Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ

Chương 160


Đọc truyện Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ – Chương 160

“Vậy sau đó?” Lạc Huyền Ca cảm thấy câu chuyện chắc hẳn vẫn chưa dừng ở đây, dù sao Trương Minh Trung muốn hạ thủ với An Thị, mà đoạn thời gian Từ Hạo vốn định cùng Từ Gia trở về nước lại có sửa đổi, hai chuyện này nhất định có liên quan.
An Nhược Thủy gật đầu: “Sau đó, Từ Hạo giống như chị, cùng tiến vào showbiz. Năm năm trước hắn trở thành sự tồn tại không thể khinh thường trong giới, phải khẳng định về phương diện diễn kịch, chị rất khâm phục hắn. Nhưng mà trên phương diện khác, chị luôn cảm thấy hắn vẫn đang đeo mặt nạ để sinh tồn.
Cha mẹ chúng ta gặp tai nạn xe cộ bất ngờ qua đời, khi đó An Thị tràn ngập nguy cơ, là đại ca chống đỡ toàn bộ An Thị, rồi tiến quân vào giới giải trí tạo dựng một bước thắng lợi. Lúc ấy Từ Hạo gia nhập giới, cũng là vì giúp chúng ta một phen. Sau khi An Thị giải trí ổn định, vị ảnh đế trẻ tuổi nhất này liền xuất ngoại thừa kế sản nghiệp nhà mình.
Khi đó Trương Minh Trung cũng trở về nước, đại ca không thể bỏ mặc giao phó của cha lúc sinh thời, chỉ cần hắn trở lại, An Thị chúng ta vĩnh viễn để cho hắn một miếng cơm ăn.
Cứ như vậy Trương Minh Trung trở thành cổ đông An Thị, ở lại An Thị công tác 5 năm. Không ngờ cuối cùng vẫn là một kẻ gian trá.”
An Nhược Thủy nói đến đây, thanh âm tràn ngập căm phẫn, làm Lạc Giáo Chủ hối hận lúc trước vì cái gì không chính tay đâm Trương Minh Trung, mà lại đại phát từ bi đưa hắn vào tù.
“Bất quá, chuyện này cũng chỉ có vài người chúng ta biết được. Từ Gia cũng không biết vị đại ca từ nhỏ luôn phụng bồi nàng, lại không phải anh ruột. Cho nên với Từ Gia mà nói, Từ Hạo chính là người anh thời điểm nàng khóc sẽ an ủi, nàng vui sẽ cùng cười với nàng.”
Lạc Huyền Ca gật đầu, An Nhược Thủy nói những lời này là muốn mình cùng mọi người gạt Từ Gia, dù sao Từ Gia đối đãi ca ca thật lòng, mọi người đều thấy ở trong mắt.
Nhưng nghe đến đó, Lạc Huyền Ca lại mơ hồ lần nữa, An Nhược Thủy nói mấy chuyện kia, rốt cuộc là vì cái gì? Muốn khuyên mình dừng hợp tác với Cố Tầm Tuyết, không đối phó Từ Hạo nữa sao?
Hay là muốn nể mặt Từ Gia, để cho Từ Hạo một con đường sống?
An Nhược Thủy nói tiếp: “Vì vậy, chị nói hết thảy những chuyện này cho em, là muốn em biết, lực lượng Từ Hạo có thể dùng bên trong tỉnh S không chỉ là một ít tình xưa nhà họ Từ lưu lại, còn có toàn bộ nhân mạch tài nguyên Trương gia năm năm tích lũy. Khả năng hắn khó đối phó hơn so với em và Cố tiểu thư tưởng tượng.
Còn nữa, hắn và Từ Gia không phải huynh muội ruột, các em muốn động thủ, cũng không cần nể mặt Từ Gia lưu lại đường sống cho hắn. Dù sao…” Dù sao sự tồn tại của Từ Hạo thật sự uy hiếp đến An Thị, uy hiếp đến thân nhân của nàng, thậm chí đã từng muốn đẩy Lạc Huyền Ca vào chỗ chết, An Nhược Thủy quả thật rất niệm tình xưa, nhưng vì bao che người nhà mình, cũng có thể trở mặt.

Lạc Giáo Chủ ngẩn người một cái, bỗng nhào vào nàng đòi hôn, cô biết rõ ngay phu nhân sẽ không giống những nữ nhân khác, khóc thút thít hồi tưởng một vài chuyện tình nghĩa quá khứ gì đó.
Hiện giờ cùng An Nhược Thủy ngả bài, Lạc Huyền Ca cũng thoáng yên tâm, chỉ cần trong quá trình đối phó Từ Hạo, An Nhược Thủy cùng An Tuấn Phong không phản đối, vậy cô cũng không còn bất cứ gánh nặng nào trong lòng.
Đến lúc đó chỉ cần chuyên tâm ở trong nội bộ tổ chức nghiên cứu diễn một màn khổ tình là đủ.
Cùng An Nhược Thủy thương lượng xong, Lạc Huyền Ca lấy điện thoại ra xem giờ, nhấn mấy cái liền phát hiện hết pin tắt máy.
Chờ sạc đầy điện có thể mở máy, lại thấy trong di động có vài tin bạn bè thân thiết gửi tới, cơ bản đều hỏi mình ở đâu, nếu như thấy thì trả lời tin nhắn báo bình an vân vân.
Mà An Tuấn Phong gửi đến mấy tin hỏi tung tích muội muội, cũng bị tin của những người này đè xuống, Lạc Huyền Ca không nhìn kỹ, vì vậy bỏ lỡ tin nhắn kia.
Lại lần nữa tắt di động, sau đó cô đặt lên tủ đầu giường, nói với An Nhược Thủy: “Điện thoại di động này để lại chỗ chị, em phải ra ngoài chờ tổ chức nghiên cứu đến tìm, mang em rời khỏi.
Ừm…… Cố Tầm Tuyết hẳn đã phát ra tin tức em rất có thể đã bỏ mạng. Chị đừng sợ, những thứ này đều không phải là thật. Em sẽ bình an trở lại bên cạnh chị, sẽ không xảy ra bất cứ ngoài ý muốn nào.” Lạc Huyền Ca duy nhất không yên lòng chính là An Nhược Thủy, cũng chính vì như vậy, cô mới không thể hành sự lỗ mãng, chỉ có thể từ từ tiến hành theo kế hoạch.
Chờ Lạc Huyền Ca rời đi, An Nhược Thủy buông lỏng bàn tay vẫn luôn gắt gao nắm chặt khăn trải giường, nàng sợ vừa rồi nhất thời không nhịn được gọi lại Lạc Huyền Ca, bởi vì nàng không muốn Tiểu Lạc mạo hiểm như vậy.
Nhưng Lạc Huyền Ca đã quyết định hợp tác với Cố Tầm Tuyết, hơn nữa lần này thâm nhập nội bộ tổ chức nghiên cứu, cùng Cố Tầm Tuyết nội ứng ngoại hợp vạch trần thí nghiệm tàn ác của tổ chức nghiên cứu, nếu có thể bằng vào một lần hành động đánh ngã tổ chức kia, đối với Lạc Huyền Ca mà nói quả thật là thắng lợi vĩnh cửu.
……

Cố Tầm Tuyết đã phân phó Cổ Võ, truyền thông bên ngoài cũng có đệ tử ngoại môn đi liên lạc xử lý, hiện giờ trên mạng toàn bộ đều là tin tức sao nữ Lạc Huyền Ca trong quá trình quay phim biến mất, nghi ngờ là ngoài ý muốn bỏ mạng.
An Nhược Thủy ở nhà nhìn những tin tức này, trong lòng cực kì khó chịu, rõ ràng đang sống yên lành, trên mạng đã có người bắt đầu tự phát khóc thương.
Bất quá còn một số người kiên trì, An Thị giải trí chưa đăng cáo phó, bọn họ tuyệt đối sẽ không thừa nhận tin tức Lạc Huyền Ca bỏ mạng là thật.
Rất nhanh đủ loại Theo nguồn tin thân cận, người biết nội tình báo tin, theo lời bằng hữu hàng xóm đồng nghiệp nào đó, vân vân tới giảng thuật chân tướng Lạc Huyền Ca biến mất.
An Nhược Thủy mệt mỏi liếc nhìn những tin tức này, cuối cùng nhận được điện thoại của Mạnh Tiểu Manh.
Thời điểm kết nối cuộc gọi liền truyền đến thanh âm nghẹn ngào của nàng.
“An tỷ, Huyền Ca…… Huyền Ca có phải hay không, hu hu~ có phải đã thật……”
Mạnh Tiểu Manh đứt quãng khóc thút thít, bởi vậy một câu cũng nói không xong, An Nhược Thủy không biết nên an ủi tiểu cô nương thế nào, nàng chỉ trầm mặc nhưng cũng không nghĩ tới Mạnh Tiểu Manh khóc một lát sau liền phục hồi tinh thần.
Mạnh Tiểu Manh nghe thấy trong điện thoại, An Nhược Thủy không có bất kỳ thanh âm nào, nàng khóc càng thêm dữ dội, đưa tay lau nước mắt một cái, sau đó an ủi khích lệ An Nhược Thủy: “An tỷ, cô yên tâm, Huyền Ca nhất định sẽ không sao. Cô nhất định phải tin tưởng, phải kiên định phấn chấn. Huyền Ca sẽ không có việc gì, hu hu…”
“Ừm.” An Nhược Thủy sợ thanh âm bại lộ cảm xúc, dứt khoát chỉ hừ nhẹ một tiếng, bày tỏ mình vẫn còn đang nghe.

Mạnh Tiểu Manh lại cùng nàng trò chuyện hồi lâu, từ lúc bắt đầu khóc thút thít, đến cuối cùng Mạnh Tiểu Manh tự mình khẳng định Lạc Huyền Ca tuyệt đối sẽ không sao, kết thúc cuộc gọi.
Rất nhanh An Nhược Thủy lại thấy Giang Ý Hàm gọi điện tới, đối phương ngược lại không khóc, nhưng ngữ khí lại vô cùng dồn dập lo âu.
“An tỷ, cô biết Huyền Ca rốt cuộc làm sao không? Những thứ tin tức trên mạng kia, rốt cuộc có thể tin mấy phần?” Giang Ý Hàm không cho rằng đầu gỗ Lạc Huyền Ca kia cứ đơn giản như vậy mà qua đời, dù sao người ta là đại đệ tử Cổ Võ, còn là đầu gỗ ngốc luôn luôn bày ra xú tính tình cùng nàng tranh cãi, có câu tai họa để lại ngàn năm, Lạc Huyền Ca tuyệt đối sẽ không như trên mạng nói, bởi vì quay phim trên núi lạc đường mà biến mất, lại ngoài ý muốn bỏ mạng.
An Nhược Thủy biết Giang Ý Hàm thật sự lo cho Tiểu Lạc, tuy thời điểm nhắc đến Lạc Huyền Ca, ngữ khí trước sau như một nhưng nàng vẫn yên lặng ở đáy lòng ghi nhớ phần hảo tâm này của Giang Ý Hàm.
“Tôi không biết, em ấy…… em ấy cũng không liên lạc với tôi. Cho nên… Nếu các cô có tin tức gì, xin nhất định phải trước tiên thông báo cho tôi.” An Nhược Thủy phát huy diễn xuất, để Giang Ý Hàm cảm thấy nàng giờ phút này so với bất kỳ ai còn thương tâm hơn.
Giang Ý Hàm không tiện tiếp tục cùng An Nhược Thủy nói nhiều, đơn giản an ủi vài câu, liền cúp máy.
Chờ điện thoại cắt đứt, Giang Ý Hàm thấy trên mạng lại nổi thêm mấy tin tức nữa, An Nhược Thủy trong quá trình quay phim cũng ngoài ý muốn biến mất không thấy.
Mấy tin này ngày càng nhiều, mà An Thị vẫn chưa có bất cứ động thái nào cả. Giang Ý Hàm cẩn thận nhìn chiều hướng phát triển trên mạng, không nghĩ tới cuối cùng có người tung ra tin An Nhược Thủy và Lạc Huyền Ca là cùng nhau mất tích.
Đối với chuyện bọn họ cùng nhau mất tích, Giang Ý Hàm dĩ nhiên không tin tưởng, dù sao vừa rồi vẫn còn cùng An Nhược Thủy nói chuyện.
Rất nhanh, nhóm fan của An Nhược Thủy đều đã tự tổ chức đội ngũ, muốn chiều nay vào núi tìm người. Dù sao nơi kia còn có tiếng là hố ma, địa phương mà bọn buôn người cùng đủ loại tội ác tụ tập ẩn giấu, người bên ngoài cơ bản không dám một mình vào trong.
Võng hữu 1: Ha hả, thế đạo này thật đúng là đào hát nắm quyền a. Chẳng phải chỉ là một nữ diễn viên tìm không thấy sao, còn có thể làm mấy thím đi tìm như cha mẹ thất lạc, nói không chừng đang ở trong chăn vị cha nuôi nào ấy chứ.
Võng hữu 2: Trong ba phút, tư liệu của lầu trên sẽ bị phơi ra. Trong vòng nửa giờ, tôi muốn thấy thím công khai xin lỗi.
Võng hữu 3: Đào hát nắm quyền? Nhìn bảng từ thiện năm 2039 chưa? Tất cả cát-xê của An Nhược Thủy đều dùng cho sự nghiệp từ thiện. Ổ chăn cha nuôi? Hiểu biết về An Thị chút đi chứ. Ở trong nước quả thật không tìm được cái miếu nào chứa nổi nàng đâu, vị bằng hữu này, tìm chỗ mà trốn kỹ. Bây giờ An tổng không nhận đầu trâu đâu.

Võng hữu 4: Không có gì để nói với bình xịt cả, thứ người này chờ đến lúc hắn thất lạc, chúng ta thấy cũng làm như không thấy đi. Một con chó hoang, không cần phải cùng nó sủa khắp đường.
Võng hữu 5: Đừng ồn đừng ồn, tôi đang chạy trên đường đây. Thời khắc này, ai có tâm tư phản ứng đám cô nhi kia nữa.
An Nhược Thủy bên này vừa có bình xịt hiện lên mặt nước, rất nhanh lại bị fan hâm mộ cùng người đi đường chặt chém nhiệt tình.
Mà fan hâm mộ của Lạc Huyền Ca thấy một màn này, cũng tự động chạy sang giúp đỡ. Trong lúc nhất thời thanh âm bôi nhọ An Nhược Thủy trên mạng biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, nhân viên PR của An Thị giải trí đều vì vậy mà kinh hãi, vốn cho rằng phải phiền phức một trận, không ngờ nhóm fan lại nội bộ giải quyết.
Rất nhanh, hai tổ đội ngũ khí thế lẫm liệt vào núi.
Người tìm Lạc Huyền Ca, đại đa số là người yêu thích võ thuật, còn có nhân thủ Cổ Võ điều động, dù sao người bình thường có theo đuổi idol cỡ nào cũng không đạt tới số lượng này, fan hâm mộ có điên cuồng cỡ nào, dám vì minh tinh tiến quân đến hố ma cũng là số ít.
Đệ tử Cổ Võ gia nhập tìm kiếm, không chỉ đại biểu thái độ của Cổ Võ đối với Lạc Huyền Ca, cũng làm cho những người vào núi trước có một cảm giác an toàn.
Mà bên Lạc Huyền Ca, thì có An Tuấn Phong cùng nhân viên liên lạc được từ chính quyền, thông qua cơ hội này đem hố ma thanh tẩy sạch sẽ, về sau chuyện kết thúc, An Nhược Thủy cùng Lạc Huyền Ca nhận được tán dương tuyệt đối nhiều hơn thanh âm bình xịt.
Trước kia chỉ có thể có vài người vào thôn điều tra thăm viếng, mà người trong thôn trông chừng những phụ nữ trẻ em gạt bán cùng mua được cực kì chặt chẽ. Cơ bản là một đại gia đình, hoặc là người cả thôn đều canh giữ ở đó, nhân viên công tác muốn giải cứu những người đáng thương kia, đúng là hữu tâm vô lực.
Nhưng lần này thì bất đồng, có lý do, Cổ Võ cũng gia nhập, bất kể là nhân thủ hay trị giá võ lực, lần đại thanh tẩy này dù sao cũng so với quá khứ sạch sẽ gọn gàng hơn.
Hy vọng sau một hồi nháo như vậy, có thể tặng thôn dân một chút cảnh báo. Về sau bọn họ sẽ không tiếp tục cho rằng, người ngoại địa không vào đây, nơi này chính là một mảnh trời nhỏ mà bọn họ muốn làm gì thì làm nữa.
Chỉ cần để nơi này và ngoại giới liên hệ chặt chẽ, những người kia sẽ biết cái gì gọi là thu liễm, chỉ cần bọn họ thu liễm, tội ác nơi này sẽ giảm đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.