Anh Đến Từ Sao Hỏa

Chương 25: Ngoại truyện - Buổi sáng đầu tiên


Đọc truyện Anh Đến Từ Sao Hỏa – Chương 25: Ngoại truyện – Buổi sáng đầu tiên

Trong khi Mạn Mạn ngủ, đội viên của đội hộ vệ thì nhàn rỗi ngồi trong phòng quan sát.

Bute [(đờ ra) Chán quá….]

Shisha [Vậy thì chi bằng cậu thay thế điện hạ nằm đó trợn trắng mắt đi.]

Bute [=.= Đừng! Người trái đất ngủ nhiều thật. Cuộc sống vốn đã ngắn, vậy mà còn dùng một phần ba cuộc đời để ngủ, thật lãng phí.]

Nedy [Có lẽ vì sinh tồn nên phải làm vậy đúng không?]

Shisha [Đúng vậy! Thật ra giấc ngủ chính là ngăn trở lại sự kích thích bên ngoài, đền bù cho qua trình tâm linh mệt mỏi. Đạo lý kéo dài thời gian của giấc ngủ và quy luật minh tưởng sâu của Nedy hoàn toàn giống nhau. Mỗi ngày chúng ta ngủ một tiếng là có thể hoàn thành nhiệm vụ này và điều chỉnh thể năng đến mức tốt nhất. Chỉ có điều người trái đất thì…]

Bute [ Hệ thống tinh thần của bọn họ quá yếu nên cần thời gian dài để bổ sung năng lượng tích lũy ư?]


Shisha [Ngược lại. Sinh thái của người trái đất rất thú vị. Thể chất của bọn họ tuy yếu, nhưng hệ thống tinh thần lại phức tạp phong phú bất ngờ. Cơ thể không chịu nổi độ hoạt động tinh thần mạnh như thế, cho nên mỗi ngày phải dùng giấc ngủ dài để nghỉ ngơi mới có thể duy trình tình trạng tinh thần bình thường.]

Nedy [Tổ trưởng tổ y tế nói màng bảo vệ của chúng ta không chỉ có thể phòng ngự được sự tổn thương đến thân thể mà còn phải chú ý không để cho hoàng tử phi bị kích thích tinh thần. Chính là vì nguyên nhân này ư?]

Shisha [Đúng vậy. Hệ thống tinh thần của người trái đất sẽ ảnh hưởng lớn đến cơ thể. Hơn nữa, ảnh hưởng mặt trái lại chiếm đa số. Áp lực, tinh thần uể oải, và sợ hãi các thứ cũng sẽ khiến cho bọn họ bị đả kích dẫn đến bệnh nặng. Thậm chính khi tinh thần chịu đựng sự việc quá mãnh liệt cũng có thể dẫn đến trái tim đột ngột ngừng hoạt động và đột tử tại chỗ.]

Nedy [(kinh sợ) Nghiêm trọng vậy sao?]

Bute [Tổ tiên ơi! Ý là nói hoàng tử phi có thể vì bị trừ tiền thưởng mà ngã bệnh và cũng có thể xem phim kinh dị mà sợ đến chết à?]

Shisha than thở [Không sai, cho nên dưới tình trạng nhẫn nhịn đến thế này, hoàng tử Kash cũng không chịu dùng thủ đoạn cưỡng ép là thế. Nếu như khiến cô ấy sợ hải thì ảnh hưởng mặt trái sẽ rất nghiêm trọng. Bắt các cậu truyền tin trong nội bộ phải dùng tiếng Dicken cũng là vì không cách nào có thể loại bỏ toàn bộ tin tức khiến cho hoàng tử phi bị đả kích tinh thần. Nếu như vì nội dung tán gẫu khiến cô ấy ngã bệnh thì thật quá chán nản.]

Bute […….. Nếu như, tôi nói nếu như thôi. Chúng ta cũng có có được năng lực giao hợp với dị tộc, tuyệt đối tôi sẽ không chọn người trái đất. Quả thật đây chính là tự làm khổ mình….]

Sáng sớm ngày đầu tiên, Mạn Mạn tỉnh lại cảm thất hơi….. khó chịu. Có điều khi nhìn thấy sắc mặt của Kash và làn da nóng hổi của anh, cô cũng biết anh càng khó chịu hơn.

Nói là sáng sớm, nhưng thật ra vũ trụ bên ngoài cửa sổ phi thuyền vẫn hoàn toàn yên tĩnh tối đen. Kash không mở đèn, điều này khiến cho Mạn Mạn cảm thấy không bị lúng túng. Sau khi nói xong câu thoại thường thấy sau đêm đầu tiên “anh có khỏe không” “em sẽ chịu trách nhiệm”, Mạn Mạn vẫn không muốn rời giường. Ngây ngẩn hồi lâu mới chợt nhớ ra một chuyện. “À… em có thể hỏi anh một vấn đề riêng tư không?”

Kash cảm thấy thật hứng khởi. Đây là vấn đề đầu tiên Mạn Mạn hỏi anh, mà dùng từ “vấn đề riêng tư” càng khiến cho quan hệ của hai người tiến thêm một bước. “Xin cứ hỏi”

”Em có xem qua tài liệu cuộc sống của người hành tinh Dicken mà Shisha cho. Tựa như cái đó….. cũng không quá giống với loài người trái đất…” Chỉ có điều anh…. thoạt nhìn cũng không có gì khác cả.


Kash chợt hiểu ra, anh đáp thản nhiên “Đó là người hành tinh Dicken bình thường. Tài liệu của hoàng tộc luôn được giữ bí mật. Vì muốn nhiệm vụ giao phối dị chủng thành công, bộ phận của bọn anh sẽ có chức năng bắt chước. Khi tìm được người định mệnh thuộc chủng tộc gì thì có thể hoàn toàn mô phỏng theo hình dáng bộ phận của chủng tộc đó. Đây cũng là tượng trưng cho sự chung thủy ngoài hóc môn tình yêu oxytocin ra.”

Đột nhiên Kash nhớ đến một việc lý thú khi còn bé, anh cười cười nói tiếp “Giống như ông nội Al vậy. Khi ông tìm được bà nội Maggie thì nó cũng thay đổi thành móc câu có răng cưa vậy.”

Mạn Mạn hoàn toàn choáng váng.

—————

Bute [Đội trưởng, anh đang nhận gì vậy?]

Shisha [ Biên nhận của bệ hạ về ghi chép lần đầu giao hợp.]

Bute [Không phải là tăng tiền lương cho chúng ta sao?]

Shisha [Đây là cho hoàng tử. Tựa như bệ hạ… không hài lòng với biểu hiện lần đầu tiên của hoàng tử.]


Bute [Đó là việc đương nhiên. Kash mới hơn hai mươi tuổi, kỹ thuật và kinh nghiệm làm sao có thể so sánh với bệ hạ được chứ?]

Shisha [Kỹ thuật thành thạo có thể tăng tỷ lệ thụ thai rất lớn. Cho nên bệ hạ lo lắng cũng là bình thường.]

Bute bùi ngùi [Tôi cảm thấy rằng, mặc dù bệ hạ lạnh lùng nhưng lại làm một người cha rất có trách nhiệm. Kỹ thuật chiến đấu của hoàng tử cũng do ngài đích thân chỉ dạy.]

Shisha giơ cái đĩa trong tay của mình lên [Cho nên, đây là hướng dẫn]

Lúc này, hoàng đế bệ hạ đang ở trên hành tinh lửa đỏ hoàn toàn không biết gì về chuyện sẽ xảy ra sau này.

Con người đâu phải là thần thánh, nào ai có thể đoán trước chuyện ngày sau.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.