Đọc truyện Ảnh Hậu Đến Từ Nghìn Năm Trước – Chương 88
Một tuần sau buổi họp báo thì bộ phim « The last princess » được công chiếu tại các rạp trên toàn quốc. Trước đó bộ phim đã tạo nên hiệu ứng rất tốt nên khi công chiêu có rất nhiều người đã đi xem. Trong một thời gian ngắn đã thu được một nguồn doanh thu khổng lồ. Bộ phim dài hơn hai tiếng nhưng khiến người xem phải trầm trồ hết lần này đến lần khác. Cảm xúc lúc lên lúc xuống theo từng diễn biến trong phim.
Lúc trước chỉ xem poster thôi cũng đã khiến lòng người hiếu kỳ rồi. Trong poster, Băng Linh đứng ở trung tâm, khoác lên mình bộ chiến giáp màu bạc. Mái tóc dài được buộc bổng lên. Đôi mắt tím xinh đẹp nhưng sắc bén không chút độ ấm, gương mặt kiều diễm nhưng lại lạnh lùng đến cực điểm, lạnh lùng là vậy nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người khiến người khác không thể rời mắt. Bên tay phải cô là Olearn mặc trang phục tướng quân, cũng lạnh lùng như một vương tử cao ngạo. Tiếp sau đó là những nhân vật phụ nhỏ hơn. Cong bên tay trái cô là phe phản diện với cô, đều là những gương mặt nổi tiếng của Hollywood. Trong bộ phim này, Băng Linh vào vai Amaral – công chúa cuối cùng của vương triều Carolingien, huyết mạch duy nhất còn xót lại. Trước đó, những người trong hoàng tộc bị quân tạo phản mưu sát may thay công chúa lúc ấy không có mặt ở cung điện nên thoát chết. Cô được các tùy tùng còn lại của hoàng đế cứu giúp và dạy dỗ. Nhưng việc cô sống xót khó tránh khỏi tai mắt của kẻ thù, trong quá trình trưởng thành của mình, cô đã trải qua không biết bao nhiêu cuộc ám sát và lẫn trốn, dần dần cô trở nên tàn nhẫn và lạnh lùng. Khi trưởng thành, cô mang trong mình nỗi hận thù sâu sắc quyết một lòng trả thù và thiết lập lại vương triều. Cô từng bước chiêu dụ những vị quan, vị tướng còn trung thành với hoàng đế trước tạo nên một đội quân mới từ từ tấn công và lật đổ vương vị của kẻ thù. Từ một cô công chúa nhỏ ngây thơ lương thiện lại trở thành một cỗ máy giết người không chớp mắt khiến nhiều người không khỏi đau lòng, bản thân cô không có tình cảm mà cô cũng không cho phép mình có tình cảm với bất kỳ ai. Cô chỉ biết đến trả thù. Còn Olearn, anh vào vai Clovis – con trai của một vị tướng trung thành với hoàng đế, anh được cha dạy cho tất cả binh pháp và thao lược. Lớn lên cùng công chúa, chứng kiến quá trình trưởng thành đầy đau khổ của cô, anh rất đau lòng và muốn che chở bảo vệ cho cô cả đời này. Anh biết anh yêu cô nhưng bản thân cô có trái tim nhưng không có tình cảm. Anh chỉ có thể ở phía sau âm thầm làm kỵ sĩ trung thành của cô mà thôi. Bên cạnh mối tình của hai người chính là những cuộc đấu trí đầy cam go và hồi họp giữa hai phe. Những trận huyết chiến liên tiếp xảy ra, những âm mứu mới liên tiếp được dựng nên. Qua từng giây từng phút của bộ phim, người xem được đưa đến cung bậc cảm xúc này lại đến cung bậc cảm xúc khác. Đến cuối cùng, Amaral dành lại được vương vị và lên ngôi nữ hoàng. Những phút cuối cùng là cảnh Amaral đăng cơ nữ hoàng, Clovis là người dâng vương miện cho cô. Hình ảnh Băng Linh mặc trang phục của nữ hoàng đội trên trên đầu chiếc vương miện kia cực kỳ xinh đẹp khiến nhiều người khi xem phim không khỏi thất thần và trầm trồ, đặc biệt là đôi mắt tím đẹp hút hồn kia,quả nhiên có khí chất của một nữ hoàng cao cao tại thượng. Nếu vai diễn này rơi vào tay người khác, không biết hiệu quả có được thế này không. Nếu không phải trong rạp không thể chụp hình bọn họ thật sự muốn chụp lại khoảng khắc này. Có điều xem cả bộ phim, không ai nhận ra đôi mắt tím của Băng Linh là đôi mắt thật của cô chứ không phải đeo lens. Bình thường thấy cô đeo lens màu đen nên bây giờ cũng nghĩ để tiện quay phim cô đeo lens màu tím. Bọn họ vẫn hết mực trầm trồ đôi mắt thật sự rất đẹp.
Bộ phim kết thúc, nhiều người thỏa mãn nhưng cũng có nhiều người cảm thấy tiếc nuối cho mối tình của Amaral và Clovis, đến cuối cùng cô làm nữ hoàng cô đơn với giang sơn còn anh làm kỵ sĩ luôn bên cạnh bảo vệ. Kết thúc như vậy có lẽ là vì chú Martin muốn mọi người thỏa sức tưởng tượng cho tương lai của nữ hoàng và kỵ sĩ, có lẽ nữ hoàng sẽ thành hôn cùng Clovis và hạ sinh vương tử kế thừa ngai vàng hoặc cả hai sẽ như vậy mãi mãi. Dù thế nào thì không một ai biết được mối tình của cả hai sẽ như thế nào.
Sau thành công của bộ phim, danh tiếng của Băng Linh lên như diều gặp gió, dù tương lai cô không nhận được giải thưởng đi chăng nữa thì địa vị của cô trong giới cũng không ai làm lung lay được. Con người và tính cách của Amaral và Thanh Yên khá giống nhau chỉ khác ở chỗ Thanh Yên biết yêu còn Amaral thì không. Chính vì như thế nên khi đọc kịch bản của « Thanh Yên truyện », cô cảm thấy nhân vật này không khó, ít nhất là đối với cô. « The last princess » thành công hơn Martin nghĩ nên ông rất vui mừng, liên tiếp cảm ơn Olearn và Băng Linh. Mọi người trong đoàn làm phim cũng rất vui vẻ, cũng may lúc đó bọn họ không làm quá với đạo diễn yêu cầu ông đổi nữ chính nếu không bộ phim chắc chắn không thành công như hiện tại.
Còn Băng Linh cô cũng rất vui, xem ra con đường sự nghiệp cô đang ngày càng rộng mở rồi, Huyền Thương chắc không cần đợi lâu nữa đâu. Không chỉ ở Trung Quốc, hiện tại sức nóng của bộ phim cũng như độ nổi tiếng của Băng Linh đã lan tỏa ra rất nhiều quốc gia rồi. Người vui nhất có lẽ là Will đế rồi, thời gian anh thoát kiếp độc thân chắc chẳng còn lâu nữa đâu.
Đang lúc Huyền Thương và Băng Linh đang tận hưởng cuộc sống màu hồng của mình thì nhận được thiệp mời đám cưới. Đám cưới của ai sao? Là ngày vui của cậu chủ Trình gia và thiên kim Ngọc thị. Cả Băng Linh và Huyền Thương đều nhận được thiệp mời, Băng Linh được mời với tư cách là Thượng Quan tiểu thư, bạn cũ của chú rể, còn Huyền Thương được mờ với tư cách đồng nghiệp của cô dâu.
Huyền Thương nhìn tấm thiệp mời màu đỏ trên bàn rồi nhìn sang Băng Linh đang chải lông cho chú chó Ngao Tây Tạng lên tiếng:
– Em đi không?
Băng Linh đang chải lông cho tiểu bảo bối nghe anh hỏi vậy cũng chẳng ngước đầu lên nhìn chỉ nói:
– Đi, tất nhiên là phải đi rồi. Không đi lại phụ tấm lòng của chú rể, người khác lại nói bạn cũ như em ỷ thân phận lớn không xem bọn họ ra gì nữa. Nhưng em sẽ không đi với tư cách Thượng Quan tiểu thư đâu.
– Em muốn tham dự lễ cưới cùng anh hả?
– Phải, để anh đi một mình chẳng phải là tạo cơ hội cho anh trêu hoa ghẹo nguyệt sao, đầu óc em đâu có vấn đề.
– !!! Anh có sao?
– Dù anh không có ý nhưng mấy cô gái kia sao chịu để yên cho anh.
– Dù sao anh cũng không có ý định để em đi cùng người khác đâu dù là anh trai em đi nữa.
Do ảnh hưởng của « The last princess » nên fan CP giữa cô và Olearn ngày càng nhiều, anh nghe phong phanh là Olearn cũng được mời dự lễ cưới, nếu Băng Linh không đi với anh thì Olearn nhất định kéo cô đi cùng anh ta, đầu óc anh có vấn đề mới để cô đi riêng. Bây giờ cô rất nổi tiếng, đi cùng với ai cũng có thể tạo thành scandal tình cảm vậy nên dù là anh trai cô anh cũng không thể lơ là được, báo chí bây giờ cái gì cũng viết được hết. Không chừng vợ của anh lại trở thành bạn gái người khác trong lời đồn mất thôi.
– Hẹp hòi! Thôi em lên phòng đây.
Băng Linh chải lông cho chó xong thì lên phòng tắm, đang bước trên cầu thang cô đột ngột quay lại nói với Huyền Thương:
– À mà Thương à, cái thiệp mời này không đẹp chút nào, chỉ được cái chất liệu tốt và đắt tiền thôi. Tương lai chúng ta kết hôn, anh nhất định phải chọn loại thiệp cưới đẹp nhất và tốt nhất đấy.
– Đó là tất nhiên!
Chuyện này cần cô nhắc sao. Đám cưới của hai người đương nhiên phải thật đặc biệt và hoàn hảo nhất rồi. Anh nhất định biến cô thành cô gái hạnh phúc nhất trên đời, khiến người khác phải ganh tỵ với cô.
***
Hôm tổ chức lễ cưới
Huyền Thương mặc một bộ Âu phục màu đen, bên trong là sơ mi trắng, cổ thắt một chiếc nơ đen. Nhìn anh vô cùng lịch lãm và cao ngạo. Anh đứng dưới lầu ngước nhìn lên trên tầng hai, gương mặt hơi hồi hộp như đang đợi rước cô dâu về nhà vậy. Hai phút sau, trên cầu thang vang lên tiếng giày cao gót, anh nhìn lên thì không khỏi mỉm cười tự hào, cô gái xinh đẹp ngạo nghễ kia là vợ anh đấy. Băng Linh bước từng bước xuống cầu thang, cô cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Huyền Thương, anh dán chặt mắt mình vào bóng bình duyên dáng của cô cho đến khi cô đứng trước mặt anh. Bị anh nhìn chằm chằm như vậy cô rất ngượng ngùng nhưng sự ngượng ngùng ấy không làm mất đi vẻ xinh đẹp của cô mà lại tăng thêm sự kiều diễm của cô hơn.
Cô khoác trên mình một chiếc váy dài chấm đất màu trắng, chiếc váy bó sát phần mông và đùi, phía dưới thì rộng hơn, chiếc váy được thiết kế sẻ đùi làm lộ ra bắp chân trắng nõn mịn màng của cô. Phần áo thì khá kín chỉ để lộ ra hai cánh tay trắng xinh.
Bộ váy đơn giản nhưng cao quý thanh lịch nhưng lại khiến Huyền Thương máu huyết dâng trào rồi. Anh đã chứng kiến nhiều dáng vẻ xinh đẹp của Băng Linh rồi, dễ thương có, lạnh lùng có, cao quý có, kiêu ngạo có nhưng anh chưa bao giờ học được cách đề kháng trước vẻ đẹp của cô. Mỗi lần cô xinh đẹp xuất hiện trước mặt anh, anh đều không thể kìm chế được trái tim mình, không thể thu hồi ánh mắt lúc nào cũng dõi theo cô của mình. Nếu không phải anh có sức chịu đựng tốt thì không biết cô đã bị anh đè trên giường mấy lần rồi. Có điều tương lai cô phải khổ sở nhiều đấy.
– Thương!
Thấy Huyền Thương thất thần hơi lâu, Băng Linh mới cất tiếng gọi hồn anh về.
– Chúng ta đi thôi kẻo trễ!
– Dạ!
Huyền Thương kéo tay Băng Linh khoác vào tay anh, hai người ra xe và đi đến địa điểm tổ chức lễ cưới.
Tại khách sạn – nơi tổ chức lễ cưới có rất nhiều phóng viên nhà báo đang đứng chụp ảnh, khách ra ra vào vào rất nhiều. Cũng khó trách, hai nhà Trình – Ngọc liên hôn là tiêu đề nóng trong vài tuần sắp tới đây. Ngọc Gia Tuệ lại là người của công chúng, cô ta kết hôn đương nhiên không thể không chút thông tin gì. Huống hồ hai nhà Trình – Ngọc cũng xem như gia tộc lớn, kết thông gia với nhau sẽ dẫn đến nhiều lời bình luận khác nhau, xem xem mối hôn nhân này là vì tình yêu hay là vì lợi ích và đoán xem nó sẽ kéo dài bao lâu.
Khách đến tham dự ngoài những gia tộc có làm ăn qua lại với gia đình của cô dâu và chú rể thì có bạn và đồng nghiệp. Đương nhiên là có rất nhiều minh tinh là bạn của Ngọc Gia Tuệ đến tham dự nữa. Các phóng viên thi nhau chụp hình rồi phỏng vấn, hai nhà cũng không lên tiếng ngăm cản ắt hẳn là vì muốn nhân dịp này để tên tuổi của gia đình và công ty được nhiều người biết đến đây mà. Các nữ minh tinh cũng hết lòng khen ngợi cô dâu chú rể là một đôi trời sinh, trai tài gái sắc. Có điều khi các phóng viên nhìn thấy xe của Huyền Thương đến thì chẳng còn bận tâm đến những cô minh tinh kia nữa, tất cả vây quanh xe của Huyền Thương chụp ảnh lia lịa mặc dù chẳng chụp được người bên trong và vẫn giữ khoảng cách với chiếc xe, đây là xe sang đấy, làm xước thì bán thân cũng không có tiền đền đâu. Vài giây sau, cửa xe bên tay lái mở ra, đầu tiên là một đôi giày da màu đen bóng loáng, nhìn là biết hàng hiệu đắt tiền, sau đó là Huyền Thương lịch lãm bước ra khỏi xe, anh cài lại nút áo vest rồi đi vòng qua cửa xe bên kia mở cửa. Anh đưa một tay ra làm dấu hiệu mời, một tay kia để trên mép của xe bên trên để người kia đi ra tránh đụng phải đầu. Ngay khi Huyền Thương bước ra cửa xe đã thu hút toàn bộ ánh nhìn của các cô gái có mặt tại đây, các phóng viên thì càng khỏi phải nói, chụp ảnh muốn hết phim nhưng khi phát hiện anh đi cùng ai đó thì nhiệt huyết lại sôi trào dõi theo từng động tác của anh.
Còn cửa xe bên kia, sau khi Huyền Thương mở của mời, đầu tiên là một cách tay trắng nõn đưa ra đặt vào bàn tay lớn hữu lực của Huyền Thương, anh nắm chặt bàn tay nhỏ bé kia giúp cô bước ra. Băng Linh bước ra bị ánh sáng của máy ảnh làm chói mắt nên thoáng nhìu máy nhắm mắt quay mặt đi nơi khác tỏ vẻ khó chịu. Huyền Thương đương nhiên biết cô khó chịu nên đưa tay khoát eo cô, ôm cô dựa sát vào người mình rồi dìu cô vào bên trong mặc cho bên ngoài là những câu hỏi tới tấp của phóng viên và những ánh mắt si mê nhìn Huyền Thương và ánh mắt căm ghét đầy sự ganh tỵ nhìn Băng Linh.
Vào cổng lễ đường, Băng Linh không còn khó chịu vì tiếng máy ảnh nữa nhưng Huyền Thương vẫn như cũ ôm chặt eo cô không buông, cô cũng không quản anh nữa. Hai người ngọt ngào bước vào trong. Bên trong lễ đường có rất nhiều người, tiếng nói chuyện, tiếng nhạc cụ hòa lẫn với nhau nhưng khi Băng Linh và Huyền Thương cùng nhau đi vào tiếng nói chuyện nhỏ dần và rồi im lặng chỉ còn lại tiếng nhạc cụ của nhạc công mà thôi. Nếu không phải trên thiệp mời có ghi tên cô dâu chú rể thì bọn họ thật sự lầm tưởng hai nhân vật vừa bước vào đây mới là nhân vật chính của buổi lễ đấy. Lại có hai người đẹp đến vậy sao. Nam cao lớn tuấn lãng, kiêu ngạo lạnh lùng chỉ khi liếc nhìn qua cô gái bên cạnh mới tỏa ra sự dịu dàng ấm áp như gió xuân. Còn cô gái thì xinh đẹp tuyệt trần, khí chất cao quý lãnh đạm như đóa bạch liên trên hồ. Tựa như trong mắt cô không chứa bất kì ai, chỉ có khi nhìn vào người đàm ông đang ôm eo cô thì cô mới có dáng vẻ của một cô gái nhỏ cần được bảo vệ chở che.
Một đôi tiên đồng ngọc nữ vừa bước vào thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người. Nam thì nhìn Huyền Thương với anh mắt ganh tỵ, nữ thì nhìn Băng Linh với ánh mắt phẫn uất, căm giận, hận tại sao bọn họ không phải cô. Còn hai người thì chẳng quan tâm đến việc không khí ở đây đã bị hai người làm loạn lên, Huyền Thương thì liếc mắt tìm chỗ trống rồi dẫn Băng Linh qua đó ngồi không một chút quan tâm để ý đến những ánh mắt si mê của các cô gái ở đây.