Đọc truyện Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày – Chương 30: Gảy đàn tranh
“Kịch bản kiểu này là gì a, nam chính lại còn đi thích nữ phụ, quá cẩu huyết!”
Tô San cũng không để ý tới Tiểu Chu oán giận, cô nghĩ chuyện này cứ để chị Lưu xử lý là tốt nhất.
Có điều cô phát hiện, sau khi công bố trailer mới này, cô và Phạm Mộng lại lên hot search, nhưng giờ thì cô cũng không phải là bị đè ép mắng thê thảm.
Cư dân mạng A: “Nhất định không phải ảo giác của một mình tôi! Tôi vậy mà lại thấy Tô San cũng có kỹ năng diễn xuất!!!”
Cư dân mạng B: “Quả nhiên được đạo diễn nổi tiếng hướng dẫn có khác, đạo diễn Hoàng đúng là một kỳ tích, ngay cả Tô San vào tay ông ấy đều có thể tiến bộ *vừa khóc vừa cười*”
Cư dân mạng C: “Quyết định thành fan của Tô San, rất mong đến lúc công chiếu phim, tiểu mỹ nữ Tô Tô của tui *chảy nước miếng*”
Cư dân mạng D: “Thủy quân của kỹ nữ hạng ba lại tới chiếm đóng, mấy người phía trước mau tránh ra!”
Cư dân mạng E: “Đây là giọng nguyên bản sao? Câu cuối thật khiến người khác nổi da gà.”
Cư dân mạng F: “Mỗi lần đều thấy tranh cãi vô nghĩa, mặc kệ diễn viên biểu hiện tốt hay không, cứ đợi tới lúc xem bản full rồi bàn luận, hiện tại cứ lo tranh cãi như vậy cũng chỉ làm trò vui cho đối thủ xem? P/s: Người qua đường xin nói một câu: đừng suốt ngày gọi diễn viên hạng ba diễn viên hạng ba này nọ, ảnh hậu thì trước đây cũng không phải đi lên từ những vai nhỏ hay sao, không thấy mình mất phẩm giá à?”
Cư dân mạng G: “Chỉ có một mình tôi quan tâm tới cảnh hôn kia thôi sao? Tại sao trong trailer không thấy có? Đoàn phim đang tính ém lại để tung chiêu sát thủ sao?”
Cư dân mạng H: “Đúng là một bộ phim dở tệ! Nữ chính mặt như cương thi, Vương Trừng diễn xuất phù hoa, nữ phụ thì nhìn còn không biết là ai, còn có chuyện tình tay ba cẩu huyết, phim dở như vậy, cho dù Tạ Duyên có hy sinh nụ hôn màn ảnh đầu tiên cũng không cứu được *mỉm cười*”
Phim này dự kiến sẽ công chiếu vào Tết âm lịch năm tới, lúc đó cũng có nhiều phim công chiếu, theo góc nhìn của Tô San mà nói, nữ phụ rất đáng thương, nhưng cũng chỉ là do lý giải của cô khi đóng phim thôi, từ góc nhìn của khán giả mà nói, trong toàn bộ phim thì vai này chính là vai đáng ghét nhất, nam chính cũng không có lỗi gì với cô ấy, cũng có thời điểm ngầm đi tìm kiếm cô ấy, lúc sau hai người gặp lại cũng khuyên nhủ cô ấy đừng làm hại người khác, chẳng qua nữ phụ bị lòng ghen ghét làm mê tâm hồn nên vẫn cứ làm hết chuyện xấu này tới chuyện nọ.
Xét về toàn cục, bộ phim này quay những cảnh chiến tranh loạn lạc rất hoành tráng, miêu tả chân thực, nhưng có lẽ do biên kịch không am hiểu viết tình cảm, nên tình tay ba khắc họa quá cứng nhắc, hầu như toàn dựa vào sự tự lý giải của diễn viên để diễn, nếu không thì người xem sẽ chỉ nhìn thấy một nữ phụ xấu xa từ đầu phim đến cuối phim.
Sau khi công bố trailer, có nhiều người còn nói bộ phim này bị cô và Vương Trừng hủy hoại, còn nói không chịu nổi gương mặt đơ như cương thi của Phạm Mộng, tuyệt đối là một bom xịt, thật ra những người này phần lớn là thủy quân được đối thủ thuê tới để bôi đen, do thời điểm Tết âm lịch cạnh tranh rất lớn, mấy đoàn phim khác tất nhiên muốn làm ảnh hưởng tới ấn tượng ban đầu của người xem với bộ phim, vì trong vòng hai tháng nữa đã phải tiến hành thương lượng bản quyền chiếu rạp rồi.
Tô San lướt qua phần bình luận, xong rồi lại nhắn tin cho chị Lưu, nói chuyện kịch bản bị sửa, chị Lưu chỉ nói chị ấy sẽ xử lý.
Những cảnh quay hôm nay cũng không có thay đổi gì, nên Tô San vẫn lăn lộn quay chụp cả ngày, đến lúc buổi tối quay về khách sạn, trên mạng lúc này không chỉ nhằm vào cô nữa mà còn nhằm vào chính phim điện ảnh.
Đặc biệt có trang báo mạng nào đó còn đăng một tin nóng kiểu nghĩ sao cũng được, nói rằng có một ảnh đế trẻ tuổi trong nước nào đó đi hộp đêm ở nước ngoài sau đó bị cảnh sát nước ngoài bắt lại, hiện giờ mới nộp tiền bảo lãnh, còn chưa trở về nước.
Tin nóng này vừa đăng lên, quả đúng là gây ra sóng to gió lớn.
Nếu nói là ảnh đế trẻ tuổi trong nước thì đã thu nhỏ phạm vi lại rất nhiều, chỉ có vài người phù hợp, nhưng mấy anti-fan cố tình chỉ vào Tạ Duyên, cũng có người nói hiện Tạ Duyên vẫn đang ở trong nước, không hề xuất ngoại, nhưng do hành tung Tạ Duyên luôn thần bí, anti-fan là dựa vào điểm này mới công kích.
Cư dân mạng A: “Chó không sủa sẽ cắn người, người nào đó luôn luôn khiêm tốn, thực tế ngầm phóng túng hơn ai hết!”
Cư dân mạng B: “Tụi báo lá cải đúng là thiếu đòn! Có bản lĩnh thì hãy đưa ra chứng cứ chính xác đi! Sao không thấy đề cập tới Mã Duyệt và Trịnh Đồng, bọn họ thì không phải người sao!”
Cư dân mạng C: “Cảm giác có gì mờ ám, vì sao tin nóng vừa đăng lên, phần lớn mọi người đều nói là Tạ Duyên?”
Cư dân mạng D: “Chiêu trò lăng xê phim điện ảnh?”
Cư dân mạng E: “Người bên trên bị ngốc hả, phim điện ảnh của anh muốn lăng xê cũng sẽ dùng chiêu này sao? Rõ ràng là do người nào đó có mưu đồ muốn vu oan bôi đen, mới công bố trailer phim thì trên mạng đã nổi bão, rõ ràng là âm mưu của đối thủ cạnh tranh, dù sao thì khối bánh dịp Tết Âm lịch ai mà muốn chia sẻ với người khác chứ!”
Cư dân mạng F: “Hóa ra có khiêm tốn vẫn sẽ bị người ta bôi đen, Duyên ca mau xuất hiện cho bọn họ xấu mặt!”
Vụ này dư luận chú ý rất lớn, còn vượt qua độ hot của trailer phim, Tô San tất nhiên không tin Tạ Duyên sẽ là người như vậy, huống chi hôm qua cô còn cùng hắn đi ăn cơm, nhưng tin nóng này đăng lên quá trùng hợp, có lẽ muốn dùng tin này để đè ép độ hot của trailer phim?
Tô San gửi tin nhắn hỏi chị Lưu, năm sáu phút sau chị Lưu mới trả lời lại.
Chị Lưu: “Đúng là có người nhúng tay muốn bôi đen bộ điện ảnh này, có điều bên phía đoàn phim cũng sẽ đứng ra phản kích, nhưng chuyện của Tạ Duyên cũng quá trùng hợp, chị nghe tin là Mã Duyệt ở nước ngoài bị cảnh sát bắt, tất cả mọi người lại chỉ công kích vào Tạ Duyên, em chắc không biết, có một bộ phim bom tấn Hollywood đang muốn tuyển vai đối với diễn viên trong nước, trở thành một thành viên của đoàn phim Hollywood ai chả thích.”
Chuyện này không giống với việc đoạt vai đơn thuần, chỉ cần có chút manh mối là đã bị người ta làm quá lên, cho dù Tạ Duyên đứng ra làm sáng tỏ cũng đã để lại ấn tượng không tốt với người ta.
Tô San cũng không nghĩ nhiều, cô còn chưa tới địa vị đó.
Tắm xong, lúc Tô San chuẩn bị đi ngủ, lại vào Weibo xem một lượt, thấy người đại diện của Tạ Duyên mãnh liệt ra tay trấn áp, trước tiên hắn đưa ra bằng chứng là vé máy bay sáng nay Tạ Duyên bay từ Thượng Hải tới thành phố V, sau đó còn ra một công văn của bên luật sư, tìm ra IP của mấy người muốn vu khống giống như thực sự muốn đi kiện người ta.
Tạ Duyên hiện vẫn ở trong nước, mấy người anti-fan tất nhiên là im re, nhưng dư luận vẫn không giảm bớt, lại chuyển sang suy đoán ảnh đế bị bắt ở nước ngoài rốt cục là ai?
Cho đến ngày hôm sau, Tô San rời giường chuẩn bị đi tới đoàn phim, trên mạng đề tài vẫn đang hot, thậm chí mọi người đang thảo luận rốt cục là Mã Duyệt hay Trịnh Đồng, có điều việc này cũng vượt ngoài dự kiến của chị Lưu, vốn dĩ muốn mượn trailer phim công bố sẽ cải thiện tiếng diễn xuất dở tệ của cô, không ngờ lại xảy ra chuyện này.
“Tô San, cô lại đây.”
Đạo diễn đang ngồi chỗ máy theo dõi vẫy vẫy tay với cô.
Tô San vừa mới thay trang phục diễn xong, liền xách váy đi qua, thấy đạo diễn lại đưa cho cô một tập kịch bản:
“Cô xem cái này như thế nào?”
Sáng sớm, rất nhiều nhân viên đoàn vẫn còn chưa làm gì, đang ngồi lướt mạng nói chuyện phiếm, Tô San ngồi trên ghế lật xem kịch bản thật kỹ, thấy bên trong vẫn có sửa lại một ít, cảnh diễn của cô cũng không nhiều hơn mấy, nhưng trở nên quan trọng hơn, cũng tập trung lại thể hiện được tính cách nhân vật, có điều cảnh diễn của Chu Cầm Cầm cũng tăng lên.
“Cũng được.”
Tô San khép lại tập kịch bản, cũng không nói nhiều, dù sao đây cũng là kết quả mà chị Lưu thương lượng có được.
“Vậy là tốt rồi, cô đi đi, chút nữa chuẩn bị quay rồi.”
Đạo diễn thấy cô đáp ứng cũng không dông dài nữa.
Thấy vậy, Tô San cầm kịch bản rời khỏi, cảnh diễn quan trọng chất lượng hơn số lượng, dù sao cuối cùng khán giả có mắng cũng sẽ mắng biên kịch chứ không mắng cô.
Chiều nay cô cũng không có lịch quay, mai cô còn phải tham gia chương trình thực tế, chuyện này cũng đã trao đổi với đoàn phim, có điều giờ xem ra cho dù cô có ở lại cũng không có quá nhiều cảnh diễn.
Chương trình thực tế này hiện giờ gần như là chương trình nổi nhất trên truyền hình, cả về fan hâm mộ và lượng người xem đều không chương trình nào địch nổi, do thấy cô gần đây khá hot nên bên phía ban tổ chức mới mở lời mời cô tham gia. Chương trình vốn dĩ có 5 thành viên cố định, còn có thêm 5 khách mời thay đổi tùy mỗi kỳ, nếu không phải là nghệ sỹ có thực lực thì cũng là nghệ sỹ có đông người hâm mộ, địa vị thấp nhất là cô.
Đi vào địa điểm quay chụp chương trình, lần này là quay tại một trấn nhỏ, Tô San không ngờ lại đụng Vương Trừng ở khách sạn!
“Tô San! Quá trùng hợp, cô cũng tham gia chương trình kỳ này sao?”
Vương Trừng tháo mũ lưỡi trai xuống, lập tức đi ra cửa khách sạn.
Tô San nhìn thấy hắn thì cũng cười cười, sau đó nói Tiểu Chu đi vào nhận phòng.
Lúc này đã có rất nhiều nhân viên ban tổ chức đã tới, còn có mấy vị khách mời, nhìn thấy hai người thân thiết nói chuyện, đều nghị luận Tô San là ai, suy nghĩ hồi lâu mới nhớ tới chuyện trailer điện ảnh công bố hai hôm trước.
“Tối nay có muốn ra ngoài ăn cơm không? Tôi mời cô!”
Vương Trừng vỗ nhẹ cánh tay cô.
Một đoạn đường dài phải ngồi xe, giờ Tô San cũng có chút mệt nỏi, liền lắc đầu:
“Để lần sau tôi mời anh, hôm nay không đi đâu.”
“Cô nói rồi nha, lần sau nhất định phải mời tôi ăn cơm, đặc biệt món bún thịt gì đó, tôi ăn món đó do người khác làm không có giống vị cô làm, cô dùng công thức bí mật gì vậy?”
Vương Trừng vẻ mặt tò mò đi theo cô hỏi.
Cho tới khi đến trước thang máy, cô đi vào, nhìn lướt qua Vương Trừng nói:
“Anh đã nói là công thức bí mật, tôi sao có thể nói cho anh biết?”
Phòng cô ở lầu hai, địa vị của cô cũng không cao bằng người khác, chỉ ở phòng hạng bình thường, nếu như là Vương Trừng chắc chắn sẽ ở phòng hạng sang.
Về đến phòng của mình, Tô San gọi điện thoại cho mẹ của cô, nói ngày mốt sẽ về nhà ăn cơm, dù sao cũng không thể chỉ lo kiếm tiền mà xem nhẹ người nhà.
Chương trình này có các thành viên cố định là Trương Thiên Thiên, Dương Vận, Viên Tranh, Chu Tuấn và Triệu Phong. Trương Thiên Thiên là nữ nghệ sỹ khá đông fan hâm mộ, diễn xuất cũng tốt, có điều không nổi tiếng lắm, nhưng cuối cùng sau khi tham gia chương trình này lại hot lên nhiều, trở thành một trong bốn tiểu hoa đán, còn Dương Vận thì xuất thân từ diễn viên nhí, trước nay đều quay phim chính kịch, luôn nói chuyện mang theo xu hướng hài hước, vui tính, còn ba nghệ sỹ nam còn lại cũng tham gia gameshow khá tốt, hơn nữa đều chủ yếu là đóng phim điện ảnh, chỉ có Triệu Phong còn đóng phim chính kịch hiện đại.
Ngoài cô và Vương Trừng là khách mời, ba khách mời còn lại chương trình lần này đều có lai lịch không nhỏ, Đặng Thuần xuất thân gia đình nghệ sỹ có tên tuổi, Vương Chuẩn Hinh gần đây còn đạt giải nữ phụ xuất sắc nhất, Diệp Mông còn ghê gớm hơn, mặc dù không quá nổi tiếng, nhưng cha cô ấy là một đạo diễn nổi tiếng cả nước, mặc dù cô ấy cũng có nhiều tiềm lực và cơ hội, nhưng lại không nổi tiếng.
Trên mạng vẫn nghị luận chuyện ảnh đế nào đó bị bắt ở nước ngoài, những scandal linh tinh khác trong giới cũng không thể đè ép chuyện này xuống, kể cả chuyện một nghệ sỹ nam có tên tuổi nào đó ngoại tình cũng không thể tạo sóng to gió lớn gì, không biết khi nào chuyện này mới hạ nhiệt.
Ngày hôm sau, từ sáng sớm Tô San đã thay đồ xong, trang điểm sửa soạn rồi tới địa điểm ghi hình, lần này chương trình chủ đề là về cổ đại, nên cô mặt một thân áo váy hồng nhạt, đến lúc cô tới nơi, nhưng người khác cũng thay đồ xong rồi, đều là trang phục cổ trang, Vương Trừng mặc một bộ trang phục của thị vệ, đội cái mũ trông rất buồn cười.
Tất cả mọi người gần như đã tới đủ, đạo diễn nói mọi người chuẩn bị một chút chuẩn bị chính thức ghi hình.
Chương trình thực tế chính là, một khi máy quay đã mở, thì sẽ quay liên tục, chính mình không thể biết hậu kỳ chương trình, biên tập sẽ cắt ghép như thế nào, cho nên chỉ chút sơ sót nhỏ cũng có thể gây hậu quả lớn.
Cho đến lúc mở máy, đạo diễn lên tiếng:
“Được rồi, chào mừng mọi người đến với Thủy trấn cổ kính, hôm nay, chúng ta sẽ chia làm hai đội thi đấu, đằng kia có một cái rương, mọi người dựa vào ngoại hình tương đồng để chia đội, sau đó hai đội thi đấu để lấy được gợi ý, sau đó vào trấn để tìm được một tuyệt thế cao nhân ở ẩn, đội nào tìm được vị cao nhân đó trước, ban tổ chức sẽ lấy danh nghĩa đội đó để quyên góp mười vạn quyển sách cho người dân vùng núi khó khăn.”
Đạo diễn vừa nói xong, cả đám đều sôi nổi lên.
“Tôi vừa nhìn thấy Tô San liền biết chúng ta sẽ chung đội, dù sao nhan sắc cùng một đẳng cấp!”
Dương Vận tự nhiên hì hì chạy tới kéo tay Tô San, những người khác cười ha ha.
Thấy vậy, Chu Tuấn chỉ vào cô ấy cười nhạo:
“Trong thâm tâm của Tô San nhất định là muốn từ chối!”
Dù sao là thành viên cố định, cho nên khá thoải mái đùa giỡn, những người khác trong nháy mắt cũng thoải mái vui vẻ. Cuối cùng, Tô San cùng Dương Vận, Vương Trừng, Viên Tranh và Đặng Thuần cùng một đội, Dương Vận cười hì hì hàn huyên với Tô San một lúc lâu, cô ây là kiểu người khá dễ gần, nói một hồi đã muốn add WeChat của cô, còn nói muốn mời ăn cơm.
Sau khi chia đội, đạo diễn lên tiếng:
“Được rồi, hiện tại trên sân khấu có mười mỹ nữ, mọi người phải tìm được người biết gảy đàn tranh, nếu như chọn đúng sẽ lấy được gợi ý đầu tiên, giờ chơi trò kéo búa bao, ai thắng được chọn trước.”
Nhìn cây đàn tranh trên sân khấu, Tô San chỉ cảm thấy nhớ lại hồi trước, ở nơi đó của cô, chỉ cần là tiểu thư khuê các đều phải biết gảy đàn tranh hoặc đàn cổ, tiếc là giờ không nhiều người học mấy cái này lắm.
Sau khi chơi kéo búa bao, đội của Chu Tuấn thắng, Dương Vận thì đứng đó lẩm nhẩm:
“Tôi nghe nói gảy đàn tranh thì tay sẽ bị chai.”
“Cũng còn tùy, nếu ở tay trái mà bị chai thì có hai kiểu, kiểu thứ nhất chỉ có ngón út bị chai, loại thứ hai thì bị chai ở ngón trỏ, ngón giữa và ngón áp út, có điều giờ còn có thể đeo móng tay giả nên không chắc chắn là tay bị chai thì sẽ biết gảy đàn tranh.”
Tô San nói.
Dứt lời, có vài người vẻ mặt khác lạ nhìn qua phía cô, cuối cùng Dương Vận không nhịn được hỏi:
“Cô biết gảy đàn sao?”
Nghe vậy, Tô San mới tỉnh táo lại, thấy máy quay vẫn hướng về phía cô, lúc này mới cười cười nói với Dương Vận:
“Có biết sơ sơ.”
“Thường thường người nào nói biết sơ sơ thì thực ra toàn là cao thủ, giống như tôi, người ta mỗi lần hỏi tôi có biết hát không, tôi đều nói là biết sơ sơ.”
Viên Tranh rất tự luyến nhún vai nói, Dương Vận lại cười nhạo hắn.
Ba phút sau, đội của Chu Tuấn chọn một người, lúc này tới lượt đội của Tô San, còn lại chín cô gái, sau khi Tô San nhìn kỹ tay của các cô ấy xong, thấy tay của các cô ấy không có ai là có vẻ biết đàn.
Đạo diễn: “Còn mười giây.”
“Nhanh lên nhanh lên, có tìm được không?”
Vương Trừng cũng đứng đó thúc giục.
Tô San lắc đầu, những người khác cũng “A!” một tiếng thất vọng, cuối cùng chỉ còn vài giây, Viên Tranh liền luống cuống chọn người có chai tay dày nhất ra.
“Ha ha ha!” Đội biên kia điên cuồng cười nhạo bọn cô.
Nhìn thấy cả hai đội đều chọn xong, đạo diễn mới nói tiếp:
“Tiếp theo mời hai cô gái lên gảy bài “Cao Sơn lưu thủy”, đội nào chọn sai, cả đội còn phải chịu hình phạt!”
—Hết Chương 29—