nhìn lại Triển Dương đang nằm gục, thở dài, chắc hẳn người này không hay uống rượu, uống một ít đã say thế này. Cố Tương đứng lên, đến bên cạnh Triển Dương đỡ anh về giường. 

Hành động của cô đánh thức Triển Dương, anh tựa vào người cô đi đến giường, thân hình anh cao lớn, Cố Tương phải cố hết sức mới dìu được. 

“Đi chậm quá…” Anh oán trách. 

Cố Tương không muốn so đo với người say, ai biết Triển Dương lại nói tiếp: “Cuồng công việc.”

Cố Tương: “……….” Rượu vào lời ra, lời ông bà ta nói đố có sai. 

“Nhìn qua rất có mục tiêu nhưng thực tế rất mơ hồ. Tựa như muốn chứng minh gì đó, mỗi ngày đều tự o ép bản thân thật chặt, không dám lơi lỏng. Em đang sợ điều gì?” Khi uống say đột nhiên Triển Dương nói chuyện thẳng thắn. 

Cố Tương hơi giận, Triển Cự Cự say thích dạy đời thế à?

Chàng trai dựa vào người cô cúi đầu, hơi thở mùi thuốc lá phảng phất, mà giọng anh mát lạnh, ẩn chứa một sự cưng chiều dịu dàng: “Anh có thể giúp em.”

“Này,” Cố Tương cười giận: “Giả làm tình nhân đến ghiền rồi hả? Hôm nay còn nói gì mà cùng nấu cơm, chơi game. Anh đùa cũng vui quá chứ.” Nói xong đi đến bên giường, dường như muốn đỡ Triển Dương nằm xuống. Ai biết sức lực đàn ông lại mạnh, nằm xuống đồng thời cũng kéo theo Cố Tương , cô không kịp đề phòng nên ngã nhào trên người Triển Dương. 

Cô cật lực chống người lên, nhìn xuống thấy đang nằm trên ngực Triển Dương. Dưới ánh đèn, chàng trai trẻ tuổi anh tuấn một cách kỳ lạ, tựa như nhìn nhiều sẽ không thoát ra được. Đôi mắt như say như không, môi mỏng có hơi men nhàn nhạt, giọng nói lại hết sức tỉnh táo.

“Vậy thì anh hi vọng đó là sự thật.”

“Không phải đóng kịch.”

Cố Tương ngẩn ra, hình như anh cười khẽ, thì thầm: “Anh rất nghiêm túc.”

Trên môi xuất hiện một cảm giác mềm mại, tai anh đỏ hồng, tay níu chặt ót Cố Tương không để cô né ra. 

Dịu dàng lại kiên quyết hôn môi cô giống như đang uống một bầu rượu cay nồng. 

“Ý em thế nào?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.